Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây? - Chương 52: Không tên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
26


Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây?


Chương 52: Không tên



EDIT: EN

Nghĩ đến khả năng có thể bại lộ than phận, Đào Diệp vội vàng mở một cái nick mới, cơ mà lại bị Đại Vĩ Ba Lang ngăn lại.

【 Nói Riêng 】 Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Không cần đổi nữa, đổi nhiều sẽ rất phiền.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Nhưng lỡ như Nhị sư phụ biết……

【 Nói Riêng 】 Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Cậu ta rất bận, không rảnh quan tâm em đâu.

Nói cũng đúng, giờ anh ta đang mở nick của Tiểu Phiến Đào, tự chơi tự vui, thật sự không rảnh để quan tâm là đệ tử mà Đại Vĩ Ba Lang thu ra sao.

Cho nên, Đào Diệp lại bái Đại Vĩ Ba Lang làm sư phụ.

“Nick này của em dung là nhỏ thật, mới chừng đấy cấp thôi sao?” Đại Vĩ Ba Lang ghét bỏ nói, hệt như cái thái độ lúc gặp Đào Diệp lần đầu. “Đi, mang em đi luyện cấp.

Bọn họ lại lên yy, vì trốn tránh Thạch Cẩn Hành nên mở phòng mới, trong đây chỉ có hai thầy trọ họ thôi.

“Được.”

Có đôi khi Đào Diệp nghĩ thầm, Đại Vĩ Ba Lang luôn kèm đồ đệ đi luyện cấp, anh ta không cảm thấy phiền sao……

【 Bang Hội 】 Đại Vĩ Ba Lang: Trong bang có không vậy, tới giúp tui dạy đồ đệ đi!

【 Bang Hội 】 Gấu Trúc Vô Địch: Đờ mờ, Phó Bang Chủ thu đồ đệ mới hả?

Bọn họ cũng đều biết, Tiểu Phiến Đào đã sớm xuất sư, giờ đều đi theo Bang chủ để chơi cùng nhau, căn bản không quan tâm tới việc của Phó Bang Chủ.

Thế nên chắc Phó Bang Chủ cũng rất cô đơn ha?

【 Bang Hội 】 Đại Vĩ Ba Lang: Bang chủ của mấy người giành đồ đệ của tui, bây giờ htì sao, tui sẽ không để cậu ta giành nữa!

Đây là sự thật, Thạch Cẩn Hành muốn tới giành, cho dù thế nào thì Đổng Thiếu Khinh cũng sẽ không đồng ý.

【 Bang Hội 】 Ngũ A Ca: Ha ha ha ha Tiểu Phiến Đào, Tiểu Phiến mau đến xem nè, em có thêm sư muội.

Đổng Thiếu Khinh bĩu môi, sư muội chỗ nào, trước nay đều không có sư muội, đó giờ dều mang yêu nhân thôi……

“Đồ đệ, em muốn vào bang không?”

Đào Diệp lập tức nói: “Không được đâu, đi vào làm cái gì.” Lỡ như chạm mặt với Thạch Cẩn Hành thì sẽ rất xấu hổ.

“Cũng được, anh gọi người tới mang em, đều là ngươi quen, không sao đâu.”

“Vâng.”

Chờ bọn họ lục tục vào đội, Đào Diệp mới nhìn đến, quả nhiên đều là người quen. Có Gấu Trúc Vô Địch, Loli Tóc Bạch Kim v5, Ngũ A Ca…

Nhìn thấy bọn họ nhưng lại không thể chào than mật như trước, loại cảm giác này thật khó chịu, đúng là hơi chút nghẹn khuất.

Vì Thạch Cẩn Hành, hình như đã trải qua nhiều lần được và mất, tư vị rất phức tạp.

【 Đội Ngũ 】 Đào Chín: Chào mọi người, tôi là đồ đệ mới của sư phụ, thật vui khi gặp mọi người, cám ơn mọi người vì mang tôi đi luyện cấp [ mỉm cười ][ mỉm cười ]

【 Đội Ngũ 】 Ngũ A Ca: Ai da, lại là một quả đào nữa hả?

【 Đội Ngũ 】 Gấu Trúc Vô Địch: Đôi mắt có phải bị dính bụi không đây, trước thì hoa đào nay lại quả đào?

Có người than vãn Đại Vĩ Ba Lang, hỏi rằng anh có phải rất thích đào hay không? Nếu không thì sao lại toàn thu đệ tử như thế chứ?

【 Đội Ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: Được rồi, đừng đùa giỡn đồ đệ của tui nữa, đây là cô dâu nhỏ của tui đấy, ai cũng không được thông đồng.

Nháy mắt, toàn bộ người trong đội đều im phăng phắc.

Bởi vì Đào Chín là một nick nam……

Các bang chúng của Vấn Đỉnh Sơn Trang không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng, bởi vì hình như đã biết đến một việc không nên biết…… Khóc, có bị Phó Bang Chủ diệt khẩu không trời?

【 Đội Ngũ 】 Gấu Trúc Vô Địch: Phó Bang, vừa rồi tôi không thấy gì hết.

【 Đội Ngũ 】 Loli Tóc Bạch Kim V5: Đúng vậy, chúng em không thấy gì hết……

Lúc này Đại Vĩ Ba Lang còn chưa phản ứng lại, trong ấn tượng anh đều đối xử với Tiểu Phiến Đào như thế.

Bởi vì sợ Đào Diệp lại gặp một đố hoa đào hư, cho nên mới giúp cậu phòng tránh, vốn dĩ cũng là ý tốt mà thôi.

【 Đội Ngũ 】 Đào Chín: Sư phụ……

Lần đầu tiên Đào Diệp phát hiện, Đại Vĩ Ba Lang cũng có một mặt dễ thương đến vậy.

【 Đội Ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: Tất cả bị sao thế?

Không khí là lạ, Đổng Thiếu Khinh chịu không nổi, anh trực tiếp lên YY hỏi Đào Diệp: “Người trong đội bị sao vậy, ý của họ là gì?”

“Khụ khụ.” Đào Diệp vuốt vuốt yết hầu, nói: “Bây giờ em đang chơi nick nam.”

“Đúng thì……” Đổng Thiếu Khinh cứng người một chốc, sau đó hiểu, anh nhích lại, chuẩn bị gõ chữ vào khung chat của đội……

Lúc này, Cẩn Y Dạ Hành gửi tin riêng cho anh.

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Đánh bản? Thêm ta tiến đội tôi vào đội.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Cậu tới làm gì……

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Đánh bản.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Tui biết, không cần cậu đánh chung đâu, đi đi, mang Tiểu Phiến đi chơi đi.

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Cậu cảm thấy tôi cứ tự lừa dối như vậy là tốt sao?

Trong nháy mắt Đổng Thiếu Khinh không biết nên trả lời thế nào, anh cảm thấy không tốt, Thạch Cẩn Hành tự lừa mình vậy là không tốt, mở hai nick để chơi, cậu ta cảm thấy vui vẻ sao.

Cơ mà, không quan trọng nữa.

Lúc đấy lại bỏ lỡ, khi người không ở đây mới biết nhớ, đấy là thứ không nên có trong tình cảm.

Không biết là có phải do cậu ta không hiểu hay không nữa.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Vậy cậu vào đi.

Không nói ra, cứ để họ cùng chơi với nhau, như vậy được chưa hả…… Đổng Thiếu Khinh thêm Thạch Cẩn Hành vào đội ngũ, nhưng anh lại sợ đồ đệ sẽ mắng anh – người lúc trước thề thốt giờ chỉ có trời biết đất biết, hể?

【 Đội Ngũ 】 Dưa Leo Trên Núi Xanh: Bang chủ tới.

Thấy dòng chữ như thế, trán của Đào Diệp nhảy dựng, quả nhiên chỉ mấy phút sau đã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia ở gần bên, cậu thật không hiểu nổi nữa: “Sư phụ, sao anh lại gọi nhị sư phụ đến, anh……”

“Không phải là anh gọi đâu, trời đất chứng giám, là do cậu ta đưa lên tận cửa mà.” Đại Vĩ Ba Lang vội vàng giải thích, sợ Đào Diệp hiểu lầm.

“Như vậy thật không tốt, em sợ giẫm phải vết xe đổ.” Đào Diệp do dự, trò chơi này nên chơi tiếp hay là không đây, chơi mà lo lắng đề phòng, thật sự không có gì vui hết.

“Không có việc gì, đánh xong bản thì đi, mọi người cũng đến đủ hết rồi.” Đại Vĩ Ba Lang nhận nhiệm vụ, tiến vào phó bản.

Đây là bản cấp thấp nhất, vừa thấy là đã biết dùng để dạy đồ đệ.

【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Đồ đệ mới của cậu?

Cấp của phụ bản quá thấp, nhắm mắt đánh cũng có thể qua, cho nên mọi người mới tụm nhau trò chuyện.

【 Đội Ngũ 】 Gấu Trúc Vô Địch: Bang chủ, tại sao Tiểu Phiến lại không đến, nhỏ có sư đệ mới nè.”

Trước đây mọi người cũng chưa từng nghĩ rằng, lần này Đại Vĩ Ba Lang lại thu một người con trai làm đồ đệ.

Thạch Cẩn Hành cũng không nghĩ tới, lần này Đổng Thiếu Khinh lại thu nam đồ đệ. Anh không khỏi nhớ đến Đào Diệp, lúc trước chơi nick nữ, nhưng thật ra cũng là nam.

Lại nhìn đến đồ đệ mới của Đổng Thiếu Khinh, thật có chút nhớ.

【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Cô ấy offline, tôi sẽ tặng bù phần lễ gặp mặt cho sư đệ, kết bạn với tôi đi.

Những lời này là nói với đồ đệ mới, nếu như đồ đệ mới thức thời, lúc này sẽ trả lời ngay, rồi kêu một tiếng anh rể? Sau đó kết bạn, ngoan ngoãn thu quà.

Nhưng mà, trước nay Đào Diệp đều không phải là người thức thời, bây giờ lại mang tâm lý trốn chạy còn không kịp.

“Sư phụ, anh giúp em ứng phó tý đi.” Cậu rất sốt ruột, sớm biết vậy thì không chơi rồi.

“Sợ gì, cho thì nhận đi.” Đại Vĩ Ba Lang cảm thấy vấn đề không nằm ở chỗ nhận quà hay không, mà nằm ở chỗ cậu mới đúng.

“Không.” Lần này có đánh chết cũng không.

Cơ mà lại có thong báo nhắc cho cậu biết, Cẩn Y Dạ Hành muốn kết bạn với cậu, đồng ý hay từ chối?

Tay Đào Diệp vừa trượt, chọn ngay từ chối.

【 Đội Ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Sư đệ của Tiểu Phiến, đừng từ chối, chọn đồng ý.

Khó thấy Thạch Cẩn Hành kiên nhẫn vậy, anh cứ nghĩ rằng sư đệ chỉ là một tay mơ.

Đào Diệp lại không lạc quan như thế, bị ép buộc nhận lời kết bạn, sau đó thu quà gặp mặt.

【 Đội Ngũ 】 Đào Chín: Cám ơn anh rể……

Thật khó khăn, cậu thật muốn tắt máy tính, đi ngủ.

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Tại sao cậu lại lấy tên này?

Sở dĩ tới hỏi Đào Diệp, là bởi vì Thạch Cẩn Hành nhớ đến, nghệ danh của Đào Diệp khi hát trên mạng cũng giống y vậy. Anh vừa nhìn đã cảm thấy rất buồn nên thuận miệng hỏi một chút.

Đào Diệp như bị dẫm phải đuôi, cứ nghĩ anh đang hoài nghi mình.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Không có ý nghĩa đặc biệt gì, cảm thấy rất dễ nghe…… Hình như cũng có người mang nghệ danh Đào Chín, tôi rât thích cậu ấy.

Nửa câu sau rõ ràng là vẽ rắn thêm chân, giấu đầu hở đuôi.

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn:……

Anh có nên nói với tiểu sư đệ này, rằng ” sư tỷ ” của cậu chính là người kia hay không.

Vốn nghĩ rằng nói đến đây là hết rồi nên Đào Diệp mới thở ra một hơi dài.

Nhưng mà……

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Tại sao cậu lại thích cậu ta?

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Thanh âm dễ nghe, nhân phẩm cũng tốt, nói chung là tốt……

Đối chính mình, đương nhiên không nên bủn xỉn lời khen, hơn nữa đó cũng là lời nói thật…… thế nên Đào Diệp không vì thế mà đỏ mặt.

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Cậu biết cậu ta thích dạng người thế nào không?

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Này thì không rõ lắm, nhưng mà có nghe cậu ta nhắc qua, thích người chung tình nghiêm túc, cái loại như chia tay là dứt khoát.

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Cậu ta gạt người.

Mới không có dứt khoát.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: A, sao nghe như anh và cậu ấy rất quen thuộc nhau thế?

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Không quen, là người lạ.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành:……

Nháy mắt không muốn nói chuyện với tên này nữa.

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Cậu ta xem tôi là người xa lạ.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Vậy còn anh?

Dù sao cũng đang rảnh, thuận miệng trò chuyện một chút, cũng không cần để ý gì nhiều, Đào Diệp đang nghĩ như thế đấy.

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Không rõ lắm, đâu do tôi định đoạt.

Từ trước đến nay khí tràng của anh luôn mạnh mẽ, ít nhất như cái dạng ở trong mắt Đào Diệp, nhưng mà lần đầu tiên nhìn nhận từ lời nói của anh, anh yếu đuối đến không ngờ.

Có đúng không, cậu cũng biết, không phải do cậu định đoạt.

Trên thế giới này, không phải mọi thứ đều mua được bằng tiền bạc hay quyền lực.

Đột nhiên, Đào Diệp cảm thấy bản thân mình thật ghê gớm, bởi vì, mặc kệ Thạch Cẩn Hành trâu bò cỡ nào, thì mình vẫn là người đàn ông mà anh không sở hữu được…… Tuy rằng đó chỉ là câu nói đùa thôi, nhưng ngẩm lại thì dung thật là rất sảng khoái.

【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Không biết từ lâu nào đã đánh xong phụ bản, tôi phải offline, ngủ ngon.

【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Ngủ ngon.

Tắt game, anh liền gọi cho Đổng Thiếu Khinh ngay lập tức, vừa nghe giọng đã dồn dập: “Cậu đang làm cái quỷ gì thế?”

Đổng Thiếu Khinh: “Cậu mới là người giở trò quỷ á, làm gì mà kích động vậy?” Tiếp theo mỡi vỡ, nhưng lại không thể tin được: “Đậu, cậu là chó cảnh sát hả?”

Nếu không phải thì sao mũi lại thính thế?

“Em ấy là người tôi thích, qua lại hai câu là biết ngay.”

Đây có thể xem là, cái câu nói trắng trợn nhất mà Thạch Cẩn Hành từng nói qua.

Nhưng nó lại làm Đổng Thiếu Khinh bị dọa đến kinh ngạc, hình như anh nghe thoang thoảng đâu đây cái mùi chua của tình yêu thì phải.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN