Nơi mình dừng chân
Part 30:
Trương Kỳ quay lại nhìn tôi. Anh cứ nhìn tôi chằm chằm khiến tôi cảm thấy hơi sợ:
_ Ờ… Nếu không có thì thôi vậy.
_ Em chưa ăn gì sao?
_ Em vẫn chưa.
_ Đi theo anh.
Anh rời khỏi ghế, đi vào trong phòng bếp, tôi lẽo đẽo đi theo sau. Anh lấy một ít súp gà, cho vào lò vi sóng hâm nóng lại. Anh lấy một ít cơm ra đĩa, đặt một miếng thịt hộp bên cạnh, tiếp đến là một ít rau củ luộc. Nhìn anh làm thật thành thạo. Anh mang đĩa đồ ăn tới bàn ăn.
_ Em ăn đi.
_ Cảm ơn anh.
Lúc anh vừa lấy bát súp trong lò vi sóng ra vừa hỏi:
_ Hôm nay đi học như thế nào?
Tôi hơi giật mình trước câu hỏi của anh.
_ Bình thường ạ.
Tôi thấy thái độ của anh hơi khác, anh không còn dùng chủ ngữ khi hỏi tôi. Nhưng quan tâm làm gì trong khi bụng tôi đang đánh trống biểu tình cơ chứ.
_ Bạn trai cũ của em, Doãn Hoàng Giang, gặp em có chuyện gì vậy?
_ Khụ…khụ…khụ…
Tôi giật mình, miếng cơm trong miệng chưa nuốt hết xuống đã rơi vãi hết ra ngoài. Anh như thế nào lại biết được chuyện đó? Chắc chắn là Tử Phong, là Tử Phong nói cho Trương Kỳ biết. Cái tên Tử Phong chết tiệt, ngày mai cậu sẽ chết với tôi.
Tôi ngước mắt lên nhìn anh, anh vẫn đang nhìn tôi chằm chằm. Phải nói với anh như thế nào bây giờ? Tôi nhìn anh ngượng cười:
_ Hì, sao anh biết chuyện đó?
_ Em mau trả lời anh đi.
Anh cau mày lại, làm sao đây?
_ Doãn Hoàng Giang gặp em để… muốn quay lại.
Thôi thì đành nói thật với anh vậy. Anh vẫn nhìn tôi, không nói gì khiến tôi cảm thấy bối rối.
_ Vậy emmm…
Anh cố tình kéo dài chữ cuối, lông mày hơi nhướn lên.
_ Tất nhiên là em không đồng ý rồi.
_ Tại sao cậu ta quay lại tìm em? Chẳng phải hai người đã chia tay từ lâu rồi sao?
_ Xem ra Tử Phong đã nói hết cho anh rồi nhỉ? Cái tên Tử Phong đáng chết.
_…
_ Thực ra cũng chẳng có gì. Em không biết tại sao cậu ta quay lại tìm em nhưng chắc cũng chẳng có gì đâu.
_ Em nên chú ý tới Lý Thiên Băng.
_ Anh thuê Tử Phong làm gián điệp hả?
_ Mới ngày đầu tiên đi học đã bị Doãn Hoàng Giang cướp mất lời đồn làm bạn trai em rồi, em nhất định phải bồi thường cho anh đấy.
Tôi liếc xéo anh một cái, trời đánh còn tránh miếng ăn, còn anh thì chẳng tránh gì cả.
_ Anh còn dám nói.
Tôi ăn xong rồi đi rửa bát còn anh đi lấy nước quả cho tôi.
_ Công việc hôm nay của anh như thế nào?
_ So easy. Chẳng gì có thể làm khó được anh.
Đồ tự kiêu. Dọn dẹp xong tôi lên phòng sách để học bài. Anh kéo ghế đến ngồi cạnh, đầu tựa vào vai tôi:
_ Tiểu Mỹ, em đã đồng ý làm bạn gái anh thì không nên giấu anh như vậy. Anh muốn chuyện gì hai ta cũng có thể chia sẻ cùng nhau.
Câu nói của anh khiến tôi cảm thấy có lỗi vô cùng. Điều anh nói hoàn toàn đúng.
_ Em biết nhưng bắt đầu từ hôm nay anh sẽ bắt đầu đi làm, công việc sẽ nhiều hơn nên em không muốn anh suy nghĩ nhiều về những chuyện khác. Việc gì em có thể giải quyết thì em sẽ tự giải quyết, em không muốn anh phải bận tâm về những chuyện như vậy.
P/s:^^^^
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!