ÔNG XÃ CUỒNG HÔN - Chương 39
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
55


ÔNG XÃ CUỒNG HÔN


Chương 39


“Sau đó chúng ta sẽ chơi năm anh em siêu nhân…”

Nhã Nhu một lời cũng không thốt nên, nhìn cô ngồi giữa đống đồ chơi của trẻ con mà hít thở cũng không thông.

“Cái này…”

Anh ngồi đó, nhìn cô rồi đưa mắt qua nhìn Nhã Nhu, lạnh giọng nói.

“Cô ấy muốn thì chơi đi…”

Lời nói của anh là mệnh lệnh, Nhã Nhu nào dám không nghe theo…cô ta cũng muốn nhân cơ hội này để anh chú ý đến mình hơn, như vậy kế hoạch của cô ta sẽ sớm thành công.

“Được..vậy chị chơi với em…”

Nhã Nhu nói xong thì tiến lại gần cô rồi ngồi xuống. Cô thấy vậy cười khẽ, rồi đưa cho Nhã Nhu một con búp bê màu đen.

“Chị làm em gái của em nhé…rồi chơi đi…”

“Bây giờ em gái ở nhà nhé…chị phải đi chợ đây”

Nhã Nhu cầm con búp bê trong tay mà không biết làm gì, mặt mày méo mó…cứ mở to mắt nhìn cô.

Cô thấy Nhã Nhu im lặng thì khẽ nhíu mày lên giọng.

“Chị nói mà em không trả lời à…hư quá”

“À…vâng ạ…chị đi sớm về sớm…”

Cô cười thầm, rồi ném con búp bê sàn một bên.

“Chúng ta chơi siêu nhân đi…em sẽ làm siêu nhân…chị xinh đẹp là kẻ ác nhé…”

Nhã Nhu thật sự muốn mắng, nhưng lại không làm gì được, chỉ biết ngậm ngùi gật đầu làm theo lời cô.

Anh ngồi phía sau thấy một màn này thì cười khẽ, thật không ngờ..bảo bối của anh cũng thật biết cách hành hạ người khác…rất đáng yêu.

Cô cầm con siêu nhân hồng lên, rồi ném cho Nhã Nhu con quái vật xấu xí, bắt đầu hô lên.

“Kẻ xấu xa tàn ác…hãy nhận lấy một đòn của ta…”

Cô nói xong thì ném con siêu nhân của mình về phía Nhã Nhu trước sự bất ngờ của cô ta, con siêu nhân đồ chơi được làm bằng nhựa cứng vả lại lực ném của cô khá mạnh, nó bay một đường thẳng rồi đáp ngay trán của Nhã Nhu.

“Á….”

Nhã Nhu ôm trán, gương mặt nhăn nhó, nhìn cô tức giận.

“Cô làm gì vậy hả?”

Cô chớp chớp hai mắt nhìn Nhã Nhu.

“Diệt trừ kẻ ác ạ…”

“Cô…”

Cô nhìn Nhã Nhu tức giận mà cười thầm, ừ đấy…tôi đang diệt trừ kẻ ác…cô bị như vậy cũng là quá nhẹ rồi.

Anh nhìn Nhã Nhu như vậy thì lạnh lùng lên tiếng.

“Chơi tiếp đi…”

Cô nhìn anh nháy mắt, rồi tiếp tục tiêu diệt kẻ ác…Tiếp đó, Nhã Nhu liên tiếp bị cô ném siêu nhân nhựa vào người đến nổi trán cô ta đỏ cả lên…thật sự nhìn rất đáng thương.

Nhã Nhu chịu không nổi nữa, đành viện cớ trốn khỏi đó.

“Tôi nhớ ra…mình còn có chút việc….tôi đi đây…”

Nhã Nhu gấp gáp đứng dậy, vội vàng đi lên phòng. Cô ôm miệng cười, rồi nhìn anh.

“Ông xã…chơi siêu nhân cùng em nhé…”

Anh nhăn mặt, rồi nhìn cô đầy mờ ám.

“3 hiệp…3 tiếng vẫn đang chờ em…”

“Vô liêm sỉ…hừ”

Cô đứng bật dậy, liếc anh rồi bỏ lên phòng, đi một đoạn thì thấy Nhã Nhu đi xuống, quần áo chỉnh tề, cô liền hỏi.

“Chị xinh đẹp đi đâu vậy?”

Nhã Nhu liếc mắt nhìn cô rồi cười cười.

“Chị ra ngoài một lúc…Mạch nhi ở nhà ngoan nhé!”

“Vâng ạ…em chờ chị về chơi siêu nhân tiếp ạ”

Cô chớp chớp mắt, gương mặt cô lộ vẻ rất hào hứng, chờ đợi. Nhã Nhu cười trừ rồi đi thẳng về phía cửa, đi đến chổ của anh đang ngồi thì dừng lại, ra vẻ như mình là vợ anh, nhẹ giọng nói.

“Em ra ngoài một lúc…lát nữa sẽ trở lại…”

Đến cả cái liếc anh cũng không thèm cho cô ta chứ nói gì là quan tâm đến lời cô ta nói, sự hiện diện của Nhã Nhu anh chỉ xem là không khí, Nhã Nhu bất quá cũng chỉ tự biên tự diễn…cho mình là bà chủ của Lục Gia mà hống hách, lên mặt. 

Nhã Nhu xấu hổ rời đi, cô đứng đó nhìn anh bĩu môi.

“Có người rất sẵn lòng…3 hiệp cùng anh đó…”

“Em đừng nói nhảm…lên phòng sửa soạn đi…rồi về nhà ba mẹ với anh…”

Cô nhìn anh tròn mắt, rồi hỏi ngược lại.

“Về làm gì vậy?”

Anh đi đến cạnh cô, cóc nhẹ vào đầu cô.

“Mẹ bảo về ăn cơm…”

“Bảo lúc nào…?”

“Cái lúc mà em đang bận diệt trừ kẻ ác…”

Cô che miệng cười khúc khích rồi chạy lên phòng thay đồ, một lúc sau cô trở xuống…đồ chơi giữa sàn nhà đã được dọn sạch sẽ. Cô tung tăng chạy đến bên cạnh anh.

“Đi thôi…”

Anh đứng dậy, ôm eo cô, rồi nói với quản gia.

“Không cần chuẩn bị cơm…”

Nói xong anh và cô cùng nhau lên xe về nhà mẹ anh.

Nhã Nhu từ nhà anh mà trở lại khách sạn, cô ta rõ tức giận…vừa vào tới phòng đã ném túi sách.

“Áaaaaaaaaaaaaaaa….Bát Mạch…cô chờ đó cho tôi…!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN