Bảo vệ và vợ dự định sinh con nên gần đây bắt đầu kiêng rượu. Nếu như anh ta không nhớ lầm, hôm nay hẳn là không uống rượu. Nhưng giả như anh ta không say rượu thì sao xe kia anh ta vòng quanh trường tuần tra hai lần mà vẫn lắc lư nhỉ, lắc đến độ đầu anh ta cũng choáng.
*
Yến Trình lau mồ hôi chảy xuống khóe mắt Tiêu Tấn, lí nhí nói: “Hình như có người đang nhìn…”
Tiêu Tấn đè thấp cổ của cậu: “Không có ai nhìn.”
Yến Trình đang lo lắng bỗng yên lòng, tầm nhìn mông lung từng chút trở nên rõ ràng, cậu thấy quần áo Tiêu Tấn vẫn nghiêm chỉnh, tóc tai vẫn gọn ghẽ.
Làm sao có người như thế này rồi còn như vậy được chứ…
Yến Trình tức không nhịn nổi, vươn tay cố ý vò vài sợi tóc của Tiêu Tấn. Nếu như không nhìn xuống thì sẽ không nhìn thấy chỗ lộn xộn duy nhất của hai người.
Người Yến Trình ngứa ngáy, cậu cảm thấy vừa khoa trương lại vừa hoang đường.
Cậu nói: “Dạ dày em khó chịu.”
Ánh mắt Tiêu Tấn tối sầm, hắn ôm lấy Yến Trình không nói gì.
Khác với lúc im lặng, Tiêu Tấn chỉ hành động chứ không nói.
Tài xế chẳng biết đã đi đâu, cuối cùng Tiêu Tấn cho tài xế nghỉ nửa ngày, tự lái xe đưa Yến Trình quay về biệt thự.
Quay về nhà, Yến Trình mơ màng tỉnh dậy, nhìn máy quay bên cạnh mới nhớ ra vừa rồi mình vẫn chưa xem lại hết video, lại lăn lộn với Tiêu Tấn trên xe hai tiếng, ngủ một giấc đã là gần mười giờ khuya.
Cậu không nói gì, nằm ườn trong xe ô tô không muốn động đậy.
Tiêu Tấn đỗ xe, mở cửa xe đỡ cậu đi ra ngoài.
Yến Trình quan sát tỉ mỉ hắn từ trên xuống dưới một lần, đúng là sạch sẽ vô ngần, sao giống người mới chơi xe rung với cậu cho được?!
Bề ngoài và khí chất của Tiêu Tấn rất có khả năng lừa gạt, là kiểu Alpha bên ngoài uy nghiêm cẩn trọng, lạnh lùng gần như không có tình người, thật ra mặt người dạ thú, hừ hừ.
Cậu đưa chân đá Tiêu Tấn, nếu không phải xe chất lượng tốt thì chỉ sợ cái ghế này cũng sụp rồi.
Tiêu Tấn nắm chặt chân cậu, bên ngoài lạnh, hắn không cho cậu đứng lâu.
Yến Trình được Tiêu Tấn đưa về nhà, biếng nhác dựa vào salon chơi với tiểu Bạch một lúc, chờ bồn tắm được xả đầy nước nóng mới lên tầng đi tắm.
Tiêu Tấn tắm nhanh hơn cậu, tắm xong vào phòng nghe mấy cuộc điện thoại. Lúc Yến Trình đi ra loanh quanh ở ngoài cửa một vòng, gửi video lên phần mềm để biên tập.
Sáu giờ tối nhân viên website nhắn tin cho cậu mời phỏng vấn.
Sau khi có được một triệu followers thì website sẽ sắp xếp phỏng vấn trực tiếp, tháng trước Yến Trình đã bước vào hàng ngũ streamer một triệu, buổi phỏng vấn này đến muộn hơn so với dự kiến.
Cậu xác nhận thời gian phỏng vấn, địa điểm ở tòa nhà tổng công ty ở thủ đô. Cậu đến đúng giờ là được, đại khái phỏng vấn phát sóng trực tiếp nửa tiếng, trước khi phỏng vấn có văn bản tập luyện hỏi đáp để Yến Trình thích ứng với quy trình. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Cậu cấp tốc đọc qua văn bản hỏi đáp, cơ bản có ba phân đoạn, giới thiệu bản thân, hỏi nhanh đáp gọn, cảm tưởng cá nhân liên quan đến nghề nghiệp và kỳ vọng với tương lai.
Yến Trình nhận lời mời phỏng vấn, gần khuya, cậu ra ngoài cửa ló đầu nhìn, phòng làm việc vẫn sáng trưng, Tiêu Tấn “lái xe” với cậu mấy tiếng mà vẫn tập trung tinh thần vào công việc, điểm này làm cậu sinh ra lòng tôn kính.
Tiêu Tấn bận đến hai giờ khuya mới kiểm tra xong hai dự án mới, một tiếng trước Yến Trình nhắn chúc ngủ ngon, hắn đẩy cửa phòng đóng kín vào xem người đang ngủ say. Lúc này cậu vùi mình trong chăn, ngộp thở mà cũng không phát hiện.
Tiêu Tấn kéo chăn trên mặt cậu xuống, lộ ra gương mặt ửng hồng vì thiếu oxi.
Động tác nhẹ nhàng mà đánh thức Yến Trình trong giấc mơ, cậu mở đôi mắt nặng nề lên, mơ màng nhìn bóng đen trước mắt, sau một lát muốn ngồi dậy, bị Tiêu Tấn đè xuống.
“Sao em lại dậy?”
Yến Trình nhẹ nhàng hừ hừ: “Đi vệ sinh.”
Trước khi ngủ cậu cố ý uống một cốc nước đầy để nửa đêm dậy một lần kiểm tra xem Tiêu Tấn đã ngủ chưa.
Đầu gối mềm nhũn, Yến Trình thiếu chút nữa ngã quỵ trên thảm trải sàn, được Tiêu Tấn nhanh tay nhanh mắt kéo lại đặt lên giường, kéo cao ống quần pijama của cậu lên.
Tiêu Tấn kiểm tra đầu gối của Yến Trình: “Có bị va vào đâu không?”
Yến Trình lắc đầu, giơ tay đẩy hắn, tỉnh táo lườm hắn: “Tại anh đấy.”
Trong xe không gian nhỏ hẹp không có chỗ duỗi chân, khi về hai chân của Yến Trình vẫn cứng ngắc.
Tiêu Tấn dời tầm mắt, che giấu sự bối rối của mình.
Yến Trình buồn ngủ díp cả mắt, đặt tay lên hai má Tiêu Tấn vỗ vỗ: “Vờ vịt, anh còn giả vờ giả vịt.”
Tiêu Tấn nắm tay cậu, trầm mặc không nói, trong đôi mắt thâm thúy chất chứa vẻ áy náy.
Mặt Yến Trình nóng lên: “Thôi, dù sao cũng là chuyện hai người cùng sướng.”
Tiêu Tấn ôm Yến Trình vào phòng vệ sinh, quay về giường cậu thấy kim đồng hồ báo thức đã chỉ hai giờ rưỡi, cậu đặt tay lên ngón tay cái của Tiêu Tấn, bóp bóp.
“Anh đừng về nữa, ngủ trong phòng em đi.”
Tiêu Tấn nghiêng người nằm cạnh Yến Trình, mùi sữa tắm hương cam nhàn nhạt pha trộn mùi hương pheromone quanh quẩn trong không khí, ấm áp, dịu dàng quấn quanh người, phất qua hai má và mi mắt, không có tính xâm lược giống như một số thời điểm làm cuống họng Yến Trình khô khốc.
Giờ khắc này cậu thả lỏng, dần dà da đầu cũng nóng lên, pheromone rượu Absinthe dính lên cuối sợi tóc, rất ấm áp.
*
Bữa sáng sandwich và trứng ốp la đều là Tiêu Tấn tự làm, Yến Trình dậy sớm được một hôm, cậu đi theo sau Tiêu Tấn, tiểu Bạch vòng quanh bên chân, một người một mèo tò mò nhìn Tiêu Tấn.
Yến Trình hít mũi, bỏ một miếng cà chua vào miệng: “À đúng rồi, buổi trưa em không ăn cơm với anh, phải đến công ty phỏng vấn trực tiếp, chắc là mất nửa tiếng.”
Tiêu Tấn sờ trán cậu: “Bảo tài xế đón em về.”
Yến Trình gật đầu: “Em biết rồi, nếu còn sớm thì chắc em đến bệnh viện thú y mua cho tiểu Bạch ít đồ.”
Cậu nói trước cho Tiêu Tấn biết, hắn bận cậu cũng bận, buổi sáng còn phải ở trong phòng cắt ghép video, gần như không có thời gian nghỉ ngơi.
Tiêu Tấn bảo Yến Trình ngủ trưa rồi đi, hôm nay cậu dậy sớm, hôm qua ngủ ít cộng thêm hứng gió ở trường cả một ngày quay video, không để ý là rất dễ bị ốm.
Yến Trình đồng ý, nhân lúc Tiêu Tấn vào phòng làm việc họp online thì tranh thủ cắt ghép video. Trước khi ra cửa cậu trang điểm đậm hơn bình thường để trông khí sắc tốt hơn, buổi trưa gọi tài xế đưa cậu đến công ty. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
*
“Chào quý vị khán giả đang xem chương trình, tôi là Yến Trình.”
Trang đầu phỏng vấn Phi Điểu chuyển tiếp phát sóng trực tiếp phỏng vấn của Yến Trình, mỗi người dùng đều vào phòng trực tiếp xem, cậu nhìn số người xem trong màn hình mà hơi căng thẳng.
MC rất chuyên nghiệp, dăm ba câu đã làm cho cậu thả lỏng, không để cho cậu lúng túng quá lâu, sau năm phút chính thức phát sóng trực tiếp phỏng vấn.
Tiêu Tấn vừa họp, vừa mở phát sóng trực tiếp phỏng vấn của Yến Trình.
Quốc vương 2121777 tặng tên lửa siêu cấp X66
Quốc vương 2121777 tặng bó hoa mân côi X66
Quốc vương 2121777 tặng tên lửa siêu cấp X66
Quốc vương 2121777 tặng đôi môi đỏ X66
Yến Trình nhìn đôi môi đỏ chót trong màn hình, khóe mắt giật giật.
Bình luận.
[ Đại boss XJ cho Yến Yến nở mày nở mặt. ]
[ Tình yêu của người có tiền làm người ta xúc động quá mà. ]
[ Người có tiền nhiều như vậy, tại sao không thể thêm tui vào, tui vô năng phẫn nộ! ]
[ Lầu trên điên rồi, kéo ra ngoài. ]
Fan ruột của Yến Trình cũng đang đổ xô vào tặng quà, thật ra phát sóng trực tiếp phỏng vấn cũng là một kiểu biến tướng của “lửa thử vàng”, thông qua phát sóng trực tiếp để xem lượng vàng và danh tiếng của streamer thế nào. Nhưng streamer được một triệu người theo dõi hầu như không bị nghi ngờ làm giả dữ liệu gì.
Hỏi nhanh đáp lẹ đa số là vài vấn đề xoay quanh live stream, vấn đề cá biệt liên quan đến chuyện riêng tư cũng không hỏi sâu vào phương diện tình cảm.
Yến Trình bị hỏi có người yêu không, cậu cười cười, hào phóng thừa nhận: “Có chứ, bây giờ anh ấy đang xem tôi phỏng vấn.”
Người dùng không biết nhanh chóng căn cứ vào bình luận biết được quốc vương luôn tặng quà chiếm đầu danh sách là người yêu của streamer.
[ Đây có lẽ là boss nhà giàu trải nghiệm niềm vui của người đi làm. ]
[ Số quà mà quốc vương 2121777 này tặng trong vòng một tháng ổn định tại bảy chữ số, thật ấy hả? ]
[ Lầu trên không biết gì liên quan đến sản nghiệp của Tiêu thị cả, tuy rằng tui cũng không hiểu rõ lắm, mà người ta giàu, người bình thường ghen tị là được rồi. ]
Nửa tiếng phát sóng trực tiếp phỏng vấn kết thúc, Yến Trình nhận lời mời của ekip uống trà chiều ở nhà ăn tầng hai. Cậu vừa lên phỏng vấn phát sóng trực tiếp, vẫn còn nổi tiếng, người phụ trách liên hệ của nhãn hàng lần trước cậu làm đại diện phát ngôn hỏi lúc nào cậu tiện nói chuyện, của họ vừa hay trong tuần này.
Yến Trình đi ra khỏi công ty, hẹn người gặp mặt vào buổi chiều, đến thẳng tiệm cà phê, nói xong đối phương ký kết hợp đồng ngay.
Yến Trình bỏ ra ba ngày ba đêm cắt ghép video, gửi video xong là phải đọc tài liệu mà nhãn hàng gửi, liên tục mấy ngày bận rộn chân không chạm đất, trừ phi đến phòng làm việc tìm người, không thì cậu không gặp mặt Tiêu Tấn. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Lúc Tiêu Tấn đưa Yến Trình đi ra ngoài, nhíu chặt mày.
Một tuần này Yến Trình bận gầy đi, hắn không ngại để cậu phấn đấu vì sự nghiệp, mà gầy đi không phải là điều mà hắn muốn nhìn thấy.
Yến Trình trực giác có lẽ tâm trạng của Tiêu Tấn không tốt lắm, cậu đang không có thời gian, trước khi đi ngẩng đầu cố gắng hôn hắn một cái, bôi hết son dưỡng môi lên môi hắn.
Cậu cười híp mắt, mặc dù đôi mắt uể oải nhưng ánh mắt rất sáng.
“Chờ em về nha.”
Trên đường đi, Yến Trình nhắn tin WeChat cho Tiêu Tấn.
Tiêu Tấn cho mèo ăn xong mới vào phòng làm việc, ở ngoài cửa cầm máy truyền tin không động đậy.
Là Yến Yến nha: Mới chia xa mà lại nhớ ông xã ┭┮﹏┭┮
Tiêu Tấn: …
Người của mình, dù sao cũng phải cưng chiều.
Hai chữ ông xã làm Tiêu Tấn nhìn mà cứng.
Tác giả có lời muốn nói: Tiêu Tấn: Vợ ơi muốn đấu kiếm.