Nữ Phụ Khuyết Tật Thật Đáng Thương! - Chương 16 : Nam Chính 1 (Em Đợi... Anh Nhất Định Chữa Khỏi Chân Của Em!)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Nữ Phụ Khuyết Tật Thật Đáng Thương!


Chương 16 : Nam Chính 1 (Em Đợi... Anh Nhất Định Chữa Khỏi Chân Của Em!)


“Đón tiếp cũng chỉ có nhiều người thêm, không cần phiền phức. Hiện tại tôi muốn hai chữ công bằng dành cho con gái tôi không biết có thể hay không?” Ông Liệu nhìn Diên Phong nói.

Diện Phong vui vẻ gật đầu ánh mắt không dừng trên người Lạc Quyên nữa, Diện Phong giơ tay một người đàn ông cao to tay người đàn ông xách một nữ sinh, nữ sinh đó chính là cô gái trong video.

Lạc Quyên nhìn cô gái ánh mắt của cô gái dán vào người Lãng Nịnh Thu bằng ánh mắt đầy ẩn ý, Lạc Quyên cười, chuyện này Lãng Nịnh Thu có liên quan đến thì phải cũng có thể không phải?Mặc kệ phải hay không sau này nên tránh xa Lãng Nịnh Thu một chút khỏi rước họa vào thân!

#Một cái cầu dây mỏng manh không nên gần nữ chính đại nhân rất dễ đứt!

“Tôi đã tìm ra được người trong video và nữ sinh này đã thừa nhận là do mình làm tất cả.” Giọng Diên Phong dịu dàng mê hoặc người nghe dễ chìm vào trong đó.

“Phải là tôi làm…. Thu tiểu thư, Tình tiểu thư, tùy hai cô xử lý tôi nhưng xin tha cho cha mẹ tôi.” Giọng nữ sinh bình thường nghe kĩ sẽ ra một cảm xúc bất đắc dĩ cùng lo sợ.

Quần chúng nẫy giờ im lặng vì biết Lạc Quyên có thân phận cao cao quý quý, nay im lặng vì câu nói của Diên Phong và nữ sinh kia.

Mọi chuyện vốn rất đơn giản ai ngờ hiện tại đơn giản không mà phức tạp cũng không! Tưởng chừng là Liệu Tuyết Tình làm bây giờ một nữ sinh khác ra nhận tội thay.Liệu Tuyết Tình được người bao nuôi giờ thành tiểu thư nhỏ của Đạc Na! Quần chúng chính là suy nghĩ ra một kết luận hết sức ngu người : Tất cả mọi chuyện đều là Liệu Tuyết Tình giở trò vu oan cho người khác rồi rửa sạch tội lỗi của bản thân nhân tiện khoe thân phận mới.

Bởi tính cách Liệu Tuyết Tình mọi người đều biết nó quỷ kế nó đa đoan như nào nên suy nghĩ này mới hiện ra nhưng có điều nó cũng quá sâu xa rồi.

Ông Liệu nhìn Lạc Quyên dịu dàng nói : “Bảo bối của ba hài lòng chứ?”

Lạc Quyên gật gật đầu : “Cảm ơn ba, mẹ ạ.” Có chỗ dựa như này rồi không hài lòng sao được? Lạc Quyên có thể cảm giác cảm xúc của Liệu Tuyết Tình đang chạy loạn trong lòng mình, Lạc Quyên không áp chế cứ thế để nó phát tán như vậy Liệu Tuyết Tình sẽ dễ chịu hơn rất nhiều mà cả Lạc Quyên cũng vậy.

Lạc Quyên muốn thử cảm xúc của Liệu Tuyết Tình cũng cho bản thân một cái trải nghiệm đẹp đẽ.

Ông Liệu gật đầu đi qua chỗ bà Liệu tiết tháo liền vứt vào sọt rác… “Bà xã, anh làm tốt rồi em có thể về với anh hay không?”

Bà Liệu ừ nhẹ quay qua Tuần Vũ nói : “Chuyện đã hứa không được quên đâu. Bao giờ tan học cùng Tình nhi về tiện thể sang nhà bác chơi nhé!” Rồi không cho Tuần Vũ từ chối kéo ông Liệu lập tức rời đi khi đi còn nháy mắt với Lạc Quyên.

Lạc Quyên bất đắc dĩ cười cười với bà Liệu, khi mình hôn mê có khi nào bị mẹ tính kế gì không? Giống như vừa bị bán cho gã mổ heo vậy…

Tuần Vũ : “…” Bản thân như vừa sập bẫy nào đó mà bản thân lại hết sức tự nguyện vậy kìa?

“Vậy mọi người ở lại chúng tôi đi trước không quấy rầy Tình tiểu thư nghỉ ngơi.”

Quần chúng, Diên Phong và Lãng Nịnh Thu rời đi…

Tuần Vũ lại bên giường Lạc Quyên nhỏ nhẹ nói : “Xin lỗi… vì khiến cô bị ngất.”

Lạc Quyên thấy Tuần Vũ bất giác nghĩ đến lúc sắp ngất đi rồi ngả vào lòng Tuần Vũ trái tim lúc đó đập nhanh cứ thịch thịch đập… ngay cả lúc ngất một lúc rồi nó vẫn còn đập, thôi thì cái gì đến sẽ đến, để tự nhiên vậy.

“Ai da, vậy chờ tan học về nhà với tôi chứ?” Giọng Lạc Quyên nghe hết sức trẻ con cùng ngọt ngào như mật đường chứ không phải giọng nói quyến rũ lúc trước nói đúng hơn đây mới là giọng nói thật sự của Liệu Tuyết Tình… là Lạc Quyên vô tình biết được Liệu Tuyết Tình uống một loại thuốc khiến giọng nói quyến rũ và không còn là giọng nói thật nữa, lúc biết Lạc Quyên hết sức không tin được! Vì nó ảo diệu đến mức khó tin!

Còn vì sao bây giờ Lạc Quyên mới nói được bằng giọng nói này chính là sáng nay Lạc Quyên uống loại thuốc kia mà vừa nẫy nó đã hết thời gian, đúng là loại thuốc này có thời gian.

Vì sao phải uống thuốc thì Lạc Quyên đơn giản thích thế.

Tuần Vũ kinh ngạc khi nghe thấy giọng nói Lạc Quyên bỗng thay đổi như thế.

… Tại sao giọng nói khác như thế? Không khoa học!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN