Nuôi Dưỡng Bánh Bao Phản Diện
Chương 56: Thế giới 4: Bánh bao nhỏ thứ tư (11)
Ba năm sau.
Thiên giới.
Ninh Tịnh trán ướt đẫm mồ hôi, ôm một chồng sách dày đi qua hành lang, bước vào giữa thần đàn bài trí trang nhã.
Rất nhiều nơi theo thời gian ngày một trở nên thịnh vượng. Nhưng ngược lại Thần hội mấy năm gần đây trông có vẻ vắng vẻ hơn nhiều.
Cái gọi là vắng vẻ, có lẽ chỉ là ảo giác so với sự phát triển mạnh mẽ của Ma giới.
Ba năm trước trong lịch sử Thiên giới, tức một ngàn lẻ một năm trong lịch sử Ma giới, A Tư Già Lạc — đứa con của địa ngục, hay con hắc long sinh ra tại đầm lầy đã trỗi dậy ở Ma giới. Trong vòng chưa đầy một nghìn năm, Ma Vương trẻ tuổi quyết đoán đã đưa Ma giới phát triển nhanh chóng, quét sạch nghiệt súc, xây dựng đường xá, dùng ma pháp tạo ra trăng và sao. Hơn nữa còn thiết lập hệ thống tiền tệ riêng, lưu thông tiền vàng, không còn sử dụng tiền thông hành của Thiên giới, gần như cắt đứt hoàn toàn liên hệ với Thiên giới.
Mỗi một hành động lớn nhỏ của A Tư Già Lạc, trong lòng Ninh Tịnh đều nắm rõ. Không cần gặp hắn, chỉ cần nhìn vào tiến độ hoàn thành cốt truyện không ngừng tăng lên là rõ, tiến độ hiện tại đã tăng tới 60%. Còn giá trị Nhân phẩm, sau khi về 0 ba năm trước thì không còn động tĩnh gì nữa, Ninh Tịnh tý thì quên luôn mục này.
Nền tảng kinh tế vững mạnh cho phép Ma giới tạo ra nền văn hóa quyến rũ và cởi mở, trái ngược hoàn toàn so với văn hoá bảo thủ của Thiên giới. Thật khó để so sánh nền văn hóa nào tiến bộ hơn. Nhưng không thể phủ nhận bầu không khí tự do mang chút phóng đãng của Ma giới hấp dẫn hơn một chút so với cục diện đáng buồn của Thiên tộc.
Thật ra, người Thiên tộc cũng rất hoang mang vì xét cho cùng, thời gian của hai cõi không giống nhau. Trong mắt bọn họ, chỉ ba năm ngắn ngủi mà Ma giới yếu ớt từng bị bọn họ khinh bỉ nháy mắt đã chuyển mình phát triển thành cường quốc hùng mạnh như bây giờ. Ngoại trừ chiều dài lịch sử và di sản văn hóa kém Thiên giới, Ma giới hiện tại gần như không còn mặt nào yếu thế so với Thiên giới.
Bỏ qua sự khác biệt về kinh tế và văn hóa, điều thực sự khiến người Thiên tộc cảm thấy nguy cơ chính là cơ cấu dân số tại Ma tộc.
Xét về tổng dân số, Thiên giới đông dân hơn Ma giới. Nhưng xét về độ tuổi trung bình, Ma giới có dân số trẻ hoá hơn Thiên giới. Đáng sợ hơn chính là số lượng Ma tộc cấp cao hiện đang chiếm hơn 3/5 tổng dân số. Đây là tỉ lệ vô cùng nổi bật, nó có nghĩa là trong một trăm Ma tộc thì có đến sáu mươi kẻ đang trong độ tuổi có thể chiến đấu. Trong khi đó tỷ lệ quân đội của Thiên giới chỉ chiếm 35% trong tổng dân số, gần bằng một nửa so với đối thủ.
Không có lợi thế áp đảo về mặt quân sự nên khi đối đầu với Ma giới, khí thế của người Thiên giới không khỏi giảm đi phần nào. Còn Ma tộc sau khi quật khởi đã không còn phải lo lắng người Thiên giới chạy tới Ma giới chém họ như chém cải trắng hoặc tìm bọn họ để luyện ma pháp. Vì thế ai nấy đều vui vẻ ngẩng cao đầu mà sống.
Nhận thấy mối đe dọa nên đại thần quan tóc trắng đã từng phái một đội quân đi đàn áp Ma giới nhân lúc nó còn chưa ổn định. Kết quả thay vì làm bị thương A Tư Già Lạc thì thủ lĩnh đội kỵ binh của Thiên tộc bị mất đi đôi cánh, thậm chí thiếu chút nữa không giữ nổi mạng.
Trận đầu tiên thất bại, tái chiến cũng bại, Thiên giới không chiếm được trái ngọt, nên tạm thời không dám tiếp tục lãng phí binh lực, chỉ có thể hành quân lặng lẽ. Tự mình hưng phấn đi gây chiến, giờ lại bị đánh cho mất xác trở về. Việc này gây ra một hiện tượng rất kỳ quái —— tình hình chung của Thiên giới không ổn, không còn mù quáng cao ngạo như lúc đầu.
Hôm nay, đại thần quan tiền nhiệm cuối cùng đã từ chức và Brent sẽ là người kế nhiệm vị trí đó. Sau hôm nay, Brent chính thức trở thành đại thần quan trẻ nhất trong lịch sử Thiên tộc.
Thiên tộc đã lâu không tổ chức nghi lễ lớn, nhờ sự kiện lần này mà náo nhiệt hơn không ít. Người Thiên tộc đều hy vọng vị tân đại thần quan được mong đợi này sẽ đưa họ thoát khỏi tình trạng suy thoái hiện tại.
Công việc hiện tại của Ninh Tịnh là hỗ trợ bố trí thần đàn chuẩn bị cho nghi lễ, hay còn gọi với một cái tên khác là chức quan nhàn tản. ( =_=)
Sau sự kiện tại thủy kính, Thần hội sợ bóng sợ gió nên không cho cô tiếp tục tham dự các công việc phục vụ Thần, nhưng chưa có ý định đuổi cô, cô vẫn ở bên Brent như cũ, chỉ có điều không còn theo hắn lên Thần đàn như trước.
Lễ kế vị của Brent được chuẩn bị từ ba năm trước, khách mời tới từ mọi tầng lớp, còn có thường dân tới dự lễ, cảnh tượng vô cùng long trọng, một mình nhân viên trong Thần hội làm không xuể nên Ninh Tịnh được cử đến từ sớm để hỗ trợ.
Con đường hướng tới thần đàn được trang trí bằng những bông hồng trắng như tuyết, khi Ninh Tịnh ngồi xuống, tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa một nam một nữ Thiên tộc.
” Màu trắng của hoa hồng rất hợp với hình tượng của thần quan Brent. Đúng rồi, ngươi nghe nói tới loại hoa hồng đó của Ma giới chưa?”
“Ma giới cũng có hoa hồng ư?”
“Đương nhiên là có, hơn nữa màu đó không có ở Thiên giới.”
……
Ninh Tịnh hơi cụp mắt.
Hiện tại, Ma giới đã phát triển tới mức Thiên tộc không dám tùy ý động tới, vì giá trị vũ lực gần như ngang hàng giữa hai bên. Cho nên người Thiên tộc cũng khách quan hơn khi nhận xét về Ma giới.
Càng cấm đoán thì càng hấp dẫn người ta tìm tòi nghiên cứu. Ngoại trừ Thần hội bảo thủ thì thật ra có không ít con dân Thiên tộc đang len lút lan truyền tin đồn về Ma giới, thậm chí có người còn sinh ra lòng hiếu kỳ mãnh liệt đối với nó.
Ví dụ như Ma Vương A Tư Già Lạc, mặc dù có nhiều người chưa có cơ hội được gặp hắn, nhưng mọi người đều biết, trên mặt hắn có một dấu hiệu đặc trưng —— bên cạnh khóe mắt, chỗ gần thái dương bị tóc che khuất, có một hình xăm đoá hồng đen.
Mới nghe thì cảm thấy xăm hình trên mặt có hơi kì quặc. Ninh Tịnh cũng từng nghe một vài tin đồn tương tự về nó. Có lời đồn nói rằng, bông hồng trên mặt A Tư Già Lạc chẳng những không hề kỳ quái, mà khi kết hợp với khuôn mặt hắn còn mang vẻ quyến rũ chết người.
Tất cả mọi người đều cho rằng đó là vết bớt bẩm sinh của Ma Vương. Chỉ mình Ninh Tịnh biết, thứ che giấu đằng sau đóa hồng đen yêu diễm đó là dấu vết do ma thuật ánh sáng tạo thành, vĩnh viễn không thể xóa nhoà.
Nhưng e rằng có nói cũng chẳng ai tin, Ma Vương A Tư Già Lạc bây giờ là người chỉ cần dậm chân là có thể rung chuyển cả Ma giới, ai có thể ngờ một người như vậy lại bị một thần quan thực tập nhỏ bé của Thiên tộc khắc lên mặt dấu vết sỉ nhục vĩnh viễn.
Nói về loại hồng đen này, Ninh Tịnh đã từng nghe qua về nó ở thế giới của cô. Nghe nói nó là giống hồng rất hiếm. Mỗi gốc hồng trồng thành công đều được ghi chép cẩn thận. Theo ngôn ngữ hoa thì loài hồng này mang tính chiếm hữu rất cao —— Em là ác ma và em sinh ra thuộc về tôi.
Có lẽ là do sự ngưỡng mộ đối với Ma Vương nên về cơ bản thứ gì của Ma tộc cũng in hình hoa hồng đen, khiến hoa hồng đen nháy mắt trở thành hot trend trên đường phố. Trạng thái đó cứ thế kéo dài qua mấy trăm năm, hot trend dần biến thành hình tượng kinh điển. Bây giờ hễ nhắc đến hoa hồng đen là người ta nhớ ngay tới Ma giới.
Ninh Tịnh cảm thấy rất hợp. Hoa hồng đen vốn là biểu tượng của ác ma.
Giữa trưa, khi ánh nắng rực rỡ nhất, đại lễ kế vị của Brent chính thức bắt đầu.
Dưới sự chú ý và chúc mừng của mọi người, Brent mặc áo choàng đại thần quan trắng đỏ bước lên vị trí cao nhất trên thần đàn, sau lễ rửa tội của Thánh Quang, hắn đội lên đầu vương miện khảm pha lê và lông vũ. Từng vòng ánh sáng chiếu xuống hòa cùng mái tóc vàng nhạt và đôi mắt xanh biếc, kết hợp với hai cánh trắng muốt, vẻ ngoài thần thánh, tất cả đẹp đến mức không gì sánh nổi.
Ninh Tịnh cảm thán nói: “Đúng là cả người đều toát lên hai chữ cấm dục.”
Hệ thống: “……”
Nghi thức kế vị lẽ ra đã kết thúc tại đây, nhưng Brent lại ra hiệu “dừng lại”, sau đó bước xuống bậc thang, đi về phía Ninh Tịnh đang trò chuyện với hệ thống.
Ninh Tịnh ngơ ngác bị hắn kéo đến trước mặt mọi người.
Tiếp đó, Brent đã làm một việc khiến cô vô cùng bất ngờ —— Đó là khôi phục chức quan cho cô trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, hơn nữa còn thăng một bậc.
Nhất thời trên mặt các nhân viên Thần hội biết đến sự kiện thủy kính đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Đặc biệt là phó thần quan Tán Đức, người vẫn luôn cực lực phản đối sự tồn tại của Ninh Tịnh, hiện giờ mặt hắn đen như đít nồi.
Ninh Tịnh: “Hình như ta nhớ trong tuyến truyện gốc, nguyên đủ đâu có ngồi lên vị trí đó vào lúc này.”
Hệ thống: “Không sai, nguyên chủ vẫn luôn là thần quan tập sự, hay nói cách khác là tùy tùng cho Brent. Nhưng vị trí hiện tại Brent cho ngươi là thần quan chính thức, ngươi có thể không cần đi theo làm việc cho hắn nữa.”
Tròng mắt Ninh Tịnh chuyển động. Hiện tại cách thời điểm Brent bị tập kích còn khoảng một, hai tháng. Sở dĩ nguyên chủ có thể chắn đòn cho Brent là bởi vì cô ấy là thần quan tập sự, phải đi theo ông chủ tuần tra hạ giới. Bây giờ chức vị của cô đã khác, liệu Brent có còn mang cô đi tuần tra hạ giới nữa không?
Sau khi đại lễ kết thúc, Ninh Tịnh chen qua đám đông đuổi theo Brent, cuối cùng chặn được hắn ở một góc hành lang, hổn hển nói: “Đại thần quan, ta rất biết ơn vì ngài đã tin tưởng và khôi phục thần chức cho ta. Nhưng ngài thật sự không lo lắng người khác sẽ nghị luận về mình sau kết quả ở thuỷ kính sao?”
Brent trả lời: “Đừng lo lắng về việc đó. Ta chỉ cảm thấy con không nên hài lòng về vị trí hiện tại. Thiên tính của con rất tốt, có thể tiến xa hơn.”
Ninh Tịnh nói với hệ thống: “Êiii, Brent coi trọng ta như vậy làm ta đột nhiên thấy ngại quá.”
Hệ thống buồn bã nói: ” Không ngờ đại khí vận giả cũng có lúc mắt bị mù.”
Ninh Tịnh: “……” Mẹ kiếp.
Brent sực nhớ ra cái gì đó, hắn lấy từ túi áo choàng ra một sợi dây chuyền, mặt dây chuyền hình giọt nước trong suốt như pha lê, có vẻ đây là loại nữ trang phổ biến nhất trên thị trường. Cô thấy Brent mỉm cười nói: ” Giống như bút lông chim, đây là món quà chúc mừng con được khôi phục chức vị. Đừng làm mất, chỉ có một chiếc duy nhất thôi đấy.”
Mấy năm gần đây, Brent thỉnh thoảng sẽ ném cho cô một vài món đồ, hầu hết đều là đồ chơi trẻ con. Trong số đó, bút lông chim là nhiều nhất, Ninh Tịnh đã quen với việc này.
Lần này rốt cuộc không phải đồ chơi nữa, Ninh Tịnh nhận bằng cả hai tay, nói cảm ơn: “Cảm ơn đại thần quan.”
Brent gật đầu xoay người định đi, Ninh Tịnh bấy giờ mới nhớ đến chính sự, vội vã đuổi theo bảo: “Đại thần quan, tuy rằng ngài đã thăng chức cho ta, nhưng lần sau ngài có thể đưa ta đi tuần tra hạ giới cùng được không?”
Nếu không mang cô theo, cô làm sao trở thành lá chắn thịt cho Brent được. ( =_=)
Brent tỏ vẻ kinh ngạc, nhưng sau đó lập tức mỉm cười nói: ” Đương nhiên là được.”
Phong lưu công tử: Mai có việc nên đăng sớm 1 hôm.
À còn 1 vấn đề nữa, các vị huynh đài tỷ muội, ta chỉ muốn nói ta thích A Tư Già Lạc quá trời quá đất, Ma giới cũng ngầu lòi nữa. Đợi đi các vị, mùi thịt sẽ bay thoáng qua khoảng chương 59,60 nhé =))))
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!