Phật Tử Bị Giới Giải Trí Bắt Cóc - Chương 42
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
19


Phật Tử Bị Giới Giải Trí Bắt Cóc


Chương 42


Đối mặt với khuôn mặt thiên thần trước mắt, và dáng người quyến rũ của đại mỹ nữ này, Kinh Huy cũng không kinh diễm, ngược lại cau mày, có chút thiếu kiên nhẫn hỏi: “Kellen Na, cô lại đến nước C làm gì?”

Kellen Na là người nước F, đồng thời là một tác giả và biên kịch hàng đầu thế giới, Kinh Huy đã từng hợp tác với cô một lần, kết quả không ngờ lại bị cô dây dưa quấn lấy.

“Honey, đương nhiên là em nhớ anh nha.” Kellen Na ưỡn ngực muốn dán lên người Kinh Huy, giống như còn muốn hôn hắn một cái.

Đối mặt với ôm ấp yêu thương của mỹ nhân, phản ứng duy nhất của Kinh Huy là lùi lại một bước, vô tình đóng cửa văn phòng lại.

Do đó son môi của Kellen Na cọ xát hết vào cửa kính lạnh lẽo.

Nhìn thấy Kellen Na mang vẻ mặt ngây thơ đứng thẳng dậy, lúc này Kinh Huy mới mở cửa cảnh cáo cô: “Kellen Na, tôi không cần biết bất kể nước cô có phong tục gì, đều mời cô giữ khoảng cách với tôi, tôi không muốn người tôi thích hiểu lầm. “

Khi kinh Huy đối mặt với Tu Tâm, luôn chậm chạp không dám nói ra hai chữ “thích”, sợ Tu Tâm bị hắn dọa. Nhưng khi đối mặt với những người khác, hai chữ này của hắn nói rất thẳng thắn, cũng thật sự khiến Kellen Na hoảng sợ.

[Ai cũng biết chữ thích ở TQ có 2 từ mà nhỉ, 喜欢 – xǐ huān. ]

“Người mình thích?” Vẻ mặt của Kellen Na giống như biểu tượng cảm xúc: “Đầu gỗ như anh thế mà còn có người mình thích? Cô ta là ai? Em có biết không? Rõ ràng em theo đuổi nhiệt tình như vậy, anh lại khinh thường! “

Lúc này tâm trạng của Kellen Na có thể nói là phức tạp, cô cố ý đứng trước người Kinh Huy, muốn tìm ra “tình địch” của cô.

Nhưng Kinh Huy làm sao có thể để cô thực hiện được? Hắn cảnh cáo Kellen Na sau đó liền trực tiếp xoay người rời đi, trước khi đi còn nhìn trợ lý dặn dò: “Mời vị tiểu thư này ra ngoài, điều tra xem bảo vệ nào cho cô ấy vào, anh ta bị sa thải. “

Sau khi Kellen Na bị trợ lý ngăn lại, chỉ có thể nhìn bóng lưng Kinh Huy mà hô to: “Kinh Huy! Đồ khốn! “

Kinh Huy xác thực là rất “khốn nạn”, một chút hắn cũng không thèm để ý tâm trạng Kellen Na, chỉ muốn sớm đi gặp Tu Tâm.

Trong khoảng thời gian này, tuy Kinh Huy chưa từng đi thăm ban, nhưng thật ra hắn đã sớm nắm giữ hướng đi của Tu Tâm. Sau khi hắn đến thành phố F, nhanh chóng giải quyết xong hạng mục khảo sát, lập tức đuổi đoàn khảo sát đi, tự mình lái xe đến đoàn phim Tu Tâm.

Hắn không hay biết có một chiếc xe vẫn lén lút đi theo hắn, mãi đến khi sắp đến đoàn phim, hắn mới phát hiện có gì đó không ổn.

Ánh mắt Kinh Huy ngưng lại, có nguy hiểm, ngay khi hắn muốn vứt bỏ chiếc xe này, lại thông qua gương chiếu hậu phát hiện trên xe lại là Kellen Na!

Hắn dọc theo đường bên cạnh dừng xe lại, xe Kellen Na bám theo cũng vô thức dừng lại.

“Kellen Na, cô muốn làm gì?” Sắc mặt Kinh Huy nặng nề đi đến bên cạnh xe Kellen Na hỏi.

Kellen Na vốn định giả ngu, hỗn loạn qua ải, sau khi nhìn thấy sắc mặt Kinh Huy lại sợ hãi, cô chưa từng thấy qua ánh mắt Kinh Huy nghiêm túc như vậy. Kinh thị tuy rằng tài đại khí thô, nhìn qua Kinh Huy cũng rất lãnh khốc vô tình. Nhưng thực tế khi ở chung, Kellen Na lại phát hiện chỉ cần không chạm đến điểm mấu chốt của Kinh Huy, tổn hại đến lợi ích của Kinh thị, Kinh Huy sẽ không thật sự tức giận.

Nhưng kinh Huy bây giờ nhìn qua lại giống như thật sự rất giận giữ, Kellen Na có chút tủi thân lại có chút sợ hãi, chính cô cảm thấy cô không có làm gì sai, cô chẳng qua chỉ theo dõi Kinh Huy một chút, muốn xem người Kinh Huy thích mà thôi…

Nghĩ đến đây, Kellen Na đột nhiên phản ứng lại. Kinh Huy tức giận là bởi vì người hắn thích, sợ sau này cô đi theo sẽ tạo thành hiểu lầm hay tổn thương gì đối với người hắn thích sao?

Kellen Na không nhịn được mà bĩu môi, oán giận Kinh Huy: “Giọng điệu này của anh là sao? Anh nghĩ em là ai? Em thực sự chỉ vì tò mò, muốn đi xem người anh thích là ai. Nếu honey của anh chú ý đến em, anh cứ nói em là đồng nghiệp của anh, em sẽ rời xa anh, tuyệt đối sẽ không để cô ấy hiểu lầm. “

Nói xong, giống như Kellen Na cũng nhận ra chuyện mình theo dõi Kinh Huy là không đúng: “Thật xin lỗi, em cũng không phải cố ý theo dõi anh, chỉ là trùng hợp nhìn thấy anh ở sân bay… Này, anh để em nhìn một chút. Anh để em nhìn chút thôi, em hứa sẽ không bao giờ làm phiền anh lần nào nữa. Hơn nữa sau này nếu anh tìm em viết kịch bản, em sẽ giảm giá cho anh 20% trăm…… 50%! Được rồi 50%! “

Kinh Huy nghe lời Kellen Na cam đoan, đứng lên để ý tới chiếc cà vạt của mình có chút lệch nói: “Giảm giá thì không cần, cô xem tôi có giống thiếu chút phí nhuận bút này không? Chỉ nói được làm được, hi vọng cô đừng lại tới quấy rầy bọn tôi. “

Biết Kinh Huy đã đồng ý, cô vội vàng ngoan ngoãn gật đầu, chỉ là trong lòng lại càng thêm tò mò về Tu Tâm. Rốt cuộc là loại người nào mới có thể đả động nam nhân khó hiểu phong tình như Kinh Huy?

Sau khi trải qua sự đồng ý của Kinh Huy, cuối cùng Kellen Na có thể quang minh chính đại một đường đi theo sau mông xe của hắn đi về phía đoàn phim.

Cô mở cửa ra, phát hiện thế mà bọn họ đã tới rìa thành phố F trực tiếp đi vào sa mạc, cô liếc mắt một cái chỉ có thể nhìn thấy cát vàng rộng lớn vô tận. Nếu như không phải chính cô nhất định phải đi theo Kinh Huy đến đây, có khả năng cô sẽ cho rằng Kinh Huy cố ý dẫn cô đến sa mạc, muốn giếŧ cô ở chỗ này.

Một bên Kellen Na ở trong lòng mặc niệm nước C là nhà nước pháp trị, một bên đi theo phía sau Kinh Huy đi về phía trước, cũng may xe của cô tuy là tạm thời thuê tới, nhưng trùng hợp có thể lái xe ở trên sa mạc.

