Ông Xã Của Tôi Quá Mức “Trâu Bò” Làm Sao Bây Giờ
Chương 10
Khuyến cáo bà con không nên đọc khi đang ăn nhất là mấy món dưới đây!!!
Chương 10: Hạ đại ɖâʍ ma muốn ăn món chuối dầm sữa (ɖâʍ động của thỏ con bị nhét đầy chuối, sữa bò cùng mật ong, cuồng cắm phun đầy sữa, cuộc sống hằng ngày không có ngọt nhất chỉ có ngọt hơn)
“Bảo bối, từ giờ dọn về đây sống cùng tôi có được không?
Giây phút nghe được lời Hạ Thần Diệp, Bách Hành Chi vô cùng kinh ngạc, nhưng mà trong lòng thì — hạnh phúc phát điên!
Có thể sống chung với Hạ tiên sinh… Cùng nhau, ở chung một nhà…
Trêи sô pha, Bách Hành Chi nằm trong ngực Hạ Thần Diệp ngủ trưa, vừa tỉnh lại liền nghe thấy Hạ Thần Diệp nói như vậy.
“Thật, thật tốt,” Bách Hành Chi đáp, “Nhưng mà em có nhiều đồ lắm, mấy dụng cụ làm bánh đều ở hết bên kia.”
Cằm Hạ Thần Diệp tựa trêи đỉnh đầu Bách Hành Chi, nói:
“Ông xã chở em về nhà thu dọn những vật dụng yêu thích, còn đồ dùng hằng ngày, quần áo và dụng cụ làm bánh đã đều chuẩn bị hết cho em, ngày mai sẽ có người đưa đến.”
“A!” Bách Hành Chi ngẩng đầu nhìn hắn, “Cái anh này! Đều đã lên kế hoạch còn không nói cho em!”
Hạ Thần Diện xoay người lại đối diện nhìn cậu, cười khanh khách cúi xuống hôn lên cái miệng nhỏ đang bất mãn.
Bách Hành Chi được hôn mà mặt đỏ bừng, môi nhỏ mê người lấp lánh nước bọt, đôi mắt hồng ướt át giống bị người khi dễ, phía dưới Hạ Thần Diệp liền căng cứng, thở mạnh một hơi, quyết định cho chú em ra trận bắt nạt cậu.
Côn thịt Hạ Thần Diệp chen vào kẽ ʍôиɠ Bách Hành Chi cọ xát lên xuống, eo nhỏ của thỏ con lập tức mềm nhũn
“Ông xã……” Bách Hành Chi túm chặt quần Hạ Thần Diệp.
Hạ Thần Diệp ngậm lấy vành tai đáng yêu của thỏ con, thấp giọng nói bên tai cậu:
“Ông xã muốn ăn đồ ngọt.”
Bách Hành Chi xoay người lại, ý loạn tình mê, hơi thở nhuốm màu tình ɖu͙ƈ nhưng mà lời nói lại vô cùng nghiêm túc:
“Ha a….. Vậy ông xã…… muốn ăn cái gì? Để em làm nhé?”
Hạ Thần Diệp tiện tay cầm lấy Ipad bên cạnh, mở ra app recipe, nhanh chóng nhìn lướt qua, click vào một món đồ ngọt.
Bách Hành Chi sáp lại gần nhìn một cái, miệng mấp máy mấy chữ, “Chuối dầm sữa…?”
Lời vừa dứt, Hạ Thần Diệp liền một hơi bế thỏ con vào phòng ăn.
Thả người đẹp lên bàn, Hạ Thần Diệp nhanh chóng lột sạch thỏ nhỏ không chừa một mảnh, đẩy ngã cậu, đè con thỏ xuống cuồng hôn, hôn đến thỏ nhỏ kẹp chặt hai chân phát ɖâʍ rục rịch chảy nước.
“Ông xã……” Bách Hành Chi nằm ở trêи bàn, ngượng ngùng che lại tiểu côn thịt đã ngạnh lên, “Như thế này làm sao em làm đồ ngọt được….”
Hạ Thần Diệp gập hai chân cậu thành chữ M, “Bảo bối tự mình ôm lấy chân, cho dù thế nào cũng không buông ra được không?”
Bách Hành Chi nghe lời ngoan ngoãn gật đầu, xấu hổ ôm lấy chân, nhục động phấn nộn phô bày ra trong không khí còn đang mấp máy đóng mở.
Hạ Thần Diệp cúi người, lè lưỡi ɭϊếʍ hai quả bóng nho nhỏ, sau đó há miệng ngậm vào dùng sức hút mạnh, ɭϊếʍ ʍút̼ đến nỗi tiểu Bách thỏ hét ra tiếng, hai chân theo bản năng muốn kẹp chặt, nhưng nghĩ tới Hạ tiên sinh đã dặn, dù thế nào cũng không được bỏ tay ra, tự cùng chính mình đấu tranh tư tưởng.
Hạ Thần Diệp từ tinh hoàn ɭϊếʍ lên trêи, ngậm toàn bộ chym nhỏ xinh xắn trắng nõn vào trong miệng, thắt lại khoang miệng mạnh mẽ phun ra nuốt vào.
“Không được…… Ông xã…….. Không được!!!!” Bách Hách Chi khóc nức nở, thắt lưng vặn vẹo đến chóng mặt, “Sướиɠ quá!!! Ưmm aaaa!!! A!!! Bắn……Sẽ bắn mất!!! Ông xã!!!”
Hạ Thần Diệp điên cuồng ʍút̼ lấy toàn bộ ớt nhỏ, Bách Hành Chi cảm giác như tiểu côn thịt của mình đều phải bị hắn nuốt vào, bị kϊƈɦ thích đến lên đỉnh, cậu thét chói tai lắc đầu kịch liệt, bắn ‘phụt phụt’ tới tấp vào miệng Hạ Thần Diệp.
“A, ông xã! Mau nhổ ra!” Hai mắt Bách Hành Chi đẫm lệ ʍôиɠ lung nói với hắn, “Không cần ăn mà……”
Hạ Thần Diệp nuốt vào tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Bách Hành Chi như là nhấm nháp một thứ mỹ vị, ánh mắt lâm vào trầm mê xen lẫn điên cuồng là dấu hiệu cho thấy hắn đã sớm tiến vào trạng thái cuồng S.
Tiếp đó Hạ Thần Diệp há miệng hớp trọn ƈúƈ ɦσα e thẹn ɖâʍ đãng, đầu lưỡi ra sức đâm chọt, bắt chước côn thịt thọc vào rút ra, Bách Hành Chi co giật mãnh liệt, tiếng rêи rỉ ngày một lớn.
“A ~~ a! Ông xã ɭϊếʍ sâu quá! ɭϊếʍ đến điểm ɖâʍ!!! Ưm a a a!” Hai chân Bách Hành Chi càng thêm dang rộng, cuồng loạn lắc đầu, giống như ɖâʍ phụ chủ động mở ra ɖâʍ động cho người ta làm nhục, “Tiểu huyệt!! Tiểu huyệt ngứa! Không cần ɭϊếʍ không cần ɭϊếʍ nữa a a a a!!!!!”
Hạ Thần Diệp ngậm tao thịt mạnh mẽ hút, vừa nhả ra ngay lập tức tiểu huyệt phun một cột nước ɖâʍ, hắn thấy bôi trơn đã đủ thì duỗi ra ngón tay hai bên, chia nhau cắm vào ba căn, banh rộng ƈúƈ ɦσα non mềm của thỏ nhỏ!
“A a a a a!!!” Cả người Bách Hành Chi co giật đến sắp rớt xuống bàn, “Không khí…… không khí lọt vào!!!! Bên trong tiểu huyệt lạnh quá a a a đầu lưỡi!!!!”
Ngón tay Hạ Thần diệp một bên hung hăng kéo căng ƈúƈ ɦσα, một bên thọc đầu lưỡi vào sâu bên trong chặn lại, hút hết nước ɖâʍ trong thành ruột một lượt từ trêи xuống dưới, đổi thành nước bọt của chính mình, ngón tay nhẹ nhàng nhưng kiên định căng ra nhục động của thỏ nhỏ, làm tới khi con thỏ hét banh nóc nhà.
“Òm Ọp…..” Lưỡi bự linh hoạt ra vào bên trong thành ruột mẫn cảm, thịt non triệt để bị ɭϊếʍ đến nở hoa.
“Bảo bối, được rồi, mau lại đây, tự mình căng rộng ƈúƈ ɦσα, ông xã muốn bắt đầu làm đồ ngọt.” Giọng Hạ Thần Diệp khàn đặc, hắn cũng đã bị ɖu͙ƈ vọng làm cho bức bách muốn chết.
Bách Hành Chi run rẩy duỗi tay kéo căng miệng huyệt, xấu hổ đến mức nước mắt ào ạt chảy xuống.
Hạ Thần Diệp vào bếp mang ra ba trái chuối thô to cùng một hũ mật ong và một bình sữa bò, nhìn thấy ɖâʍ huyệt cơ khát phốc phốc phun ra ɖâʍ thủy tràn lan, toàn bộ miệng huyệt đều đã ướt át bất kham.
Hạ Thần Diệp cắm vào hai ngón tay, giống như kiểm tra xem tiểu huyệt đã đủ mềm xốp hay chưa, tiếp theo sau khi lột vỏ chuối, bắt đầu nhét vào từng chút một.
“Ưm a…. ha a….. A a chuối lạnh quá….. Tiểu huyệt thật tê……” Hai tay Bách Hành Chi đều gẩy gẩy tiểu huyệt, khóc hề hề làm nũng với Hạ Thần Diệp.
Nào biết tay Hạ Thần Diệp đột nhiên dùng sức, đẩy mạnh nguyên trái chuối chui tọt vào trong!
“Ha aaa!!!” Bách Hành Chi sợ hãi kêu thành tiếng.
Hạ Thần Diệp đỏ mắt, kiên quyết đẩy chuối vào thật sâu, dần dần toàn bộ trái chuối đều vào hết bên trong, bị tiểu huyệt cắn chặt.
“Không được ông xã…… Quá sâu……. Chuối muốn chui vào bụng luôn rồi…….” Hai tay Bách Hành Chi rã rời buông xuôi, yếu ớt ngã xuống trêи bàn mặc người xâu xé.
Hạ Thần Diệp bị dáng vẻ ɖâʍ loạn của cậu trêu chọc làm côn thịt cương cứng như thép, hắn hiện tại đã không còn dáng vẻ thân sĩ, chứ nói chi đến thân phận chủ tịch trầm ổn, hắn hoàn toàn trầm mê vào sắc ɖu͙ƈ, tựa như dã thú tới kì động ɖu͙ƈ chạy tới đùa bỡn ái nhân.
Hắn bắt lấy hai ngón tay Bách Hành cương quyết kéo ra, gầm nhẹ nói: “Vạch ra tao ƈúƈ ɦσα! Không muốn ăn ƈôи ȶɦịt bự phải không!”
Bách Hành Chi khóc lóc tách ra nhục động, hắn lại thô bạo nhét thêm một trái chuối, hung hăng nói: “Ăn ngon lành thế này, chắc là không cần ƈôи ȶɦịt của ông xã cũng được phải không!”
Bách Hành Chi lắc đầu kịch liệt phủ nhận, rêи rỉ dùng sức kéo căng ƈúƈ ɦσα ngày một rộng, “A a a!! Em chỉ cần ông xã…. á chuối đâm đến tao điểm!”
Hạ Thần Diệp thò tay vào hũ mật ong móc ra một lượng lớn bôi lên người anh em, trong lúc Bách Hành Chi thét chói tai, một nửa bình sữa đã được rót vào trong động.
“Phụt!!!”
Con ƈôи ȶɦịt bự thô bạo cắm vào, bắt chước động tác giã gạo một lần lại một lần giã chuối đến nát nhừ, trộn đều hỗn hợp chuối cùng sữa.
“A!!!! Chuối!! Chuối chui vào trong bụng!!” Bách Hành Chi rêи rỉ uốn éo cái ʍôиɠ ăn ƈôи ȶɦịt.
Côn thịt bự khuấy một hồi, ‘bốc’ một tiếng rút ra, Hạ Thần Diệp cúi đầu từng ngụm ăn vào cửa động bị giã tràn ra chuối nhuyễn, sau đó lại thọc côn thịt vào trong tiếp tục giã, thử làm món đồ ngọt thỏ con vô cùng thơm ngon.
Bách thỏ bị chơi tơi tả, hai tay chỉ biết theo bản năng vô thức giữ chặt cẳng chân không để chúng rơi xuống, nhục huyệt phấn nộn bị thọc vào rút ra mãnh liệt ăn không hết chuối bùn trộn với sữa bò, cùng với ‘cây chuối da người’ phết mật ong, ƈúƈ ɦσα ɖâʍ của cậu hiện tại chính là một món ngọt cực phẩm nhất trêи đời.
Hạ Thần Diệp đâm mấy chục đợt thì ăn mấy chục miếng, có lúc còn đổ mật ong lên núm иɦũ ɦσα bé thỏ rồi cắn ʍút̼, vẻ mặt lãnh khốc giống như thật sự đang chú tâm làm món ngọt, quá nhiều chuối bên trong tràng đạo ăn không tới, thế là lớn tiếng ra lệnh:
“Bé cưng, tự lôi ra, đút ông xã ăn chuối dầm.”
“Không được không được……” Thỏ con đáng thương khóc lóc lắc đầu.
“Lôi ra ngoài!” Hạ Thần Diệp cứng rắn nhắm ngay nhục động đánh lên một chưởng.
“Ô ân……”
Bách Hành Chi khóc thút thít, hừ hừ ngâm kêu, thít chặt ƈúƈ ɦσα, cố gắng đẩy ra chuối nhuyễn.
“Ưm a…… A…… A……” Cậu ngửa đầu, nỗ lực khắc chế nỗi xấu hổ co rút lại ƈúƈ ɦσα, mà Hạ Thần Diệp như một tên nghiện, liên tục ɭϊếʍ láp miệng lỗ, chờ đợi chuối dầm thơm ngọt.
Chuối bùn vừa xuất hiện đã bị Hạ Thần Diệp ăn sạch sẽ, chờ đến khi thỏ con đẩy chuối ra hết, hắn cầm bình sữa bò cắm vào ɖâʍ huyệt còn đang mấp máy, nốc hết nguyên chai!
“Ân ha!! A a a!! Ông xã!! Tiểu huyệt sẽ hỏng mất!! Ô ô ô sẽ, sẽ hỏng! A a a!!!”
Hạ Thần Diệp nâng ʍôиɠ cậu lên, ngay khi sữa bò rỉ ra lại lấy ƈôи ȶɦịt lấp kín, sau đó thừa dịp tiểu huyệt đang mất khống chế co rút kịch liệt lại điên cuồng thọc vào rút ra, sữa bò văng tung tóe khắp nơi, Hạ Thần Diệp thò tay lấy thêm một ít mật ong, đưa đến bên miệng Bách Hành Chi, Bách Hành Chi lập tức ngậm lấy ngón tay hắn, ɭϊếʍ ʍút̼ ngon lành.
Sau khi Hạ Thần Diệp cuồng cắm hơn trăm ngàn lần, ƈúƈ ɦσα nhỏ đáng thương bị ȶɦασ phun bọt sữa, bên trong huyệt động không ngừng phát ra tiếng òm ọp òm ọp, sữa trắng ngâm bên trong tràn ra cửa động ngày càng nhiều, không biết còn tưởng Hạ Thần Diệp bỏ sữa tắm vào bên trong, đang dùng côn thịt tẩy rửa tiểu huyệt, làm miệng huyệt sùi bọt mép.
Hạ Thần nảy sinh ác độc, cuối cùng bế bé thỏ đang phát nứиɠ phát rồ, để cậu dùng toàn bộ sức lực ngồi lên chú em siêu to khổng lồ của mình, bắn ra một nùi tϊиɦ ɖϊƈh͙!
“Áaaaaaaa!!!!!” Thỏ con run rẩy cùng lúc đạt tới cao trào, côn thịt nhỏ cũng theo đó bắn ra từng đợt.
Hai người đối diện nhau thở dồn dập, Bách Hành Chi bày ra bộ dáng đã bị chơi hỏng, cằm dính đầy nước miếng, đôi mắt mê ly ướt dầm dề, lông mi xinh đẹp cũng ướt nước.
“Ông xã……” Bách con thỏ dúi đầu trong ngực Hạ Thần Diệp cọ tới cọ lui, “Côn thịt ông xã vừa bự vừa cứng, chơi em thật sướиɠ…”
Con mẹ nó! Con thỏ này không muốn sống nữa rồi!!!
Thế cho nên thỏ con còn đang chưa hiểu mô tê gì đã bị ƈôи ȶɦịt bự của nam nhân đút vào ȶɦασ tung lỗ, nguyên buổi trưa, trong biệt thự của Hạ Thần Diệp không ngừng vang vọng tiếng ɖâʍ kêu khó diễn tả thành lời…. /đúng chuẩn ngây thơ vô số tội =)))/
Hết chương 10.
Hí hí rồi có ai vừa ăn vừa xem không dzợ =))))))
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!