Old doll - Chương 1: Món quà sinh nhật đặc biệt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


Old doll


Chương 1: Món quà sinh nhật đặc biệt


Ngày xưa, tôi từng là cô bé thích chơi búp bê. Tôi thích vẻ đẹp hoàn mỹ của tụi nó, thích tụi nó vô hồn vô cảm, thích cả giọng nói trong trẻo ngọt ngào mà người ta đã thu âm lại rồi đặt trong người nó. Hơn nữa, có một lý do quan trọng, đó là những con búp bê tôi có đều được chính cha tôi – một nghệ nhân búp bê nổi tiếng làm ra. Tuy nhiên, để con được những con búp bê này, tôi đã phải thề độc cả đời sẽ không vứt bỏ tụi nó bởi vì, cha tôi coi búp bê như con mình. Ông nói với tôi, những con búp bê cũng có linh tính của riêng mình, nó sẽ biết ơn khi cảm nhận được sự thương yêu, một khi sự thương yêu mất đi, sẽ chỉ còn lại oán giận.

Nhưng càng về sau, tôi đã không còn hứng thú với vẻ đẹp không chân thực đó, khuôn mặt lạnh lẽo ngàn năm không đổi, và giọng nói trẻ em ghê rợn vang lên trong đêm tối khiến người ta sợ hãi. Dần dần tôi cất những con búp bê vào tủ kính ở hành lang và không lấy ra nữa. Đó giống như là sưu tầm búp bê vậy, một bộ sưu tầm khổng lồ lên tới hàng trăm con búp bê. Đừng thắc mắc vì sao tôi có nhiều như vậy, tất cả đều
là món quà của cha tôi gửi tới tôi vào mỗi năm, đúng dịp sinh nhật. Mỗi lần như vậy là vài chục con búp bê.

Năm nay cũng không ngoại lệ, ông gửi tôi búp bê, nhưng không còn nhiều như trước, mà chỉ có một con. Khi mở hộp qua ra, tôi đã hét lên khi nghĩ rằng ông gửi cho tôi một xác chết đã được trang điểm lại. Con búp bê này không giống bất kì bất kì con nào mà trước đây cha từng gửi đến. Nó có kích thước như người thật. Đôi mắt trống rỗng hơn bất kì con búp bê nào. Cánh môi đỏ chót của nó dường như là đang nhếch lên như một nụ cười chế giễu. Chân và tay của nó linh hoạt y không khác gì một con người. Trên tay trái của nó cầm một lá thư, tim tôi đã đập thình thịch khi lấy lá thư đó khỏi tay nó.

Thật lạ, cha tôi chưa từng gửi cho tôi một bức thư dài như thế này. Trước đây chỉ là những lời chúc mừng sinh nhật thật ngắn, nhưng lần này nó lại dài hơn, hơn nữa, hình như tờ giấy viết bức thừ còn mờ ảo hiện lên màu đỏ.

” Gửi tới Cass yêu quý.

Cass, con yêu của ta, lời đầu tiên ta muốn nói đó là chúc mừng sinh nhật con. Đây là sinh nhật lần thứ 16 của con, là cột mốc quan trọng cho sự trưởng thành của một người, vậy mà ta không thể tới dự, thật có lỗi với con. Nhưng để bù lại sự mất mát khi không có cha, món quà năm nay của con sẽ rất đặc biệt. Con búp bê này không phải do cha làm ra, mà là được một nghệ nhân búp bê nổi tiếng của Nhật Bản tạo thành. Nó không ít tuổi hơn con đâu Cass đáng yêu của cha. Hãy yêu thương nó và giữ đúng lời hứa ngày xưa con hứa với cha nhé. Con búp bê này là một báu vật đáng yêu mà rất nhiều người mơ ước, vậy nên, con phải biết quý trọng nó.

Thân.

Cha yêu của con.”

Sau khi đọc xong bức thư của cha, tôi đã nhờ người làm cho nó một cái tủ kính lớn hơn bình thường và đặt trong phòng khách. Tôi đã yên tâm an bài cho món quà đặc biệt như những con búp bê khác mà quên mất việc yêu thương nó.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN