Lúc này Kinh Huy đang nấu bữa trưa trong phòng bếp, nghe được một tiếng “chị dâu”, hắn lập tức cầm dao thái từ nhà bếp chạy ra, ngoan độc nói: “Kêu bậy cái gì? “
Nghe Kinh Huy nói, Tu Tâm mới biết người nam nhân khả nghi trước mắt này cũng không phải tìm nhầm người, vì thế buông tay ra khỏi cửa.
Kinh Hàng vội vàng chen vào bên trong: “Chào chị dâu, em là em trai Kinh Huy, Kinh Hàng, lần đầu gặp mặt, không cần cho em quà ra mắt. “
Nói xong Kinh Hàng liền vươn tay, giống như muốn bắt tay với Tu Tâm. Tu Tâm có chút kinh ngạc thì ra Kinh Huy có em trai lại có chút khó hiểu: “「Chị dâu」là biệt danh đặc thù gì sao? “
Không đợi Kinh Hàng trả lời, phía sau anh đột nhiên lại chui ra một người: “Anh Sở Thần! Anh còn nhớ em không? “
“Hạ Hoành?” Tu Tâm không nghĩ tới sẽ gặp y ở chỗ này, cậu có chút bất ngờ hỏi: “Sao cậu lại đến đây?”
Hạ Hoành là người lúc trước dẫn Tu Tâm tiến vào đoàn phim《Hiệp sĩ》, có thể nói nếu không do y, rất có thể Tu Tâm sẽ không gia nhập giới giải trí. Trước kia lúc Tu Tâm bị Liên Bách hãm hại, y còn vì Tu Tâm mà lên tiếng ở trên mạng, nhưng mà việc này Tu Tâm cũng không biết.
Thấy Tu Tâm còn nhận ra y, Hạ Hoành cảm động nói: “Đúng đúng đúng, là em. Em nghe nói anh Sở Thần muốn tuyển trợ lý, trùng hợp là em đang muốn đổi một công việc khác, vì vậy em lập tức đến ứng tuyển. “
Lúc này Tu Tâm mới nhớ ra, vừa rồi lúc Kinh Hàng ở ngoài cửa hình như có nói “tặng người quản lý và trợ lý” cho cậu, không ngờ trợ lý mà anh nhắc đến lại là Hạ Hoành, thật sự quá hữu duyên.
Hạ Hoành vốn làm công việc ghi chép ở trường quay, loại công việc này cần kiên nhẫn và tỉ mỉ, hiện giờ làm trợ lý cũng rất thích hợp.
“Đừng đứng ở cửa, vào trước đi.” Kinh Huy ở trong phòng gọi bọn họ vào.
Kinh Hàng nhìn con dao trong tay Kinh Huy, nuốt nước bọt, vừa đi vào trong phòng, vừa hỏi: “Anh, dì đâu? Sao anh lại tự mình động thủ? “
Hạ Hoành cũng đi theo phía sau anh cẩn thận đi vào phòng, chờ sau khi hai đại nam nhân đều đi vào, Tu Tâm mới phát hiện phía sau bọn họ còn có một người phụ nữ thân hình cao gầy.
Tu Tâm giống như hiểu rõ, nhìn nàng chào hỏi: “Xin chào, tôi là Sở Thần. Chị là người quản lý Kinh Huy giúp tôi tìm sao? “
Lúc trước Tu Tâm vẫn không có đoàn đội thuộc về mình, nhưng bây giờ nếu cậu muốn chính thức tiến vào giới giải trí, không có người quản lý và trợ lý của mình thì không được, Tu Tâm liền phiền Kinh Huy giúp cậu tìm.
Thật ra Tu Tâm mới nhờ vả Kinh Huy vào hôm qua, kết quả không ngờ người Kinh Huy giúp cậu tìm đã đến hôm nay, cậu không biết Kinh Huy đã sớm giúp cậu sắp xếp chuyện này.
“Xin chào.” Người phụ nữ kia tự nhiên hào phóng cùng Tu Tâm nói: “Tôi là Tuân Duệ Nhã, đây là sơ yếu lý lịch của tôi, nếu cậu hài lòng về tôi, chúng ta có thể lập tức ký hợp đồng. “
Tuân Duệ Nhã hiển nhiên đã có chuẩn bị mà đến, sau khi nói xong liền lấy ra sơ yếu lý lịch mình đã chuẩn bị sẵn trong túi xách. Tu Tâm tiếp nhận nó, phát hiện trong sơ yếu lý lịch Tuân Duệ Nhã thật sự rất giỏi. Có thể khinh thường phần lớn người không có kinh nghiệm, nhìn nàng chỉ là ba, bốn mươi tuổi, thế nhưng lại dẫn được một ảnh đế, hai ảnh hậu.
Hơn nữa yêu cầu trả lương của nàng cũng thấp hơn người quản lý bình thường, người quản lý bình thường đều rút ra hơn 20% tiền thu nhập của người dưới tay, mà Tuân Duệ Nhã chỉ yêu cầu có được 10% thu nhập của Tu Tâm.
Tu Tâm buồn bực: “Rõ ràng chị có thể yêu cầu trích phần trăm cao hơn…”
Tuân Duệ Nhã cười cười: “Tôi tin tưởng cậu hoàn toàn có thể hơn những người khác không cần 20%. “
“Hình như tôi không có lý do gì để từ chối.” Tu Tâm cười chủ động vươn tay với Tuân Duệ Nhã.
Nhìn hai người lấy hiệu suất siêu cao, nhanh chóng đàm phán, thành công rồi hợp tác trước cửa, Kinh Hàng có chút kinh ngạc: “Anh, chị dâu em thật đúng là lôi lệ phong hành a. “
Kinh Huy vừa mới cất xong dao thái, nghe xưng hô của Kinh Hàng rối rắm mở miệng: “Đừng gọi “chị dâu” lung tung. “
Nghe lời này, kinh ngạc trên mặt Kinh Hàng càng nặng: “Anh, không phải bây giờ anh vẫn chưa bắt được chị dâu chứ? Anh…”
Có phải là vậy không?
Kinh Hàng vì mạng sống không đem nửa câu sau nói ra, ngược lại hỏi: “Ừm… Có muốn em giúp anh thử tài trợ một ít tài nguyên cho chị dâu không? Đương nhiên, em không có ý làm nhục chị dâu, chỉ nghĩ nếu làm như vậy có thể chị dâu sẽ vui vẻ hơn. “
Kinh Huy trầm mặc trong chốc lát: “Bây giờ bọn anh chỉ là bạn bè. “
Kinh Hàng nghẹn lời: “Anh, thì ra anh vì “bạn bè”, ngay cả công ty cũng không cần, bất chấp nguyên tắc mà lộ diện trước mặt công chúng, cùng anh ấy đến công viên giải trí, dốc hết sức giúp anh ấy khống chế dư luận mà anh còn ngây thơ cho rằng hai người chỉ là “bạn bè”? “
Nói xong, Kinh Hàng làm vẻ mặt nghiêm nghị: “Anh, làm bạn anh thật tốt. Em không muốn làm em trai anh nữa, chúng ta kết bạn đi. “
“…..”
Cuối cùng Kinh Huy vẫn không làm gì trước mặt Tu Tâm để em trai mình “ngậm miệng” lại.
Nếu tính toán thì Kinh Huy với Tu Tâm cũng mới quen biết ba tháng, Kinh Huy biết Tu Tâm đối với hắn không hề bài xích, nhưng mà cậu hình như vẫn luôn lo lắng cái gì đấy.
Đối với việc này, Kinh Huy cũng không vội, nếu hắn đã nhận định người nào sẽ mong ở bên người ấy một đời một kiếp, không cần phải nóng vội.
Kinh Hàng nghe xong, quả nhiên ngậm miệng lại, chỉ là vẫn dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá hắn và Tu Tâm. Nói thật, là người làm em trai như anh còn tưởng Kinh Huy sẽ cô độc cả đời, không ngờ mới quay một bộ phim, sau khi trở về hắn lại vì một người ngay cả tim cũng muốn móc ra.
Người thường không biết, nhưng Kinh Hàng lại biết Kinh Huy đối với quan hệ thân mật có bao nhiêu phản cảm. Bởi vì hai anh em của họ không phải là “kết tinh” của tình yêu, cụ thể một chút có thể xem là một chuyện cười. Nếu như nói thật, có thể gọi bọn họ là “gánh nặng” của nam nữ chính trong tiểu thuyết tục tĩu “Tổng tài bá đạo cưỡng chế tình yêu”.
Từ khi Kinh Hàng và Kinh Huy có ý thức tới nay, cha mẹ bọn họ vẫn luôn tra tấn lẫn nhau. Rõ ràng mẹ không yêu cha, cha lại tình nguyện cắt đứt chân bà cũng không thả bà đi. Trong tiểu thuyết, cốt truyện như vậy có thể được xem là “mang cảm giác”, nhưng trong mắt Kinh Huy và Kinh Hàng lại chỉ cảm thấy mối quan hệ biến dạng này vô cùng ghê tởm.
Cuối cùng cha bọn họ bị mẹ phanh thây mà chết, ngày đó mẹ đạt được tự do nhưng cũng điên rồi, mà Kinh Huy chứng kiến tất cả bắt đầu chán ghét sự bệnh h.oạn của mình.
Hắn chán ghét dụ.c vọng khống chế mãnh liệt của mình sợ mình có thể sẽ giống như cha mình, cũng chán ghét cái gọi là “tình yêu”.
Là hắn mâu thuẫn, là cuồng theo đuổi tự kiềm chế, là theo đuổi tập đoàn Kinh thị biến nó thành người nhà, hắn dùng lưỡi đao làm thành lồng sắt khắc chế chính mình.
Kinh Hàng luôn sợ hắn kiềm chế quá nhiều đến cuối cùng sẽ làm tổn thương chính mình, cho nên dù Kinh Huy muốn đóng phim hay làm gì anh đều sẽ ủng hộ hết mình.
Nhưng anh không ngờ có một ngày, Kinh Huy lại thích một người bình thường.
Đến cùng Tu Tâm có ma lực gì?
Kinh Hàng khó hiểu, vì thế sau khi anh nghe Kinh Huy nói muốn vì Tu Tâm tìm người quản lý và trợ lý, anh cố ý tự mình đi làm, hơn nữa còn tự mình đưa người đến cửa.
Nhưng anh quan sát Tu Tâm, cũng không nhìn ra gì, ngược lại không hiểu tại sao lại nghe được lời của cậu và Tuân Duệ Nhã, lời họ nói có liên quan đến chỗ ở.
Tuân Duệ Nhã nhìn căn nhà có giá trị không nhỏ này hỏi: “Là một người quen, tôi phải hiểu hết mọi tình huống của cậu, kể cả trạng thái tình cảm. Tôi mạo muội hỏi một câu, cậu và Kinh Huy có quan hệ gì? Tại sao cậu lại sống trong nhà anh ta? “
Tu Tâm thẳng thắn nói: “Bởi vì tôi không biết phải ở đâu, sau khi tôi rời khỏi chương trình《Sở trường trò hay》, còn chưa tìm được căn nhà thích hợp, vì vậy Kinh Huy chứa chấp tôi trước. Trùng hợp là công việc duy nhất của tôi trong khoảng thời gian này là tuyên truyền cho《Hiệp sĩ》, chúng tôi có thể cùng ra cùng vào. “
Nghe được lời Tu Tâm nói, cậu cũng không trả lời chính diện quan hệ giữa cậu và Kinh Huy, Tuân Duệ Nhã lưu lại một cái liếc mắt, nhưng không có tiếp tục truy hỏi, chỉ nói: “Bây giờ cậu đã hot, quả thật cũng không thể tùy tiện thuê một căn nhà. Ngược lại tôi biết một số tiểu khu rất thích hợp để ở, an ninh tốt, có thang máy, giá cả cũng phải chăng, rất nhiều nghệ sĩ tôi biết đều ở trong những tiểu khu này. “
Nghe xong lời này, Kinh Huy đột nhiên nói: “Chờ đã! “
Một tiếng này của hắn có chút đột ngột, nhưng mà toàn bộ người trong phòng đều nhìn về phía hắn.
Kinh Huy rất tự nhiên nói: “Hai người đang nói chuyện tìm nhà sao? Việc này mấy ngày nay ngược lại không vội, không phải mấy ngày nữa Sở Thần sẽ đến đoàn làm phim Thương Lan sao? Tìm một căn nhà tốt trong mấy ngày này, cũng chỉ là lãng phí tiền thuê nhà. “
Nghe xong, Kinh Hàng có chút không nói nên lời. Kinh Huy tự mình ra ngoài dạo phố, có lẽ đều sẽ tiện tay mua một căn hộ, người như vậy thế mà còn biết cái gì gọi là “lãng phí tiền thuê nhà”?
Nhưng thân là một em trai ba tốt, Kinh Hàng nhìn thấu cũng không phá đám mà nói toạc ra, chỉ lẳng lặng nhìn Kinh Huy diễn.
Tuân Duệ Nhã nghe xong ngược lại cảm thấy Kinh Huy nói rất có đạo lý: “Kinh tổng nói đúng, vậy hôm nay cậu vẫn nên ở lại chỗ Kinh tổng trước? “
Tu Tâm không từ chối, lúc này Kinh Huy mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Tuy Tuân Duệ Nhã vẫn sẽ dẫn Tu Tâm đi tìm phòng ốc, nhưng có thể kéo dài thời gian vẫn tốt hơn. Mặc dù Kinh Huy vẫn luôn tự nhủ “không vội”, nhưng nếu có thể cùng Tu Tâm thân cận hơn một chút, làm sao hắn nỡ cùng Tu Tâm tách ra đây?
Hắn ước gì mình có thể cùng Tu Tâm hóa thành liên thể anh, tuy rằng mấy ngày nay Kinh Huy vẫn xử lý nghiệp vụ của công ty, nhưng hắn vì muốn ở chung với Tu Tâm phần lớn thời gian đều làm việc ở nhà.
[Liên anh thể: trẻ sinh đôi cùng một cơ thể. ]
Cũng may hiện tại còn có vài ngày để cho hắn với Tu Tâm ở cùng nhau, còn cách mấy ngày nữa Tu Tâm sẽ phải vào đoàn phim《Thương Lan》, mà mấy ngày nay hai người họ đều không tuyên truyền hành trình của《Hiệp sĩ》.
Nhưng ngay lúc Kinh Huy cảm thấy may mắn, chuông cửa lại vang lên, Hạ Hoành thân là trợ lý vừa mới lên chức nhanh chóng đứng dậy, chủ động mở cửa lớn. Sau đó y nhìn thấy vẻ mặt Lục Thiếu Đào như trút được gánh nặng ôm một chồng văn kiện đến.
Chỉ thấy sau khi Lục Thiếu Đào đi vào trong phòng, liền đem văn kiện cao gần một thước trong tay đặt lên bàn, phấn khởi nói: “Kinh tổng, tôi đến cùng Duệ Nhã tiến hành phân tích, từ khi Sở Thần ra mắt tới nay trải qua sàng lọc sơ toàn bộ thư mời phù hợp nhận được đều ở chỗ này. “
Hạ Hoành nhìn xong thiếu chút nữa rớt cằm, y biết bây giờ Tu Tâm rất có danh tiếng, nhưng y không biết Tu Tâm hot đến trình độ này. Trên bàn làm việc của tiểu sinh lưu lượng bình thường, y chưa từng thấy qua thư mới nhiều như vậy, đây là kết quả sau khi “sàng lọc sơ bộ”? Khó trách Lục Thiếu Đào lại bày ra vẻ mặt “như trút được gánh nặng”.
Kinh Hàng nhìn xong cũng không khỏi lộ ra vẻ xấu hổ, vừa rồi anh còn nói muốn tài trợ một ít tài nguyên cho Tu Tâm… Mà tài nguyên Tu Tâm nhiều đến nỗi rõ ràng đều muốn tràn ra ngoài!
Ngày đó Cung Chính Phi nói sẽ sắp xếp thời gian cho Tu Tâm sau khi kết thúc chương trình lại là một câu có thành ý.
Cho dù Tuân Duệ Nhã thân kinh bách chiến cũng khó có thể bảo trì bình tĩnh, nàng bắt đầu hoài nghi có phải tiền lương mình đề ra có hơi ít không.
Tác giả có lời muốn nói:
Đã xong!
Chú thích:
– Thân kinh bách chiến (shēn jīng bǎi zhàn): Bản thân đã trải qua nhiều loại trận chiến, ẩn dụ có nhiều kinh nghiệm, kinh nghiệm rất phong phú.
– Lôi lệ phong hành: là một thành ngữ có nguồn gốc từ các tác phẩm của giới văn học “Thứ sử Triều Châu Tạ Thượng Biểu”.
• Theo nghĩa ban đầu là mạnh mẽ như sấm sét, nhanh như gió (lệ: mạnh mẽ). Ẩn dụ cho việc thực hiện các chính sách và nghị định nghiêm ngặt và nhanh chóng; Cũng hình dung thanh thế làm việc mãnh liệt, hành động nhanh chóng. Cấu trúc của thành ngữ là liên kết; Trong câu nói chung làm vị ngữ, định ngữ, trạng ngữ; có ý chỉ khen ngợi.