PHẬN GÁI - Phận Gái - Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1909


PHẬN GÁI


Phận Gái - Phần 2


Ánh đèn đường cuối cùng đã tắt,chỉ còn nhen nhóm ánh đèn của quán Karaoke hắt ra ,tôi như kẻ bị cô lập đứng giữa ánh sáng và tối của lẽ đời…Tôi gạt nước mắt ,quay lại dắt chiếc xe đạp đi lủi thủi cố chạy nhanh về nhà…tôi gọi cho chồng đến vài chục cuộc cho đến khi đầu dây bên kia chỉ còn tiếng tút tút thuê bao hiện không liên lạc được…tôi vô vọng đi nấu bát mỳ tôm ăn mà chan với nước mắt…đời thật nhục nhã làm sao,hy vọng đây không phải sự thật.Cả đêm tôi chẳng ngủ chờ cho đến hôm sau,tôi cũng nghỉ hẳn một buổi chợ để chờ bằng được chồng về,phải hỏi cho ra lẽ.Tôi giặt quần áo phơi phóng xong cũng là lúc thấy chồng phi xe vào cửa…anh ta rất bình thường và tỏ ra không có chuyện gì …

Huy: Nay em không đi làm à
-Anh vào đi chúng ta nói chuyện
-Chuyện gì mà căng thẳng vậy
-Đêm qua tại sao em gọi anh không quay lại,anh nói là hôm nay mói về nhưng tại sao lại đi từ quán Karaoke ra cùng cô gái khác từ tối qua.
-Em hâm à ,đấy là của sếp anh,vợ ông ta theo dõi nên ông ta bảo anh giả bộ,anh k dám quay lại vì sợ em làm hỏng chuyện.
-Giả bộ mà hôn hít như thật vậy được à
-Bọn đó làm gái mà em bảo gì nó chả làm,anh còn ghê chết lên được,anh k nghĩ răng em lại nghĩ anh là người như thế.
-Em k hiểu tại sao anh phải nói dối và đi qua đêm,sau những gì em chứng kiến thì anh bảo em tin anh thế nào
-Đêm qua anh phải làm nốt công việc để cho sếp đi chơi gái,anh làm vc cả đêm còn k dc ngủ đây này,anh nói đến thế rồi mà em còn nghi ngờ anh thì anh chịu em đấy.
-Em đã tin ở anh cho đến khi thấy cô gái khác ôm hôn anh
-Anh nói diễn kịch mà cho vợ sếp nhìn thấy,anh đi ngủ đây,công việc của anh phức tạp,phải giao du nhưng anh chỉ biết có e và con và gia đình mình,anh thề đấy,anh muốn nhanh thành đạt để đón được con lên ở cùng chúng ta…( Huy vuốt má tôi)…

Anh ta lên giường nằm ngủ ngon lành,tôi cũng chẳng có thể hỏi gì được nữa khi chồng nói vậy,có lẽ tôi đã hiểu sai chăng.Vợ chồng phải có lòng tin thì mới bền lâu,cứ nghĩ như vậy tôi lại nghĩ theo chiều hướng tốt hơn,tích cực hơn.
Lọc cọc đạp con ra chợ,mua đầu cá trắm to về ướp ngon lành,nấu bữa cơm trưa cho chồng…
Huy: Thơm quá làm anh tỉnh đấy,vợ anh nấu cá là nhất.
-Anh này,em tin anh,em ít học hơn anh nên không hiểu rõ về công việc của anh thế nhưng chỉ mong anh luôn hướng về em và con,chỉ cần như vậy là đủ rồi,con còn nhỏ,chúng ta lại nghèo nữa nên chỉ cần một chút sai lầm hậu quả sẽ rất lớn.
-Anh là người thế nào chắc em rõ nhất,vì k muốn em vất vả nên anh càng phải cố gắng nỗ lực gấp đôi những người khác,thật sự anh quá mệt mỏi trong công việc rồi ,em đừng nghi ngờ anh nữa được không?
-Em chỉ nhắn nhủ như vậy với anh thôi còn việc thực hiện là ở anh mà…( Huy tỏ vẻ k vui)

Tối đến Huy diện đồ rồi lôi trong túi lọ nước hoa xịt thơm phức cả phòng,tôi thì đang ngồi đan áo len cho con vì sắp sang đông.
Huy: Anh lại đi với sếp đi dự sinh nhật
-Anh tháng này có lương chưa,em còn gửi tiền về cho bà đóng học cho con
-Ôi dào đóng học con đáng bao nhiêu,lương tháng này anh lấy mua vài cái áo sơ mi và mấy đôi giầy mới rồi.
-Sao anh không bảo em
-Em nhìn anh lên chức đã không chúc anh cái gì thì thôi giờ lại bắt đầu xét nét
-Nhưng 8 triệu tiền lương chứ ít đâu làm sao mua hết được
-Em nghĩ mua đồ tốt thì dc mấy món,anh mua 1 lần mặc còn chán,cái gì cần tiết kiệm thì tiết kiệm,cái gì cần thì cũng đừng xét nét quá.
-8 triệu cơ mà anh ,anh làm vậy thì còn tiền xe nữa mà
-Em ứng đi tháng sau anh nộp đủ,thôi anh đi đây ,em đóng cửa rồi ngủ trước đi có khi anh về muộn…

Nhìn chồng phóng vèo con xe tay ga ,quần áo là lượt như một công tử nhà giàu,còn tôi thì tiết kiệm tưng chút,mua len đan áo cho con hết 130k đan được 1 áo 1 khăn ấm vậy mà chồng dùng 8 triệu để mua hết đồ,biết là công việc cần ăn mặc chỉn chu nhưng mà tôi thật thấy anh thay đổi quá nhiều…
Giật mình dậy trời đã sáng,anh ta lại đi đêm không về…dắt con xe ra cổng chị công nhân hàng xóm nói nhỏ.
“ Mua xe mới rồi à em”
-Dạ vâng
-Xe ý đi chắc thích lắm nhỉ
-Em chưa đi thử làn nào,to với nặng em cũng không dám đi
-Chồng đèo đi là biết chứ cần gì đi
-Em cũng chưa ngồi thử lần nào…
-Ôi sao thế
-Chồng em bận đi suốt cũng chưa bh có thời gian đèo em đi chơi…
-Vợ chồng đôi khi phải hâm nóng tình cảm,nhìn chú Huy nhà em bóng mượt còn em là đàn bà mà k lo chăm chút sau thiệt thân…
-Em thì xuề xoà quen rồi,thôi em đi làm đây ạ…

Lại lọc cọc đạp con xe đạp trên khắp phố phường,đôi khi công an đuổi rồi là nhiều người bán khác cạnh tranh họ cũng đuổi…nửa ngày bán hàng trôi qua,tôi rẽ vào con ngõ nhỏ dưới gốc cây tôi ngồi nghỉ rồi lấy chiếc nón úp lên mặt ngủ tạm cho tới khi có điện thoại
Huy: Em đang ở đâu
-Em hỏi anh câu này mới đúng
-Anh hôm qua bận làm việc anh có nhắn tin cho em rồi mà
-Thôi được rồi có chuyện gì vậy
-Mẹ anh gọi lên bảo xây cái bếp làm buồng ngủ cho bọn mình ( quê nhà nghèo k có phòng riêng) xây sắp xong mà thiếu kinh phí,mẹ cần 20 triệu
-20 triệu ,lấy đâu ra mà có tiền mới mua xe hết rồi,anh bảo mẹ k cần xây vội vàng cứ thong thả.
-Sắp xong rồi lại không lo nốt thì lại bầy ra nữa bn cho đủ
-Nhưng chúng ta làm gì có tiền
-Anh tính đi vay bát họ
-Trời đất ơi anh nghĩ gì vậy,k có thì thôi sao lại vay nặng lãi
-hết cách rồi ,nếu k em có cách nào khả quan hơn thì em làm…
-Em chịu thật rồi…

Trưa Huy gọi tôi qua một quán đề bán sim thẻ nhưng vào bên trong toàn người xăm trổ mặt mũi ghê sợ
Huy: Đây là vợ em,em k đóng được thì vợ em đóng các anh yên tâm…
Vay lãi: Trông mày sáng sủa mà vợ mày trông chán nhỉ,mà thôi bán hàng như nó chắc cũng kiếm,này ngày mày kiếm bao nhiêu…
Tôi: Nhiều thì 250 ít thì 200 ạ
-Cũng được,tao cho mày vay ( Huy hí hửng) nhưng cả 2 vk ck mày kí vào đây,ngày đóng 400 ,20 triệu tao cắt luôn còn 16 triệu xong chưa
Huy: Em cám ơn hộ khẩu của em đây…
Vay lãi: Nào bảo con vợ mày kí vào
Tôi: Nhưng em k hiểu chuyện gì thế là thế nào anh Huy…
Huy: Anh sẽ lo được,cứ kí đi là dc ,mẹ ở quê cần ,anh là con mà k lo dc thì còn ai lo,kí đi em ( Huy cầm bàn tay tôi kí xoẹt vào giấy) xong rồi anh ( Cầm số tiền 16tr trên bàn Huy ra cửa cho tiền vào cốp)…anh đi gửi cho mẹ ,em kp lo anh sẽ kiếm thêm
-1 ngày đóng 400 lấy đâu ra hả anh
-Anh bảo được là được mà…

Cuộc sống cứ thế trôi qua,giờ thì tôi 1 ngày phải bán cật lực mới đủ 400 để đóng tiền,vừa đếm tiền ở công viên bọn đòi họ đã đến đứng xịch trước đầu xe…
Họ: Đóng 2 ngày luôn chứ
-Không vẫn 1 ngày thôi ạ ( đếm tiền lẻ)…
Tôi tức lên gọi điện cho chồng…
Huy: Anh đang chờ lấy một cục đã rồi anh đưa cho em luôn
-Em phải bán hàng bạt mạng thế nào anh biết không,em sợ không trụ nổi quá 1 tháng
-Anh sẽ lo em yên tâm
-3 hôm nay sao anh k về
-Tí anh về giờ,còn cầy tiền mà anh có chơi đâu…
Tối đến thấy Huy về đi bộ k thấy xe máy đâu
Huy: Xe anh để bảo dưỡng nó đang long long mấy con ốc
-Xe mới mà sao đã vậy rồi ( tôi đếm tiền để dưới gối)
-Tiền gì đây
-Mai em gửi cho mẹ gần tết rồi để mẹ còn mua đồ sắm tết
-Em nhiệt tình với mẹ đẻ quá nhỉ
-Bà chăm con vất vả cả năm rồi anh biếu mẹ có 1 triệu thôi mà
-Tháng này em đóng tiền xe chưa
-anh bảo mang tiền về nên em chờ chứ cũng làm gì có,làm bn đóng họ hết rồi,cả tháng nay k để dc đồng nào
-Uk anh ngủ đây ( tôi thấy ck uể oải)

Hôm sau tôi đi làm tranh thủ buổi trưa vè lấy tiền gửi cho mẹ thì phát hiện tiền k còn,tôi trấn tĩnh và chắc chắn chỉ có Huy biết,tôi gọi thì tắt máy,đến cơ quan
Nhân Viên: Ô anh Huy có vợ rồi á,chẳng bh thấy nhắc có vợ
-Vâng cho hỏi anh ấy đâu r ah
-xin nghỉ phép 1 tuần kêu đi du lịch mà
-Du lịch,chắc đùa chứ tiền đâu mà đi du lịch
-Ô em hỏi thật chị có phải vợ k vì nhìn ảnh không giống,a Huy lương mơi tăng lên 15 triệu thì thiếu gì tiền ạ..
-Ảnh nào cơ ( cô nhân viên đưa ảnh Huy chụp cùng cô gái khác đang đi du lịch ôm nhau vui vẻ trên một cái facebook khác)
-Em hơi thắc mắc chút đây kp là chị mà…
Tôi bủn rủn chân tay,họ chụp ảnh chek in ở khách sạn MT Đà Nẵng…tôi như một con ngu,tôi cười thói đời…mua vé tàu đi ngay trong đêm khi đến nơi tôi đứng trước khách sạn và ngồi chờ bên ngoài khi hỏi họ k nói số phòng,chỉ nói khách đã ra ngoài…
Tiếng cười của Huy cười lớn,tay quàng vai cô gái cả hai dường như mới tắm biển người ướt sũng…
Huy: Em đói k anh gọi tôm hấp nhé
Cô gái: Vâng gì cũng được ạ
Huy: Anh chiều em thế đêm nay phải chiều anh nhé ( tôi đi ngay Huy rồi gọi)
Tôi: Chồng à,anh tắm biển có vui không ( Huy giật mình quay lại)
Huy: Em sao em lại ở đây được
-Anh ngạc nhiên lắm nhỉ,đưa gái đi tắm biển ăn cắp tiền của vợ anh hoành tráng quá rồi
-Đừng ăn nói linh tinh
-Mày im mồm ( tôi hét lên cô gái kia sợ nép vào anh ta ,anh ta ôm kiểu che chở) tao dành cả thanh xuân để tin mày,để yêu và cưới mày,tao lang thang kiếm từng nghìn trên khắp con phố thế mà mày đã bh nghĩ rằng mày mua tôm hấp cho vợ ăn chưa Huy
-Em bình tĩnh lại và đi về đi nếu em muốn chúng ta sống tiếp tục
-Mày là thằng chó má,mày lừa tao
-anh k lừa ai cả,là em tự nguyện,anh cũng nói luôn anh muốn chia tay em lâu rồi,anh là người có cv ổn định k thể sống với cô vợ trông không khác gì bụi đời,anh còn đi dự sự kiện cần những cô gái nóng bỏng,em thì k làm dc điều đó ..
-Mới đi làm mà kêu cv ổn đinh vậy 3 năm qua mày sống bằng gì,nóng bỏng ý là chê vợ k hợp thời à
-Tuỳ em nghĩ,em cũng thấy rồi thì anh cho em biét luôn khỏi giấu diếm,đây là Trinh,bạn gái anh và là người anh yêu…( tôi bật cười mỉa mai)
-Hôm nay một là tao chết,hai là mày chết hoặc là tao vs mày chết đi,nếu k tao cả đời cũng không để mày yên ( Tôi với con dao của người bán hoa quả rong đang mời mua)

Tôi chạy tới đẩy cô gái đâm phập vào bụng Huy rồi ấn mạnh,anh ta tóm lấy tóc tôi
Huy: Con chó cái mày điên…
-Tao điên rồi kể từ lúc này tao chấp nhận là kẻ điên ( tôi rút dao đâm phập hai phát liên tiếp)…
Tôi một sống một còn với kẻ bạc nghĩa này,chỉ có lúc này tôi lại quên rằng tôi còn có con nhỏ mới 3 tuổi đang chờ mẹ mua áo mới về ăn tết…

– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN