[ Nữ Hoàng Ai Cập ] [ Asisu ] Đứt duyên - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
313


[ Nữ Hoàng Ai Cập ] [ Asisu ] Đứt duyên


Chương 5


– Hoàng tử, người mau đến chính điện nghị sự đi! Có chuyện lớn rồi!

Khi Menfuisu đang chìm trong dòng hồi tưởng vui vẻ ngày hôm qua, thì Minue vội vã chạy xộc vào mà quên cả xin phép. Nhìn dáng vẻ bù xù vì vội của Minue, Menfuisu hơi nhíu mày không hài lòng. Cận tướng của hắn mới sáng sớm đã xộc xệch đến quên cả phép tắc như vậy, còn đâu thể diện nữa?! Menfuisu chậm rãi vuốt ve chiếc vòng hôm qua Asisu tặng cho hắn, liếc nhìn Minue thở không ra hơi, nhàn nhạt mở miệng:

– Nói.

Không kịp thở thêm bất cứ một giây nào nữa, Minue-cận tướng hoàng tử lần đầu lộ ra vẻ sợ hãi:

– Điện hạ, công chúa Asisu ngay chiều tối hôm qua đã xin Hoàng đế cho nàng đi Hạ Ai Cập tám năm, rèn luyện để trở thành một nữ hoàng tốt, Hoàng đế đã đồng ý rồi! Hơn nữa, công chúa Asisu còn khởi hành đi Hạ Ai Cập ngay sáng nay!

“Keng…”

Chiếc vòng bạc rơi xuống bàn, thân mình Menfuisu run rẩy dữ dội, đôi mắt hắn mở to.

– Đoàn đưa tiễn công chúa đều đã ở chính điện nghị sự… – Vừa nói xong, ” vù ” một cái, Minue đã không thấy bóng dáng Menfuisu đâu. – Hoàng tử!

Menfuisu điên cuồng chạy, cũng điên cuồng ra sức phủ nhận. Không thể nào! Không thể nào! M-Mới hôm qua, nàng còn chơi đùa vui vẻ với hắn, còn cười ngọt ngào, thậm chí là tặng hắn vòng tay, vậy mà tại sao?!?

————-

Asisu cúi đầu trước cha mình- Hoàng đế Nephenmaat (*) , cẩn thận nhận lấy chiếc nhẫn ngọc nạm đá sophia xanh ông đeo vào ngón tay giữa cho nàng. Nephenmaat nắm hai tay con gái thật chặt, tình cha con khiến ông không muốn để con bé đi Hạ Ai Cập. Nhưng ông còn biết làm thế nào được nữa, khi con bé cương quyết muốn đi, vì muốn trở thành một Nữ hoàng tốt, trợ giúp cho em trai sau này.
Hạ Ai Cập khác xa so với Thượng Ai Cập giàu có sầm uất. Con gái ông đến đó chắc chắn chịu không ít khổ cực, ông biết chứ. Con gái ông một mực nói muốn ” thay đổi Hạ Ai Cập, khiến cho hai vùng Thượng-Hạ Ai Cập đều được giàu có sung túc, nhân dân hạnh phúc ấm no “. Thân là một công chúa lá ngọc cành vàng lại có ước muốn và quyết tâm như vậy, làm phụ hoàng, ông cũng nên thấy tự hào về nữ nhi.

– Asisu, đến Hạ Ai Cập, đừng quá cưỡng ép mình. Nếu thấy không chịu được nữa, bất cứ lúc nào con cũng có thể quay về, con vẫn là con gái ta, con vẫn là Công chúa, vẫn là Nữ hoàng cao quý của Ai Cập sau này.

– Phụ hoàng, người đừng lo mà. – Ánh mắt Asisu kiên định nhìn ông, khẽ siết chặt đôi tay đã sớm nhăn nheo, nhẹ nhàng nói – Con nhất định làm thật tốt. Chính phụ hoàng ấy, không có con ở đây, người phải quý trọng thân thể của mình thật tốt.

Hoàng đế Nephenmaat ôm lấy con gái, vuốt lên mái tóc đen nhánh, coi như đó là lời tạm biệt đối với mình yêu thương nhất trong tám năm tới.

– Hoàng-Hoàng tử điện hạ?! Không phải giờ này người vẫn đang trong phòng sao?

Lính gác cửa điện vội vàng ngăn lại Menfuisu, trong lòng vô cùng ngạc nhiên. Hoàng đế và công chúa đã ra lệnh tuyệt đối giữ kín với hoàng tử, phải đợi khi nào công chúa đến Hạ Ai Cập mới nói cho hoàng tử, ai cũng không dám trái lệnh. Vậy thì tại sao Hoàng tử lại biết?

Đôi mắt sắc như dao, rét lạnh của Menfuisu lướt qua Ziva khiến cậu ta phát run, cơ thể không tự chủ vô thức tránh đường. Menfuisu đạp cửa xông thẳng vào đại điện, cử chỉ không còn chút gì là bình tĩnh. Ngọn lửa tức giận bốc thẳng lên đỉnh đầu. Hắn hét lớn :

– Chị!!!

Tất cả mọi người trong đại điện đều quay lại nhìn, chỉ riêng Asisu vẫn chú mục vào bàn tay đang nắm chặt lấy tay nàng, mắt khẽ rũ xuống. Đến nhanh thật. Biết trước sẽ có người nói cho Menfuisu biết, vậy mà vẫn không ngờ lại nhanh đến vậy. Ha ha, một Menfuisu chín tuổi, một Menfuisu nhỏ bé, vậy mà lại vẫn có thể khiến nàng ra quyết định tuyệt tình đến vậy.

– Tại sao vậy chị? Tại sao chị lại quyết định đi Hạ Ai Cập chứ? TẠI SAO VẬY? – Mái tóc rối bù vì chạy vội, nhưng Menfuisu mặc kệ. Trong tâm của hắn lúc này đau đến dữ dội, đâu đến mức như bị bóp nghẹt. Những tưởng có thêm một khoảnh khắc ngọt ngào, ngờ đâu chỉ là dối lừa cho sự tàn nhẫn phía sau.

Asisu xoay người lại, đối diện với Menfuisu. Ngay lúc ấy, hắn bỗng chết lặng.

Đôi mắt của nàng, tĩnh lặng và trong trẻo như nước hồ thu.

Không có lấy một gợi sóng, không có lấy một tia tình cảm. Chỉ đơn giản là sự lạnh nhạt.

_____________

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN