Ôsin Cùng Lớp
Ôsin Cùng Lớp - Chương 09
Nói xong thì 2 cô gái đó quay đi và nó chợt nhận ra là quên cảm ơn 2 cô gái đó để cảm ơn nhưng họ đã đi đi tìm lớp thì hắn đến chỗ nó kéo nó đi.
-ê. Đi đâu đây?
-đi đến lớp nhóck chứ đi đâu. Mama tôi bảo phải lo cho nhóck nên phải làm thôi kẻo bị cắt mất tiền tiêu thì khổ. Với lại nhóck định làm gì với mấy tấm hình đó vậy?-hắn dừng lại hỏi nó
-để suy nghĩ đã
-trả tôi đi mà. Tôi đã năn nỉ cả ngày hôm qua rồi mà
-chưa biết.
-đi mà nhóck
-đã bảo để suy nghĩ đã mà. Hay muốn tôi công khai ngay tại đây ọi người cùng biết hả?
-ờ thôi nhóck suy nghĩ đi nha. Đi thôi
Hắn dẫn nó đến trước của lớp.
-vào đi
-ờ
Sau đó hắn quay đi. Nó bước vào lớp chào cô và giới thiệu luôn
-chào mọi người, mình tên Lê Hoàng Linh là học sinh mới của lớp mong mọi người giúp đỡ*cười hìhì*
-ủa hôm nay có học sinh mới hả? – 1 cậu học sinh hỏi cô bạn kế bên
-ai biết. Đi mà hỏi bạn ấy –cô bạn đó trả lời
Và nhiều lắm những thắc mắc kiểu như
-có học sinh mới sao cô không nói trước nhỉ? Mọi lần cô đều thông báo trước mà.
Nhìn nó giờ ngu lắm và mặt bà cô nghệch ra
-em là học sinh mới sao? Sao cô không nghe thầy hiệu trưởng thông báo gì hết vậy ta.-bà cô hỏi nó
-ơ thầy nói đã thông báo cho cô chủ nhiệm rồi mà cô. Thầy bảo đã nói chuyện với cô rồi mà cô.
-em tìm ình 1 chỗ đi. Cô đến tìm thầy hiệu trưởng đã.
-dạ vâng.
Sau đó nó đến cuối lớp ngồi vào bàn và có màn chào hỏi mọi người chỗ này . sau khi kết thúc màn chào hỏi là nó liền tám chuyện với mấy cô bạn, cậu bạn chỗ đó và cả mấy chỗ khác như những người bạn đã quen biết từ lâu. Ai cũng quý mến nó hết và rất hòa đồng. 20’ sau bà cô trở lại lớp và xuống chỗ nó ngồi
-em tên gì? Em nói lại cho cô nghe thử đi
-ơ dạ em tên Lê Hoàng Linh ạ
-thôi chết. Em vào nhầm lớp rồi-bà cô vừa nói vừa…nhịn cười
-dạ???
-đây là lớp 10A1
nó chạy vụt ra của lớp như để xem xét lại điều bà cô nói và khi đã nhìn muốn mòn cái bảng ghi tên lớp thì nó hét lên
-ÁAAAAAAAAAA
Sau đó nó đỏ hết cả mặt chạy xuống chỗ bà cô khi nãy lí nhí
-em nhầm phòng rồi cô ơi
-ừm, thôi cặp đây em đến lớp đi kẻo cô Mỹ lại chờ- cô lấy đưa nó cái cặp gấu trúc của nó
-vâng ạ. Em xin lỗi vì làm phiền cô
-không sao đâu
-vậy thưa cô em đi
-ừm đi đi em. Lần sau chớ hậu đậu kiểu này nữa nhé-bầ cô nói xong cười hiền
Sau đó nó bước lên trước lớp lí nhí
-thành thật xin lỗi các em, chị bị nhầm phòng. Hìhì có dịp sẽ gặp lại, lớp này vui lắm, chị thích lớp này lắm đấy. Thành thật xin lỗi các em. Vậy chào cô và các em nhé.
Sau đó nó đi ra ngoài mà mặt cũng còn nóng hừng hực và đỏ gay vì ngượng. Nó cũng nghe loáng thoáng tiếng mấy đứa học sinh trong lớp hỏi cô
-sao vậy cô? Sao bạn ấy lại xưng là chị thế?
-có việc gì thế cô?
Nó nghe mấy câu đó mà đầu thầm mong có cái lỗ để chui xuống cho rồi. Trên đường đi nó còn không quên rủa hắn
-đồ chết bầm nhà mi, mi hại ta, dám làm ta bẽ mặt trước mặt bàn dân thiên hạ. Thù này ta sẽ trả lại. Mi chết chắc, chọc siêu quậy ta thì mi sẽ hối hận. Mà cũng tại mình để hắn dẫn đi, đến lớp cũng không xem lại bảng tên lớp, hắn ta không vào lớp mà, sao mình lại ngu thế không biết, rõ ràng biết hắn học chung lớp nên nếu hắn không vào thì phải nghi ngờ chứ. À mà không tất cả là tại hắn, tại hắn dẫn mình đi chứ mình đâu có muốn, tại hắn đưa mình đến nhầm lớp, không hỏi mình học lớp nào mà dẫn mình đi. Đúng rồi, đều tại hắn, không phải tại mình mà tại hắn.-những phút lên cơn của nó đó mọi người
Sau đó nó vội vã tìm lớp, lúc sau nó mới tìm được lớp.
Thấy nó bà cô chạy ra hỏi
-nãy giờ em đi đâu thế? Cô tìm em mãi đấy
-em xin lỗi cô-nó lí nhí
-thôi vào lớp mau em
-dạ
Sau đó bà cô bảo nó đứng ngoài chờ giới thiệu đã rồi vào giới thiệu
-hôm nay lớp có học sinh mới. Các em nhớ giúp đỡ bạn ấy nhé. Vào đi em
Khi nó vừa bước vào mà chưa kịp nở 1 nụ cười chào cả lớp thì…
-nhóck con sao lại đến đây? Sao không về lớp mà đến đây –hắn đứng dậy chỉ vào nó và hỏi to. Câu hỏi của hắn đã làm chấn động cả lớp, ai cũng thắc mắc là nó với hắn có quan hệ gì.
-ủa đây là nhóc khi sáng mà. Nhóc học lớp này à?- 1 cô gái đứng lên nói
-ừ, nhóc học ở đây thật à? –cô gái khác cũng hỏi nó
Nó liếc xéo hắn, cười với 2 cô gái đó và giới thiệu lần hai về mình kèm theo cả nụ cười tỏa nắng
-thôi em xuống bàn của My và Ánh nhé, bàn 5 đó . chỉ còn mỗi chỗ đó thôi nên em chịu khó vậy nhé
-vâng ạ
Nó lê bước xuống bàn
-ê sao nhóck ở đây. Nhầm phòng rồi-hắn
-tôi còn chưa tính sổ đấy. Dám làm bẽ mặt tôi. Hừ
-sao thế được? –hắn
-nhóc học ở đây thật á?- 2 cô bạn
-ừ, hìhì –nó trả lời
Sau đó không hẹn mà 3 cái người đó lại hét lên
-không lẽ….
-đúng vậy
-17 tuổi?-tiếp tục đồng thanh
Lần này nó không trả lời nữa mà nhún vai như thể hiện 1 sự hiển nhiên vốn có
-hả??? Sao thế được???
-sao không được chứ.
Sau đó nó bỏ cái mũ ra thì
-tóc dài à? Nhưng khi sáng…
-hihi, sáng bỏ tóc nên nhìn hệt con trai đúng hok?
Sau đó mọi người trong tổ giới thiệu về mình với nó. Nó cũng vui vẻ nói chuyện
-thôi tí nữa học xong rồi trò chuyện cũng chưa muộn đâu. Giờ học thôi-bà cô nhắc
Sau đó cả lớp học bài trừ nó vài nó bận …ngủ. đến giờ ra chơi cả bọn kéo nó xuống căn tin và thi nhau hỏi nó
-nhóck 17 tuổi thật hả?-hắn
-đúng vậy-nó
-sao thế được? Nhìn nhóc thế này sao có thể-My
-đúng đó. Khó tin quá-Ánh
-có gì mà khó tin chứ. Mà thôi mấy bạn để mình ăn cái đã rồi nói chuyện nhé. Sáng giờ học bài nên đói quá
-thôi đi nhóck có học gì đâu! Chỉ thấy nằm ềnh ra ngủ thôi
-nhưng nó vẫn đói. Thôi mình ăn thôi
Sau đó không ai nói gì nữa và ăn nhiệt tình. Mọi người không tin cũng phải thôi vì nhìn nó thì có 1 từ để diễn tả: “nhùn”. Học lớp 11 mà nó chỉ vỏn vẹn sở hữu chiều cao 1m50 nên hắn, 2 cô bạn của nó và đứa con gái gây sự với nó hồi sáng mới tưởng nhầm là “nhóc”. Hắn chỉ nghe mẹ hắn nói là nó học A1 nên 1 mạch dẫn nó đến 10A1 chứ đâu biết nó học chung lớp đâu.khi ăn xong no nê 3 xuất cơm thì nó mới lên tiếng*ăn như heo ý*
-à quên, lúc sáng cảm hơn 2 bạn nhé, lúc sáng định cảm ơn thì 2 bạn chạy mất hút nên giờ mới có thể nói lời cảm ơn muộn màng. Hìhì
2 cô bạn xém té ghế
-chời. Nãy giờ ăn cho lắm vào, ăn xong mới nói cảm ơn chuyện xưa lắc. –Ánh
-đúng đó-My
-hìhì. Có thực mới vực được đạo mà
-chuyện khi sáng??? Chuyện gì thế?-hắn cùng 2 tên bạn hỏi
-ơ ai đây?- nó chỉ vào 2 tên đó hỏi
Lần này cả bọn té ghế
-nè, học cùng lớp, ngồi cùng tổ, ăn cùng nhau, cũng đã giới thiệu rồi mà sao cô mau quên thế?- 2 tên đồng thanh
-tại không để ý. Hìhì
Nói rồi cả bọn giới thiệu lại cho nó nghe và nó đã nhớ hết
Lý lịch trích ngang
Phan Mỹ Ánh, Trần Hà My: bạn thân của nó trong lớp. Luôn luôn bảo vệ nó, biết võ.
Trịnh Minh Trí, Nguyễn Quang Nhật: bạn cùng lớp với nó và là bạn thân của hắn, quý nó và thân với nó. 2 anh này với hắn là bộ 3 hotboy của trường đó.
Sơ đồ chỗ ngồi nhé mọi người nó ngồi bàn 5 ở đầu bàn rồi đến lượt My rồi đến Ánh ngồi trong cùng. Bàn 6 thì hắn ngồi đầu bàn rồi đến Nhật và trong là Trí.
Sau khi ăn xong thì 3 anh đi trước còn nó với Ánh với My ăn kem rồi từ từ lên lớp.
-nè 2 bạn mình có ý này –nó nói vẻ ngập ngừng
-nói nghe thử đi Linh -2 cô bạn nó
-hay là mình đừng xưng bạn kêu tên nữa đi, nghe xa lạ lắm, hay mình cứ như bình thường đi ha
-ừ, cái này được đó, bình thường tui với nhỏ My cũng vậy. Tại có pà nên mới bạn bè thế đấy. Mấy ông tướng kia cũng thế đó chứ. Bình thường thì cứ ông-tui không thôi, hôm nay có pà nên mới giữ ý thế để giữ hình tượng “ boy nóng” đó chớ –Ánh nói
-đúng đó, cứ pà-tui cho thân thiện nhỉ –My nói
-vậy cứ thế hen.
Sau đó nó và 2 cô bạn mới quen về lớp để chuẩn bị cho tiết học tiếp theo.vừa vào đến lớp thì nó bị ai đó chắn ngang chân và suýt té, khi nó chuẩn bị hôn đất mẹ thân yêu thì 2 con bạn nó kịp kéo lại nên nó chỉ mới…hôn gió với đất thôi. Khi đã đứng vững nó mới nhận ra người vừa gạt chân nó, thì ra đó là cô gái lúc sáng nó đụng phải (cô gái đã tỏ tình với hắn ý). Cô ta mỉm cười châm chọc
-ôi sao bạn đi đứng bất cẩn thế? Có sao không? Hay đến phòng y tế nhé
Nó chưa kịp phản ứng gì thì
-sao cô dám gạt chân Linh hả?- My hét lớn
-cô dám ngang nhiên kiểu đó hả? Cô muốn chết sao? –Ánh chỉ thẳng mặt nhỏ đó nói
-thì sao? Mày định làm gì tao nào? –nhỏ đó cười khinh bỉ
Ánh toan tát nhỏ đó thì bị nó ngăn lại
-Linh à, đừng hiền quá, nhỏ đó đáng bị đánh mà. Để tui giúp pà lấy lại công bằng –Ánh
-thôi đi. Không có gì to tát đâu –nó khuyên can
-đúng đó, mày đừng nóng vội mà mất khôn –My cũng nói
-còn mày nữa con nhỏ nhà quê. Mày cũng chỉ là con nhỏ làm ôsin cho gia đình nhà Duy, mày không có quyền hành gì ở đây đâu mà được phép lên tiếng. –nhỏ đó nói
Hai cô bạn quay ra nhìn nó
-tụi mày định chơi với loại người như nó à?*chỉ vào nó* tao nghĩ tụi mày sẽ không hạ thấp sự thấp hèn của mình thêm nữa chứ? Nhưng mà tao nghĩ tầng đáy xã hội mà chơi với nhau thì cũng xứng. Haha –nhỏ đó nói xong cười khiêu khích
Ánh giờ đây như muốn ăn tươi nuốt sông nhỏ đó nhưng nó với My đã kịp cản lại, sau đó nhỏ đó ra khỏi lớp nó và cười lớn
-đồ khốn nạn, lũ nhà giàu kênh kiệu…-Ánh tức tối chửi
-đúng là khinh người quá đáng mà-My cũng không vừa
-sao khi nãy mấy pà cản tui? Sao không để tui cho nó 1 trận cho nó biết tay-Ánh quay ra hỏi nó với My
-đừng thế, như vậy là mắc mưu nó đấy. Nó muốn pà đánh nó sau đó nó sẽ kiện pà và đuổi học pà đó. –My giải thích
-đúng đó –nó
-ừ ha. Đúng là xém tí thì mắc mưu nhỏ đó. Đúng là đồ cáo già mà –Ánh
-mà khi nãy nhỏ đó nói gì thế? Pà là ôsin tên “Duy hâm” đó hả?-My hỏi
-ừm, giải thích đi Linh –Ánh cũng hỏi theo
-ừm, đúng vậy. Vậy mấy pà có muốn làm bạn có muốn làm bạn với tui nữa hok? Nếu không thì cũng không sao đâu tui hiểu mà. Hìhì –nó nói
2 con bạn nó thi nhau cốc đầu nó làm nó la oai oái
-pà ngốck xít vừa thôi. Pạn pè mà nói thế à? Thế mà là bạn bè à? -My
-Lùn ngố này, muốn chết sao mà nghĩ tụi này vì pà là ôsin mà bỏ pạn hở? -Ánh
-oa tui xin lỗi, đau quá à. Xin lỗi mà. Hihi
-oánh cho chít lun đi -Ánh
-oánh cho khôn ra –My
-thui mà. Huhu, tội nghiệp tui mà. Để tí tui mời 2 pà ăn kem nhé
-ok- đồng thanh
-ê mà nhỏ đó là ai vậy?- nó hỏi 2 con pạn
-nhỏ đó mà bà không biết à? –My hỏi
-lùn mới vào học sao mà biết cho được-Ánh
-à quên-My gãi đầu *Lùn là tên 2 đứa pạn gọi nó đó*
-lại đây tụi tui kể à nghe
-ok
Trần Thanh Huyền: con gái ông hiệu trưởng, hơi xinh*chỉ hơi thôi nhé*, được cái là mặt dày lắm*cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng –tức là dày về độ dày của phấn son với thủ đoạn ý nhé*, “hôi” nước hoa lắm. Ỷ nhà giàu mà bắt nạt người khác lắm. Rất ghét nó với 2 nhỏ bạn vì luôn chống đối nó, chảnh chọe.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!