Phật Tử Bị Giới Giải Trí Bắt Cóc - Chương 37
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
15


Phật Tử Bị Giới Giải Trí Bắt Cóc


Chương 37


Đối mặt với tiếng la hét của fan Tu Tâm, fans Tần Ngọc, Nhiếp Vũ Nùng người xem vốn chuyên chú mắng chửi đều nhanh chóng biến mất.

Lúc này, tài khoản Tu Tâm vừa mở cuối cùng cũng đăng lên một Weibo đầu tiên.

@Sở Thần: A Di Đà Phật, bần tăng bái kiến các vị thí chủ. [Ảnh]

Đồ Tu Tâm phối là một bộ trong tấm poster Vô Danh, cho nên mọi người nhìn thấy câu này, chỉ nghĩ Tu Tâm đang quảng bá phim. Fans vốn muốn đối đầu với người khác lập tức xông vào khu bình luận.

【Ông xã thật sự quá mạnh mẽ, thân là fan trực tiếp nằm chờ thắng. 】

【Bé con Vô Danh thật đẹp! 】

【A a a a a a lão bà cuối cùng anh cũng đăng Weibo!】

Không chỉ fans đổ xô tụ tập, rất nhiều minh tinh cũng bày tỏ sự ủng hộ Tu Tâm dưới weibo này, trong số những người này có người tham gia《Hiệp sĩ》, ví dụ như Tần Ngọc, Nhiếp Vũ Nùng; Cũng có các thí sinh “sở trường trò hay”; Thậm chí còn có một ít người căn bản Tu Tâm không quen biết, tuyến mười tám đang cọ nhiệt.

Quý Hạo Quyền: Cuối cùng《Hiệp sĩ》 cũng chiếu, em còn chạy đến đoàn phim làm diễn viên quần chúng, không biết mọi người có phát hiện không? Bộ này là tác phẩm định tình của em với anh Sở Thần ~ Lúc ấy anh Sở Thần đã cứu em một mạng, em đành lấy thân báo đáp vậy. [Thẹn thùng]

Thu Phi: Tuy rằng không có tiền bao hết phòng cho anh Sở Thần, nhưng một hai tấm vé xem phim tôi vẫn bỏ ra được, đăng weibo rút thăm hai fan cùng đi xem hiệp sĩ.

Tần Ngọc: Vô Danh, cùng đi xem phim không?

Nhiếp Vũ Nùng: Tôi cũng đi! Nhất định lần này tôi sẽ không làm kỳ đà cản mũi nữa!

……

Phản ứng của fans và giới chuyên môn cũng đủ để chứng minh Vô Danh do Tu Tâm thủ vai được khen ngợi như thế nào. Hòa thượng áo trắng dung mạo xinh đẹp, khí chất cao thượng, võ công cao cường lại thỉnh thoảng có chút ngốc nghếch, vừa xuất hiện đã biến thành ánh trăng sáng của rất nhiều người!

Fans của Tu Tâm vốn đang chậm rãi mà tăng lại đột nhiên tăng cao, những fan mới này đều là fans nhân vật từ “Hiệp sĩ”.

Mặc dù trước đó vì《Sở trường trò hay》, Tu Tâm cũng thu hút rất nhiều fans. Nhưng những fans này hoặc là bị thu hút bởi giá trị nhan sắc của Tu Tâm, hoặc là bị thuyết phục bởi tính cách Tu Tâm.

Nhóm fans này lại thực sự vì nhân vật Tu Tâm diễn và diễn xuất của cậu mà vào hố, đánh dấu một bước ngoặt mới Tu Tâm thật sự đã trở thành một diễn viên.

【Mới từ rạp chiếu phim về, lập tức đi tìm người diễn vai Vô Danh, anh trai nhỏ anh thật đẹp trai! Nhảy hố!】

【Lúc trước tôi nhìn thấy tên Sở Thần trên hot search, luôn cho rằng anh nổi tiếng là nhờ bỏ tiền mà được nâng, cũng không có hứng thú vào hot search… Đây là loại mới của “ba qua cửa mà không vào”! Thật đáng hận, tôi đã bỏ lỡ anh quá lâu!】

【Lần đầu tiên tôi biết Sở Thần, là vì có tin đồn giả anh ta nhờ quy tắc ngầm mà thượng vị cướp đi nhân vật Vô Danh. Bây giờ tôi chỉ muốn nói với tên đã bịa đặt: Đánh rắm!!! Sở Thần trời sinh đã là Vô Danh! Ngoại trừ anh ta, nơi nào có thể tìm thấy một diễn viên đẹp như vậy, khí chất tuyệt vời như vậy? 】

【Tôi đồng ý, bây giờ xem lại đoạn ghi hình《Sở trường trò hay》, có đôi khi đều hoảng hốt cảm thấy Sở Thần không chỉ là đệ tử tục gia, mà là phật tu tuyệt tình đoạn ái gì đó lịch lãm trong giới giải trí. 】

【Chỉ là, bây giờ giới giải trí còn có đệ tử phật môn tục gia thứ hai sao? Nói đến, Sở Thần tuy rằng chỉ là một đệ tử tục gia, nhưng hình như ở trong Phật môn nhân duyên không tệ nha. Hôm qua trong buổi công chiếu thứ ba của《Sở trường trò hay》, đã có người thấy có rất nhiều hòa thượng đến hiện trường ủng hộ hắn. Hôm nay khi tôi đến rạp chiếu phim, hình như cũng thấy một đại sư đi xem《Hiệp sĩ》ủng hộ Sở Thần. 】

【Mặt fans Sở Thần vẫn như trước thật dày, không cho phép đại sư người ta xem phim sao? Chỉ cần là hòa thượng đi xem phim, đều đi ủng hộ Sở Thần?】

【Hình như tôi cũng thấy hai nhóm đại sư ở rạp, trước đây khi tôi đi xem phim, chưa bao giờ gặp hòa thượng.】

【Tôi cũng vậy, tôi cũng vậy…】

Một tiểu hòa thượng của chùa Thanh Thủy nhìn thấy những bình luận này, không nhịn được trả lời: “Bọn họ không phải đi ủng hộ Sở Thần chẳng lẽ muốn đi ủng hộ cậu sao? “

Kết quả cậu ta mới gõ chữ một nửa thì bị một nam nhân phát hiện: “Con đang làm gì? Buổi sáng không tập trung gõ mõ niệm kinh, còn dám nghịch điện thoại? “

Tiểu hòa thượng quay đầu nhìn, phát hiện người đang nói là phương trượng Phàm. Theo bản năng cậu ta muốn giấu điện thoại đi, kết quả lại không kịp, Phàm đã nhìn thấy nội dung trên điện thoại của cậu ta có người nhắc tới “Sở Thần”.

Phàm cũng biết tục danh của Tu Tâm, dù sao chứng minh thư và hộ khẩu của cậu đều do ông làm giúp, ông còn tưởng Tu Tâm xảy ra chuyện gì, trầm giọng nói: “Đem điện thoại di động giao ra. “

Tiểu hòa thượng đối mặt với Phàm không dám không nghe theo, chỉ có thể ở một bên lặng lẽ rơi lệ trong lòng, vì Tu Tâm mà xin lỗi, một bên dùng hai tay đưa điện thoại lên…

Mười phút sau, cuối cùng thông qua lời nói của tiểu hòa thượng biết được Tu Tâm vào vòng Phàm trừng lớn hai mắt: “Con nói Tu Tâm sư huynh của con tiến vào giới giải trí đi đóng phim? Còn bạo hồng?! “

Tiểu hòa thượng gật gật đầu, Phàm không thể tin được việc này, nhưng những gì dân mạng đang thảo luận với ảnh Tu Tâm trên sân khấu đều không phải giả.

Nhìn không ra biểu cảm của Phàm, tiểu hòa thượng yếu ớt hỏi: “Phương trượng, ngài muốn Tu Tâm sư huynh lui vòng sao? “

Phàm không trả lời, chỉ một lát sau đột nhiên nói: “Đi, thông báo cho chùa, hai ngày nữa trong chùa tổ chức hoạt động, dẫn mọi người đến rạp chiếu phim xem phim, hun đúc thể xác tinh thần. “

Tiểu hòa thượng:?

Phàm muốn xem bộ phim nào không cần nói cũng biết, hai ngày sau, trong một rạp chiếu phim ở H thị xảy ra một cảnh tượng kỳ lạ. Chỉ thấy ở trong một phòng chiếu phim lại bị một đám hòa thượng bao hết, có một cặp người yêu vào nhầm phòng chiếu phim nhìn thấy đầu trọc đầy sân khấu, còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.

Sau khi xem xong《Hiệp sĩ》trong rạp, có sư thúc không nhịn được hỏi Phàm: “Tu Tâm nhà chúng ta hóa ra còn có thiên phú như vậy sao? “

“Tất nhiên.” Vẻ mặt Phàm kiêu ngạo nói: “Cũng không nhìn xem là học trò của ai, học trò của tôi làm gì mà chẳng có thiên phú? “

Nhưng sau khi Phàm nói xong, tự dưng lại chuyển sang câu khác: “Chỉ là lão phu cũng không ngờ, nó lại vào giới giải trí, trong giới này Ngư Long hỗn tạp… Đứa nhỏ Tu Tâm này lại hồn nhiên chân thành…”

“Saonào, lo lắng cho nó?” Sư thúc hỏi: “Vậy có muốn đi nhìn nó một chút không? “

Nghe nói như vậy, Phàm có chút động lòng, nhưng vẫn cứng miệng: “Đi xem nó làm gì, nó coi như bị người lừa gạt, bị người bắt nạt, cũng là một phần của tu hành. Nếu đã nhập thế, làm sao có thể chỉ nếm vui mừng? “

“Cũng đành vậy. ” Sư thúc thở dài: “Chỉ là Tu Tâm quá lương thiện, hai ngày nay tôi nghe nói nó không có quan hệ tốt với đứa nhỏ bị Sở gia ôm nhầm, đứa nhỏ kia còn luôn tìm cách đối phó Sở Thần, nghĩ đến cuộc sống của nó ở Sở gia cũng không mấy vui vẻ. “

Nghe nói như vậy, Phàm có chút đứng ngồi không yên, chỉ cảm thấy dưới mông có kiến đang bò. Ngã phật từ bi, lúc trước ông vội vàng đuổi Tu Tâm xuống núi, là vì muốn để Tu Tâm trước khi chính thức kế thừa Phật môn, sống một cuộc sống khoái hoạt chỉ thuộc về mình, làm sao nghĩ đến việc Tu Tâm xuống núi sẽ phải chịu khổ?

Nghĩ như vậy, Phàm không nhịn được ở trong lòng tính toán, sau khi Tu Tâm với ông đều xuống núi, có lẽ chùa Thanh Thủy sẽ không quá loạn. Ông chỉ muốn nhìn Tu Tâm một chút sẽ về ngay, hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì lớn…

Sau khi Phàm xem phim, còn đang giơ cờ bất định, mà có vài người lại đã hạ quyết tâm muốn đi tìm Tu Tâm.

*

“Chương trình đã kết thúc ghi hình rồi sao Sở Thần vẫn chưa về nhà?” Mẹ Sở có chút không vui nói.

Sở Ý giống như có ý tốt vì Tu Tâm giải thích: “Mẹ, mẹ đừng nóng vội. Sau khi anh Sở Thần rời khỏi tổ chương trình hình như lại đi quảng bá phim, có lẽ so với việc phải về nhà anh ấy còn có việc quan trọng hơn. “

Mã Bội Vân không muốn nghe loại lời này, bởi vì Sở Quốc Hùng, Sở Hồng đều là người cuồng công việc, cả ngày chỉ biết vùi đầu vào công việc không về nhà.

Bà không thể không phàn nàn: “Làm việc, làm việc. Cả ngày chỉ biết làm việc, vẫn là con trai cưng của tôi tốt, biết về nhà với tôi. “

Nói xong, bà vội vàng vỗ tay con trai cưng Sở Ý một chút.

Sở Ý vội vàng nói tiếp một ít lời lời vỗ mông ngựa đem Mã Bội Vân dỗ đến tâm hoa nở rộ.

Hai mẹ con này hiển nhiên đã quên việc Tu Tâm đã sớm lưu lại một phong thư, cùng Sở gia đoạn tuyệt quan hệ. Bọn họ cũng không coi Tu Tâm là người nhà, Tu Tâm cũng không coi Sở gia là “nhà”, làm sao có thể “về nhà”? Cho dù mấy ngày nay Tu Tâm không có việc làm, cậu cũng sẽ không về Sở gia.

Cái gọi là “Núi không đến thì ta đi tìm núi”, Mã Bội Vân ở nhà chờ hai ngày Tu Tâm cũng không về, bị Sở Ý dỗ đến vui vẻ bà quyết định: “Hừ, nó không về, tôi đi nhìn xem nó rốt cuộc cả ngày bận cái gì, thế mà bận đến mức ngay cả nhà cũng quên về. Lúc trước Sở Hồng tự mình đi tìm nó, Sở gia chúng ta cũng đã công bố thân phận của nó ra bên ngoài, nó còn muốn thế nào? “

Mã Bội Vân hiện tại sau khi nhận ra Tu Tâm mới là con ruột của bà, tuy rằng tình cảm đối với Tu Tâm cũng không sâu, nhưng không hiểu sao lại sinh ra một cỗ dụ.c vọng khống chế của cha mẹ đối với con nhỏ.

Nhưng Sở Ý ở một bên nhìn, đây không thể nghi ngờ là Mã Bội Vân muốn tiếp nhận Tu Tâm mà rời xa cậu ta, tươi cười dịu dàng trên mặt cậu ta thiếu chút nữa không duy trì được. Cậu ta không khỏi đến đồ vật mẹ của cậu ta Khương Tố Lan đưa cho.

Về phần thuốc này phải dùng trên người ai… Sở Ý đã xác định được mục tiêu, đó chính là — Sở Hồng.

Sở Ý nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy trong tất cả những người quen biết của cậu ta, Sở Hồng là người tốt nhất. Đầu tiên cậu ta đối với Sở gia đã có chấp niệm, cậu ta không muốn rời khỏi Sở gia. Tiếp theo Sở gia đối với cậu ta mà nói là “thủy chung thân cận”, vì sao cậu ta phải bỏ cầu gần mà chiếm cầu xa? Cuối cùng, Sở Hồng đối xử với cậu ta tốt như vậy, thích cậu ta như vậy, sau khi “thương tổn” cậu ta, nhất định sẽ có trách nhiệm với cậu ta, cho dù Sở Hồng đối với cậu ta chỉ thích như thích em trai. Cho dù Sở Hồng không tiếp nhận được cậu ta, nhất định Mã Bội Vân cũng sẽ vì cậu ta mà làm chủ.

Sở Ý càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này có thể làm được, ở trong lòng bắt đầu mưu tính thời cơ thích hợp…

*

Tại thời điểm Phàm và Mã Bội Vân đều muốn đi tìm Tu Tâm, đã có một người đến trước một bước.

Leng keng —

“Ai vậy?” Tu Tâm nghe thấy tiếng chuông mở cửa phòng, liếc mắt một cái thấy một nam nhân mặc âu phục, thần thanh cốt tú.

Chỉ thấy sau khi anh ta thấy được Tu Tâm, hai mắt sáng ngời kêu lên: “Chào chị dâu! “

Tu Tâm có chút sửng sốt, muốn đóng cửa lại: “Xin lỗi, cậu tìm nhầm người rồi. “

“Chị dâu! Không tìm nhầm, không nhầm! Chị dâu em đến đây để gửi cho anh người quản lý và trợ lý! “

Tác giả có lời muốn nói:

Hôm nay có chút việc, gõ ba ngàn chữ trước, còn có một chương vào rạng sáng, mọi người không cần chờ, ngủ ngon!

Chú thích:

– Thần thanh cốt tú (shén qīng gǔ xiù): dùng để mô tả một người trông sạch sẽ, trang nghiêm và tú mĩ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN