ÔNG XÃ CUỒNG HÔN
Chương 61: Ngoại truyện 3(H văn)
Lục Căn và Nhã Nhi đến đảo Maldives để hưởng tuần trăng mật.
Cảm giác trong hai người giờ đây là niềm vui và hạnh phúc, vừa đến nơi…họ không biết mệt mỏi là gì đã lập tức thay đồ rồi cùng nhau tung tăng ngắm cảnh.
Đến tối, giờ cũng là thời khắc mà Lục Căn nôn nóng mong chờ suốt thời gian qua.
“Bà xã…em tắm xong chưa?”
Hắn ở bên ngoài mà vò tóc bức tai, không ngừng hối thúc Nhã Nhi ở trong phòng tắm.
“Cạch”
Nhã Nhi cầm khăn tắm lau khô tóc, nhăn mặt nhìn Lục Căn.
“Anh làm gì mà hối em vậy? Lại muốn đi tắm nữa à? Không cần sạch đến vậy đâu…”
Lục Căn hai mắt sáng lên như đèn ô tô, mồm mở ra khi thấy Nhã Nhi mặc trên người chiếc váy ngủ khá bắt mắt, quả là rất khiêu gợi, nhìn thôi cũng đủ khiến “cậu em” bên trong ngóc đầu dậy rồi.
Cả người Lục Căn bỗng trở nên khó chịu, bắt đầu nóng lên. Hắn thầm mắng mình sao lại không kiểm soát được bản thân như vậy, mới thế thôi đã không chịu nổi rồi.
Nhã Nhi khẽ dừng lại đồng tác, thấy Lục Căn có gì đó không ổn liền bước lại gần lo lắng hỏi.
“Anh làm sao vậy? Ốm sao?”
Vừa nói cô vừa đưa tay lên áp vào trán hắn để xem có nóng không.
“Anh nóng rồi này…sốt rồi sao? Để em lấy thuốc cho anh.”
Nhã Nhi xoay người chân chưa kịp bước đi thì đã bị Lục Căn bắt cánh tay lại, kéo ngã xuống giường.
Giọng hắn khàn đục, ánh mắt nhìn cô đầy đa tình.
“Em là thuốc rồi…không cần lấy nữa.”
“Anh nói gì vậy? Bệnh thì để em đi lấy thuốc….”
Lục Căn khẽ cười, tay cầm dây áo ngủ của cô kéo một cái.
“Anh bệnh là vì cái này đây! Bã xã…có phải em là cố ý…muốn khiêu gợi chồng em?”
Nghe nói đến đây, cô nàng liền hiểu ra vấn đề, hái má đỏ lên xấu hổ.
“Không có…không có…em..em khống có…”
“Như vậy mà không có sao? Bằng chứng rõ ràng thế này…”
Ánh mắt Lục Căn di chuyển đến đổi gò bồng thoắt ẩn thoắt hiện sau lớp áo mỏng kia, giọng hắn lại cất lên.
“Bà xã…em còn không mang nịt ngực…đích thực là muốn quyến rũ chồng em rồi.”
Môi hắn nhếch lên tạo thành một đường công hoàn hảo, ánh mắt nhìn Nhã Nhi càng lúc càng trầm đục.
Cánh tay hắn nhẹ nhàng đẩy dây áo của Nhã Nhi xuống đến vai, vai trần lộ ra, một nữa phần ngực của Nhã Nhu cũng theo đó mà lộ ra theo.
Ánh mắt hắn dừng lại trên cổ cô, rồi môi hắn hạ xuống bắt đầu di chuyển lên trên làn da mát lạnh của Nhã Nhi.
Nhã Nhi khẽ than một tiếng, rồi cố kéo Lục Căn dậy.
“Đừng…”
Lục Căn lập tức dùng một tay bắt trọn hai cánh tay của vợ mới cưới lại, ngẩn đầu dậy rồi trực tiếp áp môi mình lên môi của Nhã Nhi, chiếc lưỡi nóng bóng chỉ trong giây lát đã tách được hai hàm của Nhã Nhi ra rồi đi vào bên trong mà càng quấy.
Tay còn lại của Lục Căn bắt đầu kéo chiếc váy kia xuống đến bụng của cô, đôi gò bồng lập tức lộ ra ở dưới ngực hắn. Vốn trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi cho nên ngực hắn liền chạm trúng đôi gò bùng đang vun cao, khiêu khích hắn kia.
Khó chịu, cảm giác chỉ muốn trực tiếp ăn Nhã Nhi.
Lục Căn đưa tay xoa nhẹ lên nhũ hoa của Nhã Nhi khiến cô cong người lại ưm một tiếng trong cổ họng.
Buông môi Nhã Nhi ra, một sợi chỉ bạc được kéo dài ra nối từ môi hắn đến môi Nhã Nhi.
“Bã xã…đêm nay là tân hôn của chúng ta…”
Ánh mắt Nhã Nhi đầy mơ hồ, hai má đỏ lên nhìn rất đáng yêu, nhìn cô bây giờ chỉ muốn nuốt thẳng vào trong bụng thôi.
Nhã Nhi chóng tay lên ngực hắn vội vàng lắc đầu.
“Nhưng đêm nay không được.”
Lục Căn nhíu mày, cơ thể đã khó chịu đến nơi nên chẳng thèm quan tâm đến lời của Nhã Nhi nói.
Tay hắn xoa nắn đôi gò bồng ấy rồi lại đưa ngón tay mân mê đầu nhũ hoa khiến cho Nhã Nhi cong người rên khẽ.
“Ưm…đừng mà…”
Lục Căn có vẻ rất thích thú khi nghe Nhã Nhi cất tiếng rên, hành động trên người cô của hắn càng lúc càng nhanh càng mạnh bạo hơn.
Xoa ngực đến mê mệt hắn bắt đầu di chuyển cánh tay xuống phía dưới, vuốt ve chiếc bụng phẳng lì của cô khẽ hít hà. Đột nhiên Nhã Nhi bắt cánh tay hắn lại lắc đầu.
“Không được…anh dừng lại đi…bà dì cả em tới rồi!”
WTF? Hắn vừa nghe cái gì vậy?
Cả người hắn đờ ra, nhìn cô trừng mắt đến kinh ngạc..
“Em…em nói cái gì?”
“Bà dì cả của em tới thăm rồi…” Nhã Nhi chớp mắt nói.
Lục Căn như chết sửng, cánh tay khẽ đưa xuống chạm vào phía dưới.
“Mẹ nó…”
Hết ngày rồi sao? Đêm tân hôn của hắn lại đến là thế nào?
Lục Căn thở phì phò, bực mình đứng dậy bước nhanh vào phòng tắm.
Nhã Nhi nhìn theo mà cắn môi, lo lắng hỏi.
“Anh không sao chứ?”
Ở bên trong, vừa xối nước lạnh anh vừa bực bội đáp.
“Thằng nhỏ sắp ngạt chết rồi đây!”.Tự nhận rằng Tuệ rất có tâm 😌 muốn thịt liền có thịt.Thịt thơm thịt ngon…mại dô!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!