Phật Tử Bị Giới Giải Trí Bắt Cóc - Chương 43
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
19


Phật Tử Bị Giới Giải Trí Bắt Cóc


Chương 43


Nhìn ánh mắt Kinh Huy như vậy, vì dụ.c vọng cầu sinh Kellen Na vội vàng giải thích: “Em không muốn chiếm tiện nghi của cục cưng nhỏ, em thực sự có một nam chính muốn mời anh ấy đóng. “

Nói xong, hiếm khi cô có chút nhăn nhó tiếp tục nói: “Thực ra trước đây em đã nói với anh, nguyên nhân em đến nước C là lừa gạt anh, lần này em đến đây để chọn nhân vật cho một bộ phim. Nhân vật này là người Á Đông, em nghĩ ngay đến việc sang nước C để chọn người. Hóa ra, em thực sự đúng. “

“Honey ~ Em đây rất nghiêm túc.” Kellen Na ném mị nhãn về phía Tu Tâm: “Lần đầu tiên em nhìn thấy anh, em đã cảm thấy anh rất hợp với vai này. Sao nào? Anh có muốn đi với em không? “

Kinh Huy biết Kellen Na không nói dối, dù sao hắn chưa từng tin Kellen Na cố ý đến nước C vì hắn. Hắn giới thiệu với Tu Tâm: “Người phụ nữ này tên Kellen Na, loạt phim “Hoàng hôn cuối cùng” và “Khúc dạo đầu điên rồ” đều là tác phẩm của cô ấy. Bộ phim “Thợ máy” của anh cũng là do anh yêu cầu cô ấy viết kịch bản, trình độ viết và biên kịch của cô ấy tốt. “

Trình độ của Kellen Na đâu chỉ tốt? Kinh Huy nói hai tác phẩm này thật ra đều là mười tác phẩm đứng đầu phòng vé toàn cầu! Trình độ viết lách của Kellen Na chắc chắn không phải là số một thế giới, nhưng cô chắc chắn là nhà biên kịch có doanh thu cao nhất.

Khi biết người phụ nữ trước mắt này là Kellen Na, không ít người ở đây đều kích động, ngay cả đạo diễn cũng hào hứng muốn làm quen với Kellen Na một lần.

Nhưng tuy Kellen Na nhiệt tình, nhưng chỉ nhiệt tình ở trước mặt người cô nhìn trúng. Người khác đều vây quanh cô, cô lại cố chấp muốn Tu Tâm cho cô một câu trả lời.

Đối mặt với lời mời của Kellen Na, Tu Tâm hầu như không suy nghĩ nhiều đã từ chối: “Thật xin lỗi, tôi không thể tiếp nhận lời mời của cô. “

Người mấy ngày nay vẫn luôn bị từ chối, Kellen Na như bị chấn thương nói: “Why? Anh yên tâm, nếu do phân đoạn có vấn đề, chúng em có thể hợp tác với anh để điều chỉnh. “

Đối mặt với lời mời chân thành của Kellen Na, Tu Tâm có chút ngượng ngùng nói: “Phim của hai người quay ở nước ngoài phải không? Thật xin lỗi, tôi không tiện đến nước ngoài. “

“?” Kellen Na chỉ cảm thấy Tu Tâm trả lời rất qua loa.

Tại sao lại có người bởi vì không đi nước ngoài được mà từ chối tham gia diễn phim của cô? Hơn nữa tại sao lại có người không ra nước ngoài được? Muốn xuất ngoại không phải chỉ cần xử lý chuyện hộ chiếu thôi sao?

Thật ra Tu Tâm không phải lấy cái cớ này để trả lời cho có lệ, cậu thân là Phật tử thật sự không thể tùy ý rời khỏi biên giới. Mặc dù bây giờ cậu có thể xuống núi rèn luyện, nhưng chỉ cần còn ở trong nước, nếu Phật môn xuất hiện bất kỳ tình huống gì, cậu đều có thể kịp thời trở về núi. Nhưng nếu ra khỏi nước, giả sử cửa Phật xảy ra tình huống bất ngờ, Tu Tâm sẽ không kịp trở về.

Nhưng Kellen Na vẫn không tin vào lời Tu Tâm, nhất định phải ở lại thuyết phục Tu Tâm tham gia đóng phim của cô.

Tổng đạo diễn vì muốn kết giao với Kellen Na, cũng không đuổi một người không liên quan như cô đi. Thật ra đạo diễn rất muốn Tu Tâm đồng ý lời mời của Kellen Na, ở trong mắt ông đây là một cơ hội tốt hiếm có.

Bởi vì phương Tây rất bài xích phương Đông, các diễn viên nước C luôn luôn khó khăn để vươn tần thế giới. Nhưng nếu Tu Tâm đóng phim của Kellen Na, có thể dễ dàng đi vào tầm nhìn quốc tế. Đây là cơ hội mà bao nhiêu diễn viên nước C cầu mà không được!

Tổng đạo diễn thậm chí hận không thể thay Tu Tâm đồng ý lời mời của Kellen Na, kể cả những nhân viên khác trong đoàn phim cũng vậy, thậm chí ngay cả Hạ Hoành cũng cố ý muốn khuyên nhủ Tu Tâm.

Đương nhiên Tu Tâm cũng biết lợi và hại trong đó, chỉ tiếc cậu không phải là một diễn viên toàn tâm toàn ý.

Trong tất cả mọi người, chỉ có Kinh Huy không có ý đồ khuyên nhủ Tu Tâm. Hắn không muốn Kellen Na muốn lưu lại quấy rầy Tu Tâm, cũng muốn ở lại che chở cho cậu.

Quả nhiên có hắn, Kellen Na cũng không dám trực tiếp quấy rầy Tu Tâm như lần đầu tiên gặp mặt.

Tu Tâm vốn còn muốn thừa dịp trong lúc quay “Thương Lan” rời xa Kinh Huy, kết quả bởi vì sự xuất hiện của Kellen Na, cậu ước gì luôn cùng một chỗ với Kinh Huy.

Phật tử đến hai mươi tuổi, cuối cùng phát hiện ra một nhược điểm lớn của chính mình — cậu thật sự không ứng phó được người quá nhiệt tình, không cần mặt mũi, lại không có ác ý.

Đối với người không có ác ý Tu Tâm cũng không muốn làm tổn thương bọn họ, cậu chỉ có thể “bỏ qua”. Nhưng “bỏ qua” đối với người không cần mặt mũi mà nói, lại không tính là gì. Tu Tâm chưa bao giờ ngờ đến trong thời gian ngắn cậu lại gặp được hai người như vậy. Một người là Kellen Na, một người là Cốc Thần Vũ.

Bây giờ trong đoàn phim “Thương Lan” hầu như ngày nào cũng có thể nhìn thấy hai người Cốc Thần Vũ và Kellen Na đuổi theo phía sau Tu Tâm, một người muốn Tu Tâm làm bạn trai, một người muốn Tu Tâm làm nam chính.

Những người khác trong đoàn phim đều hoài nghi, nếu không phải vì đang ở nơi công cộng, hai người kia có thể đã bị Kinh Huy giếŧ người chôn xương.

Lại là một ngày có phân cảnh kết thúc, thời gian đoàn phim “Thương Lan” ở sa mạc đã không còn nhiều nữa.

Hôm nay diễn tương đối sớm, có thể là do Tu Tâm cảm thấy bị Cốc Thần Vũ và Kellen Na quá phiền cậu chịu đủ rồi, Tu Tâm bỗng nhiên tìm Kinh Huy nói: “Đi ngắm hoàng hôn không?”

Đương nhiên Kinh Huy cũng có ý nghĩ này. Đừng nói là ngắm hoàng hôn, cho dù Tu Tâm muốn hắn lên núi đao, xuống biển lửa, chỉ sợ Kinh Huy cũng chỉ biết gật đầu.

Nhưng mà ” lên núi đao xuống biển lửa” lúc này liền miễn, Tu Tâm chỉ cần Kinh Huy cùng cậu lên một cồn cát. Đó là nơi tốt nhất mà đoàn phim thuê, có hướng dẫn viên nói với họ nơi này để ngắm hoàng hôn.

Trong đoàn phim có người quay phim chuyên phụ trách quay phim, nghe nói họ muốn đi xem hoàng hôn anh ta cũng muốn đi theo. Tu Tâm không từ chối, Kinh Huy cũng không tiện giúp cậu từ chối.

Thế là người quay phim vác theo camera quay lại bóng lưng hai người đi từng bước một về phía cồn cát.

Cồn cát và đồi nhỏ bình thường không giống nhau, mép cồn cát đặc biệt rõ ràng, lại nhìn từ xa, là một đường rất sạch sẽ. Tu Tâm và Kinh Huy cứ như vậy đi trên tuyến đường này.

Lúc này hoàng hôn đã lặn về phía Tây, mặt trời kéo bóng bọn họ rất dài. Hai đạo bóng dáng mảnh khảnh kia in trên cát, vừa hiện ra sa mạc mênh mông, lại làm nổi bật hai bóng người đặc biệt nhỏ bé.

Thật ra leo cồn cát cũng không phải là chuyện dễ dàng, mặt cát mang đến cho người ta lực cản so với mặt đất bình thường càng sâu. Cũng may hai người Tu Tâm với Kinh Huy đều không phải là người thường, Tu Tâm thì không cần nhiều lời, Kinh Huy cũng là khách quen phòng tập gym. Đương nhiên, người quay phim phía sau bọn họ lại càng là tồn tại siêu nhiên.

Cuối cùng trước khi mặt trời chính thức lặn, ba người họ đã thành công đi đến đỉnh đồi, ở chỗ này chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy đường chân trời.

Từ xa, họ có thể nhìn thấy sa mạc và bầu trời. Bầu trời vốn xanh, sa mạc vốn vàng nên phân biệt rất rõ ràng, nhưng bởi vì mặt trời lặn, bầu trời xanh và sa mạc đồng thời nhuộm một chút màu đỏ đặc thù.

Vì vậy, bầu trời xanh, sa mạc vàng, hoàng hôn đỏ cùng nhau vẽ thành một bức tranh hài hòa.

Tu Tâm nhìn thấy cảnh này, trong lòng thả lỏng không ít. Thật ra cậu rất thích ngắm bầu trời, ngắm sao, ngắm trăng, ngắm cả mặt trời, ngắm vật chuyển sao dời, nhật nguyệt thay đổi.

Điều này làm cho cậu phát giác được bản thân rất nhỏ bé, cái gọi là “gửi phù du ở thiên địa, gửi một giọt nước trong biển mờ.”

Giữa trời đất rộng lớn như vậy, sự tồn tại của người, sự phiền muộn của người dường như đã trở thành những điều nhỏ nhặt không đáng nhắc đến.

Khi Tu Tâm quan sát trời đất, việc rườm rà trong lòng cậu đều dần dần tiêu tán trong trời đất.

Đây là lần thứ hai Kinh Huy đi theo Tu Tâm mà không có việc gì làm chỉ có thể nhìn lên bầu trời, lúc này đây đột nhiên hắn có cảm giác khoảng cách giữa hắn và Tu Tâm lại rút ngắn đi một chút, hắn đứng bên cạnh cậu, mơ hồ biết Tu Tâm đang nhìn gì.

Cho đến khi mặt trời đỏ hoàn toàn rơi xuống đường chân trời, Tu Tâm mới mượn ánh sáng chưa biến mất hoàn toàn nói với Kinh Huy: “Chúng ta trở về đi. “

“Được”.

*

Tuy bởi vì sự xuất hiện của Cốc Thần Vũ và Kellen Na trong đoàn phim, thỉnh thoảng có chút quá mức ồn ào, nhưng nhìn chung vẫn là năm tháng tĩnh lặng.

Tuy nhiên, trên mạng vẫn là gió tanh mưa máu xưa nay chưa từng có một ngày dừng lại, có một câu nói rất hay, “Weibo, nơi mỗi ngày đều phát hiện có người nhược trí.”

Lúc trước Tu Tâm hút fan với số lượng đông đảo đồng thời cũng khó tránh khỏi sẽ hút được một số anti, mỗi ngày bọn họ đều tìm cách soi mói, từ các loại góc độ kỳ lạ để bôi đen Tu Tâm. Tuy bởi vì có đội ngũ pr do Kinh Huy cố ý thuê, bọn họ không làm ra được trò gì. Nhưng mỗi ngày bọn họ đều lăn qua lăn lại như vậy cũng rất khiến fan chê.

Sáng sớm hôm nay, lại có anti bắt đầu nhắm mắt bôi đen Tu Tâm.

【Fan Sở Thần mỗi ngày đều nằm mơ, còn tưởng nhà mình là đỉnh cao, lúc trước tổ chương trình “Sở trường trò hay” mua hot search cho Sở Thần quên gia hạn à? Quả nhiên người vừa ra khỏi chương trình tuyển tú đều là ba tháng đỉnh cao, bây giờ chương trình kết thúc lâu như vậy rồi mà Sở Thần cũng không có động tĩnh gì, thật sự quá đáng thương. 】

【 Ừ… Thật sự có cảm giác một hai tháng gần dây đều không có tin tức của Sở Thần, đều là đi ra từ tổ chương trình, phần lớn tài nguyên của mọi người đều tiếp nhận rất nhanh, không phải có tạp kỹ, thì là có phát ngôn, hoặc là có phim mới. Tại sao chỉ có Sở Thần ngay cả một tin tức cũng không có? Không phải cậu ta định lui vòng hoặc bị phong sát chứ? 】

Đối với những ngôn luận nhược trí này, đám fan có cảm giác không nói nên lời, có mấy fan hâm mộ lười trả lời, nhưng có một số người lại không nhịn được mà phản bác.

【Cười chết, ai dám phong sát Sở Thần chứ? 】

【Nói bao nhiêu lần? Bé con nhà tôi đi quay “Thương Lan”, vì sao các người phải giả mù chứ? Cậu ấy vốn đã phật hệ, ngay cả Weibo cũng do yêu cầu của fan mà đăng ký. Cậu ấy là một diễn viên chứ không phải truyền thông, tại sao mấy người phải bắt buộc cậu ấy kinh doanh? 】

【Đúng vậy, chắc chắn anti mơ quá lâu nên mới quá khích như vậy, tôi vẫn không thoát fan, đám anti các người tức giận sao? Chỉ cần lão bà thỉnh thoảng ra ngoài để tôi liếc mắt một cái, ngắm nhan một chút, cả đời tôi cũng không thoát fan. 】

Nhưng cũng có một ít fan thật sự bị anti dẫn tiết tấu, sợ Sở Thần vào tổ quá lâu, sẽ không giành kịp tài nguyên.

Đúng lúc này, bỗng nhiên có một người nổi tiếng trong giới ném ra một tin tức.

@Không muốn tu đồ: Tin tốt, tin tốt. Cuối cùng “Thương Lan” cũng sắp đóng máy! Một vị đỉnh lưu hai chữ cuối cùng cũng được đoàn phim thả ra! Hơn nữa còn có tin tức nhỏ — “Thương Lan” sẽ bật chế độ phát sóng hàng tuần, vừa chỉnh sửa vừa phát! Đây chính là bộ phim nam chính đầu tiên của một tiểu sinh hai chữ nào đó, cậu ấy có thể gánh vác được rating không? Chúng ta hãy chờ xem!

Tác giả có lời muốn nói:

Hắc hắc, kết thúc canh ba, mọi người ngủ ngon ~ Mơ đẹp nha!

Chú thích:

Gửi phù du ở thiên địa, gửi một giọt nước trong biển mờ, ta thương tiếc cuộc đời ngắn ngủi lại ao ước Trường Giang vô tận.

– Tô Thức, một nhà văn thời Bắc Tống, đã than thở rằng cuộc sống ngắn ngủi vô thường trong “Xích Bích Phú “. Tuy có chút bi quan nhưng cũng có thể khai sáng cho chúng ta. Hãy trân trọng hiện tại, sống hết mình vì tuổi trẻ. Sự xuất hiện của “Phù du” ở đây là sự làm quen đầu tiên của nhiều người, từ góc độ cấu trúc đến phông chữ, rõ ràng đây phải là một loài côn trùng, nhưng so với ruồi, muỗi và những thứ tương tự thì cái tên “Phù du” có cảm giác êm tai hơn mà thôi.

Dịch: Nkyl

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN