Những Truyện Ngắn Của Sứ - Chỉ Còn Trong Kỷ Niệm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
134


Những Truyện Ngắn Của Sứ


Chỉ Còn Trong Kỷ Niệm


       \”Bộ mày chưa quên Hải Trung nữa hả Khánh Na\”
Tôi đang ngồi uống cafe với một nhỏ bạn thì nó bỗng nhiên hỏi tôi như thế, khiến cho tôi khẽ giật mình.
            \”Làm gì có chứ ?\”
Tôi lại cố cười nói vui vẻ. Tiểu Ly nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ.
           \”Thiệt không đó ! Thế tại sao mày cứ từ chối tình cảm của người khác\”

Tôi cầm ly cafe sữa nóng lên và ung dung nói
          \”Tại chưa gặp được người thích hợp thôi mà\”
Tiểu Ly lại nói
         \”Tao thấy anh chàng hôm bữa cũng được mà. Mày thử cho người ta cơ hội đi\”
tôi đánh nhẹ vào vai nó một cái và nói
         \”Mày bữa nay nhiều chuyện quá đó ! Không phải mày có việc hay sao ? Mau đi đi\”

Tiểu Ly giơ tay lên coi đồng hồ, thấy đã 4h chiều thì nó thét lên
               \”Chết, trễ giờ rồi. Thôi tao đi trước nha Khánh Na\”
tôi nhẹ gật đầu
                   \”Ừ đi đi. Nhớ cẩn thận đó\”
chẳng biết có nghe tôi nói hết câu hay không, mà nó đã chạy mất bóng rồi. Tôi thật là bó tay với nhỏ bạn này rồi, cứ nói mãi. Cuối cùng tôi được một mình yên tỉnh thưởng thức ly cafe sữa nóng của mình rồi, thật mừng quá.

Tôi cầm ly cafa sữa lên miệng nhấm ngáp, đắng đắng, ngọt ngọt. Hương vị cafe cùng với sữa đang dần dần tan ra trong miệng, cảm giác khó tả.

Ngay lúc này tôi thoáng ngạc nhiên, ngước mặt lên cao, quán đang mở nhạc, và đó chính là bài \”người yêu cũ\” của nữ ca sĩ Khỏi My.

Cuộc sống đâu lường trước điều gì ?
Tình yêu có thể đến rồi đi
Bàn tay dẫu đang nắm thật chặt mà vẫn lạc nhau

Tôi nhếch môi cười nhẹ, nhưng không biết tại sao mắt của tôi lại hơi cay cay, có gì đó đang muốn tuôn rơi…

Còn nhớ trong ngày nắng nhạt nhòa
Mình quay lưng về phía người kia
Rồi bước đi và chẳng nhìn lại, dù một lần

Từng giọt, từng giọt khẽ rơi, xuống tay tôi.  Nước mắt tôi đang rơi vì điều gì đây, vì lời bài hát hay là vì đang nhớ một hình bóng nào đó !

Có lẽ Tiểu Ly nói đúng ! Tôi vẫn chưa quên được anh, Hải Trung, người mà tôi đang cố quên suốt 6 năm qua.  6 năm, thời gian có lẽ đủ dài để người ta quên hết quá khứ đau thương. Nhưng tại sao tới giờ tôi vẫn không thể quên được anh.  Phải chăng tôi quá yêu anh, dù anh làm tôi đau thì tôi cũng không thể xoá tên anh ra khỏi trái tim mình…

Anh và tôi quen biết nhau 6 năm trước.  Lần đó tôi đi học về, vô tình đi qua công viên, ngay chỗ người ta đang chơi bóng rổ.  Quả bóng không vào rổ, mà bỗng bay thẳng về phía tôi. Vì quá sợ, tôi đã té ngã xuống đất. Lúc quả bóng bay tới gần tôi thì có một người nhảy ra chụp lấy quả bóng lại.
\”Này, mọi người hãy cẩn thận chút chứ ?\”
rồi người đó đẩy quả bóng lại cho mấy người kìa. Người đó chính là anh, Hải Trung, anh đưa tay ra trước tôi và hỏi khẽ
               \”Em có sao không ?\”
tôi ngước mặt nhìn anh, anh đang cười tươi với tôi.
               \”Dạ em không sao ạ\”
tôi nhẹ lắc đầu và nắm tay anh, đứng dậy.  Trong lúc chạm vào tay anh, tim tôi đập rất nhanh, bàn tay anh thật ấm áp.

Chẳng biết là vô ý hay là anh cố tình, mà lúc tôi đang sắp đứng dậy thì anh bỗng kéo mạnh tôi, khiến cho tôi ngã vào người anh, khuôn mặt tôi đỏ cả lên. Còn anh thì vẫn giữ nụ cười trên môi,  nụ cười ấy giống như mặt trời, thật rạng rỡ. Lúc đó trong lòng tôi bỗng có cảm giác lạ, phải chăng tôi đã rung động bởi nụ cười tươi ấy của anh rồi.

       \”Này cô bé, đang mơ mộng gì đó\”
Anh vừa cười vừa hỏi. Tôi khẽ giật mình, vội đứng đàng hoàng. Anh cứ nhìn tôi, cười mãi. Nụ cười, ánh mắt của anh lúc đó đã khắc sâu vào tim tôi, mãi mãi không quên. Tôi chẳng thèm nói với anh một lời, mà chạy thẳng về nhà.

Đã tưởng anh và tôi chỉ có duyên gặp nhau một lần thôi. Nhưng không, qua ngày hôm sau anh đứng chờ tôi ở công viên. Chẳng biết anh đã đứng chờ bao lâu, mà khi tôi đi học về nhìn thấy người anh hơi rung.

Vừa thấy tôi thì anh liền vui mừng chạy đến
          \”Cuối cùng cũng chờ được em rồi\”
tôi nhìn anh với ánh mắt ngạc nhiên.
          \”Sao anh…lại chờ em…\”
Anh lấy từ trong túi quần tây đen ra thứ gì đó, rồi đưa đến trước mặt tôi. Từ tay anh rơi xuống một sợi dây chuyền bạc, anh hỏi khẽ
          \”Là của em đánh rơi, phải không ?\”
tôi nở nụ cười vui mừng, cầm lấy sợi dây chuyền từ tay anh và nói
            \”Hôm qua em kiếm mãi không thấy. Thì ra ở chỗ anh\”
anh nhẹ gật đầu
             \”Hôm qua em bỏ đi rồi anh mới thấy nó nằm dưới đất\”
tôi thật sự không ngờ anh chỉ vì muốn trả dây chuyền lại cho tôi, mà anh đứng chờ tôi ngoài đường. Lúc đó đang mùa đông, trời rất lạnh.

Rồi từ hôm đó anh và tôi làm bạn với nhau. Anh không đẹp trai, chỉ dễ nhìn thôi nhưng anh là người vui tính, lại còn rất hiểu tôi. Anh hay đến trường chở tôi về. Vì như vậy Tiểu Ly, nhỏ bạn thân của tôi mới biết hết đầu đuôi chuyện tình cảm của anh và tôi.

Đến 14/2, cái ngày được gọi là ngày \”tình nhân\” anh đã hẹn tôi ra công viên. Chiều hôm đó anh cầm một cánh hoa hồng đỏ với một hộp nhẫn màu hồng nhạt, bước đến trước mặt tôi và quỳ một chân xuống, khiến cho tôi rất bất ngờ. Rồi anh nói giọng dịu dàng
\”Khánh Na, anh yêu em, em hãy đồng ý làm người yêu của anh nhé\”
Lúc đó trong lòng tôi rất rối, tôi không biết mình có nên chấp nhận tình cảm này không ? Trong lúc tôi đang suy nghĩ thì…

          \”ĐỒNG Ý ĐI. ĐỒNG Ý ĐI\”
là tất cả mọi người ở công viên cùng nhau thét lớn lên. Lúc đó tôi thật không biết anh đang cầu hôn hay là đang tỏ tình với tôi nữa. Phải, anh là một người lãnh mạn.

Anh nói khẽ
          \”Anh xin hứa sẽ luôn bên cạnh em. Anh yêu em, Khánh Na à\”
Tôi rung rung nước mắt, nhẹ gật đầu đồng ý.
             \”Em cũng yêu anh, Hải Trung\”
nụ cười vui mừng đã nở trên môi anh, anh lao đến ôm lấy tôi vào lòng. Trong giây phút ấy anh và tôi đều hạnh phúc, chẳng có sự giả đối giữa chúng tôi cả ?

Từ khi yêu nhau thì anh luôn quan tâm, lo lắng cho tôi. Tìm cách chọc tôi cười mỗi khi tôi buồn. Mỗi khi trời lạnh, anh thường ôm lấy tôi từ phía sau và thì thầm bên tai tôi những lời yêu thương.
tôi đã tưởng rằng, anh là hạnh phúc của cuộc đời mình, nhưng tôi đã sai ! Cũng như lời bài hát \”Cuộc sống đâu lường trước điều gì ? Tình yêu có thể đến rồi đi. Bàn tay dẫu đang nắm thật chặt mà vẫn lạc nhau\”
Anh đã thay lòng, anh đã yêu một người con gái khác.

Đúng một năm anh và tôi quen biết nhau, tôi đã chuẩn bị một món quà để tặng anh. Nhưng hôm đó, cái ngày mà trái tim tôi đau đớn nhất.

Hôm đó tôi vui vẻ đến nhà anh, tính làm cho anh bất ngờ. Nhưng người bất ngờ lại không phải là anh, mà là tôi. Chính mắt tôi đã nhìn thấy anh đang ôm hôn người con gái khác ở trước cửa nhà.
Trái tim tôi tưởng như tan vỡ khi nhìn thấy cái cảnh ngọt ngào ấy. Trong lúc ấy trước mắt tôi là màn đen, tôi không thế nào tin vào những thứ mà mình nhìn thấy. Hộp quà từ tay tôi rớt xuống đất, gây ra tiếng động. Anh và cô gái kìa bất ngờ quay qua nhìn tôi. Nhìn thấy tôi, anh liền hoảng hốt buông cô gái kìa ra.
           
                  \”Khánh Na…\”
anh gọi khẽ tên tôi. Nghe anh gọi tên mình, trong lòng tôi rất, rất đau. Anh khẽ bước gần tôi với vẻ buồn bã. Tôi nghẹn ngào hỏi
                 \”Tại sao lại thế. Tại sao anh lại đối xử với em như vậy hả Hải Trung\”
nước mắt tôi rơi không ngừng. Ánh mắt của anh lúc đó trông thật buồn. Anh nói khẽ
                  \”Anh xin lỗi em, Khánh Na…\”
Trong lòng tôi đã rất mong anh sẽ nói rằng, tất cả tôi nhìn thấy chỉ là hiểu lầm. Nhưng anh lại nói lời \”xin lỗi\”. Anh nhìn tôi rồi nói
\”Anh xin lỗi nhưng anh đã yêu cô ấy mất rồi…mình hãy chia tay đi\”
tại sao anh lại có thể nói ra những lời làm tổn thương tôi như vậy chứ ?  Tôi cay đắng nhìn anh
             \”Em hận anh\”
tôi nghẹn ngào thét lớn lên, rồi quay lưng bỏ đi.

Thế là anh và tôi đã kết thúc, một kết thúc đau đớn nhất của tôi. Nói thật lòng là tôi không muốn gặp lại anh nữa, nhưng chẳng thể, vì nhà tôi và anh chỉ có một đường để về thôi nên lâu lâu tôi cứ trông thấy anh. Nhìn thấy anh, tay trong tay với người con gái khác, không phải là tôi, trái tim tôi đau nhói. Còn anh, mỗi khi nhìn thấy tôi thì anh lại cười nhẹ với tôi.
Một thời gian sau tôi cùng với Tiểu Ly lên thành phố đi làm.

Kể từ ngày đó hai ta chẳng thấy nhau
Anh sống ra sao, yêu người thế nào.

Từ ngày tôi lên thành phố đi làm thì chẳng còn gặp lại anh nữa. Nhiều lúc tôi thầm nghĩ rằng, giờ anh đang làm gì, bên cô ấy, anh có thấy hạnh phúc như từng bên tôi không ? Để thôi nghĩ đến anh, tôi lao đầu vào công việc, cố không có thời gian.

Rồi thời gian cứ thế mà trôi qua từng ngày đau khổ nhất, những ngày nghỉ, tôi về quê chơi.  Buổi tối một mình tôi ra ngoài đi dạo chơi và ngắm nhìn lại quê của mình chút.  Đang thì bỗng nhiên trời lại mưa, rất lớn.
          \”Chết ! Mưa rồi\”
tôi hoảng hốt chạy đi, tính tìm chỗ nào đó để trú mưa. Rồi bỗng không còn giọt mưa nào nhưng chẳng phải mưa đã tạnh, mà là có một người lấy áo khoác che cho tôi. Và người đó là anh, Hải Trung, người mà tôi chẳng muốn gặp lại.

nhiều lần nghĩ đến anh
Rồi hòa đêm đen. Làm sao em quên.

Anh và tôi đã chạy vào một gốc cây lớn để trú mưa.  Những giọt nước mưa lạnh giá lăn dài trên khuôn mặt anh, vì muốn che mưa cho tôi để tôi không bị ướt mà anh để mình ướt và lạnh rung như vậy ư.
         \”Anh không sao chứ ?\”
tôi vu vơ hỏi.  Anh nhẹ lắc đầu
            \”Ừ anh không sao ?  Mà em mới về hả ?\”
tôi giả vờ nhìn xung quanh và nhẹ gật đầu
            \”Đúng vậy, tôi mới về hồi sáng\”
có lẽ sống ở thành phố đã đuợc một thời gian dài nên tôi hơi mạnh mẽ chút.   Anh nhìn tôi và hỏi khẽ
            \”Em còn hận anh hay sao Na\”

                \”Không có\”
tôi trả lời đứt khoát.  Anh nói giọng buồn
               \”Tháng sau anh sẽ làm dám cưới và…đi qua Mỹ luôn\”
tôi nghe mà như sét đánh ngang tai, trái tim tôi nhói lên một cái, thật đau.  Tôi liên quay qua nhìn anh bằng ánh mắt đầy ngạc nhiên.
                \”Qua Mỹ ư\”
anh nhẹ gật đầu
                 \”Phải, anh sẽ qua Mỹ và sẽ không về nữa\”
tôi như chết đứng, lúc đó trái tim tôi nhói đau, thật sự rất đau. 

Anh khẽ bước gần tôi thêm một bước và nói
             \”Khánh Na, thật lòng anh xin lỗi em về tất cả mọi chuyện. Là anh không thể giữ lời hứa của mình…sẽ luôn bên cạnh em… Là anh đã phản bội lòng tin, tình yêu của em, làm tổn thương em…anh thật sự rất xin lỗi\”

Dù tiếng mưa rất lớn nhưng tôi vẫn nghe rõ từng câu mà anh nói, những gì mà anh vừa nói ra khiến trái tim tôi càng đau hơn, và tôi sắp không cầm được nước mắt của mình nữa. Tôi vội quay người qua chỗ khác.
           \”Chuyện đã qua, anh còn nhắc lại làm chi nữa\”

Anh gật đầu và thở dài
                 \”Dù thế nào thì anh cũng muốn nói với em một tiếng,  anh xin lỗi\”
tôi quay nguời lại và khẽ cười, một nụ cười rất ngượng và rất đau đớn.
             \”Khánh Na em sẽ không tha thứ cho anh…vì em chưa bao giờ hận anh mà… Em cũng mong anh sẽ hạnh phúc với sự lựa chọn của mình\”
nghe tôi nói vậy thì anh liên nở một nụ cười nhẹ nhõm.
               \”Na à…anh cảm ơn em\”

Tôi có hận anh hay không, đối với anh rất quan trọng sao ? Nhìn thấy nụ cười ấy của anh, trong lòng tôi có chút gì đó vui vui, nhưng lại rất đau đớn.

Ngay lúc đó trời bắt đầu tạnh mưa, phải chăng ông trời đang sắp đặt cho tôi và anh gặp nhau và nói chuyện một lần cuối… Tôi có nên giữ anh ở lại, bảo anh đừng đi qua Mỹ. Hay là tôi nên mỉm cười chúc anh hạnh phúc, nhưng nếu làm vậy thì trái tim tôi sẽ rất đau. Trong giây phút ấy anh với tôi đứng yên nhìn nhau, những kỷ niệm xưa bên nhau như một cuốn phim đang hiện ra trước mắt tôi.

Giá như thời gian có thể dừng lại ngay giây phút này thì tốt biết bao. Nhưng tiếc rằng chẳng thể nào được !
Anh bảo là anh phải về rồi. Tôi nhẹ gật đầu và cười cười. Anh nhìn tôi một cái rồi nhẹ quay lưng đi. Bóng của anh dần dần xa, rất xa. Và rồi nước mắt của tôi lướt qua nhau rơi xuống…

Nhiều năm tháng em trở lại lối xưa. Anh có biết không ? Trong em vẫn rung động. Cảm giác quay về nhưng giờ anh với em chỉ là người yêu cũ.

Giờ ngồi nhớ lại, nước mắt của tôi vẫn nhẹ nhàng rơi. Cả chính bản thân tôi cũng không biết lí do gì mà nước mắt của mình vẫn rơi như vậy, dẫu thời gian đã trôi qua thật lâu rồi.

Có lẽ trái tim tôi vẫn nhớ về anh, người yêu cũ.    Nhưng dù trong tim tôi còn yêu thương anh thế nào đi nữa thì anh giờ chỉ còn trong kỷ niệm thôi. Tôi nghĩ là mình nên sống cho hiện tại, không nên luôn sống trong quá khứ đau thương nữa…
************* Hết************

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN