Ốc Sên Chạy Full
Chương 55
Chương 12. Bạn thân của Lục Song
Đến Hải Nam cũng là lúc trời tối. Đoàn du lịch tổ chức cho mọi người ăn uống, nhận phòng trong nhà nghỉ để mọi người nghỉ ngơi, nạp năng lượng, sáng sớm mai ngắm mặt trời mọc. Vệ Nam nói với Nguyên Nguyên chuyện ở cùng Kỳ Quyên. Nguyên Nguyên không nghĩ ngợi gì mà đồng ý luôn. Ăn cơm xong, ba người vác hành lý về phòng.
Khi con gái tụ tập với nhau buôn dưa lê, nói chuyện về quần áo, mỹ phẩm, đủ chuyện trên trời dưới biến. Dĩ nhiên còn cả chuyện ăn uống, nói chuyện về bạn trai cũng rất thú vị. Với những người như Vệ Nam, không thể thiếu một phần quan trọng, đó là tiểu thuyết.
Là người có kinh nghiệm lâu lăm trong lĩnh vực “nghiền” tiểu thuyết nên bây giờ yêu cầu về tiểu thuyết hay của Vệ Nam cũng cao hơn, không thèm để ý đến những tiểu thuyết bình thường, chỉ chờ đọc tiểu thuyết của tay tác giả Chu Phóng xấu xa. Kết quả người này bỏ chạy không thấy tăm hơi khiến Vệ Nam rơi vào trạng thái chờ đợi mỏi mòn, suốt ngày đốt hương muỗi, diệt được rất nhiều muỗi nhưng vẫn không thấy Chu đại thần đăng bài mới. Tiểu thuyết Vụ án hoa tường vi vẫn dừng lại ở câu quan trọng nhất – “Hung thủ chính là……”
Ta ngày nhớ đêm mong kết cục của Vụ án hoa tường vi. Chu Phóng ơi là Chu Phóng, ngươi chết giẫm ở đâu rồi hả. Cứ nghĩ đến chuyện này là Vệ Nam lại muốn khóc.
Còn về anh Lục Hựu Hựu với bút danh “Tôi là virus, đừng kích chuột vào tôi”. Tuy anh ta là tác giả mới, tính tình cao ngạo đến nỗi khiến người ta căm phẫn. Tuy anh ta cũng viết đề tài mà Vệ Nam hứng thú. Tuy cái tên Xác chết biến mất cũng đủ độ biến thái rất hợp với tiêu chuẩn của Vệ Nam – Chỉ có điều, vì anh ta dám chê bai tiểu thuyết của Chu Phóng chẳng ra làm sao, thái độ hung hăng ấy vừa nhìn là biết sẽ chẳng viết được cái gì hay trước mặt mình. Vì vậy Vệ Nam quyết định loại trừ tiểu thuyết của anh ta. Dĩ nhiên không nhàm chán đến mức cống hiến cho anh ta một lượt truy cập. Hơn nữa Vệ Nam quen anh ta. Nếu chẳng may đọc tiểu thuyết của anh ta sau sợ phát khiếp thì lần sau gặp anh ta chắc toàn thân co giật mất. Đừng nói là mài lốp cho anh ta, biết đâu lại mài thanh gươm sáng bóng múa may trước mặt anh ta.
Đúng như Vệ Nam đã nói, Kỳ Quyên và Nguyên Nguyên mới gặp lần đầu mà như đã quen từ lâu. Hai mắt sáng lên giống như hai chiến hữu cách mạng gặp nhau vậy, chạy lại bắt tay rồi nói: “Chào cậu, chào cậu”, sau đó cười ầm lên. Thậm chí Vệ Nam còn thấy hai cái đuôi của họ đang ngoe nguẩy ngoe nguẩy.
Ăn cơm xong, Kỳ Quyên và Nguyên Nguyên nằm bò ra giường ba hoa chích chòe hơn một tiếng, kinh nghiệm đọc tiểu thuyết bao nhiêu năm phun ra hết. Kỳ Quyên nhắc lại chuyện hồi còn đi học lén đọc Thần điêu đại hiệp,mơ mộng mình được ôm con chim ưng to lớn đáng yêu bay lượn khắp nơi. Nguyên Nguyên nhớ lại thời khắc CJ, từng khóc lóc sướt mướt khi đọc đến câu: “Tử Vy, ta yêu nàng, yêu đến xé ruột xé gan” trong bộ Hoàn châu cách cách. Bây giờ nghĩ lại thấy sởn gai ốc. Kỳ Quyên nói, nghĩ lại mình ngày xưa mà thấy rùng mình. Cảm giác ấy rất thú vị.
Hai người dùng hết những từ xấu xa nhất để đay nghiến, chửi rủa những tác giả mình không thích. Những tác giả mình thích thì nâng lên tận trời xanh. Sau đó hai người giới thiệu những tiểu thuyết mới đọc gần đây. Nguyên Nguyên bảo thất tình nên tâm trạng sầu não, gần đây đang đọc lại những tiểu thuyết cũ của bà Quỳnh Dao để kích thích thần kinh. Kỳ Quyên nói: “Chị mày không thích Quỳnh Dao nữa rồi. Bây giờ tao đang đọc tiểu thuyết trinh thám. Nó rất hợp với ngành luật sư của tao. Bới móc bọn tác giả ấy là một chuyện rất thú vị, rất đáng tự hào”. Sau đó Kỳ Quyên nói tên một tiểu thuyết – Xác chết biến mất.
Kỳ Quyên nói: “Tất cả những lời bới móc chỉ trích dưới chuyện đều là do tao viết. Mỗi ngày một cái. Tao không tin không đập chết được nó”.
Vệ Nam tay run run, làm rơi một quả táo xuống bàn phím cái laptop của Kỳ Quyên. Nhìn ánh mặt gườm gườm sắc nhọn như lưỡi dao của Kỳ Quyên, Vệ Nam nhanh chóng với tay ra cầm lấy quả táo rồi gặm một miếng, giống như bị điện giật vậy. Lúc ấy Kỳ Quyên mới hài lòng gật đầu, quay đầu lại tiếp tục tán phét với Nguyên Nguyên: “Cái thằng tác giả ấy rất biến thái. Lời nhắn nào của tao nó cũng nhắn lại, còn nói với cái giọng rất đạo đức giả: ‘Cảm ơn những lời đóng góp của bạn, sau này mình sẽ cố gắng nhiều hơn’. Kết quả tao chỉ trích hơn chục lần nhưng có thấy nó sửa chữa gì đâu”.
Vệ Nam nghĩ bụng, đó là vì anh ta không coi mày ra gì. Tiểu Quyên đáng thương, nếu mày biết anh ta là ai thì chắc chắn mày sẽ không ném gạch mà trực tiếp cầm dao.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!