Phàm Nhân Lộ
Chương 5: Sức mạnh của Lạc Phi
– Tiểu Hoa Hoa, tên tiểu tử này không lười biếng chứ?
– Đừng gọi Hoa Hoa mà, ngượng chết. – Như Hoa lấy tay che mặt, ngượng ngùng nói, nhưng che thế nào lại lộ ra hai con mắt, trong mắt lấp lánh trái tim, cười thành hình trăng rằm.
Lạc Vũ đánh rùng mình một cái, rồi lại rùng mình thêm cái nữa, môi giật giật, thầm nghĩ: “Con mẹ nó, ta không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ Như Hoa nhà ta, lần sau phải đổi cách xưng hô mới được.”
Như Hoa từ từ nói:
– Tiểu Phi rất xuất sắc. – Nói đến Lạc Phi, nàng thở dài – Rất lười, tuy nhiên, rất thông minh.
Lạc Vũ như lạc vào trong sương mù, hỏi:
– Ta chưa hiểu a.
– Ngay từ năm 5 tuổi, khi huynh dạy nó Thần Long Đoạt Pháp, nó rất lười, không muốn tu luyện. Thậm chí muội phải răn dạy nó rất nhiều lần, nhưng nó vẫn chỉ tu luyện cho có. Cho đến một ngày nó bảo muội vào thành lấy chồng, muội liền nhân cơ hội dạy dỗ nó một trận. Sau cùng muội nói với nó. – Nàng ngâm nga, đến đây thì dừng lại, lườm lườm Lạc Vũ.
– Nói cái gì, muội nói cái gì? – Lạc Vũ hứng chí bừng bừng hỏi.
Như Hoa cười cười, lần này nàng không che mặt nữa, lộ ra cái răng khểnh. Lạc Vũ lại rùng mình thêm vài cái, khóc thầm: “Con mẹ nó, bản thiếu gia coi như gặp đúng khắc tinh rồi, Hoa Hoa mà cười bình thường thì cũng thôi, mấu chốt là ánh mắt nàng nhìn ta khi cười như là mẫu bạo long chuẩn bị ăn tươi nuốt sống ta a”.
– Muội nói là, chăm chỉ luyện tập, đánh thắng được muội, muội sẽ vào thành lấy chồng, tuyệt giao với huynh. – Như Hoa không nhịn được nữa, cười khanh khách.
Lạc Vũ hít một hơi, cười khổ: “Ai cũng nói ta là người vô liêm sỉ, thì ra Hoa Hoa mới là vô sỉ nhất, Tiểu Phi Phi muốn đánh bại nàng, aizz”.
Một lát sau, Như Hoa ngừng cười, sắc mặt dần dần nghiêm lại:
– Có điều, Vũ ca, trong cảnh giới Sơ Thể, chỉ cần chưa đột phá lên Nhất Trọng Thiên, Lạc Phi là vô địch.
Lạc Vũ ngốc trệ nhìn Như Hoa, thực lực của nàng hắn cực kỳ rõ ràng, nếu nàng đã nói Lạc Phi vô địch trong Sơ Thể, vậy thì hẳn là phải có cơ sở, nhưng cái gì đã khiến nàng chắc chắn như vậy?
– Cái ngày Tiểu Phi bắt đầu chính thức tu luyện, đầu tiên là thức trắng hai ngày, sau đó ngủ hai ngày – Như Hoa nói tiếp – Vấn đề là trong hai ngày thức đó, nó không hề tu luyện, chỉ ngồi một chỗ ngẩn người, ai vào ai ra cũng coi như không thấy, trạng thái như là ngộ đạo, nhưng không phải ngộ đạo, muội đã kiểm tra vài lần. Còn hai ngày ngủ, nó… luôn tu luyện.
– Ý muội là sao, Tiểu Phi Phi vừa ngủ vừa tu luyện – Lạc Vũ nheo nheo mắt.
– Đúng vậy, thậm chí còn kinh khủng hơn chính là, kể từ lúc đó, lúc nào nó cũng trong trạng thái đang tu luyện, kinh mạnh, gân cốt, da thịt, xương, lúc nào cũng trong trạng thái chuyển động rèn luyện, bất kể ngày đêm, ngủ thức, ăn uống, thậm chí đi nhà xí, điều này, với cơ thể người bình thường, là không thể.
Như Hoa nói, vẫn cảm thấy rất khó tin với những điều Lạc Phi đã làm được.
– Trong trạng thái bình thường, chỉ khi luyện tập, mới có thể rèn luyện các bộ phận, tùy vào cách tập và khối lượng, nhưng Tiểu Phi có thể liên tục rèn luyện, không những thế là rèn luyện toàn bộ. Nếu người khác tập gân cốt xong, phải nghỉ ngơi rồi luyện tập sang cơ bắp, rồi lại nghỉ … thì Tiểu Phi không cần nghỉ ngơi. Nếu tính đúng ra, thời gian nó tập luyện, ít nhất phải gấp mười lần người bình thường.
Lạc Vũ hít một hơi:
– Thật biến thái.
Như Hoa tiếp:
– Đúng, rất biến thái.
– Nhưng như thế thì cũng không thể nào muội cho nó là vô địch Sơ Thể được, tuy ta không rõ ràng nội bộ của các Đại Gia Tộc, nhưng họ có nhiều biện pháp để hậu nhân cũng có được thực lực như vậy. – Lạc Vũ nghi hoặc.
– Muội chưa nói xong, muội có thể khẳng định như vậy, còn vì một điều nữa, khí lực của nó so được với Đại Hắc, đương nhiên là Đại Hắc trong cùng cảnh giới.
– Đại Hắc, không thể nào, nó là Thiên Thanh Ngưu, hậu duệ của Kim Sắc Thần Ngưu thượng cổ, mặc dù chỉ là một nhánh nhưng sức lực của nó ngay cả trong Yêu thú giới cũng là top đầu, cùng cảnh giới chỉ có thể bị nó húc chết. – Lạc Vũ hoảng hốt.
Như Hoa cười khổ:
– Thế nhưng Tiểu Phi có thể làm được. Muội đã thấy nó so lực xung kích với Đại Hắc, cả hai lao vào nhau, không kỹ xảo, chỉ sử dụng man lực, vậy mà nó có thể ngang ngửa Đại Hắc mà không thua. Huynh nói xem, cùng cảnh giới muội và huynh có thể làm được thế không?
Lạc Vũ hơi thất thần:
– Nếu như vậy, chẳng phải là nó đã nắm chắc chiến thắng rồi sao? Con mẹ nó, tiểu bất điểm gian xảo.
– Không những là thắng – Như Hoa mỉm cười – Tiểu Phi sẽ thắng chỉ với một chiêu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!