ÔNG XÃ CUỒNG HÔN - Chương 62: Ngoại truyện 3(H văn)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
212


ÔNG XÃ CUỒNG HÔN


Chương 62: Ngoại truyện 3(H văn)


Rời khỏi hôn lễ của Lục Căn, vợ chồng hai người nhanh chóng quay trở về biệt thự của mình.

“Eo ôi…mệt quá đi thôi.”

Cô ngồi xuống sô pha mà than một tiếng,  xoay xoay cánh tay mỏi nhừ của mình.

Quả là mệt, đám cưới của Lục Căn mà cũng bắt cô đi qua đi lại tiếp khách. Nhớ năm đó đám cưới của cô cậu ta đâu có làm như vậy.

Anh bước đến tay cầm vest đặt lên thành ghế cũng ngồi xuống bên cạnh cô, dịu dàng đưa tay lên xoa bóp bả vai cho cô.

“Mỏi lắm sao?”

“Không những mỏi mà còn mệt nữa…quá mệt.” Cô trề môi nói.

Ở đằng sau lưng cô anh nhếch môi cười tà mị, cánh tay ấy cũng từ từ di chuyển ra sau tấm lưng của cô.

Giọng nói ma mị vang lên.

“Vậy chúng ta hoạt động một chút để toát mồ hôi nhé…”

“Hoạt động thế nào?”

Hỏi xong câu đó, cô chỉ muốn cắn cái lưỡi của mình.

Sao tự dưng cô lại ngu ngốc như vậy nhỉ…đối với cái tên này thì ngoài chuyện kia ra còn gì hấp dẫn hắn nữa cơ chứ.

Anh cười khẽ một tiếng, nụ cười ấy khiến cho cơ thể của cô cứng đờ.

“Sao vậy? Thả lỏng một chút đi…”

Cô nhếch mông sang chỗ khác, khẽ ho nhẹ.

“Lỏng lỏng gì chứ….em mệt…em phải đi tắm…”

Nói xong cô toan đứng dậy nhưng liền bị cánh tay anh giữ lại kéo ngã xuống sô pha, cánh tay khỏe mạnh ấy ghì chặt xuống sô pha, cơ hội nhúc nhích vùng vẫy xuống chỉ còn 0.

“Mệt thì làm…ra mồ hôi sẽ hết mệt.”

“Vô sỉ…anh tránh ra…em mệt lắm…để cho em yên đi.” Cô trừng mắt quát nhẹ.

Anh thở hắc ra một hơi, lãnh đạm đáp.

“Anh nào có vô sỉ…anh chỉ đang giúp vợ mình hết mệt…lòng tốt của anh em lại xem thành như vậy sao?”

Ngừng một lúc anh liền cất giọng nói tiếp.

“Nhưng không sao…anh nguyện vô sỉ vì em.”

Cô thầm than không ổn, cố gắng dùng hết sức lực cuối cùng của mình để thoát khỏi anh, nhưng với sức lực này thì làm sao bì nổi sức khỏe của một người đàn ông như anh cơ chứ.

“Không được…ở đây có người….anh đừng có lộ liễu như vậy.”

Anh cười lạnh một tiếng, vuốt nhẹ mái tóc cô.

“Người làm anh đều cho nghỉ hết rồi…bây giờ chỉ có hai chúng ta…nhưng nếu em thích làm ở trên giường hơn thì…”

Nghe giọng anh nói mà cả người cô nổi hết cả gai óc lên.

“Anh…anh…anh tính làm gì?”

“Làm chuyện nên làm!”

Dứt lời, không muốn vòng vo hay câu giờ gì nữa…anh liền cúi xuống hôn lên cánh môi đang hé ra để chuẩn bị đáp trả lời anh ấy của cô. Chiếc lưỡi nhanh chóng ở bên trong khoang miệng cô, không ngừng uốn lượn, nó làm cho cô trở nên điên đảo chỉ trong tích tắt.

Một tay của anh vẫn giữ lấy hai cánh tay của cô, chân cô bị anh dùng đầu gối ghì chặt lại không thể cử động.

Cánh tay còn lại ấy càn quấy trên cơ thể ấy, nhưng không như những lần trước…lần này anh trực tiếp đi thẳng xuống tiểu huyệt của cô.

Váy? Anh nhíu mày khi sờ xuống dưới, chiếc váy ôm sát cơ thể của cô khiến cho anh có chút bực bội. Chỉ trong nháy mắt chiếc váy cả chục triệu ấy đã bị anh dùng một lực không hề nhẹ xét toạc.

“Xoẹt”

“Ưm” Cô bất ngờ rên lên một tiếng trong cổ họng.

“Bảo bối…chúng ta phải nhanh chóng tạo tiểu bảo bảo…nhà ta không thể thua kém nhà chú ba được.”

Vừa nói anh vừa đưa cánh tay tiểu huyệt của cô mà trêu chọc.

Cô ưm một tiếng cả người cong lên vì kích thích.

“Đừng…đừng mà.”

Dường như tiếng rên ấy khiến cho anh kích thích thêm nhiều phần.

Hành động cho tay vào tiểu huyệt của anh càng lúc càng mạnh bạo càng lúc càng nhanh hơn khiến nó phát ra tiếng nhóp nhép.

Cô bấu chặt hai tay vào lưng anh, mặt ửng đỏ vì khó chịu, hơi thở dồn dập.

Từng nhịp thở phà thẳng vào ngực anh khiến cho anh khó chịu ngứa ngáy không thôi.

Môi bạc cúi xuống ngậm lấy đầu nhũ hoa đỏ hồng nhô cao ấy, mút chùn chụt như đứa trẻ khát sữa.

Từ từ di chuyển sang bên khác cứ vậy mà tham lam “ăn” nhũ hoa của cô.

“Ưm…Niêm…đừng….”

Tiếng rên của cô phát ra khỏi cổ họng, cảm giác này khiến cô không thể kiềm chế được, quá kích thích…

Anh cười thầm, từ nhũ hoa mà di chuyển lên cổ cô. Xương quai xanh của cô cứ vậy mà hấp dẫn anh khiến cho anh không ngừng hít hà…

“Bảo bối…nhìn xem…em thật gợi cảm!”

“Ân~”

Anh rút ngón tay ở bên dưới ra, cơ thể bỗng di chuyển, tầm mắt anh nhìn chầm chầm vào vùng cấm địa ấy.

Bỗng anh cúi xuống, khuôn mặt anh để sát với vùng cấm địa của cô, chiếc lưỡi dài đưa ra.

Cô liền ưởn ngực rên lên.

“Ưm…”

Anh tiếp tục hành động ấy, chiếc lưỡi ấy như con rắn mà đi sâu vào tiểu huyệt.

Lạ lẫm, cô cảm thấy thật lạ, lần đầu cô có cảm giác này.

Hai tay ôm lấy đầu anh mà hít thở mạnh.

“Niêm…đừng…đừng…em khó chịu quá!”

Anh cứ vậy mà khiến cho cô không kiềm lòng được rên rỉ không ngừng.

Đối với anh việc này cũng là lần đầu tiên, nhưng không hiểu sao nó lại có ma lực khiến cho anh khoing thể ngừng động tác kia đến vậy.

Sau 5 phút, anh đã không còn chịu đựng được nữa mà đứng bật dậy cởi hết y phục trên người ra.

“Cậu nhỏ” được giải thoát khỏi vật cản liền bật dậy, dương dương tự đắc như mình là bá chủ của nơi đây.

Cô vẫn còn mê man như vẫn còn ở tầng mây thứ chín vậy, hai mắt mù mờ chẳng thấy gì, chỉ đến khi anh cho “cậu nhỏ” vào thì mới bật thốt lên.

“A…Niêm…”

Cảm giác khoái cảm xen lẫn đầu óc của hai người khi cự vật của anh bắt đầu ra vào theo nhịp.

Tiếng thở dốc phát ra tràn ngập cả căn phòng, chỉ có thể diễn tả bằng hai từ “nóng bỏng”..Hôm ấy, một bên thì bứt bối không ngủ được vì đêm tân hôn mà bà xã lại tới ngày. Một bên thì cấp tốc tạo người vì cái lí do không thể thua chú ba.

Gia đình như vậy là đủ ngọt ngào chưa? Đủ hạnh phúc chưa?.Hoàn truyện.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN