Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng - Chương 28: Báo đáp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2768


Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng


Chương 28: Báo đáp


“Ưm, a.” Nghiêm Vi khẽ rêи lên, Tần Diệm đã bôi thuốc xong, trét phần thuốc mỡ còn thừa lên trêи иɦũ ɦσα cô.

“Ướt?” Không biết Tần Diệm đã đưa tay xuống dưới thăm dò từ khi nào, sau khi thọc vào rút ra vài cái, anh giơ hai ngón tay lên cho cô xem, Nghiêm Vi đỏ mặt, vỗ vào tay anh: “Đồ lưu manh.”

Nghiêm Vi chạy vào phòng ngủ, Tần Diệm thấp giọng cười, ɭϊếʍ ngón tay ướt dầm dề, ɖâʍ thủy của bảo bối thật là ngọt.

Anh tháo từng chiếc cúc áo ra, để lộ cơ ngực gợi cảm và đường nhân ngư[1], Tần Diệm cởi thắt lưng, quần tây tụt xuống, qυầи ɭót phình lên một khối rất lớn, anh đi chân trần vào phòng ngủ, Nghiêm ném một cái gối đến: “Tần Diệm, sao chú động ɖu͙ƈ suốt thế hả.”

[1] đường nhân ngư: chỉ phần cơ bụng ở hai bên xương chậu tạo thành vết hình chữ V.

“Không phải em mắng tôi là đồ lưu manh sao, tôi đi tắm.”

Nơi Nghiêm Vi ở là một chung cư nhỏ, chỉ có một phòng tắm, Tần Diệm đóng cửa lại, đi đến phòng tắm, Nghiêm Vi đắp chăn lên, nằm ở trêи giường.

Tiếng nước truyền đến, trong đầu Nghiêm Vi lúc này toàn bộ là hình ảnh thứ to lớn cộm lên dưới qυầи ɭót của Tần Diệm, dựng thành một chiếc lều, người đàn ông lại cứng.

Nghiêm Vi che mặt, quay cuồng ở trêи giường, dường như hoa huyệt lại ướt, ưm, sao cô lại ɖâʍ thế này, đang còn mặc qυầи ɭót mà côn thịt đã như thế, vậy nếu…

Không được nghĩ nữa, huhuhu, ngừng, ngừng.

Không còn tiếng nước truyền đến từ phòng tắm, Nghiêm Vi chỉ nghe thấy cánh cửa bị kéo ra, sau đó tiếng bước chân trầm ổn vang lên, Nghiêm Vi nằm lỳ trêи giường, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Tần Diệm đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng ở bên cạnh, thứ to lớn dưới thân hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đung đưa chào cô, Nghiêm Vi giật mình bật dậy: “Tần Diệm, sao chú đi ra mà không mặc quần áo!”

“Qυầи ɭót bị rớt ướt mất rồi, cũng không có khăn tắm.” Tần Diệm nói chuyện rất hợp lý, có lẽ vì Nghiêm Vi đang nhìn côn thịt của anh, nên anh thậm chí còn hưng phấn giật giật.

Nghiêm Vi không nhịn được dừng mắt nhìn cây gậy thịt thô dài màu đỏ tím kia, to như cánh tay trẻ con vậy, cô thậm chí còn nghi ngờ, cây gậy thịt thô dài như vậy làm sao lại có thể cắm vào hoa huyệt của cô, còn mãnh liệt làm cô đến chết đi sống lại, sướиɠ muốn rêи lên.

Trong đầu lại nhớ tới lúc hai người ở trong phòng học, Nghiêm Vi nhịn không được kẹp chặt chân, cô đã ướt, nhưng không muốn Tần Diệm biết, Tần Diệm lại như thể nhìn thấu cô, hỏi: “Vi Vi, muốn nếm thử không?”

Chỉ là một câu hỏi đơn giản, Nghiêm Vi dường như bị mê hoặc, nháy mắt khi bốn mắt nhìn nhau, cô động đậy, sau đó bước xuống giường, nắm lấy tay Tần Diệm, kéo anh nằm xuống giường.

Tần Diệm đã khẩu giao cho cô nhiều lần như vậy, xem như cô báo đáp anh.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

hôm nay các tiểu khả ái đọc đỡ chương này đi nha, mai tôi bù cho hai chương, có thịt và cẩu lương hehe

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN