Phản Diện, Tôi Là Mẹ Cậu
Chương 37
Tiệc cưới của Lê Viễn Hàng được tổ chức ở một khách sạn năm sao, Nguyễn Hạ nắm tay Vượng Tử đi bên cạnh Tống Đình Thâm bước vào thang máy, đi lên sảnh tổ chức tiệc. Hôm nay không chỉ có vợ chồng Lê Viễn Hàng kết hôn, mà còn có nhiều người khác nữa, trong khách sạn rất náo nhiệt, một đường vừa đi vừa nhìn, cuối cùng cũng đến hội trường tổ chức đám cưới của Lê Viễn Hàng. Ở cửa ra vào là hai bên nhà trai và nhà gái đang chào hỏi khách đến, cũng có người đang ký sổ.
Dù sao chăng nữa, dáng người và giá trị nhan sắc của Nguyễn Hạ đều rất tuyệt vời, cô xuất hiện ở chỗ nào đó, thì kiểu gì cũng sẽ thu hút không ít sự chú ý của người khác, giống như lúc này, Lê Tĩnh nhìn một chút thì lập tức chú ý đến cô đang đứng cạnh Tống Đình Thâm.
Mặc dù trước đó, anh trai không chỉ một lần nói rằng vợ của Tống Đình Thâm là một người đẹp thật sự nhưng cô ta vẫn luôn không tin, hoặc là vô thức không tin điều đó. Bởi vì chỉ tưởng tượng rằng Tống phu nhân kém đi một phần, cô ta mới có thể cân bằng tâm lý của mình, mới có dũng khí thích người đàn ông kia, mới dám hy vọng xa vời rằng có một ngày mình cũng sẽ trở thành người bên cạnh anh.
Dù thế nào thì Nguyễn Hạ cũng là vợ trên danh nghĩa của Tống Đình Thâm, ở trước mặt người ngoài anh vẫn làm rất đúng vai trò của mình, giới thiệu cô với các bạn cùng lớp và bạn bè. Nguyễn Hạ cũng biết cử xử khéo léo, rất là tự nhiên và thành thạo, cười híp mắt cùng bọn họ nói chuyện rất vui vẻ.
Tất cả mọi người cảm thấy, Tống Đình Thâm và vợ thật là xứng đôi, lại còn có thêm một đứa con trai đáng yêu và đẹp như vậy.
Có cái gì mà lại không hợp? Có lý do gì mà không hợp chứ?
Tống Đình Thâm không có giới thiệu Lê Tĩnh với Nguyễn Hạ, suy nghĩ của anh rất đơn giản cũng rất thẳng thắn. Một mặt là anh thấy mình chẳng có mối quan hệ riêng tư gì với Lê Tĩnh, chỉ là bởi vì có Lê Viễn Hàng, một mặt khác, bây giờ Lê Tĩnh cũng coi như là nhân viên của công ty anh, cũng không phải là lãnh đạo cấp cao, thật sự là không cần thiết phải giới thiệu.
Lê Tĩnh lại không nghĩ như vậy, cô ta chủ động tiến về phía trước, cười nhẹ với Nguyễn Hạ, nói: “Tống phu nhân, chào chị, em là Lê Tĩnh, là người hôm qua nói chuyện điện thoại với chị, em hiện tại cũng là nhân viên trong công ty của Tống đại ca. Bình thường cũng may nhờ Tống đại ca chiếu cố, chứ không thì em cũng không thể nào vào công ty thực tập được.”
Nguyễn Hạ không để lại dấu vết mà đánh giá cô ta. Thì ra đây chính là Lê Tĩnh. Dáng dấp rất xinh xắn, một thân váy hồng, càng lộ ra sự tươi đẹp của tuổi trẻ.
Mà lời này thật là ẩn ý nha, nếu như ngày hôm qua không có cuộc điện thoại đó, lời nói này của cô ta cũng chẳng có gì sai cả nhưng ngày hôm qua gọi điện thoại còn chưa đủ hay sao, hôm nay cô ta còn dám đến trước mặt cô, nói chồng cô chiếu cố như thế nào… Có chút thú vị. Đây là sợ cô không hiểu lầm hay sao? Nếu như cô và Tống Đình Thâm là vợ chồng đúng nghĩa, dù là tình cảm không còn tốt, nghe lời này trong lòng cũng sẽ cảm thấy khó chịu, chắc chắn cũng sẽ hiểu lầm anh và Lê Tĩnh có tư tình đi.
Thời đại bây giờ, chẳng lẽ thật sự còn có người muốn làm kẻ thứ ba hay sao? Đúng là cuộc sống mà.
Nguyễn Hạ cười cười: “Chào cô.”
Thái độ cũng không gọi là thân thiện nhưng cũng không lạnh nhạt.
Mặc dù Lê Tĩnh chủ động nhắc tới cú điện thoại tối hôm qua, Nguyễn Hạ cũng không muốn tiếp chiêu, đoán chừng ngay cả bản thân Lê Tĩnh cũng không nghĩ tới, cô và Tống Đình Thâm căn băn là một đôi vợ chồng hờ, những chuyện kia của anh, cô thật sự không có hứng thú, trừ khi ngày nào đó có một kẻ thứ ba gọi điện thoại nói đã có bầu để thị uy với cô, nếu không, kể cả cô biết Tống Đình Thâm ở bên ngoài làm chuyện gì đó, cô cũng phải giả bộ chẳng biết gì cả.
Cũng không phải là cô nhát gan, mà là nguyên chủ ngay từ đầu đã chọn kiểu hôn nhân như thế này, cô xuyên tới đây trở thành Nguyễn Hạ, tất nhiên có thể phủi mông một cái, ly hôn, chia tài sản rồi sống một cuộc sống tự do tự tại nhưng vấn đề ở đây là, cuộc sống bây giờ của cô đã rất tự do, nếu đã như vậy, cô cần gì phải vẽ vời thêm chuyện ly hôn.
Tống Đình Thâm cũng không đề cập tới, cũng không để ý đến cuộc sống riêng tư của cô như thế nào, cô cũng chẳng có tình cảm gì với Tống Đình Thâm, hai người chỉ giống như những người bạn cùng phòng, cuộc sống hài hòa biết bao nhiêu, nước sông không phạm nước giếng, đây là cách thức đôi vợ chồng hờ này ngầm hiểu với nhau, cô cũng không cần phải vừa đến đây đã phá vỡ sự cân bằng này.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!