Ốc Sên Chạy Full - Chương 56
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
14


Ốc Sên Chạy Full


Chương 56


“Thằng cha đấy nói gần đây phải đi công tác nên tạm ngừng không viết trong một tuần. Tao đoán chắc nó không nghĩ ra được cái gì để viết nên tìm cách chạy trốn rồi, giống hệt thằng cha Chu Phóng”. Nói xong Kỳ Quyên quay sang nhìn Vệ Nam, “đúng không, Nam Nam?”
Vệ Nam nghiêm túc gật đầu: “Đúng”.
Đối với Vệ Nam và Tiêu Tinh, những lời nói của chị Kỳ Quyên giống như thánh chỉ vậy.
Đi du lịch xa vẫn không quên mang laptop, chỉ có những người con gái mạnh mẽ, dũng cảm như Kỳ Quyên mới không sợ bị cướp giật.
Nhờ vậy mà Vệ Nam và Nguyên Nguyên cũng được ké phần. Buổi tối nhàm chán không có việc gì làm có cái máy tính bầu bạn, ba người cùng xem phim, cảm giác đó thật thoải mái. Nhớ lại hồi học đại học, cứ đến cuối tuần là mấy đứa con gại lại túm tụm với nhau xem phim kinh dị, với tiêu chí: “Phát triển xem phim, tăng cường thể chất của người dân, bồi dưỡng lòng dũng cảm”.
Khoảng thời gian nhàn rỗi không có bài tập cũng không phải thi cử, lũ con gái ở mấy phòng liền lại tụ tập xem phim kinh dị. Kết quả xem được nửa tập tất cả đều chạy hết, chỉ có một mình Nguyên Nguyên chăm chú xem từ đầu đến cuối. Kỳ Quyên rất thích xem phim kinh dị. Phim trong ổ cứng chủ yếu là phim ma. Ba người chọn một bộ phim khá nổi tiếng gần đầy, kể về hai em bé song sinh dính liền nhau.
Vệ Nam linh cảm có cảnh kinh dị, liền cúi đầu xuống ra công ra sức uống nước, sợ nhìn thấy cảnh rùng rợn hét toáng lên thì thật xấu hổ. Kỳ Quyên từ đầu đến cuối mặt tỉnh bơ, nhìn cảnh máu mê bê bết mà mặt không hề biến sắc. Nguyên Nguyên cũng không sợ hãi chút nào, giống như đang nghiên cứu vậy: “Hahaha, con ma này hóa trang xấu quá”. “Ơ, động mạch ở cổ bị đứt, máu không phun ra như thế”. “Hai đứa song sinh kia chẳng phải dính lưng vào nhau sao, bây giờ lại dính bụng, sack”.
Khó khăn lắm mới xem xong phim kinh dị, Kỳ Quyên kéo Vệ Nam sang một bên rồi nói: “Con mụ Nguyên Nguyên kia dã man thật”, nói xong nhếch mép cười: “Tao thích nó rồi đấy, rất hợp với tính cách của tao”.
Vệ Nam cười toe toét: “Đúng vậy, tao với mày lớn lên cùng nhau, người tao bảo được, lẽ nào mày lại thấy chướng mắt”. Nói xong còn huých vào tay Kỳ Quyên tỏ vẻ thân mật.
Bỗng nhiên Kỳ Quyên nói: “Trừ Hứa Chi Hằng”.
Vệ Nam sa sầm mặt xuống: “Kích tao mày vui lắm à?”
Kỳ Quyên mỉm cười: “Nam Nam, chia tay rồi thì dứt khoát đi, đừng loằng ngoằng dây điện nữa. Có một câu nói rất hay là đến một ngày nào đó bạn có thể bình thản nhắc đến tên người ấy mà không hề cảm thấy đau khổ hay khó chịu thì lúc ấy bạn mới thực sự quên được người ấy”. Nói xong, cô ấy nhẹ nhàng vỗ vào vai Vệ Nam: “Đừng tưởng tao không biết, mày cứ giữ mãi trong lòng không muốn nhắc đến, như thế sẽ bị mốc, sẽ biến thành ung nhọt, càng chôn càng sâu, càng độc càng nghiêm trọng. Mày biết rõ điều đó. Tao mong mày luôn vui vẻ, vui vẻ hơn bất cứ ai”.
Vệ Nam im lặng một lúc rồi thở dài: “Tao biết chứ. Ai bảo não tao cài hệ thống XP, lại thêm phần mềm diệt virus Rising Antivirus, tốc độ vận hành chậm như rùa bò, muốn delete một số thứ phải đợi rất lâu”. Nói xong cô ấy ngẩng đầu lên, giơ tay véo má Kỳ Quyên và nói: “Có điều sau này xin chị đừng văn vẻ nữa. Chị mà văn vẻ là em lại thấy sấm vang chớp giật”.
Kỳ Quyên cốc một cái vào đầu Vệ Nam, sau đó vênh mặt lên nói: “Đồ đểu, mày biết tao khó khăn lắm mới văn vẻ được thế không, đúng là đồ không biết điều”.
Kỳ Quyên đi tắm, Nguyên Nguyên nhắn tin cho mẹ, một mình Vệ Nam độc chiếm laptop. Vệ Nam ôm hy vọng kích chuột vào tiểu thuyết Vụ án hoa tường vi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN