Nữ Hoàng Qeen ( Quá Khứ Không Màu ) - C 82 QUÁ KHỨ ĐƯỢC VÉN MÀN (tt) .
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
36


Nữ Hoàng Qeen ( Quá Khứ Không Màu )


C 82 QUÁ KHỨ ĐƯỢC VÉN MÀN (tt) .


Ko thấy ai trả lời , Khánh xách hai túi đồ đi xuống gần chỗ mọi người ngồi , đặt túi xuống nền gạch hoa anh hỏi tiếp :
–Vì thế cha bỏ mẹ con sao ??? Cha ghét mẹ con vậy sao ??? Cha hận bà ấy đã chia rẻ tình cảm của hai người sao ??? Trong mắt cha mẹ con là người xấu sao ???__Khánh đặt một loạt câu hỏi , giờ đây nước mắt anh muốn rơi ra , nhưng là anh cố kìm nén lại , cố giữ cho giọng mình bình tĩnh hỏi , anh muốn biết những gì anh nghe thấy vừa nãy là sự thật hay giả dối và anh cũng muốn biết trong lòng cha mình , mẹ anh đã từng chiếm được vị trí nào trong trái tim ông ko . Ông Dương vẫn im lặng ko nói gì , bây giờ ông biết nói gì đây , chẳng lẽ ông thừa nhận là đúng , ông sẽ nói cho anh nghe ông đã từng hận mẹ anh và đã từng ghét hai anh em anh khi đang còn nằm trong bụng mẹ sao , sao có thể được , ông ko làm được điều đó , ông ko thể…
–Sao cha ko nói gì , có phải cha cũng hận con và Băng nhi lắm đúng ko , vì bọn con là con của người cha hận mà , ĐÚNG KO , CHA NÓI ĐI , NÓI ĐI CHO CON NGHE__Khánh tức giận nói to , lúc này ông Dương mới chịu lên tiếng :
–Ko phải vậy tuy ta ko thích mẹ con nhưng ta thương con và Băng nhi hơn bao giờ hết , trước đó ta đã từng ghét các con khi các con còn trong bụng mẹ kia , nhưng lúc ta được nghe các con gọi ta là cha ta cảm thấy rất hạnh phúc , ta rất tự hào khi có hai đứa con thông minh được người người yêu mến nhưng là ta ko thể chấp nhận mẹ con , ta thật sự là ko thể làm được__ông Dương nước mắt từng giọt từng giọt rơi trên gò má đã xuất hiện nếp nhăn nói , ông thật căm ghét chính mình , vì ông mà các con ông mới như thế này . Khánh cười to trước câu nói của ông Dương rồi nói :
–Ko thể chấp nhận mẹ tôi ??? Ông biết ko , khi bà ấy còn đang nằm trên giường bệnh bà ấy vẫn quan tâm ông ko ngớt mặc dù chính bản thân bà ấy đang bệnh nặng , bà ấy thường xuyên hỏi hai anh em tôi , ông có khỏe ko , có ăn uống đều đặn ko hay là ông có hạnh phúc ko . Vậy mà một lời hỏi thăm ông cũng ko nói vs bà ấy , ông chỉ nói một lời xin lỗi , ông tưởng một lời xin lỗi mà làm được tất cả à , nếu vậy thì tôi đã xin lỗi ngàn lần hay cả đời để đổi lại sự sống cho mẹ tôi rồi ,ông nghe chưa__Khánh nói rồi xách hai túi quà ra khỏi nhà , anh ko muốn ở lại đây một phút một giây nào nữa . Bọn hắn cũng ko ở lại lâu , liền chào tạm biệt ông bà Dương rồi quay trở về biệt thự nó .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN