Nơi mình dừng chân - Part 1:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Nơi mình dừng chân


Part 1:


Tôi – Trần Tiểu Mỹ,hôm nay là ngày nhập học của tôi.Từ bây giờ tôi chính thức là học sinh lớp 11.Nhưng đâu phải vì được lên lớp là tôi vui vậy đâu,điều vui nhất là sau khi kết thúc việc chia ban tôi lại được học với đứa tôi thích.

Mới hôm đầu tiên nhận lớp đã được ngồi với cậu ấy.Cậu ấy vẫn vậy,dù không đẹp xuất sắc nhưng tôi thấy vậy cũng ổn đó chứ.Có thể do lâu ngày không gặp hay vì cậu ấy là người tôi thích nên tôi có vẻ ngượng ngùng.Đột nhiên cậu ấy quay sang bắt chuyện với tôi:

_Tiểu Mỹ,hè này cậu đi đâu chơi vậy?

Dù hơi ngượng nhưng tôi vẫn đáp lại:

_Hè ấy hả?Tớ với gia đình đi du lịch.

Vì cậu ta không nhận thấy hoặc không biết tôi thích cậu ta nên hai người nói chuyện với nhau vẫn được tự nhiên.Tôi thích cậu ấy từ hồi lớp 10 khi hai đứa ngồi với nhau.

Những ngày học tập tiếp theo đó vẫn luôn là những ngày vui vẻ.Cậu ấy ngồi cùng tôi,vì hai đứa đứa đều thích hát nên ngày nào hai đứa cũng hát.Cứ mỗi lần tôi hát một bài gì đó thì cậu ta cũng hát theo hay chỉ đơn giản là khi tôi muốn nghe bài gì đó chỉ cần:

_Tử Phong, hát bài *****đi.

là cậu ấy sẽ hát ngay.Nhiều lúc như cảm thấy cậu ấy sẽ làm mọi việc vì tôi.Có lần tôi bị đứa bạn cùng lớp không may làm đổ nước vào áo.Tối hét lên:

_Phong Đằng,cậu muốn chết hả?Có quay lại đây không thì bảo?

Cậu ta quay lại với khuôn mặt không thể yêu thương nổi:

_Tiểu Mỹ à,chỉ một chút thôi mà.

Rồi Tử Phong từ đâu chạy đến ngông cuồng:

_Này Phong Đằng,đây là con gái tổ tôi,cậu mau quay lại xin lỗi đi!

Với khuôn mặt đằng đằng sát khí,cậu ấy đã khiến Phong Đằng xin lỗi tôi.Rồi một lần đang trong giờ học cậu ta bắt đầu hát rồi tôi cũng hát theo.Chợt tôi hỏi:

_Cậu đã tin tưởng ai một cách thái quá chưa?

Cậu ta ngơ ngác:

_Hả?

_Tức là vì ai đó mà tin tưởng tất cả những gì họ nói,họ làm ấy.

_Cậu không phải tin ai cả,chỉ cần tin tớ là được rồi!

Đó là câu trả lời mà tôi không bao giờ ngờ tới.Lúc đó trái tim tôi như loạn nhịp nhưng đâu thể thể hiện tất cả ra cho cậu ấy biết được.Tối cố duy trì khuôn mặt:

_Thật nhá!

_Thật.Đấy cậu lại không tin tưởng tớ à?

_Tin mà, nhưng cậu cũng phải tin tưởng tớ nha!

_Được.

Đấy,cậu ấy như vậy thì hỏi sao tôi không thích được.

P/s: Mọi người hãy tham gia dự đoán tình tiết câu chuyện của part sau nha!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN