Nụ Hôn Của Nữ Thần - Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Nụ Hôn Của Nữ Thần


Chương 17


Dư Vãn lo lắng, chẳng lẽ Hồ Kiều muốn đổi acc khác lợi hại hơn để chà đạp cô? Những người vây xem xung quanh sân đấu võ cũng rối rít suy đoán xem Hồ Kiều sẽ đổi sang acc nào.

Đến khi nhân vật của Hồ Kiều xuất hiện, tất cả mọi người đều choáng váng.

Cô ta cũng đổi thành một acc y sư thuộc Đào Hoa Trại.

Quần chúng vây xem xôn xao, y sư cấp chín mươi đấu với y sư cấp tám mươi, hai người định đánh nhau một năm sao? Lần này những người chơi tiến hành đặt cược là “Trận đấu này có thể kết thúc trong vòng hai tiếng không?”.

Dư Vãn: “…”

“Tôi đã gửi thách đấu với cô, chấp nhận đi.” Hồ Kiều dùng tài khoản mới đăng nhập đề nghị thách đấu với “Thuyền cá hát đêm”. Sau khi Dư Vãn bấm chấp nhận, lập tức bị hệ thống truyền tống tới trên sàn thi đấu.

Hồ Kiều ném một cái kỹ năng tấn công quần thể về phía Dư Vãn trước, Dư Vãn phát hiện mặc dù cùng là y sư nhưng sức tấn công của Hồ Kiều mạnh hơn cô rất nhiều. Sau khi bị thương, vòng đeo trên tay của cô tự động bắt đầu thêm máu cho cô, Dư Vãn tránh ra xa khỏi Hồ Kiều, thả cho mình một kỹ năng trị liệu.

Nhờ mang theo trang bị nên kỹ năng được nâng cấp, thanh máu lập tức bơm đầy, nhà cái đặt cược đứng cạnh đó bận rộn một lúc, sửa “Hai tiếng” thành “Hai tháng”.

Dư Vãn: “…”

Hồ Kiều lại bắt đầu tấn công cô, Dư Vãn quay đầu dốc hết sức chạy, dù kỹ thuật đánh nhau của cô chẳng ra gì, nhưng kỹ thuật chạy trốn vẫn rất ổn.

Hồ Kiều ngồi đối diện lên tiếng: “Cô cứ chạy làm gì, thực sự có ý định đánh với tôi trong hai tiếng đúng không?”

“…” Hồ tiểu thư không chỉ muốn đánh người, mà còn không cho phép người ta chạy. Nể tình cô ta là khách hàng, còn là khách hàng lớn, Dư Vãn chỉ có thể đành chấp nhận. Cô điều khiển nhân vật đi lên đối mặt với Hồ Kiều, đánh rất nhiều lần mới có một lần đánh trúng Hồ Kiều. Hồ Kiều cũng có thể tự động hồi máu sau khi bị thương, Dư Vãn đánh cô ta một cái, cô ta không cần làm gì cũng có thể tự động khôi phục hơn một nửa thanh máu.

Người vây xem bắt đầu ồn ào, nhưng không ai rời đi, bởi vì mọi người đều biết rằng đánh hai tiếng chỉ là lời nói đùa. Theo quy tắc của sân đấu võ, khi thi đấu hơn mươi phút, độ tổn thương của hai bên sẽ tăng gấp hai và độ trị liệu sẽ giảm một nửa, hơn mười lăm phút sẽ tăng gấp hai và giảm một nửa lần nữa, càng về sau càng nhanh ch3t.

Dư Vãn kéo dài tới gần mười lăm phút, lượng máu đã sắp chạm đáy. Lúc này thời gian sống sót của cô đã cao nhất trong ba người nên cô cũng từ bỏ chống cự.

Khi “Thuyền cá hát đêm” ngã xuống giữa sân đấu võ, Dư Vãn thở phào nhẹ nhõm. Trận đấu thi đại học này cuối cùng cũng kết thúc.

Vừa đánh xong, Hồ Kiều và Dư Vãn cùng nhau thoát game, để lại quần chúng chưa giải tán. Ba vị lập kế hoạch hôn lễ đứng một bên và không nói gì, đợi Hồ Kiều lên tiếng trước.

Hồ Kiều đánh ba trận liên tục nên có chút mệt mỏi, cô ta xoay xoay cổ tay, nhìn sang bọn họ: “Không ngờ rằng cả ba người các bạn đều rất cùi bắp.”

Trong phòng rất yên tĩnh, ba người lập kế hoạch im lặng mỉm cười. Một lát sau, nam lập kế hoạch thiếu kiên nhẫn trước, mở miệng hỏi: “Hồ tiểu thư, ba người chúng tôi đã thi đấu với cô xong rồi, vậy cô sẽ xem kế hoạch của ai trước?”

Hồ Kiều nhấp một ngụm cà phê trong tay và nói: “Dư Vãn.”

Dư Vãn sửng sốt, trong lòng mừng rỡ như được ghi tên lên bảng vàng. Cô kìm nén lại sự kích động, vô cùng chuyên nghiệp nói với Hồ Kiều: “Cảm ơn Hồ tiểu thư đã tin tưởng, tôi có mang theo bản kế hoạch đến đây, khi nào chúng ta có thể nói chuyện với nhau?”

Hồ Kiều chưa kịp nói, nam lập kế hoạch vừa hỏi có chút không hài lòng: “Hồ tiểu thư, vì ba người chúng tôi đều thua, ngài có thể cho tôi biết ngài dựa vào cái gì để đưa ra lựa chọn không?”

Hồ Kiều liếc nhìn hắn, khẽ nâng cằm: “Tôi muốn chọn ai thì chọn, cần gì lý do?”

“…” Tuy là Dư Vãn được chọn, nhưng cô vẫn muốn cảm thán một câu, Hồ tiểu thư thật sự rất có cá tính.

Sắc mặt của nam lập kế hoạch thay đổi, Hồ Kiều đứng dậy, giọng nói tràn ngập thương hại: “Trước hết, cô ấy là người trụ lâu nhất trong cuộc thi, và kế tiếp cũng là điểm quan trọng nhất, trong ba người các bạn chỉ có acc của một mình cô ấy đã kết hôn.”

Hồ Kiều vừa nói xong, cả ba người đều im lặng, vì điều kiện ban đầu của Hồ Kiều là phải đánh thắng cô ta, cho nên mọi người đều chú tâm vào PVP*. Nếu không có Lệ Thâm nhắc nhở, Dư Vãn cũng sẽ quên trong game có hệ thống kết hôn.

*PvP (player versus player): đối kháng giữa người chơi với nhau.

Hồ Kiều thấy bọn họ không nói nữa, liền nói với Dư Vãn: “Cô vào phòng sách với tôi.”

“Vâng.” Dư Vãn cầm lấy túi xách của mình, đi theo Hồ Kiều vào phòng sách. Phòng sách nhà Hồ Kiều rộng gần bằng cả căn nhà của cô, cô đứng đối diện Hồ Kiều, lấy máy tính xách tay ra khỏi túi và đặt lên bàn.

Hồ Kiều hơi ngửa đầu, nhìn cô khởi động máy, bỗng dưng hỏi một câu: “Quan hệ giữa cô và Lệ Thâm là như thế nào?”

Dư Vãn bị cô ta hỏi như vậy, toàn bộ lời thoại đã chuẩn bị sẵn bị nghẹn lại trong cổ họng. Cô ngẩng đầu lên nhìn chăm chú vào cô ta, không khỏi khiến Hồ Kiều bị áp lực.

Hồ Kiều cười khúc khích nhìn cô. Đây là lần đầu tiên cô nghiêm túc quan sát Dư Vãn, ánh sáng từ đèn trần chiếu xuống mái tóc ngắn màu cà phê của cô, tóc hai bên được vén ra sau tai, trên vành tai đeo một chiếc khuyên tai hoa màu bạc, phần dưới của khuyên treo một viên trân châu.

Cô có dáng người mảnh khảnh, hôm nay mặc một chiếc áo khoác da và quần Harlan càng kéo dài tỉ lệ này, bên trong là chiếc áo sơ mi cổ điển gọn gàng, tạo ấn tượng cho người xem là, giỏi giang, ngăn nắp và xinh đẹp.

Dư Vãn đứng cạnh bàn làm việc đối mặt với cô ta, Hồ Kiều thu hồi dò xét trong mắt, mở miệng nói: “Tôi đã thấy hôn lễ của Thuyền cá hát đêm và Tiểu vương tử hai ngày trước, tôi cũng biết Tiểu vương tử chính là acc của Lệ Thâm.”

Khóe mắt Dư Vãn giật giật, bình tĩnh trả lời: “Thuyền cá hát đêm cũng là acc phụ của Lệ Thâm.”

Hồ Kiều: “…”

Thao tác này thật sự rất rắc rối.

“Cho nên cô muốn nói là, cô và Lệ Thâm không có quan hệ gì phải không?” Hồ Kiều nhìn Dư Vãn, trong mắt lóe lên tia hứng thú: “Cô không cần lo lắng, tôi không phải paparazzi, cũng không phải fans cuồng của Lệ Thâm, tôi sẽ không đi tung tin vịt về hắn, cũng sẽ không gây trở ngại cho hắn. Tôi chỉ là tò mò.”

Lệ Thâm bước ra từ cuộc thi ca hát, mới hơn nửa năm trôi qua, có thể nổi tiếng trong thời gian ngắn ngủi như vậy, ngoài sự quản lý thích hợp của Tinh Diệu, thực lực của hắn cũng là một phần rất quan trọng. Điều này khiến Hồ Kiều nảy sinh chút hứng thú với hắn, chỉ có điều trước kia khi gặp hắn ở sự kiện của Tinh Diệu, cách cư xử của hắn cực kỳ lạnh nhạt.

Một người lạnh nhạt như hắn lại kết hôn với người khác trong trò chơi, thật sự là cực kỳ vượt ra ngoài dự kiến của Hồ Kiều.

Vì vậy hiện tại thấy cô dâu xuất hiện trước mặt, cô không thể không hỏi.

Dư Vãn nghĩ một lát rồi nói: “Chúng tôi là bạn khi học đại học.”

“À.” Hồ Kiều thản nhiên đáp một tiếng, không biết là tin bao nhiêu phần, nhưng cô ta cũng dừng lại đúng lúc, không tiếp tục dò hỏi vấn đề này: “Đưa bản kế hoạch của cô cho tôi xem.”

“Vâng.” Dư Vãn lấy một tập tài liệu từ trong túi ra đưa cho Hồ Kiều, còn mình ngồi trước máy tính nói với Hồ Kiều: “Kế hoạch hiện tại chỉ là ý tưởng ban đầu của tôi, tôi muốn nghe thử ý kiến của Hồ tiểu thư để điều chỉnh lại kế hoạch.”

“Ừ.” Hồ Kiều lên tiếng và mở tập tài liệu cô đưa.

“Trước tiên tôi muốn biết, Hồ tiểu thư có dự tính dùng bao nhiêu cho buổi hôn lễ này?”

Hồ Kiều đáp: “Tôi và Thế Mẫn không có dự tính.”

Dư Vãn: “…”

🙂

“Cô cứ làm theo ý tưởng của cô, tôi không thiếu chút tiền đó.”

“Được thôi.” Dư Vãn đồng ý, lại hỏi: “Vậy thì ngoại trừ theo chủ đề trò chơi, ngài còn có yêu cầu cụ thể nào đối với hôn lễ không?”

“Có.” Hồ Kiều nhìn cô: “Cô đã kết hôn trong trò chơi nên chắc là biết miếu Nguyệt Lão ra sao đúng không? Tôi mong rằng hiện trường hôn lễ được phục chế giống nhất có thể, cây tương tư và hồ nước cần phải có.”

Dư Vãn khẽ nhíu mày, cô đã thấy cây tương tư kia, nó rất to, muốn tìm một cái cây to như vậy cũng không dễ, ngay cả khi có cũng không nhất định có thể đặt tại sân tổ chức hôn lễ.

“Thế nào, rất khó sao?”

Dư Vãn mỉm cười: “Hồ tiểu thư yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm được sân bãi thích hợp.”

“Ừ, vậy thì tốt.” Hồ Kiều suy nghĩ một chút và nói: “À đúng rồi, tôi muốn tìm người chủ trì hôn lễ giống với Nguyệt Lão trong trò chơi.”

Dư Vãn: “…”

Nguyệt Lão lolita trong trò chơi đã thành niên chưa!

“Việc này cũng có vấn đề?” Giọng điệu của Hồ Kiều có chút bất mãn. Dư Vãn ngẩng đầu nhìn cô ta, cười nói: “Không có, tôi sẽ đi tìm.”

Lúc này Hồ Kiều mới vừa lòng: “Lúc cô và Lệ Thâm kết hôn cũng thả 999 chiếc đèn Khổng Minh đúng không? Hiện trường hôn lễ của tôi cũng phải treo đèn Khổng Minh, số lượng không cần nhiều như vậy, nhưng nhìn qua phải thật đồ sộ.”

“…” Đúng là cái gì nên tới sẽ tới, dự cảm trước kia của cô đã linh nghiệm. Dư Vãn gõ yêu cầu của Hồ Kiều vào máy tính, ngón tay chợt dừng lại, nhận ra có chỗ nào đó không đúng: “Chuyện đó, Hồ tiểu thư, tôi không có kết hôn với Lệ Thâm.”

“Cô hiểu ý của tôi là được.” Hồ Kiều vừa nói xong, lại tò mò nhìn cô: “Tên tiếng anh của cô là Lily à? Thành thật mà nói, tôi hơi khó chịu về fans của Lệ Thâm, gần đây trong game tràn vào rất nhiều Lily, còn thành lập một bang hội Lily.”

“…” Dư Vãn đẩy máy tính tới gần phía Hồ Kiều, còn mình đứng dậy nói: “Hồ tiểu thư, tôi sẽ nói với cô về kế hoạch của tôi. Vì là chủ đề trò chơi nên tôi dùng nhiều rất tấm acrylic*, dựa vào tính trong suốt của tấm acrylic, chúng ta có thể tạo ra giống hệt với giao diện trong trò chơi, cô nhìn xem, đây là một số bản vẽ hiệu ứng tôi thiết kế.”

* Acrylic: là tên gọi của một loại ván Công nghiệp được phủ Acrylic với đặc trưng về độ sáng bóng và hiện đại. Acrylic (nhựa trong suốt), còn gọi là Acrylic (kính thủy tinh). Tại Việt Nam, Acrylic phổ biến với tên gọi là Mica.

Dư Vãn nhấn mở bản vẽ hiệu ứng, Hồ Kiều nhìn qua. Bên trong tấm acrylic trong suốt được khắc hình ảnh và chữ đã qua sự thiết kế và sắp xếp, rất giống với giao diện trong trò chơi.

Lông mày của Hồ Kiều khẽ nhếch, cô ta nói: “Tôi thích ý tưởng này.”

Dư Vãn mỉm cười, tiếp tục giới thiệu: “Tôi dự định sẽ áp dụng phần này tại quầy lễ tân, vách tường treo ảnh, phông nền khu đón khách và chỗ ngồi dành cho khách, cô xem cách sắp xếp chỗ ngồi này có phải rất giống với bảng xếp hạng cao thủ trong trò chơi không?”

Hồ Kiều nhếch môi nhìn Dư Vãn: “Tổng giám đốc Ngụy nói cô là người lập kế hoạch giỏi nhất công ty bọn họ, có vẻ rất chính xác.”

Dư Vãn hờ hững nói tiếp: “Hồ tiểu thư thích là được.”

Cô nói sơ lược qua một chút với Hồ Kiều cũng mất một tiếng đồng hồ, đến lúc xuống lầu, hai vị lập kế hoạch khác đã rời đi. Hồ Kiều cho tài xế đưa Dư Vãn trở về, Dư Vãn mới ngồi lên xe, Ngụy Thiệu liền gọi điện cho cô.

“Nghe nói tiến triển bên phía Hồ Kiều cũng không tồi?”

– —–oOo——

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN