Nụ Hôn Của Nữ Thần - Chương 59
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
46


Nụ Hôn Của Nữ Thần


Chương 59


Dư Vãn và Lệ Thâm cùng nhau đi lên lầu gặp mẹ Dư.

Mẹ Dư đang ngồi trên sô pha ăn trái cây vừa nãy Lệ Thâm gọt thì thấy hai người bọn họ cùng nhau đi vào, vừa định mở miệng đã thấy môi Dư Vãn bị cắn sưng.

Trên môi Lệ Thâm còn dính son môi của Dư Vãn, dưới cái nhìn chăm chú của mẹ Dư, hai người đồng thời ý thức được gì đó rồi cùng nhau mất tự nhiên.

Mẹ Dư đặt trái cây trong tay xuống và cười lạnh một tiếng: “Giới trẻ bây giờ nói yêu đương đúng là như lửa gần rơm ha.”

Dư Vãn theo bản năng giơ tay che miệng mình lại và ho khan một tiếng: “Sao mẹ lại đột nhiên tới?”

Mẹ Dư cười khẩy nói: “Tôi không đột nhiên tới thì làm sao bắt tại trận được đây? Hai người lại đang ở chung sao?”

“Không có.” Lệ Thâm nhanh chóng nói: “Cháu ở căn biệt thự bên cạnh, bởi vì cách khá gần nên thỉnh thoáng ghé qua.”

Mẹ Dư giật giật khóe miệng, thầm nghĩ tôi tin cậu mới là lạ. Bà đứng lên đi tới ban công nhìn theo hướng ngón tay của Lệ Thâm: “Ồ, đúng là biệt thự thật.”

Bà xoay người lại nhìn Dư Vãn: “Dư Vãn, đừng nói là cô biết người ta sống ở đây nên đặc biệt mua nhà cạnh cậu ta đấy?”

Dư Vãn nói: “Không có, đây chỉ là trùng hợp, sau khi con dọn đến đây mới phát hiện.”

Mẹ Dư im lặng quay đầu đi thưởng thức phong cảnh khu biệt thự bên dưới: “Căn đối diện là nhà của Lệ Thâm?”

“Vâng.” Lệ Thâm đi tới bên cạnh bà và gật đầu: “Dì có muốn qua ngồi một lát không?”

“Không cần, tôi không thích chó.” Trong sân có một chú chó Shiba đang đi loanh quanh một chậu hoa, vẻ mặt nó đầy tò mò: “Con chó kia cũng là do cậu nuôi?”

“Vâng.”

“Nó ăn hoa của cậu.”

Lệ Thâm: “…”

Lông mày anh hơi giật giật, anh nhìn sang phía sân vườn. Lili đúng là đang đạp lên chậu hoa và ngẩng đầu cắn lấy một bông hoa. Dư Vãn thò đầu ra ngoài, cô hơi lo lắng hỏi: “Hoa này ăn được không? Lili ăn vào có bị tiêu chảy hay không?”

Lệ Thâm đáp: “Không sao, những thứ không thể ăn thì nó sẽ không ăn.”

Anh vừa nói xong, Lili bên kia lập tức nhả ra toàn bộ hoa trong miệng, nó còn đạp mấy phát lên chậu hoa.

Mẹ Dư chậc chậc hai tiếng: “Đó là lí do mà tôi không thích nuôi chó mèo.”

“…” Lệ Thâm cảm thấy có lẽ Lili rất ngứa da. Anh mỉm cười hỏi Dư Vãn và mẹ cô: “Thời gian cũng không còn sớm, hay là chúng ta đi ra ngoài ăn tối?”

Mẹ Dư nhìn anh: “Một đại minh tinh như cậu ra ngoài ăn cơm có thuận tiện không?”

“Thuận tiện.” Lệ Thâm lộ ra nụ cười đã được trải qua sự kiểm chứng của hàng nghìn fans: “Dì thích ăn cơm Tây hay đồ ăn Trung Quốc? Cơm Tây thì chúng ta tới nhà hàng Hải Cảnh của Úc thị, còn đồ ăn Trung Quốc thì có thể đến Thiên Hạ Cư.”

Mẹ Dư nói: “Đồ ăn Trung Quốc đi.”

“Được thôi, cháu lái xe chở hai người đi.” Anh nhìn sang Dư Vãn: “Anh xuống lấy xe và chờ hai người dưới lầu.”

(Truyện được edit bởi Thụy Mặc – Diễn đàn Việt Nam Overnight)

“Ok.” Dư Vãn tiễn anh ra ngoài sau đó xoay đầu lại hơi bất mãn nhìn mẹ cô: “Mẹ, lần sau mẹ tới có thể gọi điện trước được không?”

“Thế nào, cô không làm chuyện gì trái với lương tâm thì sao phải sợ tôi đến đây?” Mẹ Dư nói: “Tôi thật sự không ngờ cô sẽ quay lại với Lệ Thâm, tôi vẫn luôn nghĩ cô và cái cậu Ngụy tổng có gì đó.”

“… Mẹ đừng nói lung tung có được không? Con và Ngụy tổng chỉ đơn thuần là quan hệ cấp trên cấp dưới.”

“Tôi thấy người ta đối xử với cô cũng không hẳn là đơn thuần nhỉ?”

Dư Vãn nhớ tới Ngụy Thiệu nói chuyện với bà ấy vào lần tai nạn giao thông trước kia thì không khỏi nhíu mày: “Mẹ đừng đoán mò, dù sao con đã làm hòa với Lệ Thâm, lần này mẹ nói gì cũng không cản được.”

Mẹ Dư khịt mũi một tiếng: “Bây giờ cô cứng cánh rồi, tôi mà nói gì thì cô sẽ nghe sao?” Bà ấy dừng một lát rồi nói: “Được rồi, chúng ta đi ăn cơm trước, đợi lát nữa tôi sẽ nói chuyện với Lệ Thâm.”

Dư Vãn hơi nóng nảy: “Mẹ muốn nói gì với anh ấy chứ?”

“Còn nói cái gì nữa? Đương nhiên là nói về chuyện của hai người.”

Thiên Hạ Cư ở gần quảng trường Tinh Quang, cách công viên Lệ Trạch một đoạn đường. Lệ Thâm gọi điện đặt trước một phòng VIP và chọn vài món đặc trưng mới lái xe qua chở hai người Dư Vãn.

Lúc xuống xe, mẹ Dư thấy anh đeo khẩu trang và đội mũ vào thì lập tức nhếch môi rồi nghiêng đầu hỏi Dư Vãn: “Bình thường hai người hẹn hò đều thế này đúng không?”

Dư Vãn nói: “Mẹ, người nổi tiếng ra ngoài đều giống vậy, vả lại công việc thường ngày của tụi con rất bận rộn, hẹn hò thì hầu hết là ở nhà.”

“Ồ, hẹn hò ở nhà thường làm cái gì?” Mẹ Dư cười lạnh nhìn cô.

Dư Vãn: “…”

Tại sao mẹ cười càng lạnh, mặt cô lại càng hồng chứ.

Lệ Thâm khụ một tiếng và nói: “Thường thì đều là cùng nhau nấu cơm, dắt chó đi dạo, đôi khi xem phim này nọ.”

Mẹ Dư liếc mắt nhìn bọn họ một cái và không nói gì, ngay dưới tầm mắt bà mà bọn họ còn có thời gian hôn rách miệng chớ nói chi là lúc không có bà, ha ha.

Sau khi tới phòng, Lệ Thâm tháo khẩu trang và mũ xuống rồi niềm nở đưa thực đơn cho mẹ Dư: “Trước khi đến cháu đã gọi vài món ăn, dì xem thử có còn muốn ăn gì thì nói cho người phục vụ thêm vào.”

Mẹ Dư nhận lấy thực đơn và tiện thể xem giá cả, bà đã từng tới Thiên Hạ Cư ở thành phố A ăn qua vài lần nên ấn tượng về nơi này đó là giá cả đắt đỏ, số lượng món ăn ít nhưng hương vị rất ngon: “Cậu chọn những món nào?”

Lệ Thâm trả lời: “Cháu chọn vài món đặc trưng của tiệm với mấy món đồ ăn thường ngày mà Vãn Vãn thích.”

Mẹ Dư nhân tiện nhìn sang Dư Vãn, còn kêu là Vãn Vãn, thật là thân mật ha.

Dư Vãn khụ một tiếng, cô chỉ vào thực đơn nói: “Không phải là mẹ thích ăn đậu phụ à? Ở đây có đậu phụ Chiba nhất định phải nếm thử đó.”

“Ừ.” Mẹ Dư tùy tiện chọn thêm hai món, người phục vụ lập tức rời khỏi. Những món Lệ Thâm chọn sẵn đã được bưng lên, anh múc một chén cơm chiên trứng kèm canh đưa cho mẹ Dư rồi nói với bà ấy: “Dì à, món cơm chiên trứng đặc trưng của Thiên Hạ Cư có hương vị rất tuyệt, canh đi kèm cũng rất ngon, dì nếm thử xem.”

“Ừ.” Mẹ Dư nếm một miếng nhưng không đưa ra đánh giá về hương vị mà hỏi anh: “Chuyện cậu quen với Dư Vãn, công ty của cậu có biết không?”

Cánh tay gắp đồ ăn cho Dư Vãn của Lệ Thâm chợt dừng lại, anh đặt đũa xuống và nói: “Cháu tạm thời chưa nói cho công ty. Dì nói rất đúng, công ty không quá ủng hộ nghệ sĩ yêu đương nhưng đối với các nghệ sĩ có thành tích thật sự thì công ty không quản nhiều như vậy, trái lại là quyền phát ngôn của bản thân nghệ sĩ sẽ nâng cao hơn. Tháng sau cháu sẽ phát hành album, sau đó còn có buổi concert, nếu thuận lợi thì năm nay cháu chắc hẳn sẽ lấy được vài giải thưởng có trọng lượng. Đến lúc đó nói với công ty, cháu tin rằng bọn họ sẽ không phản đối.”

Mẹ Dư im lặng một lát rồi hỏi anh: “Cho dù công ty không quản được chuyện cậu yêu đương, nhưng fans của cậu sẽ ủng hộ sao? Tôi biết nữ sinh bây giờ truy tinh vô cùng điên cuồng, Dư Vãn ở bên cậu sẽ chịu áp lực rất lớn nhỉ.”

Lần này không chờ Lệ Thâm mở miệng, Dư Vãn đã nói: “Mẹ à, con đã là người trưởng thành. Nếu có lựa chọn của riêng mình thì chắc chắn sẽ chuẩn bị tâm lý trước. Fans cũng chỉ nhốn nháo trên mạng, tách khỏi mạng sẽ yên ắng lại. Vả lại cũng không phải là tất cả fans đều sẽ phản đối, mẹ thấy nhiều minh tinh cũng yêu đương kết hôn như thế mà có thấy người ta bị sao đâu.”

– —–oOo——

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN