PHẬN GÁI
Phận Gái - Phần 3
Hoá ra đàn ông trên đời này có lẽ đều làm trò,chúng ta có thể giận hờn vu vơ nhưng khi họ nói ngọt vài câu thì chúng ta lại xuôi lòng,đó chính là bản năng của phụ nữ,dễ dàng bỏ qua và nhẫn nhịn hết sức có thể,thế nhưng nhẫn nhịn đồng nghĩa với việc một là có tất cả hai là chẳng có gì,phụ nữ đúng là hơn nhau ở tấm chồng,nếu biết như vậy tôi thà rằng không lấy chồng thế nhưng tất cả chỉ là muộn màng…
Tôi với chiếc áo cũ màu dính đầy máu nhìn chồng nằm gục trên vũng máu,buông con dao xuống ,cô bồ của anh ta hét lên,người dân và bảo vệ vây xung quanh,tôi bất giác quay đi chạy thì bị dân giữ lại…
Dân: Giết người rồi cô gái này giết người rồi…
Tôi hoảng loạn nhìn những ánh mắt của người xung quanh,lúc này tôi là người sai thế nhưng ẩn sâu những gì họ thấy ,họ chẳng phải tôi nên chẳng thể nào có thể hiểu tôi đang phải trải qua điều gì…
Cạch…
Quản Giáo: Phạm nhân Hoàng Thu Thuỳ ra bên ngoài đi…
Tôi tay bị còng đang chờ bị xét xử sau ngày tôi đâm chồng mình,nhà anh ta không rút đơn thậm chí còn kiên quyết đưa tôi ra pháp luật cho bằng được và đòi bồi thường…ra bên ngoài nhìn bố mẹ già tay sách túi bánh đa đi vào trong…
Mẹ: Thuỳ…( mẹ khóc khi thấy tôi)
-Mẹ đừng khóc mẹ khóc thì con cũng sẽ khóc đấy
-Con ngu lắm con ơi là con,không có nó thì về quê nhà có rau ăn rau có cháo ăn cháo
Bố: Sắp xử rồi nên bố mẹ mới được vào thăm,có đến nhà nó xin xỏ rồi nhưng vẫn vậy còn đuổi bố mẹ như đuổi tà…
Tôi: Bố mẹ không cần đến nhà nó nữa,con chỉ hối hận là để nhím sau này lớn lên nếu nó biết con từng định đâm chết bố nó,con sợ sẽ mất con bé
Mẹ: Chờ nó lớn sẽ nói sau bây giờ chỉ biết mẹ đi làm thôi
-Vâng mẹ giấu kĩ cho con nhé
-Ở quê biết hết rồi chỉ sợ không giấu được lâu
-Được đến đâu hay đến đó vậy
-Con ở đây có bị bắt nạt không
-Không mẹ à,ai cũng biết hoàn cảnh của con nên mẹ đừng lo ,con sẽ sớm về thôi…
Tôi cố gượng cười rồi cầm túi bánh đa của mẹ đưa ,mẹ nhét vào tay tôi tờ 500 nghìn
Tôi: Mẹ cầm về mua sữa cho nhím,con sẽ tự lo được mẹ ạ
-Uk ( mẹ vẫn khóc) cứ cải tạo tốt mẹ chăm nhim thay cho con…
Tôi quay đi bật khóc cố cắn răng để mẹ không thấy ,tôi đã mất tất cả…
Phiên toà diễn ra
Chủ toạ: Xét thấy bị cáo có hành vi như vậy một lần cũng do bên bị hại đã không hành xử đúng mực,không chấp hành đúng 1 vợ 1 chồng,xét thấy nhân thân tốt lại có con nhỏ toà tuyên án 3 năm tù giam và bồi thường cho bị hại số tiền 80 triệu đồng,kết thúc xét xử tại đây.
Bên nhà chồng chỉ có bố mẹ chồng đại diện,anh ta không đến,bên nhà tôi chỉ có bố đi đại diện,tôi trước khi bị đưa lên xe bố nhét vào tay tôi tấm ảnh của con gái
Bố: cải tạo tốt để về sớm nhé con… ( tôi gật rồi quay lên xe ôm ảnh con trong tay và khóc lớn,con của mẹ)…
2 năm trôi qua tôi nhận được thư của bố mẹ gửi vào nói rằng con gái tôi lên kg,đó là điều mà làm tôi hạnh phúc nhất lúc này,mỗi lá thư kèm bức ảnh của con,tôi kẹp gọn gàng dưới gối…
Bạn Tù: Con gái à,xinh nhỉ giống mẹ.
-Uk cũng lớn rồi
-Nhà nội nhà nó k dành nuôi cháu à
-Nghe nói là con gái nên họ k thiết
-Nhà nó dã man thật đấy,nhất là thằng bố nó,tao tự hỏi mày hi sinh vậy có thấy ngu không
-Biết thì cũng muộn rồi,may là k chết vì nếu nó chết thì không biết bao giờ mới ra được tù…
-Bây giờ mày trở thành có vết nhơ là đi tù rồi sẽ khổ đấy
-Tao k qtrong chuyện ý,khi nào ra tù tao vẫn sẽ lại đi bán đồ rong
-tao như mày thì tao kiếm thật nhiều tiền cho chồng mày nó phải hối hận
-Người như nó kb đến chữ hối hận đâu…tao cũng cay lắm nghe nói nó cũng làm giảng viên truyền thông có tiếng,lương kiếm không ít ,tao khinh.
-Khinh thì làm gì khi mày đi làm nuôi nó để rồi khi nó có cái bằng kiếm ra tiền nó lại coi thường nghề của mày,đàn ông nó bạc vậy đấy.
Tôi luôn nghĩ rằng khi ra tù tôi nhất định phải trả thù Huy,nỗi hận của đàn bà có lẽ còn ghê gớm hơn mọi loại thuốc độc…nhưng cô ta nói đúng trả thù thì cũng cần có tiền,mình làm gì sau khi có vết nhơ là từng đi tù đây?…
Quản giáo: Ân xá mồng 2/9 năm nay được 8 người ra ,khi ra tù nhất định phải làm công dân tốt,hãy quý trọng chính bản thân mình …
Nghe quản giáo đọc có tên tôi,tôi ôm cô gái cùng phòng rồi khóc lớn
Tôi: Tao được về với con rồi mày ơi
Bạn tù: Tao cũng được về với con rồi ,nhớ giữ liên lạc,kiếm dc việc ngon ổn định tao sẽ báo mày…
-Uk ok nhé.
Tôi ra khỏi trại hít một hơi thật sâu,bắt chuyến xe gần nhất để về quê nhà,vừa đến ngõ thấy tôi con gái kêu lớn
Con: Mẹ về,mẹ ơi ( con bé chạy ra ôm chầm)
-Con của mẹ,mẹ về rồi đây …
Tối đến ngồi chải tóc cho con
Nhím: Mẹ ơi bố quên con rồi
-Sao nhím nói vậy
-Bố đón con có 1 lần rồi bảo con từ nay về sau bố có thể không đến đón con được,con buồn lắm
-Giờ có mẹ rồi con sẽ ổn thôi…chỉ cần mẹ con mình là được rồi…( tôi ôm con)
-Mẹ ơi mẹ có đi nữa không
-Không mẹ sẽ ở nhà với con…
Ở nhà với con gái qua mùa gặt lúa cho bố mẹ,tôi chưa bao giờ thấy tâm trạng thoải mái như lúc này…cô làm đồng cùng người làng bên ,ngôi làng của chồng.
“ Nhà nó đang xây nhà thấy bảo hơn 2 tỉ tiền xây,xây to lắm”
-Vậy thì tốt quá rồi
-Thằng Huy thấy mẹ nó kể kiếm tiền ác lắm,nói chung là kiếm được
-anh ta lấy vợ chưa cô
-Chưa nhưng mỗi lần về lại thấy bảo đi vs 1 đứa
-Anh ta đào hoa lại có tiền thì thiếu gì gái đâu cô
-Ở làng ai chẳng biết nếu không có cháu đi làm nuôi nó đi học thì sao nó có hôm nay,việc xảy ra ngta thương cháu nhiều hơn trách
-Chuyện qua rồi cô ạ giờ cháu thấy thoải mái lắm rồi
-Uk cố gắng nhé xinh xắn như cháu lấy đâu chả dc chồng
-Ôi lấy làm gì nữa cô ( tôi cười nhạt)…
Trở về nhà tôi ngồi vào máy tính của em gái lên mạng xem hắn thuyết trình…
Hiền ( em gái): Chị xem nó làm gì,thằng chó đểu
-không được nói thế
-Chị có biết bố mẹ phải trả góp thay chị rồi đền bù cho nhà nó 80 triệu thì mới yên không
-Sao chị k thấy mẹ nói gì
-Tiền vay nặng lãi,tiền trả góp bố mẹ trả hết cho chị đấy,nuôi dc lứa lợn nào cũng bán non dù giá rẻ để lấy tiền trả cho họ,bố mẹ để cho chị lấy ck chứ kp để chị mang nợ cho bố mẹ…còn nó sống nhăn răng ăn chơi xây nhà to,con nhím nó cũng k đến thăm con bé còn bỏ bẵng cho nhà mình luôn…chị tự suy nghĩ đi lựa chọn sai ở chị đừng để sai càng thêm sai nữa…
Tôi buồn bã kb bố mẹ đã phải gánh cho tôi nhiều như vậy,nhìn bố mẹ phơi từng hạt thóc ngoài sân mà tôi lòng đau như cắt,nuôi con gái lớn lấy ck rồi còn mang nợ thay con,cả đời vì con…điện thoại của cô bạn tù reo lên…
Tù: Có việc đấy đi làm không
-Làm gì vậy có chứ có…
-Đi tour mày đi không
-Không hiểu
-Là đi chơi với mấy thằng lắm tiền ý,đi 3 ngày được 1 ngàn đô
-Ý mày là làm gái á
-Thế mày nghĩ làm gì 3 ngày dc 1 ngàn đô,tao đây là có bà chị quen,quý lắm bà ý mới gọi,tao ngoại hình ok mày cũng thế nên tội gì mà không kiếm,mất gì đâu,phải kiếm tiền xinh đẹp cho chồng cũ mày thấy rõ là mày đã thay đổi
-Thay đổi mà làm gì chỉ là tao cũng cần tiền cho bố mẹ …còn chồng cũ tao sẽ nghĩ cách cho nó thân tàn ma dại luôn…
-Muốn nó bị thế trước mắt phải có tiền ,có đi thì nhắn lại cho tao luôn nhé
-Uk tao suy nghĩ chút…
Cúp máy tôi nhìn con gái học bên hiên,bố mẹ thì đang ngồi đếm tiền những nghìn lẻ giống khi xưa tôi cũng kiếm từng nghìn lẻ để nuôi chồng ăn học mà chẳng báo đáp cho bố mẹ ,thấy bố nói với mẹ
Bố: Ngân hàng còn mấy tháng nữa bà
-Còn 6 tháng nữa cơ,xong ông chở bao thóc này đi bán đi còn nộp tiền cho đúng hạn,thừa tiền thì ông qua đầu làng mua cho nhím ít sữa nhé
-uk tôi đi đây ( thấy bố chở bao thóc đi mà tôi bật khóc)
Con xin lỗi bố mẹ nhiều…con nhất định sẽ kiếm tiền về dù có phải làm gái đi chăng nữa,cuộc đời con chẳng còn gì nữa thì con cũng sẽ dùng nốt nửa đời còn lại để báo đáp bố mẹ,phụ nữ nhớ nhé chỉ có bố mẹ mình là luôn lo cho mình ngoài ra chồng chỉ là phù du nhất là có câu chẳng ai nắm tay ai từ sáng đến tối…
–
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!