Những Truyện Ngắn Của Sứ - Yêu Là Đau. Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Những Truyện Ngắn Của Sứ


Yêu Là Đau. Chương 9


Hôm nay nó đã nhờ anh họ Thế An lấy xe chở mình qua nhà của Vũ Nhi vì muốn nói rõ mọi chuyện, nó chẳng muốn mất đi người bạn tốt như cô đâu.

khi Thế An đẩy xe đưa nó vào nhà thì đã nhìn thấy Vũ Nhi đang ngồi nói chuyện với ông bà ngoài. Miệng cô cười nhưng nó có thể nhìn ra trong ánh mắt cô đầy đau khổ…
       \”Vũ Nhi, anh đưa Hi Hi qua chơi nè!\”
Thế An đẩy xe lăn đưa nó vào nhà và cười nói. Vũ Nhi ngước mặt lên nhìn, vừa thấy nó thì nụ cười trên môi cô bất chợt tan biến.  Nó nhìn cô và nói khẽ.
         \”Nhi, chúng ta nói chuyện chút nha\”
Vũ Nhi buồn bã gật đầu.
            \”Ừ…vừa hay tớ cũng có chuyện muốn hỏi cậu\”

Cả hai vào phòng riêng nói chuyện.
        \”Cậu uống nước đi\”
Vũ Nhi rót ly nước lạnh đưa đến trước mặt nó và lạnh nhạt nói. Nó đưa tay nhận lấy ly nước và gật đầu.
         \”Tớ xin lỗi cậu…\”
Vũ Nhi đúng ra không biết nên nói thế nào nhưng nó đã mở lời trước nên cô hỏi thẳng.
       \”Hi Hi, cậu có thể cho tớ biết tại sao không?\”
hai tay nó cầm chặt ly nước, nó nói khẽ.
       \”Vì tớ yêu Minh Long…\”

Vũ Nhi nghe xong thì rất ngạc nhiên, cô đã quen nó lâu rồi nhưng chưa bao giờ nghe chính miệng nó nói thích hay mến bất cứ ai. Mà nay nó lại không chút do dự thốt lên câu ấy, khiến người ta bất ngờ quá. Cô thật sự muốn biết Minh Long đã dùng ma thuật gì mà có thể khiến nó thay đổi nhiều như vậy.

nó cũng giật mình khi chính bản thân lại thốt lên câu ngọt ngào ấy, trước đây nó nghĩ mình sẽ không bao giờ thốt lên những câu ngọt ngào giống như vậy thêm một lần nào nữa. Nhưng chẳng hiểu sao hôm nay nó không chút do dự gì mà đã thốt lên rồi.

Vũ Nhi vẫn dùng ánh mắt không tin được nhìn nó.
       \”Cậu đã yêu…Minh Long thật sao?\”
nó nhẹ gật đầu.
       \”Phải, tớ yêu Long… Vậy nên với anh Hoàng tớ bị ép thôi\”
Vũ Nhi lại rung nước mắt và hỏi.
         \”Nhưng tại sao cậu không cho tớ biết ảnh yêu cậu\”
thấy cô bạn mình đau khổ như vậy trong lòng nó khó chịu vô cùng, nó lắc đầu.
      \”Vì tớ nghĩ anh ta giờ đã thật lòng yêu thương cậu rồi\”

Vũ Nhi bất lực ngã xuống giường, nước mắt cô lại rơi.
       \”Ảnh thật ra chưa từng có tình cảm với tớ… Trong lòng ảnh chỉ có hình bóng Hi Hi cậu thôi…\”
ánh mắt và lời nói của cô bây giờ có chút oán hận với nó. Cũng đúng thôi, nó đã vô tình cướp mất trái tim người cô yêu mà.

         \”Vũ Nhi, cậu đừng nói những lời này nữa được không? Như vậy quá bất công với tớ rồi, tớ cũng chỉ bị ép thôi\”
nó nhìn thẳng Vũ Nhi và oan ức nói. Vũ Nhi im lặng, cứ ngồi đó khóc.  Thấy như vậy nước mắt của nó cũng rơi theo và lạnh nhạt nói.
      \”Tớ sẽ làm anh Hoàng tránh xa tớ ra, vậy được chưa?\”
nói vừa đứt câu thì nó dùng tay lăn xe, tính rời đi. Nghe nó nói câu đó thì Vũ Nhi liền hoảng hốt hỏi.
       \”Cậu định làm gì thế Hi Hi\”
nó không quay xe lại nhìn cô, chỉ dùng giọng lạnh nhạt nói.
        \”Tớ đã nhờ người báo lại với mẹ anh ta biết chuyện này rồi\”
vừa nhắc đến mẹ Khải Hoàng thì vẻ mặt Vũ Nhi tái xanh, cô vội đứng dậy và lớn tiếng hỏi.
       \”Cậu bị sốt phải không Hi Hi, sao lại dụng đến bà ta chứ? Bộ cậu không biết bà ta là người thế nào hả?\”
nó nhẹ lắc đầu và cười lạnh một cái.
          \”Dù hậu quả thế nào thì tớ sẽ tự mình gánh lấy\”
nói xong nó lăn xe rời khỏi. 

Vũ Nhi lo sợ nhìn theo bóng lưng nó, phong cách lạnh lùng này cô tưởng nó đã vứt bỏ rồi chứ ? Mà sao bây giờ lại quay về nữa rồi. Nhưng điều khiến cho cô lo sợ nhất là nó đang đối đầu với người đáng sợ như bà Dương, mẹ ruột của Khải Hoàng.

Bà Dương là một người cay độc, lời nói của bà ta giống như con dao có thể làm người khác bị thương khắp người. Quan trọng nhất hơn bà ta là đàn chị mua bán ma tí, giết người không cướp mắt.

Vũ Nhi còn nhớ, lần đầu Khải Hoàng sắp xếp cho cô gặp mặt mẹ mình. Vừa biết cha mẹ cô đã li hôn, cô đang ở chung ông bà. Và cô không phải là tiểu thư giàu có, chỉ là cô gái bình thường thôi thì bà Dương đã nói nhiều lời khó nghe. Thậm chí chờ Khải Hoàng vắng mặt, tát cô một cái thật mạnh và bảo cô phải rời xa con trai bà ta ngay, nói con trai bà ta phải lấy một người giàu sang, có địa vị trong xã hội này, chứ không phải người tấm thường như cô.

Với một người lần đầu gặp mặt, bà Dương đã như thế rồi. Nói chi là người bà ta ghét nhất, không biết sẽ làm gì đây.  Vũ Nhi không biết lí do tại sao bà Dương lại ghét nó nhưng có một lần Khải Hoàng lỡ miệng nhắc đến nó thì bà ta rất tức giận.
Vũ Nhi không biết nếu bà Dương biết chuyện nó đang bên cạnh Khải Hoàng thì bà ta sẽ làm gì nó đây.

Trưa hôm sau.
nó đang ở phòng khách nhà mình thì bỗng có dám người áo đen lao vào, rồi đứng thành hai hàng.
một người phụ nữ khoảng 50 tuổi mặc bộ vets trắng bước vào. Nhìn người đó thì nó thầm vui trong lòng, đến nhanh hơn nó nghĩ đấy.

         \”Là bác Dương đấy hả? Lâu quá không gặp, dạo này bác có khỏe không ạ\”
nó lăn xe đến trước mặt bà Dương và cười nói. Bà Dương dùng ánh mắt khính thường nhìn nó.
          \”Rốt cuộc cô muốn bao nhiều\”
nó giả vờ không hiểu.
     \”Bác đang nói gì thế, muốn bao nhiều là sao?\”
bà Dương cao quý ngồi xuống ghế sofa và nói.
        \”Hi Hi cô đúng là mặt dày, đã ngồi xe lăn rồi mà cứ theo ám Khải Hoàng hoài\”

nó nhếch môi cười, nó mà thèm theo ám hắn sao? Chính con trai của bà giống như hồn ma không tan cứ theo ám nó mãi.
           \”Nể tình hai gia đình chúng ta cũng quen biết, tôi cho cô 200 triệu đồng mau chóng chia tay với Khải Hoàng.  Nếu không thì đừng trách tôi…\”
bà Dương khoanh tay đế trước ngực nói. Nếu dùng tiền có thể để nó tránh xa con trai bà ta ra thì dù bao nhiều, bà ta cũng không tiếc. Còn nếu cứ cứng đầu không chịu thì đừng trách bà ta dùng đạo lực.

Đừng thấy nó là con gái, còn ngồi xe lăn nữa thì nghĩ với tình huống này nó sẽ sợ hãi van xin nha.  Sẽ lầm đấy. Dù nó là con gái yếu đuối nhưng khi giải quyết công việc thì nó rất mạnh mẽ, đưa ra lựa chọn chính xác 100%. Nhất là khi đối mặt với những người như bà Dương thì nó bình tỉnh hết chỗ nói luôn.

        \”Là con trai của bác ép buột con phải bên anh ta, chứ con không hề muốn\”
nó quay xe lại và nói với vẻ mặt thản nhiên. Nghe nói thế bà Dương liền trừng mắt nhìn nó.
         \”Huỳnh Hi Hi, cô đang nằm mơ đó à. Làm sao con trai tôi phải ép buột một người rẻ tiền như cô bên cạnh mình, nực cười\”

Rồi bà ta trao đổi ánh mắt những tên áo đen kia ra lệnh. Hai tên áo đen hiểu ý chủ của mình liền bước đến tát vào mặt nó hai cái thật mạnh và dùng chân đập mạnh vào xe lăn, khiến nó té ngã xuống sàn nhà.  Vì quá bất ngờ nên nó giờ thấy hơi chóng mặt nhưng vẫn cố gượng dậy nói.
        \”Bác và con ai rẻ tiền hơn ai cũng chưa biết được. Mà biết đâu bác Dương đây lại rẻ tiền hơn con thì sao ?\”

          \”Cô to gan lắm\”
bà Dương tức giận trừng mắt. Rồi bà ta quát lên.
        \”Mau dạy con nhỏ này một trận cho ta\”
nghe vậy tên áo đen kia tát liên tục vào mặt nó, không chút thương tiếc. Bà Dương ngồi coi thấy mát dạ lắm, nó dám nói bà đây rẻ tiền sao ? Hừ, đánh cho một trận để coi sau này có còn dám tự cao như thế nữa không ?
               \”DỪNG TAY\”
ngoài cửa có ba người đang chạy vào, đó chính là Khải Hoàng với Vũ Nhi và Minh Long chẳng phải ai xa lạ cả? Lúc nãy cả ba gặp nhau ở ngoài và nghe được tiếng thét đau đớn của nó nên đã cùng chạy vào.

Đập vào mắt họ hiện giờ là một cô gái miệng đầy máu nằm dưới sàn lạnh lẽo, trông thật đáng thương. Minh Long nóng lòng chạy đến lại bị mấy tên áo đen đứng ngăn lại nhưng anh bất chấp tất cả chạy đến.  Thấy thế Khải Hoàng buột lòng ra tay giúp đỡ, hắn đánh gục mấy tên áo đen kia để Minh Long chạy đến chỗ nó.

         \”Hi Hi, cậu có sao không ?\”
Minh Long ôm lấy nó vào lòng và lo lắng hỏi. Nhìn khuôn mặt xinh xắn của nó giờ đã sưng đỏ cả lên, miệng thì đầy máu, trong lòng anh thật nhói.
nó tựa vào người Minh Long và yếu ớt lắc đầu.
           \”Tớ…không sao…\”

Khải Hoàng tức giận nhìn người phụ nữ đang ngồi bộ ghế sofa kia.
         \”Mẹ, sao mẹ lại về đây còn đánh đập Hi Hi như thế nữa\”
bà Dương lấy túi xách ra một tấm hình ném mạnh xuống bàn.
                  \”Thứ quỷ quái gì đây hả ?\”
Khải Hoàng nhìn vào tấm hình thì rất bất ngờ, ấy là hình hắn đang ôm hôn nó trên giường mà hắn cố tình gửi cho Minh Long xem. Sao lại trong tay bà Dương, là Minh Long gửi sao? Không thể, Minh Long làm sao biết được bà Dương ở đâu. Người mà biết rõ tất cả về hắn chỉ có…? Nghĩ đến đó hắn quay sang qua nhìn nó, không lẽ nó làm vậy để hắn tự chia tay với nó mà vẫn không làm hại Minh Long được. Sự thông minh của nó đúng là khiến người ta chở tay không kịp mà.

       \”Mẹ, trước giờ con luôn yêu Hi Hi và muốn bên em ấy mãi mãi\”
Khải Hoàng vẫn cố chấp nói. Bà Dương cười nửa miệng.
           \”Yêu ư? Ta hỏi con, yêu có ra tiền được không ? Yêu có no bụng đuợc không?\”
Khải Hoàng thở dài, sao mẹ hắn không nói lý lẽ được vậy. Bà Dương khoanh tay lại và kiên định nói.
         \”Nếu con vẫn còn cố chấp thì ta đành làm con nhỏ Hi Hi đó biến mất khỏi trên đời này\”

Nghe thế Minh Long bất giác ôm chặt nó hơn và kiên định nói.
         \”Tôi sẽ không bao giờ để mấy người dụng đến Hi Hi nữa đâu\”
nó khẽ cười, anh đang bảo vệ nó. Nãy giờ vốn không để ý nhưng khi Minh Long thốt lên những lời đó thì bà Dương mới đưa mắt nhìn, bà ta đã thấy sự tức giận lẫn đau xót trong ánh mắt người con trai lạ mặt kia.
          \”Cậu là ai, sao dám lên tiếng ở đây\”

Minh Long tính đáp lại nhưng nó nhanh cướp lời.
         \”Cậu ấy không liên quan đến chuyện này\”
rồi nó nhìn Minh Long lắc đầu, ý muốn bảo anh đừng lên tiếng nữa.

Thật lòng mà nói thì bà Dương rất khâm phục nó, một cô gái bị đánh nhiều như vậy mà vẫn còn lên tiếng bảo vệ người khác, đúng là rất khá. Nếu nó không khiến cho Khải Hoàng thay đổi thì bà ta đã không ghét nó như thế, biết đâu bà ta đã sớm để nó bên cạnh giúp đỡ mình rồi.

Trước đây bà ta nói một thì Khải Hoàng không dám nói hai, bà ta bảo ngồi thì hắn không dám đứng. Nhưng khi quen biết nó rồi hắn không theo lệnh của bà ta đưa ra, còn cãi lại nữa. Thế bà ta nghĩ chính nó đã bỏ bùa hắn nên luôn ghét nó.

Vũ Nhi nãy giờ vẫn đứng yên ngoài cửa nhìn mọi việc, cô thật muốn báo cảnh sát để bắt hết dám người bà Dương. Nhưng nghĩ lại thì thấy không ổn lắm, cảnh sát Việt Nam này đều có quan hệ tốt với bà ta. Gọi họ đến làm gì, chỉ để bà ta và họ điểm cảnh bạn bè lâu ngày gặp lại hay sao?

bà Dương thiếu kiên nhẫn hỏi.
             \”Giờ con muốn làm sao đây Khải Hoàng, con muốn chia tay với con nhỏ này hay muốn nó biến mất?\”
Khải Hoàng biết mẹ mình không đùa, trước giờ bà ta nói là làm. Sao hắn lại sinh ra trong gia đình xã hội đen này chứ, hắn thật muốn làm một người bình thường như Minh Long, có thể vui vẻ bên cạnh nó.

Thấy Khải Hoàng im lặng không nói gì, nó vội lên tiếng hỏi.
            \”Anh thật sự muốn để bác Dương giết chết Hi sao?\”
nghe giọng yếu ớt của nó trong lòng Khải Hoàng rất nhói, người con gái hắn luôn yêu lại bị mẹ hắn đánh đập đến nói cũng không nổi. Hắn bất đắc dĩ gật đầu.
              \”Thôi được rồi, con hứa với mẹ từ nay con không gặp Hi Hi nữa sẽ ngoan ngoãn nghe lời mẹ…\”
bà Dương hài lòng gật đầu, rồi đứng dậy nói.
                 \”Chính con hứa đấy\”
Khải Hoàng buồn bã gật đầu.
       \”Mẹ ra xe trước đi, con muốn nói chuyện với Hi Hi lần cuối…chỉ 30 phút thôi…con xin mẹ mà\”
bà Dương miền cưởng đồng ý, rồi dẫn mấy tên áo đen quay lưng rời khỏi. 

Đợi mẹ mình đi xa rồi Khải Hoàng mới bước tới chỗ nó. Minh Long vừa thấy hắn đến gần thì liền lớn tiếng hỏi.
            \”Anh đang định làm gì ?\”
Khải Hoàng làm như không nghe Minh Long hỏi, cứ quỳ một chân ngồi xuống trước mặt nó và lạnh lùng hỏi.
               \”Tại sao em phải làm thế chứ?\”
nó đang tựa vào người Minh Long và nhìn hắn mà nói.
          \”Hi xin lỗi…nhưng Hi chỉ còn có cách này thôi\”

Nghe những lời của nó và Khải Hoàng xong thì Minh Long thoáng ngạc nhiên, không lẽ đúng theo Vũ Nhi đã nói, là nó vì muốn bảo vệ anh và muốn thoát khỏi uy hiểm của Khải Hoàng nên cố tình cho bà Dương biết để đến đây bắt ép Khải Hoàng về Mỹ sao?

Khải Hoàng cay đắng nhìn nó và gật đầu.
         \”Anh đã thua em thật rồi, anh không thông minh bằng em\”
dù hai bên mặt đang rất đau nhưng nó vẫn cố hỏi.
            \”Anh sẽ…không làm hại Minh Long nữa chứ?\”
Khải Hoàng nhẹ lắc đầu.
        \”Anh xin thề, sẽ không bao giờ dụng đến cậu ta nữa\”
lòng Khải Hoàng đau như cắt vậy, người con gái hắn yêu lại bất chấp tất cả bảo vệ người con trai khác. Thà nó lấy dao đâm vào người hắn đi, còn hơn cố ý chọc tức bà Dương để bản thân nó bị thương như vậy. Hắn nhìn người con trai kia và nói.
         \”Cậu hãy cố lo cho Hi Hi\”
Minh Long nhẹ gật đầu đồng ý. Rồi Khải Hoàng đứng dậy và vội quay lưng rời khỏi.
         \”Anh Khải Hoàng, đợi em với\”
Vũ Nhi vội vàng chạy theo Khải Hoàng, vì cô biết giờ hắn đang rất đau lòng.

trong nhà chỉ còn lại Minh Long và nó thôi, anh ẫm nó lên ghế sofa ngồi và lo lắng hỏi.
        \”Hi Hi, cậu có đau lắm không?\”
nó lắc đầu và mỉm cười.
        \”Cuối cùng cậu cũng được an toàn rồi\”
Minh Long khẽ cau mài lại.
         \”Hi Hi cậu đúng là đồ ngốc mà\”
   \”Ngốc nhưng vẫn dễ thương mà, phải không?\”
khuôn mặt đang rất đau nhưng nó lại cảm thấy vui đến lạ thường.
**********Hết chương : 9**********

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN