Nuôi Rồng Dưỡng Già - Ngoại Truyện: Kể Chuyện
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
323


Nuôi Rồng Dưỡng Già


Ngoại Truyện: Kể Chuyện


Trong giờ nghỉ trưa, Lâm Thiên Âm và các đồng đội tụ lại một chỗ cùng chơi kể chuyện.

Luật chơi rất đơn giản, mỗi người lần lượt kể từ một đến hai câu, người bên cạnh kể đoạn tiếp theo, ai không kể được là thua.

Lâm Thiên Âm hăng hái bắt đầu trước: “Ngày xửa ngày xưa, có chàng tiều phu vào rừng đốn củi. Lúc đi chàng mang theo một con dao và một cái rựa.”

Đồng đội số 1 nhanh chóng tiếp lời: “Chàng tiều phu chẻ củi từ sáng đến chiều. Chẻ mãi, chẻ mãi, chẻ đến sáng hôm sau thì rựa mẻ.”

Đồng đội số 2: ……

Thế là đồng đội số 2 bị búng tai tập thể. Trò chơi tiếp tục.

Đồng đội số 3: “Chàng tiều phu bực bội, ném phăng cái rìu xuống sông rồi lấy dao ra chẻ tiếp.”

Đồng đội số 4 trầm ngâm một lúc rồi hỏi lại: “Dao cũng chẻ củi được sao?”

Số 3: “Dao Âm cho, chẻ ông còn được chứ nói chi là củi.”

Thế là đồng đội số 4 bị búng tai tập thể. Trò chơi tiếp tục.

Đồng đội số 5 hai mắt tỏa sáng: “Bỗng trên dòng sông dâng lên một cột nước lớn, bọt nước bắn lên tung tóe. Bụt hiện lên cười hiền từ và hỏi:

– Có phải con vừa làm rớt rìu hay không?”

Đồng đội số 6 như vớ được vàng, hăng hái kể tiếp: “Chàng tiều phu quay lại nhìn Bụt trả lời:

– Đâu, con vừa vứt đi đấy chứ!”

Lai Hinh: “Bụt vờ như không nghe thấy, đưa lên một cây rìu bằng bạc, hỏi:

– Đây có phải là rìu của con không?

Chàng tiều phu dửng dưng tiếp tục lấy dao đục củi.”

Đồng đội số 1: “Bụt lại lấy tiếp ra một cây rìu bằng vàng, hỏi:

– Đây có phải là cây rìu của con hay không?”

Đồng đội số 3: “Chàng tiều phu ngẩng đầu nhìn rìu rồi dõng dạc nói:

– Đây không phải là cây rìu của tôi, cây rìu của tôi bị mẻ cơ!”

Đồng đội số 5: “Bụt lại gật đầu, rồi tiếp tục lấy ra một cây rìu mẻ, hỏi:

– Vậy đây có phải là rìu của con hay không?”

Đồng đội số 6: ” – Đúng vậy, đây là rìu của con.

Chàng tiều phu nhận lấy rìu rồi ném phăng lại xuống sông.

– Rựa mẻ tui vứt, ông vớt lên làm gì?”

Kể xong liền đắt ý nhìn về phía Lâm Thiên Âm.

Lâm Thiên Âm: “Sau khi ném xong, tiều phu liền phất áo quay lưng rời đi. Để lại Bụt đằng sau há hốc mồm. Đi được một đoạn, Bụt mới giật mình gọi với theo, hỏi:

– Anh nhà ở đâu thế?”

“…….”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN