Nuôi Dưỡng Bánh Bao Phản Diện
Chương 57: Thế giới 4 : Bánh bao nhỏ thứ tư (12)
Căn cứ vào khoảng cách đến Thần hội mà toàn bộ Thiên giới chia làm 3 phần: Đỉnh trời, Thượng Thiên giới và Hạ Thiên giới.
Hầu hết những người sống trên Đỉnh trời đều là các nhân vật lớn có liên quan đến Thần hội. Tiến vào đây không chỉ cần tiền mà bạn còn phải có cánh. Đi xuống 1 tầng là Thượng Thiên giới, cư dân ở đây đa số là quý tộc, có tiền là có thể chuyển đến đây để hưởng thụ cuộc sống an nhàn mà không nhất thiết phải có cánh. Hạ Thiên giới là phần đất mở rộng xa Thần hội nhất, nằm rải rác dưới những đám mây và tiếp giáp với Khoảng không hỗn độn. Trước kia trị an còn tốt, bây giờ Ma giới quật khởi, thường xuyên bắt gặp một lượng lớn Ma vật xuất hiện ở đây, trị an không còn tốt như xưa. Nhưng mức sống ở đây thấp, hầu hết dân thường không có cánh chọn cách định cư ở đây.
Tuần tra Hạ Thiên giới là một trong những công việc của thần quan. Khi Brent còn làm phó thần quan, mỗi quý hắn sẽ đi tuần tra 1 lần. Theo lý thuyết thì khi hắn trở thành đại thần quan sẽ không phải tự tay làm công việc này nữa. Nhưng toàn bộ Thiên giới đang hân hoan trước sự ra đời của vị tân đại thần quan vĩ đại, nếu Brent có thể tự mình diễu hành trước mặt họ một vòng thì chắc chắn sẽ nâng cao sĩ khí toàn dân.
Sáng sớm hôm sau, nhiệm vụ đầu tiên khi Ninh Tịnh được khôi phục thần chức là theo Brent đi tuần tra Hạ giới.
Tin tức đại thần quan mới nhậm chức đi diễu hành lan khắp Thiên giới. Khi đội ngũ cánh trắng đáp xuống đường phố Hạ giới, rất nhiều con dân Thiên tộc đã vỡ oà trong tiếng hò reo.
Ninh Tịnh huýt sáo: ” Yo, nhân khí của Brent cao phết nhể?”
Hệ thống: ” Kí chủ, sự kiện A Tư Già Lạc đánh lén Brent có thể xảy ra bất cứ lúc nào, ngươi chớ nên phân tâm, tốt nhất là nên đi bên cạnh Brent. Nếu không, giả sử có chuyện gì xảy ra, chỉ sợ sẽ không kịp ngăn cản.”
Ninh Tịnh bất lực nói: ” Để ta vượt qua được đám này rồi nói”
Lần tuần tra này, đội người chim trong đoàn trông coi cô rất chặt, luôn làm như vô tình tách cô ra khỏi Brent, có lẽ vẫn chưa tin tưởng lòng trung thành của cô.
Hạ Thiên giới được mô phỏng theo Thượng Thiên giới, cũng có 20 thành phố, mỗi thành phố đều có kị sĩ Thần hội bảo hộ. Tuy nhiên phòng thủ không được chặt chẽ như Thượng Thiên giới.
Bọn họ hiện tại đang tuần tra 1 trong những thành phố tại đây.
Trong tuyến truyện gốc, hôm nay là ngày A Tư Già Lạc làm Brent bị trọng thương. Đương nhiên hắn sẽ không sử dụng loại hành vi tự hạ thấp bản thân như đơn phương độc mã xông vào Thiên giới, mà hắn thao túng 1 người đàn ông Thiên tộc bằng ma pháp đen và biến anh ta thành người của mình. Con rối đó sẽ tấn công Brent bằng ma thuật đen khi đến gần hắn.
Vào thời điểm đó, Hera tình cờ đi bên cạnh Brent.
Trong trường hợp này mà bày pháp trận ma thuật đen là không hợp lý, nên A Tư Già Lạc đã sử dụng một ma pháp dạng mũi tên, và bắn ra trong khoảng cách gần. Dưới ánh sáng loé lên từ đầu mũi tên, Hera biết với thần lực hiện giờ của cô thì không đủ để niệm chú hay ngăn cản, cho nên cô sử dụng phương pháp vật lí thô bao là lấy thân thể làm lá chắn cho Brent. Ma thuật đen khi xuyên qua cánh Hera bị thay đổi phương hướng nên không nhằm trúng tim Brent. Đây là một cảnh tưởng hết sức mạo hiểm.
Nếu Brent vẫn mãi ở lì tại Đỉnh trời phòng thủ nghiêm ngặt thì con rối của A Tư Già Lạc không có khả năng tập kích hắn dễ dàng như vậy. Từ điểm này có thể suy luận ra —— A Tư Già Lạc có nội gián ở Thiên giới, cho nên hắn mới nắm rõ hành tung của Brent đến vậy.
Ninh Tịnh bị chặn bên ngoài một cách bất lực, cam chịu đi xuống cuối đoàn người chim. Phóng mắt về phía chân trời, cô bất ngờ hỏi hệ thống: ” Hệ thống, ta cảm thấy cốt truyện hơi lạ”
Hệ thống:” Ngươi nói đi”
Ninh Tịnh sờ cằm: ” Ta không hiểu, tại sao A Tư Già Lạc lại chọn lúc này để tấn công Brent? Làm vậy hắn được lợi gì? Động cơ là gì?”
Nếu nói đây là xích mích giữa Ma giới và Thiên giới thì vị đại thần quan trước đó đã dẫn binh đi chiếm đánh Ma giới nhưng không thu được lợi lộc, ngược lại mất cả chì lẫn chài. Sau này Thiên giới phát hiện không thể làm gì Ma vương nên đã rút quân về án binh bất động.
Ninh Tịnh nhớ lại, hình như trận đánh nhỏ cuối cùng giữa Ma giới và Thiên giới là cách đây nửa năm. Đối với A Tư Già Lạc thì phải là sự kiện cách đây 100 năm.
Hơn nữa, tân đại thần quan Brent mới nhậm chức chưa hề phát động tấn công Ma giới. A Tư Già Lạc nếu như muốn trả thù sự vô lễ của Thiên giới thì cũng không đến mức chọn lần này để xuống tay.
Hệ thống: ” Kí chủ, ngươi hỏi rất đúng. Còn nhớ lời ta từng nói với ngươi không? Lấp đầy chỗ hổng hoặc các tình tiết không hợp lý là một trong những lý do tại sao ta và ngươi có mặt tại đây.”
Ninh Tịnh: “…… ngươi nói thế ta lại càng khẩn trương, liệu chúng ta có làm hỏng chuyện không?”
Hệ thống: ” Là hệ thống trói buộc với ngươi nên ta không thể trả lời câu hỏi này. Nhưng ta chắc chắn, chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ hệ thống giao, phần không hợp lí sẽ tự động được hoá giải.”
Tuần tra Hạ giới chẳng những không mệt mà còn có thể ngắm nhìn những thứ hay ho. Ninh Tịnh và ngay cả đám người chim ngày thường ít lui tới Hạ Thiên giới đều không giấu nổi háo hức. Nhưng chỉ có mình Ninh Tịnh háo hức thì háo hức nhưng không dám lơi là.
Cô chưa nắm rõ ma thuật đen của A Tư Già Lạc mạnh đến mức nào. Có rất nhiều lá chắn thịt vây xung quanh nên chắc chắn A Tư Già Lạc sẽ không ngốc đến độ chọn lúc này để hành động, vậy nên Ninh Tịnh đoán, hắn sẽ ra lệnh tấn công khi Brent chỉ còn 1 mình.
Sau khi đi qua hơn mười thành phố, quần chúng thích xem náo nhiệt thấy bọn họ, đặc biệt là đại khí vận giả thì không ai không tỏ vẻ ngưỡng mộ. Khi đoàn đội lên đường tới thành phố cuối cùng, Brent nói bọn họ quá mức phô trương nên phẩy tay giải tán đội người chim.
Lúc này Ninh Tịnh mới có cơ hội được lại gần Brent dưới con mắt đầy căm phẫn của mọi người. Brent nói: ” Hera, hãy đi bộ với ta một lát.”
Ninh Tịnh cung kính đáp: ” Dạ, đại thần quan”
Hai người chậm rãi sóng vai trên đường Hạ Thiên giới. Phần lớn thời gian Brent đều bận rộn chào lại người dân, gật đầu hỏi thăm, rất gần gũi với mọi người. Đi mãi mới có lúc rảnh rỗi nói chuyện cùng Ninh Tịnh: ” Hera, con hôm nay nói rất ít.”
Ninh Tịnh cười khổ: ” Tại ta đang bận suy nghĩ một vài việc.”
Đầu cô giờ căng như dây đàn, chỉ sợ một mũi tên từ nơi nào bay đến giết chết đại khí vận giả.
Không giống các nhiệm vụ khác của hệ thống, nhiệm vụ này không được phép thất bại. Nếu cô không làm tốt lá chắn thịt mà để đại khí vận giả game over thì thế giới này cũng trực tiếp sụp đổ.
Nhiệm vụ có độ rủi ro cao như vậy nếu không quan trọng thì tránh được lúc nào hay lúc ấy, nhưng ngặt nỗi đây lại là nhiệm vụ bắt buộc. Nếu không có sự kiện này thì A Tư Già Lạc sẽ không bị thế giới nhận định là vai ác.
Brent nói đi một lát thật sự là đi một lát. Sắp sửa đến cổng Thiên giới rồi mà sự kiện tấn công trong truyền thuyết vẫn không thấy đâu.
Brent chuẩn bị xoay người đi về, Ninh Tịnh sốt ruột, cô phải tìm cái gì đó để giữ chân Brent ở lại. Đuôi mắt quét qua gian hàng ven đường, cô lên tiếng đề nghị: ” Đại thần quan, chúng ta qua kia xem một tý được không?”
Brent nhìn theo hướng cô chỉ, hoá ra đó là một gian hàng đồ chơi, hắn mỉm cười bảo: ” Lần trước con dùng bút lông chim ta cho rồi sao?”
Ninh Tịnh: “…..” Cô cắn răng gật đầu.
Brent gật đầu hiểu ý, xoay người bước về phía gian hàng. Ninh Tịnh vội vã đuổi theo, trong lòng âm thầm liên hệ với hệ thống: ” Thật sự ta vẫn nghi ngờ Brent nuôi dưỡng nguyên chủ như nuôi con gái.”
Hệ thống nhìn đống đồ chơi ngổn ngang trên mặt bàn, thờ ơ nói: ” Ngươi xác định hắn không phải nuôi ngươi như nuôi kẻ thiểu năng trí tuệ sao?”
Ninh Tịnh: “…..” Các hệ thống rác rưởi này.
Tại nạn sở dĩ gọi là tai nạn bởi vì chúng thường do người không thể ngờ tới đem lại.
Con rối gỗ được điều khiển bởi ma thuật đen khác với những con rối điều khiển bằng dây, chúng có thể điều khiển chính xác đến từng đốt tay. Thông thường người thi triển ma pháp sẽ đặt mục tiêu sẵn cho con rối, chẳng hạn như ám sát ai đó, và con rối này sẽ nhằm thẳng vào mục tiêu để hành động.
Ninh Tịnh vẫn luôn tưởng con rối có thể làm trọng thương Brent nhất định sẽ là một người đàn ông trưởng thành có thần lực cao, nhưng không ngờ, hoá ra nó lại là một đứa trẻ.
Trên đường đến gian hàng bán đồ chơi, ba đứa nhỏ người Thiên tộc cúi người hành lễ và dâng cho Brent món quà riêng của chúng —— một lọ thuỷ tinh đựng đầy nước thánh do tự chúng thu thập, rất có lòng.
Không đắt tiền nhưng mất nhiều thời gian thu thập, là món quà hết sức ý nghĩa.
Brent mỉm cười gật đầu, Ninh Tịnh bước lên chắn trước mặt Brent, nhận lấy bình nước thánh từ trên tay bọn nhỏ. Nhưng chính vào lúc này, đứa trẻ vẫn luôn cúi gầm mặt đứng cuối hàng bỗng chìa tay ra, nhanh như chớp khống chế cổ tay trắng mịn của Ninh Tịnh.
Trong nháy mắt, lòng bàn tay đứa nhỏ hoá thành làn khói đen quỷ dị, quấn lấy hai cổ tay Ninh Tịnh, hoàn toàn phớt lờ Brent đứng bên cạnh.
Ninh Tịnh: “????” Khoan đã, kịch bản thông thường đâu rồi? Nói tấn công Brent cơ mà?
Hệ thống: “……”
Ninh Tịnh phát hiện 1 điều, ma pháp đen này chỉ được lệnh khống chế cô nhưng không được phép làm cô bị thương.
Giống như….. mệnh lệnh của người thi triển con rối không phải giết Brent…. mà là đem cô đi.
Hai đứa nhỏ khác không phát hiện bạn mình bị khống chế, thấy một màn này thì sợ hãi hét lên bỏ chạy.
Khuôn mặt Brent tái đi, lập tức duỗi tay ngăn cản. Làn khói đen quấn quanh cổ tay Ninh Tịnh phát hiện ý đồ của hắn, nó đột nhiên thay đổi hình dạng, biến thành 1 thanh kiếm, đâm thẳng về phía ngực Brent.
Đồng tử Ninh Tịnh co rút dữ dội, vội vã lao lên chắn trước mặt Brent:” Tránh ra ——”
Tin tức đại thần quan khi đang tuần tra Hạ Thiên giới bị Ma giới đánh trọng thương gây náo loạn toàn Thiên giới.
Theo báo cáo, lúc đó ma khí chỉ còn chưa đầy nửa thước nữa sẽ đâm tới trái tim hắn. Cảnh tượng lúc đó thật sự trấn động. Nếu lúc đó không phải có người chắn cho Brent thì hắn đã ngáp ngoải từ lâu.
Tuy ám sát không thành nhưng mũi kiếm vẫn xuyên qua nửa người hắn. Chấn thương nghiêm trọng khiến hắn lâm vào hôn mê.
Người Thiên tộc không có thọ mệnh vô tận và buff chữa trị vết thương với vận tốc ánh sáng như một số con dân Ma tộc. Người Thiên tộc sẽ sinh bệnh, sẽ già đi. Khi trọng thương thậm chí còn không thể dùng ma pháp chữa trị, chỉ có thể phục hồi từ từ bằng thuốc.
Ngay khi Brent lâm vào hôn mê, chỉ sau nửa ngày một tin đồn kì quái nhanh chóng lan truyền khắp Thiên giới.
Nghe nói ma pháp đen tấn công Brent là từ trên tay một vị thần quan tên là Hera.
Nếu không phải Brent không có lòng phòng bị với cô ta cộng thêm khoảng cách giữa hai người lúc đó thì tuyệt đối sẽ không tạo thành thương tổn lớn như vậy.
Mà điều khiến mọi người kinh ngạc chính là cô gái tên Hera kia có một mái tóc xoăn màu đen nhánh. Mỗi con dân Thiên tộc đều biết đó là điểm đặc trưng của người Ma tộc.
Cái tin đồn này không phải không có căn cứ. Chứng kiến sự việc hôm đó không chỉ có dân chúng mà còn có đoàn kị sĩ nghe tin chạy đến và đoàn người chim trung thành tận tuỵ của Brent.
Ninh Tịnh biết Brent sẽ dễ dàng vượt qua cửa ải này nhưng con dân Thiên giới thì không, hay nói cách khác, đang lúc con dân bàng hoàng phẫn nộ thì nghe được tin đồn này, họ cuối cùng đã tìm được chỗ để phát tiết.
Thần hội, thần đàn Y Á.
Ninh Tịnh đứng lẻ loi giữa cửa thần đàn, đứng ngược sáng, đối mặt với ánh mắt tức giận và nghi ngờ của vô số người dân Thiên tộc.
Sự thù hận trong đó đủ để xé cô thành ngàn mảnh.
Sống chết của Brent hiện chưa rõ, người cai quản Thần hội tạm thời sẽ do Tán Đức chủ trì. Hắn ta lạnh lùng nói: ” Hera, đối với chuyện này, ngươi còn gì để giải thích?”
Bị thẩm vấn suốt mấy tiếng đồng hồ, cơn giận của Ninh Tịnh đã vơi đi không ít, cô mệt mỏi nói: ” Ta đã nói rất nhiều lần, lúc đó ta cách đại thần quan gần như vậy, nếu ta có ý định mưu hại ngài ấy thì hà tất phải xông lên đỡ hộ? Ma khí là do đứa trẻ đó biến thành.”
Lời nói ra làm khơi dậy từng làn sóng ồn ào, ai cũng nhao nhao tranh cãi.
” Đứa trẻ đã chết, người chết không thể đối chứng, bây giờ ngươi nói gì chẳng được”
” Ngươi đừng có nguỵ biện? Ở đây có rất nhiều người chứng kiến, ma khí là từ trên tay ngươi bắn ra”
” Quả nhiên…. dự đoán trên thuỷ kính xưa nay chưa từng sai, phó thần quan Tán Đức nói không sai, ả ta chính là ác ma”
” Lúc trước đại thần quan cũng đi tuần tra Hạ Thiên giới có sao đâu, tại sao ngươi vừa khôi phục thần chức đi theo ngài ấy thì lại xảy ra chuyện?”
” Chính ngươi là nội gián của Ma giới, âm mưu mưu hại đại thần quan, ngươi còn gì để giải thích!”
…….
Đối mặt với sự chửi rủa ngập trời nhưng tấm lưng Ninh Tịnh vẫn thẳng tắp như cũ, chưa bao giờ chùn bước, giống hệt con thiên nga kiêu ngạo.
Cô khẽ nói: ” Chính ta cũng không muốn nhìn thấy đại thần quan bị thương. Ta biết giờ ta có nói gì mọi người cũng không tin. Được thôi, đợi đại thần quan tỉnh lại, ta sẽ tự đi giải thích với ngài ấy.”
Có người cười nhạo: ” Ngươi thiếu chút nữa đã giết chết đại thần quan, ngươi nghĩ ngài ấy sẽ gặp lại ngươi sao?”
” Chúng ta sẽ không cho phép một kẻ nguy hiểm như ngươi lưu tại Thiên giới” Một phó thần quan dõng dạc nói lớn: ” Chiếu theo điều lệ của Thần hội, thân là nhân viên thần chức, nếu dám giấu giếm cấu kết với Ma tộc, thản nhiên phản bội Thánh Quang, đâm bị thương đại thần quan thì nên bị tước bỏ thần cách, không được phép hoà giải hay giải thích”
Tán Đức nhìn cô, trầm giọng nói: ” Hera, ngươi bị trục xuất khỏi Thiên giới”
……
Khoảng không Hỗn độn, trong lớp sương mù dày đặc không phân biệt nổi ban ngày hay ban đêm, Ninh Tịnh nằm ngửa trên nền sỏi tối om, nhớ lại những gì xảy ra 9 ngày trước.
Máu đỏ đông lại trên mí mắt, thông qua lớp máu đông, cả thể giới như thể được phủ thêm lớp màu hồng nhàn nhạt. Chân tay lộ ra sau lớp quần áo chất đầy vết trầy xước, trông vô cùng chật vật.
Các vết thương không gây tử vong không gây chết người nhưng lượng máu chảy ra từ vô số miệng vết thương có thể dẫn đến mất máu mà chết.
Bên trên còn đỡ. Chỗ sốc nhất chính là xương sườn bị gãy và biến dạng dưới lớp quần áo rách nát.
Thiên tộc sa đoạ là những người bị tước đoạt thần cách, hay nói cách khác từ đây sẽ không thể trở về Thiên giới. Không giống với việc tự nguyện rời khỏi Thiên giới, người bị đuổi khỏi Thiên giới phải trải qua 9 ngày 9 đêm mới rơi xuống đáy của Khoảng không hỗn độn.
Hệ thống cẩn trọng nói: ” Kí chủ, cuối cùng ngươi cũng tỉnh. Đã qua 9 ngày 9 đêm, ừmm, ở Ma giới thì là 9 năm. Chúng ta đang ở đáy Khoảng không hỗn độn, ngươi ổn chứ?”
Ninh Tịnh nằm im như cá chết, trợn mắt nói: ” Không chết được, không thấy ta đang thở dốc sao?”
Cô chậm rãi cử động cơ thể, gian nan xoay cổ tay và chỉnh lại quần áo rách nát. Vết thương phủ kín khắp người, xương sườn bị gãy nhưng cô không cảm thấy đau đớn. Quay đầu nhìn đôi cánh sau lưng, có chút bẩn, hơi xẹp nhưng vẫn sáng ngời.
Hệ thống: ” Ngươi không cảm thấy đau đớn là bởi chức năng mới được thêm vào của thế giới này, chúng ta có thể bảo vệ ngươi khỏi các chấn thương liên quan đến nhiệm vụ cốt truyện, khả năng che chắn tối đa là 90%, vết thương ở sườn quá nặng chúng ta không thể chữa lành cho ngươi nhưng có thể đảm bảo ngươi không bị chết. Mặt khác, trong quá trình đoạ thiên sẽ xảy ra những cơn đau xé rách linh hồn đối với cơ thể ngươi, cái này cũng được tổng bộ giúp ngươi che chắn, đó là lí do ngươi ngủ đến tận bây giờ”
Ninh Tịnh lắc đầu đứng dậy: ” Lần này phần không hợp lý của cốt truyện đã được lấp đầy rồi chứ?”
A Tư Già Lạc không phải vì trả thù Thiên tộc mà đánh lén Brent, nếu không Brent đi tuần tra hạ giới nhiều lần như vậy, tại sao hắn không ra tay?
Mục đích thật sự của hắn là mang đi người hiếm lắm mới tới Hạ Thiên giới là cô.
Mệnh lệnh cho con rối cũng là mang cô đi. Ninh Tịnh không thể thoát khỏi ma pháp đen lúc ấy, không chỉ cô, ngay cả các nhân viên thần chức bình thường khác cũng thế, vốn có thể mang người đi một cách dễ dàng nhưng không thể ngờ Brent lúc đó lại ở ngay bên cạnh cô, còn thay cô đỡ đòn.
Con rối là người nhận được mệnh lệnh làm việc, chúng không biết xử lý tình huống bất ngờ xảy ra, vì hoàn thành nhiệm vụ, chúng sẽ tấn công bất cứ ai ngăn cản mình. Ở một khoảng cách ngắn như vậy, thông thường Brent có thể dễ dàng hoá giải ma pháp đen phổ thông. Nhưng đây là ma pháp do chính A Tư Già Lạc tự tay yếm, không thể so sánh với các ma pháp đen thông thường.
Tuy rằng hậu quả rất nghiêm trọng, hậu quả xấu cũng đều trút hết lên người cô nhưng Ninh Tịnh tin A Tư Già Lạc không hề có ý muốn tổn thương cô.
Ninh Tịnh: ” Hệ thống, ta nhớ là trong cốt truyện gốc không có chuyện Hera bị tống cổ khỏi Thiên giới.”
Hệ thống: ” Đó là bởi vì trong lễ trưởng thành của Hera không xảy ra sự kiện thuỷ kính biến hoá. Cho nên tuy qua chuyện vừa rồi cô ấy có bị nghi ngờ nhưng nếu chỉ dựa vào mái tóc đen mà kết luận cô ấy có tội thì thật phi lý. Nhưng ngươi không giống vậy, tiên đoán tại Thuỷ kính hôm ấy chính là nguyên nhân quan trọng nhất khiến ngươi bị trục xuất khỏi Thiên giới”
Ninh Tịnh: “…..” Đậu má.
Cô vẩy tay, muốn chữa khỏi miệng vết thương trên người trước nhưng phát hiện mình không thể sử dụng thần lực.
Hệ thống lí nhí báo cáo: ” Những kẻ bị trục xuất khỏi Thiên giới đều bị tước đoạt thần cách, ngươi không thể sử dụng ma pháp Quang Minh được nữa.”
Ninh Tịnh không trả lời, thẫn thờ cúi đầu.
Hệ thống an ủi: ” Kí chủ, tuy rằng không còn thần lực nhưng ta có tin tốt muốn báo cho ngươi, tiến độ hoàn thành cốt truyện hiện giờ đã lên đến 75%, giá trị Nhân phẩm cũng tăng lên 200 điểm. Còn về Thiên giới và Ma giới, đặc biệt là Ma giới, ta có rất nhiều tin tức muốn nói cho ngươi nghe, đều là sự kiện xảy ra trong 9 năm qua…..”
Chưa nói hết câu thì bỗng nhiên bụng Ninh Tịnh réo lên ” Ọc ọc ~”
Bầu không khí ưu buồn đột ngột biến mất, hệ thống: “……”
Ninh Tịnh: ” Ta đã 9 ngày 9 đêm không được ăn cơm, đói sắp chết rồi đây này”
Hệ thống: ” Ngươi…..”
Ninh Tịnh hùng hồn lý lẽ nói: ” Ngươi cái gì mà ngươi, tiên nữ cũng phải ăn cơm được chứ!”
Hệ thống cạn lời: ” Vậy ngươi đi tìm đồ ăn trước đi”
Ninh Tịnh xoa bụng, nơi hoang vu hẻo lánh thế này, nó bảo cô đi chỗ nào tìm thức ăn? Không thể về lại Đỉnh trời, cô vừa mới bị đá khỏi Thiên giới chín ngày trước, về bây giờ chắc chắn sẽ bị nhận ra, bị vứt xuống lần nữa thì khác gì bây giờ. Vậy chỉ còn cách đi đến Ma giới thôi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!