Nông Trường Lưng Chừng Núi - Chương 1: 1: Vườn Chuối Dưới Nắng Gắt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Nông Trường Lưng Chừng Núi


Chương 1: 1: Vườn Chuối Dưới Nắng Gắt


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chử Nhược Chuyết di chuyển dưới cái nắng chói chang của tháng tám, ánh mặt trời gay gắt như đổ lửa, sóng nhiệt thiêu đốt da thịt, đất badan xung quanh bạt ngàn một vùng trời.

Những người nông dân được thuê ai ai cũng cởi trần, mồ hôi mồ kê đầm đìa, họ đang trộn phân gà và phân lân thành hỗn hợp để bón lót(*) vào bên trong lớp đất.
(*) Quá trình cung cấp nguồn thức ăn cho cây trước khi gieo trồng giúp cho những hợp chất khó phân hủy có đủ thời gian để tan rã, tạo điều kiện cho rễ cây trong quá trình sinh trưởng có thể hấp thu chất dinh dưỡng tốt nhất tạo nền móng vững chắc cho cây phát triển.
Chương Bách ở bên cạnh hào hứng nói không dứt miệng, “Nếu bón phân kỹ thì trước hôm hai mươi là có thể trồng mầm chuối được rồi, sang năm sẽ có thể thu hoạch được.”
Bình nước khoáng trong tay Chử Nhược Chuyết đã nhìn thấy đáy, hắn cảm giác mồ hôi trên người đang chen chúc nhau toát ra ngoài, thậm chí còn chảy vào trong mắt khiến hắn nhoi nhói, quần áo từ trên xuống dưới ướt đẫm, miệng khô khốc khó chịu.
Hắn ấn điều khiển từ xa, ngắm quả cầu selfie đang lơ lửng giữa không trung về phía mình, nói với khán giả: “Đây là những gì tôi trồng trong vài tháng tới, bây giờ hai mắt tôi đang đau như kim châm vì bị mồ hôi chảy vào.

Lần này tôi thật sự bỏ cuộc đây, khát quá, tôi hối hận vì ban nãy ngại nặng nên không mang theo nước, bây giờ muốn tìm một nơi râm mát nghỉ ngơi cũng không có ngụm nước để uống.”
Trong video là hình ảnh vô cùng đáng thương của hắn với phần tóc mái ướt đẫm bết lại, đến cả lông mi cũng ướt nhẹp, đôi mắt như bị phủ sương mù.

Bình luận trên màn hình livestream nhanh chóng lướt qua xoèn xoẹt.
Hắn vẫn luôn tốt tính, trả lời rõ ràng từng câu hỏi trong đống bình luận của khán giả xem livestream, “Không vất vả không vất vả…!Nhan sắc mlem quá? Ha ha ha, đâu có nhan sắc gì đâu, bây giờ đầu tôi toàn mồ hôi, sao có thể đẹp được, đừng khen tôi nữa, tôi đỏ mặt bây giờ.”
“Dự án nhàn hạ? Thế giới này không có bữa cơm nào miễn phí, cũng không có dự án nào dễ dàng kiếm được tiền đâu.”
“Antifan? Kệ họ đi.

Giả vờ giả vịt sao? Ha ha ha nói tôi chịu khổ để ngược fan? Ha ha ha ha tôi ngược mấy bạn sao?”
“Đi giày da sang trọng ra đồng để làm màu? À đôi giày da này tôi đã đi nhiều năm rồi, thật sự rất thoải mái, có thể đi đường dài, cho nên hôm nay mới đi.

Không sao, mọi người cứ phát biểu ý kiến đi.”
“Ồ, đừng chửi người giàu, mọi người thảo luận hòa bình, bây giờ rất nhiều dự án khởi nghiệp đều lừa tiền của người ta.

Tôi cảm thấy vẫn là những gì mọc ra từ đất là chân thật nhất, còn tạo công ăn việc làm và đóng thuế được…!Được rồi, dù không kiếm được một triệu tệ thì vẫn có chuối tiêu hồng để ăn nha.”
“Cho dù không bán được thì khi nào thu hoạch cũng có thể tặng chuối tiêu cho các fan.”
“Sáng sớm ra đồng…!Đây là chỗ mà nông dân nghỉ ngơi giữa trưa, buổi sáng buổi tối mới ra làm ruộng, bị cảm nắng thì không tốt, cũng sắp kết thúc công việc rồi.

Bọn tôi đến từ lúc mới hửng sáng, bây giờ mới chín giờ mà nhiệt độ đã cao thế này, có điều thời tiết cũng phải đủ nóng thì mới có thể trồng được chuối tiêu hồng.”
“Hả? Muốn thấy tôi cởi áo ra đồng đào hầm á? Ha ha ha ha ha đừng đùa nha.”
Chử Nhược Chuyết nhìn về phía màn hình, vừa cười vừa chuyển điện thoại ra phía ngoài, quay phong cảnh xa xa, gương mặt càng ngày càng đỏ gay, “Bọn tôi thật sự đang tìm chỗ nghỉ mà, nắng quá.”
Chương Bách bên cạnh lúng túng nói: “Chỗ này mới làm, còn chưa kịp xới đất, thời gian gấp gáp quá, nhất định phải trồng được hết trước cuối tháng tám…” Cậu ta vội đưa chai nước khoáng cho hắn, ngượng ngùng cười, “Anh khát lắm phải không? Hay uống của em đi này.

Nếu không chúng ta cố chịu đựng trước khi về thành phố ha? Nhưng mà phải chờ một lúc, em còn phải nghiệm thu mới có thể thả người đi.

Anh không biết phải nghiêm khắc với mấy người nông dân này như nào đâu, nếu không giám sát họ đào thì kiểu gì cũng lười biếng, có chỗ không làm, trồng sót rất nhiều chỗ.”
Chử Nhược Chuyết nhìn chai nước khoáng cậu ta đã uống, lắc đầu.

Chương Bách biết những cậu ấm nhà giàu rất chú ý những chuyện này, thà chết khát chứ không chịu uống nước mà người khác đã uống, vội nhìn xung quanh một lượt, chỉ ngôi nhà trên sườn núi, nói: “Ở kia có nhà nông, chúng ta sang bên đó nghỉ chân xin chút nước uống tạm nhé?”

Chử Nhược Chuyết phóng tầm mắt nhìn sang, thấy nửa sườn núi bên kia trồng kín loài hoa màu vàng, bên trong có vài căn nhà tường trắng ngói xám trông tương đối sạch sẽ.

Hắn gật đầu cầm điện thoại, phấn chấn nói: “Nhìn đi, bọn tôi vừa phát hiện ra một nông trại, định tìm nông dân ở đó xin chút nước, nghỉ chân một lát.”
Bình luận trên màn hình lại lướt qua, không ít người sôi nổi hỏi loài hoa vàng rực rỡ lấp lánh dưới ánh mặt trời kia là hoa gì.
Chử Nhược Chuyết nói: “Tôi cũng không biết đó là hoa gì.

A có khán giả nhận ra rồi, là thảo quyết minh(*), hạt của nó có thể làm gối và thuốc.”
(*) Còn gọi là quyết minh, muồng, đậu ma…!là loại cây mọc hoang khắp nơi ở nước ta, có công dụng trị các chứng mất ngủ, đau mắt đỏ, mắt mờ, chảy nhiều nước mắt, táo bón, hắc lào, nấm ngoài da.
Có khán giả đang bàn luận: “Đẹp thì đẹp đấy nhưng cứ thử ở đi là biết, không có mạng không có bồn cầu giật nước không có bình nóng lạnh không có điều hòa, một ngày cũng chả sống nổi đâu.

Đúng là homestay vẫn có khác biệt.”
Có người phản bác: “Bây giờ sống ở nông thôn còn thích hơn trong thành phố, cho dù không có điều hòa thì nhà cửa vẫn khang trang, đông ấm hè mát.”
Chử Nhược Chuyết tốt tính mỉm cười quay phong cảnh cho khán giả xem livestream, vừa đi vừa nhìn thấy hoa vàng của thảo quyết minh lũ lượt nối liền nhau hết rặng này đến rặng khác, càng nổi bật hơn dưới tán lá lông vũ xanh mơn mởn, khiến cho người ta có cảm giác hai mắt mình sáng rực lên.

Cổng vườn được dựng từ thân cây thô ráp đang khép hờ.

Chương Bách đứng ngoài cổng gọi vài tiếng nhưng không ai đáp lại, cậu ta nói: “Có lẽ đang làm việc bên trong nên không nghe thấy, chúng ta vào xem sao.”
Hai người đẩy cổng đi vào, nhìn thấy bên phải sân trong là một vườn rau xanh mướt, sinh trưởng rất tốt dưới ánh mặt trời, cây nào cây nấy đều khỏe mạnh bóng loáng, xanh tươi màu mỡ.
Cải cúc, ngò rí, rau cải, thì là đều mọc cao và trổ hoa vàng, ong bướm sặc sỡ bay vo ve xung quanh rất sinh động.

Có vài cây ớt chỉ thiên cao cao, phía trên còn đính vài trái ớt xanh ớt đỏ, bên cạnh là cà chua, những quả đỏ mọng cũng treo mình dưới giàn lá cây, đẹp đẽ nổi bật.

Ngoài đất trồng rau thì bên cạnh còn có một giàn cây leo toàn dưa là dưa đang giương nanh múa vuốt bám lên giá, những quả dưa chuột non lủng lẳng buông xuống.
Chương Bách không nhịn được khen một câu, “Vườn rau xanh đẹp tuyệt!”
Chử Nhược Chuyết lấy điện thoại ra chụp một pô, nhìn máy tán thưởng, “Hộ nhà nông này thật sự rất cần cù, trông vườn rau xanh này được trang hoàng đẹp quá.”
Hắn dí sát máy vào hàng rào vườn rau xanh mơn mởn gần đó, “Đúng không, mọi người cũng thấy đẹp chứ? Cái này chắc phải tốn nhiều thời gian lắm.”
“Muốn ăn cây ớt kia á? Được được, trông giống hạt tiêu, mới hái xuống rắc muối thôi ăn cũng siêu dậy vị.”
“Dưa? À đúng, dưa treo trên hàng rào này đúng là đẹp thật, có lẽ là dưa chuột…”
Hai người đi trên con đường lát đá vào bên trong nhà, giữa những phiến đá được tận dụng mọi thứ để trồng cây me đất, bồ công anh, tiểu cúc, nhành hoa mảnh mai tinh tế, phía trên nở bung những bông cúc tươi thắm màu đỏ tía.
Vừa đi vào thì nghe thấy soạt một tiếng, hình như có người đang xào rau, sau đó mùi thịt đậm đà tỏa ra ngoài, là cà xào thịt, bên trong còn bỏ thêm ớt, mùi ớt nồng cay độc đáo lẫn với mùi thịt, kết hợp với hương cà tím rầm rầm đánh úp tới.
Hai người họ lái xe từ nội thành đến đây vào sáng sớm, bụng đã trống rỗng từ lâu, bây giờ bỗng nhiên ngửi được hương thơm lừng này thì bất giác thấy vô cùng cồn cào, miệng ứa nước bọt.

Thậm chí Chử Nhược Chuyết còn nghe thấy rõ tiếng Chương Bách nuốt nước bọt bên cạnh.
Chử Nhược Chuyết nói với máy quay đang livestream, “Gặp được chủ nhà rồi, chưa được cho phép thì quay chụp không hay lắm, tôi tắt nhé.” Sau đó hắn thoát ra khỏi phòng livestream.
____________________
Tác giả có lời muốn nói:
1.

Chử Nhược Chuyết không phải công, mấy chương đầu sẽ dùng góc nhìn của người qua đường để dẫn đến nhân vật chính.
2.

Công là Thịnh Vô Ngung, thụ là Huyên Hiểu Đông.
3.

Đây không chỉ đơn giản là một câu chuyện làm ruộng mỹ thực thường ngày, có máu chó (chủ yếu xuất hiện ở phần quá khứ), những tình tiết cực phẩm ngoài dự đoán, nếu chỉ muốn đọc thể loại cuộc sống làm ruộng ấm áp thì có thể đọc truyện khác.

Thực ra tôi cũng chưa từng đọc thể loại văn làm ruộng xen kẽ drama này, ai đọc rồi có thể đề cử cho tôi mấy bộ để tôi học hỏi thêm.

Tiểu thuyết cần sự mâu thuẫn xung đột để thúc đẩy tình tiết, nếu chỉ đọc làm ruộng mỹ thực hàng ngày thì thật ra có thể đọc tản văn.
____________________
Chú thích của editor:

Hoa thảo quyết minh

Cà xào thịt

Chuối tiêu hồng: thuộc nhóm phụ chuối tiêu vừa.

Thân giả màu hồng đỏ, có những mảng đen nâu lớn liên tục.

Lá đứng, đầu lá uốn cong, gân chính màu trắng sáng ở gốc có nhiều phấn trắng, đuôi gân lá ít phấn..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN