Nữ Nhi Của Ta Là Ngoan Nhân Đại Đế - Khủng Bố Phủ Xuống Lưu Vân Tông
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
174


Nữ Nhi Của Ta Là Ngoan Nhân Đại Đế


Khủng Bố Phủ Xuống Lưu Vân Tông



Yến Đô thành, phòng khách phủ thành chủ.

Thành chủ Yến Bá Long ngồi ở chủ vị, thần sắc uy ngiêm, hướng về phía một gã trung niên mặc áo đen nói: “Yến Thanh, bên phía Sở công tử đã sắp xếp xong chưa?”

Yến Thanh gật đầu nói: “Dựa theo phân phó của thành chủ, tuyển hai mỹ nữ đỉnh cấp của nhân tộc và hai mỹ nữ đỉnh cấp của yêu tộc tới phục dịch, chỉ sợ vị công tử đó lúc này đã vui tới quên cả trời đất rồi.

Phía dưới có một tên thiếu niên khinh thường nói: “Không nghĩ tới tên đệ tử chân truyền của Lưu Vân Tông này lại đồi bại như vậy, chỉ cần vài ả đàn bà liền có thể khiến hắn ta thần hồn điên đảo.”

Yến Bá Long lạnh lùng nói: “Làm càn! Ông nội của Sở Vân Phi chính là đại trưởng lão của Lưu Vân Tông đã đạt đến Truyền Kỳ Thất Biến “Qủy Thần Biến”, cảnh giới khủng bố, hắn ta dù có là một con heo đi nữa, cũng không đến lượt các người cười nhạo!”

“Vâng, hài nhi biết lỗi!” Thiếu niên kia vội vàng hối lỗi, hiển nhiên là rất sợ người cha này.

Thần sắc Yến Bá Long chậm lại, nói tiếp: “Lần này ta không để ý quy củ để người đi đoạt lệnh bài nhập môn của Lưu Vân Tông cho người, chính là để ngươi ôm lấy điểm đựa lớn Sở Vân Phi này, tông chủ Lưu Vân Tông đã bế quan mấy trăm năm, không màng thế sự, việc bên trong Lưu Vân Tông đều là do ông nội của Sở Vân Phi quyết định, chỉ cần người theo sát Sở Vân Phi, tất nhiên sẽ được sự bồi dưỡng của Lưu Vân Tông!”

Thiếu niên kia liên tục gật đầu, đột nhiên cười cười: “Trương Ngoan Nhân ở thôn Ô Liễu đó quốc sắc thiên hương, sau này tất sẽ thành một đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, nếu cha đã phái nhị thúc tới đoạt lệnh bài của nàng, liệu có thể đem cả nàng thưởng cho hài nhi hay không?”

Yến Bá Long điềm đạm nói: “Đã không còn lệnh bài nhập môn, Trương Ngoan Nhân cũng chỉ là một nữ nhân bình thường, nếu người thích, trực tiếp tới đưa đi là được!”

Thiếu niên nhất thời mừng rỡ: “Đa tạ phụ thân đã thành toàn!”

Đúng lúc này, cửa phòng khách đột nhiên bị mở ra, hai gã thị vệ hoảng hốt chạy vào, lớn tiếng nói: “Thành chủ, việc lớn rồi, việc lớn rồi…”

Yến Bá Long cả giận nói: “Rốt cuộc là có chuyện gì?”

Thị vệ nói: “Trương Ngoan Nhân đó dẫn theo người vào thành, hiện tại đang chém giết trong thành, không bảo lâu sẽ giết đến phủ thành chủ rồi.”

“Cái gì? Chém giết?”

Người trong phòng đều cả kinh, Yến Thanh vội vàng hỏi: “Nàng ta dẫn theo bao nhiêu người?”

Thị vệ hốt hoảng nói: “Chỉ có ba người, một là Trương Ngoan Nhân, một người gọi là Tô Nhã, cùng một nam tử trẻ tuổi xa lạ!”

Yến Thanh tức tới gần thổ huyết, mắng to: “Chỉ có ba người, trực tiếp bắn chết là được rồi không phải sao, binh lính thủ thành ở đây đều là lũ ăn phân hết à?”

Thị vệ khóc nức nở nói: “Đại nhân có chỗ không biết, người nam tử trẻ tuổi đó quá mức lợi hại, chưa kịp phản kháng đã bị hắn ta giết chết, toàn bộ huynh đệ thủ thành đều đã tử trận!”

“Cái gì, ba người giết ba nghìn binh lính thủ thành, điều này sao có thể…” Yến Thanh hai mắt bốc hỏa, hiển nhiên không thể nào tiếp nhận được sự thực này.

Yến Bá Long lại bình tĩnh, trầm giọng nói: “Yến Thanh, ngươi chớ quên, Bá Hổ cùng Lý trưởng lão vẫn còn chưa quay về. Xem ra nữ nhân đó tìm được người giúp đỡ, có thể giết chết được Bá Hổ cùng Lý trưởng lão, giết được binh lính thủ thành cũng không có gì là ngạc nhiên!”

Lời này vừa nói ra, Yến Thanh như rơi xuống vực sâu, lẩm bẩm nói: “Trương Ngoan Nhân vậy mà lại quen được người lợi hại như vậy, chuyến này của nàng ta nhất định là tới tìm chúng ta tính sổ rồi, tiếp theo nên làm gì?”

Con ngươi Yến Bá Long khẽ đảo, nghiêm giọng nói: “Yến Thanh, ngươi bây giờ lập tức tới chỗ của Sở công tử, nói cho hắn biết, Trương Ngoan Nhân đã giết Kim Sí Đại Bằng Điểu. Sở Vân Phi là cháu yêu của đại trưởng lão Lưu Vân Tong, trên người tất sẽ có bảo vật lợi hại. Nếu như hắn ta cũng không đối phó được, vậy thì ta chỉ có thể mạo hiểm trùng kích Truyền Kỳ cảnh thôi.”

“Được, ta sẽ đi làm ngay!”

Yến Đô thành!

Xác người la liệt khắp nơi, máu chảy thành sông, tiếng hét thảm vang tới tận mây xanh.

Thần sắc Trương Ngoan Nhân lạnh như đao, nắm tay lại đánh bay hai tên canh cửa, giơ tay như móng vuốt chộp lấy một thiếu niên đang bị kinh hoảng, lớn tiếng nói: “Triệu Phong, chỉ bằng cái thực lực heo chó cũng không bằng này của ngươi, cũng dám cười nhạo ta?”

Triệu Phong thân là công tử nhà họ Triệu, thường ngày đâu phải chịu ủy khuất như vậy, lúc này bị Trương Ngoan Nhân túm lấy như túm một con gà treo lơ lửng giữa không trung, chỉ cảm thấy mặt nóng hừng hực, liều lĩnh hô lớn: “Phế vật, ta liều mạng với ngươi!”

Nói xong, chân khí trên người Triệu Phong điên cuồng bạo phát, cánh tay lộ ra cơ bắp đáng sợ, đây chính là công pháp gia truyền của nhà họ Triệu, Long Tượng Bá Thể Quyết.

“Đi chết đi!”

Trương Ngoan Nhân hô một tiếng, toàn thân rung động, quyền phong như băng bổ ra, ùng ùng chấn động, cực nhanh lao tới trước mặt Triệu Phong.”

“Dừng tay!” Một âm thanh như hổ gầm vang lên, nhưng không khiến cho động tác trên tay Trương Ngoan Nhân dừng lại nửa phần.

“Rầm rầm rầm!”

Tiếng oanh tạc vang lên không dứt, Triệu Phong trực tiếp bị chưởng này đánh cho mẻ trán, y phục trên người rách nát, ngay cả bộ thiết giáp cũng bị vỡ vụn.

“Súc sinh, dám giết con trai ta, ta nhất định sẽ khiến ngươi thần hồn câu diệt, trọn đời không được siêu sinh!”

Giọng nói như hổ gầm, rõ ràng là Triệu Cô Ưng – gia chủ nhà họ Triệu, lúc này hai mắt hắn đỏ ngầu, hàng râu dựng thẳng, chân khí trên người tụ tập, giống như một đạo thần tượng lao nhanh, người này chính là cao thủ xếp vào hàng thứ hai của Yến Đô thành.

Mẳ thấy Phong lão này dùng một chưởng cực mạnh hướng về phía Trương Ngoan Nhân, Trương Thiên rốt cuộc không đứng xem nữa, nhẹ nhàng tiến lên phía trước, một trưởng cắt ngang.

“Oanh…”

Tất cả mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, chỉ thấy một chưởng khiến cát bủi nổi lên cuồn cuộn, khiến cho Triệu Cô Ưng bị đánh như một con tôm, bay ngược trở về nhà họ Triệu, lập tức nhà cửa xung quanh bị ảnh hưởng của trưởng này mà tan nát.

Vạn dặm thành phế tích, khiến toàn bộ nhà họ Triệu bị diệt.

Sở Vân Phi đạp lên một món pháp khí, nhanh như chớp bay tới phía của Trương Thiên, vừa lúc nhìn thấy một màn này, nhất thời sợ đến vãi cả linh hồn, lập tức đổi hướng.

“Muốn chạy?”

Trương Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, trong không trung xuất hiện một bàn tay lớn, năm ngón tay trụm lại, trực tiếp đem Sở Vân Phi đẩy ngã xuống đất/

“Không được, người không thể giết ta, ông nội ta là đại trưởng lão của Lưu Vân Tông, giết ta thì hắn sẽ không bỏ qua cho ngươi, không…”

Sở Vân Phi gào lên nhưng không có hiệu quả, trực tiếp bị thần lực nghiền chết.

Bên ngoài mười triệu dặm Lưu Vân Tông, trên một ngón núi cao chót vót, mây mù uốn lượn xung quanh, giống như tiên cảnh.

Đột nhiên, có một giọng nói khàn khàn tức giận la lên.

“Là ai! Dám diệt hồn đăng của cháu ta! Hừ… Mặc kệ người trốn tới đâu, ta sẽ đem người bắt lại, cho vào mười tám tầng địa ngục, ngày đêm dằn vặt, vĩnh viễn không được siêu sinh.”

Một lão già tóc trắng bay lên trời, cả không trung cũng bị rung động theo.

Đúng lúc này, một điểm hỏa quanh đột nhiên xuất hiện trên cửu tiêu, sau đó nhanh chóng mở rộng.

Toàn bộ bầu trời, hóa thành một con người to lớn đỏ ngòm, lạnh lùng nhìn vào đại trưởng lão của Lưu Vân Tông.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN