Những Truyện Ngắn Của Sứ
Yêu Là Đau. Chương 8
Vũ Nhi không thể nói gì nữa, anh nói rất đúng, nó không phải loại người xấu xa ấy. Nước mắt cay đắng của cô lại tuôn rơi, chàng trai mà cô yêu thương sao lại trở thành như vậy.
Cô nhìn Minh Long rất lâu mới mở miệng hỏi.
\”Nhưng tại sao Hi Hi lại chấp nhận sự uy hiếp của anh Hoàng chứ ? Chẳng giống tính cách của cậu ấy chút nào cả?\”
Minh Long cúi đầu xuống thật thấp, anh thật không biết nên trả lời thế nào nữa.
Khải Hoàng đẩy xe lăn đưa nó vào phòng, rồi cẩn thận coi tay chân nó có bị thương ở đâu không?
còn nó thì ngồi yên rơi nước mắt, lúc nãy nó nhìn thấy cánh tay Minh Long đã bị thương, không biết anh có sao không nữa.
\”Hi Hi, để anh bế em lên giường nghỉ ngơi chút nha\”
Khải Hoàng hỏi nhưng không đợi nó đồng ý thì đã nhanh tay bế nó lên giường rồi, nãy giờ hắn vẫn dịu dàng với nó. Tới khi ngước mặt lên nhìn thấy nước mắt nó rơi không ngừng thì hắn mới nổi giận lớn tiếng hỏi
\”EM ĐANG ĐAU LÒNG VÌ THẰNG NGHÈO HÈN ẤY HẢ? Hi Hi, thật ra anh có gì không bằng thằng đó chứ, em nói đi\”
Nó nhìn thẳng Khải Hoàng và nhẹ lắc đầu.
\”Tình cảm không thể nói ai hơn ai, ai thua ai. Chỉ có yêu hay không thôi\”
nó rơi nước mắt không ngừng, nghẹn ngào nói tiếp.
\”Trước giờ tôi chưa từng có tình cảm với anh, thật sự chưa từng\”
Khải Hoàng tuyệt vọng nhìn nó, người con gái đang trước mặt hắn xinh đẹp như thiên thần, mà sao lại có thể nhẫn tâm đến thế. Những gì suốt mấy năm nay hắn đã làm, không lẽ nó không hề cảm nhận được sao ? Nỗi giận trong lòng đã khiến Khải Hoàng mất đi lý trí, hắn nhếch môi cười, nụ cười rất gian hiểm.
\”Em không có tình cảm với anh ? Thôi được, anh khiến em trở thành người của anh rồi để coi em còn có thể yêu thằng khác nữa không?\”
nói vừa đứt câu và nó chưa kịp phản ứng thì hắn đã hung hăng lao đến, nằm dè lên người nó.
\”Khải Hoàng, anh đang muốn làm gì thế hả?\”
nó hoảng hốt vừng vẩy. Khải Hoàng dùng sức giữ hai tay nó lại, ánh mắt hắn lúc này giống như một con thú đang giận dữ, trông thật đáng sợ.
\”Anh không có được trái tim em thì nhất định phải có con người của em\”
rồi hắn cúi xuống cưởng hôn nó một cách mạnh bạo.
Nó ra sức tránh né nhưng chằng thế nào. Vì trời đã định sẵn con trai luôn khỏe mạnh hơn con gái mà… Khải Hoàng khiến nó khó thở, khiến đôi môi ngọt ngào của nó sưng đỏ cả lên.
\”Đừng mà….buông tôi ra đi…\”
nó lắc đầu liên tục và khóc cầu xin. Nhưng người con trai đang trên người nó giả vờ không nghe thấy, hắn dùng một tay giữ chặt hai tay nó trên đầu giường, một tay tuỳ tiện cởi cút áo ra. Hai cái cút vừa cởi thì làn da trắng mịn của nó liền lộ ra trước mặt. Khải Hoàng nhìn mà không chịu nổi, liền cúi hôn đắm đuối.
\”Hi xin anh hãy dừng lại đi, được không anh Hoàng. Hi xin anh mà\”
nó vừa vùng vẩy vừa khóc nức nở. Khi Khải Hoàng rời khỏi thì đã để lại trên cổ nó những dấu đỏ rất đậm, hắn từ túi quần lấy ra chiếc điện thoại đắt tiền, đưa lên cao chụp một tấm hình, rồi bấm gửi cho ai đó.
\”Anh thật sự rất yêu em, Hi Hi…\”
Khải Hoàng thì thầm bên tai nó, rồi tiếp tục hôn làn da trắng mịn của nó một cách đắm đuối.
nó nói giọng yếu ớt.
\”Anh còn không buông tôi ra thì tôi cắn lưỡi chết ngay đấy\”
Khải Hoàng ngước mặt lên nhìn nó, nhếch môi cười một cái.
\”Anh biết em không sợ chết nhưng không lẽ em bỏ mặt gia đình Minh Long hả? Hình như cậu ta có một đứa em trai trùng tên người yêu cũ của em?\”
Nó trừng mắt lên nhìn, không sai, Minh Long đúng thật có một đứa em trai tên \”Thành\” giống tên mối tình đầu của nó. Khải Hoàng lại lên tiếng.
\”Em thật sự muốn anh lên Đà Lát một chiến sao?\”
nó liền hoảng hốt lắc đầu.
\”Không, anh không được dụng đến Minh Long\”
Khải Hoàng vừa dùng tay vuốt ve mặt nó vừa hỏi.
\”Thế giờ em muốn anh dụng vào người em hay dụng đến cậu ta đây\”
Ông trời ơi thật ra nó đã làm gì sai, sao ông phạt nó như thế chứ, có tán nhẫn quá với nó không ?
\”Được…\”
nó bật khóc và gật đầu vài cái.
\”Anh muốn làm gì tôi cũng được… Xin anh đừng làm hại Minh Long, cậu ấy không có thù oán gì với anh cả? Anh muốn làm gì tôi thì cứ làm đi\”
nó bắt đầu nắm yên, không ra sức vùng vẩy nữa. Nhưng nước mắt vẫn không ngừng rơi, cứ rơi mãi.
Nhìn nước mắt của người con gái mình yêu thương nhất không ngừng rơi, trông nó thật đau khổ, thì trong lòng Khải Hoàng bỗng nhói lên một cái thật đau. Cơn đau ấy khiến hắn bình tỉnh lại, nãy giờ hắn đang làm cái quái gì thế này. Chính hắn lại làm tổn thương nó như vậy sao ?
\”Hi Hi à…anh xin lỗi…\”
Khải Hoàng buông tay và hoảng hốt lấy chăn đắp lên mình nó. Ánh mắt đáng sợ lúc nãy đã biến mất, mà thay vào đó là một ánh mắt tội lỗi, mong được tha thứ. Hắn vừa lắc đầu vừa nói
\”Hi Hi, anh xin lỗi…anh thật sự không cố ý làm thế với em đâu. Anh thật lòng xin lỗi em, Hi Hi\”
Nó vẫn nằm yên ở đó khóc nức nở, khóc đến đôi mắt sưng đỏ lên, trông nó lúc này rất đáng thương. Khải Hoàng giơ tay lên cao, rồi tát vào mặt mình một cái hết sức mạnh.
\”Là anh đáng chết\”
nghe tiếng cái tát tay, nó quay mặt qua nhìn thì ngạc nhiên khi thấy bên mặt tuấn tú của Khải Hoàng in rõ năm dấu tay.
\”Anh thật lòng xin lỗi em mà Hi Hi\”
Khải Hoàng nắm tay nó và nói giọng nghẹn ngào.
Nó nhìn ra hắn đang rung rung nước mắt, dù những gì hắn làm đúng rất quá đáng. Nhưng tất cả cũng vì chữ \”Yêu\” thôi, nó quay mặt qua chỗ khác và run sợ nói.
\”Anh đi đi. MAU ĐI ĐI\”
Khải Hoàng biết mình đã khiến nó sợ hãi quá mức rồi, nếu nhất quyết ở lại nữa thì chỉ e cả đời này nó không muốn gặp lại hắn, nên đành quay lưng đi.
Sau khi nói chuyện với Vũ Nhi xong thì Minh Long chẳng còn tâm trạng nào đi làm hồ nữa nên tính đi về nhà trọ nghỉ ngơi. Nhưng trên đường về thì anh lại nhận được tin nhắn. Là một tấm hình, trong hình là Khải Hoàng đang ôm hôn nó trên giường, nhìn rất thân mặt.
Ai không biết thì tưởng họ đang hạnh phúc bên nhau. Nhưng với Minh Long thì không, anh có thể nhìn thấy nó khóc, đã khóc rất nhiều.
\”Anh ta đúng là đồ khốn, nếu anh ta dám làm gì Hi Hi, mình sẽ liệu mạng với anh ta\”
Minh Long tức giận đấm mạnh vào cột điện trước mặt.
\”Hi Hi, cậu nhất định không được xảy ra chuyện gì đâu đó\”
anh lo lắng liệu mạng chạy đến nhà nó, nếu như nó vì anh chịu bất cứ tổn thương nào thì chắc chắn cả đời này anh sẽ không tha thứ cho mình đâu.
Khi chạy đến nhà nó thì màn đêm đã buông xuống rồi. Minh Long thấy trong nhà chẳng có ai càng lo lắng thêm, không lẽ Khải Hoàng đã đưa nó đi nơi khác rồi sao ?
Bỗng nhiên anh nghe thấy trong phòng có tiếng khóc, anh hoảng hốt chạy vào.
vừa đẩy cửa bước vào thì đã thấy trên giường rất lộn xộn… Và nó đang ở góc giường tự ôm lấy mình khóc nức nở, như mèo con bị bỏ rơi.
Minh Long thật không khỏi xót xa khi nhìn thấy đôi vai bé nhỏ của người con gái run rẫy không ngừng, thêm tiếng khóc đầy đau thương nữa.
anh vội vàng chạy tới và dùng vòng tay ấm áp ôm lấy nó vào lòng.
Hình như nó có chút hoảng loạn thì phải, vì khi Mihh Long vừa chạm đến thì nó liền vùng vẩy.
\”Mau buông tôi ra, đừng dụng vào tôi\”
Minh Long vẫn ôm lấy nó, dù nó có ra sức đánh vào người anh như thế nào.
\”Hi Hi, là tớ, tớ là Minh Long đây\”
nghe tới tên anh thì hai tay nó đang ra sức đánh vào ngực của anh bất động và dần dần bình tỉnh lại.
\”Minh Long, là cậu thật sao?\”
nó ngước mặt lên nhìn và mơ hồ hỏi. Minh Long gật đầu và vỗ nhẹ vào lưng nó vài cái, như trấn an.
\”Ừ là tớ đây…đã có tớ ở đây rồi cậu đừng sợ nữa\”
nó ngã đầu vào lồng ngực của Minh Long và khóc oà lên.
Thôi cho nó yếu đuối lần cuối đi, cứ giả vờ mạnh mẽ không sao hoài, nó đã mỏi mệt lắm rồi.
Vô tình nó nhìn thấy cánh tay Minh Long vẫn còn đang chảy máu, nó nghẹn ngào hỏi.
\”Tay cậu bị thương rồi, chắc đau lắm hả?\”
Minh Long khẽ nhìn nó, đôi vai nó đang run rẩy không ngừng, vậy mà vẫn còn quan tâm đến anh.
\”Tớ không sao…\”
Minh Long buồn bã lắc đầu. Làm sao anh còn thấy đau tay được nữa chứ, lòng anh đau hơn cấp lần.
nó cầm nhẹ cánh tay người con trai và thở nhẹ vào vết thương.
\”Vậy sẽ bớt đau hơn…\”
giờ Minh Long mới thấy hai cổ tay nó đều bị bầm tím, anh lo lắng hỏi.
\”Hi Hi, tay cậu bị sao thế này\”
nó buông tay và im lặng cúi đầu xuống.
\”Là anh ta làm, phải không?\”
Minh Long tức giận hỏi. Nó vẫn cúi đầu xuống thật thấp, không dám đối điện với anh, nó nói khẽ.
\”Cậu về đi, sau này đừng đến tìm tớ nữa…\”
đôi mắt Minh Long đầy u buồn.
\”Tại sao ?\”
nó lại vừa khóc vừa nói.
\”Tớ không muốn cậu xảy chuyện không may đâu, cậu mau về đi\”
Minh Long giữ đôi vai, ép nó đối điện với mình.
\”Tớ không hề sợ anh ta, muốn làm gì thì cứ để anh ta làm đi. Hi Hi à hãy tránh xa anh ta ra đi\”
nó nhìn Minh Long với hai hàng nước mắt nhạt nhào.
\”Dù anh ta có làm gì tớ cũng không sao, nhưng tớ không muốn lấy sự an toàn cậu ra đánh cược… Vì cậu đối với tớ quan trọng hơn tất cả?\”
nghe xong những lời này của nó, Minh Long chỉ biết im lặng ôm nó vào lòng thôi, anh muốn nói với nó một câu \”Tớ thích cậu\” nhưng chẳng biết tại sao nói không thành lời…
**********hết chương : 8***********
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!