Không biết qua bao lâu, cô chợt phát hiện phía trước có một đống lều trại, xe RV và đống người rậm rạp, Kellen Na có trực giác bọn họ đã đến đích.

Quả nhiên, sau khi Kinh Huy nhìn thấy những người này, liền dừng xe ở bên cạnh.

Những người bên cạnh lều trại, RV đều nhịn không được ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ, khó hiểu ở trong sa mạc không có người, tại sao đột nhiên xuất hiện hai chiếc xe?

Đúng lúc này, một người cao giọng hô: “Kinh tổng! Sao anh lại ở đây? “

Người này là Hạ Hoành, tiếng hô của anh hấp dẫn sự chú ý của cả đoàn phim, cũng gọi Tu Tâm vốn đang trang điểm trên xe.

Ngay từ đầu Tu Tâm còn tưởng mình xuất hiện ảo giác, sau khi xuống xe lại thật sự nhìn thấy một bóng dáng mặc âu phục màu đen trong một mảnh cát vàng.

Cậu theo bản năng chạy về phía hắn, Kinh Huy vừa thấy cậu cũng không nhịn được bước nhanh về phía cậu.

“Sao anh lại đến đây?” Tu Tâm mỉm cười hỏi hắn.

Kinh Huy không lập tức trả lời cậu, mà nhìn chăm chú cậu thật lâu, cho đến khi hắn giống như đã nhìn thấu Tu Tâm, mới nhẹ nhàng nói: “Anh đến thăm ban. “

Vốn nghe Kinh Huy đến đoàn phim, đạo diễn “Thương Lan” cố ý muốn tiếp đón hắn, nghe được lời này không khỏi dừng bước.

Tuy rằng đạo diễn đã đoán được Kinh Huy đến đoàn phim là vì thăm ban, nhưng sau khi thật sự nghe được những lời này từ trong miệng Kinh Huy, ông vẫn có chút kinh nghi. Thăm ban không có gì ngạc nhiên, nhưng nhìn vào môi trường xung quanh, đây là sa mạc a!

Mặc dù đoàn làm phim thường xuyên gặp phải người đến thăm, ví dụ như gia đình, bạn đời, fan. Nhưng mọi người cho dù thăm ban cũng chỉ biết đến những nơi như phim trường hoặc studio thăm, có ai đi xa vạn dặm, không ngại gian khổ chạy đến một số nơi gian khổ thăm ban đây?

A, trước mặt có một người.

Đạo diễn không khỏi cảm khái, thật sự là “chỉ cần sống lâu, cái gì cũng có thể nhìn thấy”. Đồng thời ông không nhịn được mà suy đoán ở trong lòng quan hệ thật sự của Tu Tâm với Kinh Huy là gì.

Tu Tâm cũng rất bất ngờ với chuyện này: “Nếu anh muốn đến thăm ban, sao anh không nói với em sớm hơn? Em sẽ đề nghị đoàn phim đến một số nơi thuận tiện hơn để quay phim và sau đó anh đến. “

“Đến đây cũng không phí công.” Kinh Huy mở to hai mắt nói dối: “Anh đến thành phố F là vì có một hạng mục khảo sát thực địa, sau khi biết bọn em ở chỗ này mới thuận tiện đến thăm ban. “

“Ồ.” Tu Tâm nghe xong lời này có thể tin mới lạ, nhưng cậu cũng không chọc thủng lời nói dối của Kinh Huy.

Dù sao cậu cũng không thể nói, Kinh Huy vì cậu mới cố ý chạy đến thành phố F được?

Kinh Huy còn tưởng mình đã qua ải đem Tu Tâm lừa gạt, hắn nhìn cậu nói: “Nói là đến thăm ban, anh thuận tiện mang cho bọn em một ít đồ ăn uống. “

Nói xong hắn trở lại xe lấy đồ.

Đồ đạc hắn chuẩn bị cũng không ít, mở ghế sau ra xem, mọi người mới phát hiện ghế sau của hắn đầy hộp xốp. Hắn mang theo một hòm xuống, mọi người phát hiện bên trong lại là bao đá bảo tồn chứa dưa hấu ướp lạnh!

Người trong đoàn vừa thấy dưa hấu mắt đều sáng lên, Kinh Huy còn không để ý nói: “Ngoại trừ dưa hấu, còn chuẩn bị một chút đồ ngọt, trà sữa, Coca, kem ly, mọi người muốn gì có thể tự mình đi lấy. “

Mọi người nghe xong, lập tức giống như sói đói chạy về phía xe.

Bọn họ phát hiện phía sau xe Kinh Huy còn có một chiếc xe, còn tưởng trên chiếc xe kia cũng có vật tư Kinh Huy chuẩn bị. Kết quả bọn họ tiến lên nhìn, phát hiện không có vật tư, chỉ có một mỹ nữ ngoại quốc giống như đang choáng váng.

Nhân viên đoàn phim muốn tới lấy vật tư lúng túng chào hỏi một tiếng: “Hi~”

Lúc này Kellen Na mới phản ứng lại hỏi bọn họ: “Xin chào, người Kinh Huy đến thăm chẳng lẽ chính là soái ca đối diện hắn sao? “

“A? Cô nói anh Sở Thần sao? ” Người trong đoàn phim trả lời như lẽ đương nhiên: “Đương nhiên là anh ấy a, mọi người đều biết Kinh đạo và anh Sở Thần của chúng tôi là anh em tốt mà! “

“Chúa ơi, mẹ nó, anh em tốt! ” Kellen Na suy sụp chôn mặt ở tay lái — Thế mà cô lại thua một người nam nhân!

Nhưng mà chuyện đã đến nước này, cô chỉ có thể nhận mệnh. Một lát sau Kellen Na phấn chấn trở lại, cô xoa tay muốn xuống xe tận mắt nhìn xem rốt cuộc Tu Tâm có mị lực gì. Bởi vì gió cát che khuất, thật ra vừa rồi cô cũng không thấy rõ Tu Tâm có bộ dáng gì.

Cô đi xuống xe, trực tiếp đi về phía Tu Tâm và Kinh Huy.

Sau đó trong mắt cô hình ảnh về Tu Tâm dần dần rõ ràng, chỉ thấy trang phục trên người Tu Tâm có phong tình đến kỳ lạ, nhìn qua tựa như tiểu vương tử Ả Rập. Chỉ là không có làn da thô ráp, đen nhánh của người Ả Rập, cho dù là dưới sự tàn phá của cát vàng, làn da Tu Tâm vẫn mềm mại như một khối đậu phụ trắng, giống như chỉ cần nhẹ nhàng bóp một cái là có thể bóp ra nước.

Sau khi Kellen Na nhìn rõ bộ dáng Tu Tâm, khoa trương lấy tay che miệng, không khỏi cảm thán: “Oh my god, đây là tinh linh từ đâu tới?”

Nghiễm nhiên cô đã quên mất tổn thương Kinh Huy mang đến cho cô, chỉ thấy cô lập tức vọt tới đối diện Tu Tâm, hung tàn đem Kinh Huy ở một bên đánh văng. Thậm chí còn cho Tu Tâm một cái ôm nhiệt tình: “Oh my god! Cục cưng ơi, anh có muốn trở thành nam chính của em không? “

Tu Tâm căn bản không nghe rõ cô đang nói gì, chỉ có cảm giác cái ôm của Kellen Na quá ngạt thở.

Tu Tâm chưa từng tiếp xúc qua với người con gái nào ở cự ly gần như vậy, cậu không thể duy trì được lạnh nhạt nữa. Quá bối rối Tu Tâm chỉ có thể đẩy cô ra mà không để Kellen Na bị thương, sau đó theo bản năng trốn ở sau lưng Kinh Huy.

Kellen Na chưa từ bỏ ý định tìm cậu trở về, sau đó liền đối diện với ánh mắt của Kinh Huy.

Kinh Huy: Ánh mắt không giấu được là ánh mắt muốn giếŧ người.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN