Phế vật ma pháp sư - Chương 3: Tỷ thí học viện, Hào Nam với Khinh Tuyết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
100


Phế vật ma pháp sư


Chương 3: Tỷ thí học viện, Hào Nam với Khinh Tuyết


“ hí hí “

Tiếng bánh xe bỗng dừng hẳn lại.

“ A! Bằng ca,đến nơi rồi !”

Vũ Vân kéo tay Vũ Bằng reo lên. Mọi người khi bước vào Kim Tiêu học viện sẽ bắt gặp hai cột trụ khổng lồ mấy người ôm cũng không xuể. Bên trên thân khắc dòng chữ “ Kim Tiêu học viện”. Kế tiếp là một bức tượng một lão giả. Lão giả thân mang kim bào, hông dắt trường kiếm đang ngẩng đầu tựa như không nhìn mà nhìn về phía xa. Dù chỉ là một bức tượng bất động nhưng lại làm cho người ta cảm giác dường như đó là một người chân thật bằng da bằng thịt. Nghe nói bức tượng ẩn chứa một ma thuật ảo ảnh cấp 7 vô cùng lợi hại.

Vũ Bằng và Vũ Vân bước xuống xe ngựa. Có rất nhiều học sinh ra vào học viện.

“ Ngao ô “

Lúc này phía xa xa bỗng xuất hiện một cỗ xe lăng không mà đến. Phía trước kéo xe là một cặp Hoả Kỳ Lân. Hỏa Kỳ Lân là yêu thú cấp 6, thân hình nó giống ngựa nhưng lại có một cái sừng lớn trên đầu trông vô cùng uy mãnh, vì nó cực kì khỏe do đó mà được rất nhiều “ đại gia “ trong những vương quốc, gia tộc lớn thuần phục làm thú kéo xe. Giá một con cũng tới hàng vạn kim tệ.

Chỉ thấy phía sau thân xe lấp lánh khảm đầy những viên đá màu đỏ rực giống Hồng Ngọc xen kẽ với những viên đá xanh màu lục bích tạo nên những hình thù tinh xảo. Vũ Bằng liếc mắt là biết đây là ma hạch yêu thú cấp 5, mặc dù vậy cũng không nhấc lên được trong lòng hắn một tia gợn sóng nào cả. Ở thời kỳ đỉnh cao của hắn, hắn đã từng ngồi vô số xe kim, kiệu gấm còn xa xỉ gấp trăm ngàn lần thế này.

“ A! Đó là hoàng tử của Lăng Phong quốc, Tịch Dương công tử, trông thật đẹp trai ha “

“ Đâu chỉ đẹp trai đâu, Tịch Dương công tử thiên phú cực kỳ kinh người sớm đã lọt vào top 100 của học viện, ta thật muốn ước được gả cho chàng”

“ hừ Chỉ bằng khí chất của ngươi, người ta còn chưa để ngươi vào mắt đâu “

Lúc này một đám học sinh thấy một thiếu niên bước xuống từ trên xe nhất thời bàn tán xôn xao, mà thiếu niên cũng vì vậy mà ưỡn ngực, lông mày hơi nhếch lên tỏ ra vô cùng tự mãn.

Nhất thời đám thiếu nữ reo lên.

Vũ Bằng thầm lắc đầu hắn không quan muốn tâm nữa mà cầm tay e gái Vũ Vân, dịu dàng nói :

“ chúng ta vào trong thôi”

Vũ Vân khẽ gật đầu.

“ Đứng lại “

Cánh tay thô ráp ngăn cản Vũ Bằng, sau đó là một giọng điệu âm trầm cất lên. Là hai người đàn ông mặc Khải giáp. Vũ Bằng nhíu mày.

“ Không biết hai vị tìm ta là làm sao ? “

Vũ Bằng quay lại nhìn người đàn ông ra tay cản hắn, hỏi. Thế nhưng trong đầu cũng đại khái phỏng đoán ra tình hình. Hai người này chính là hộ vệ đi theo thiếu niên tên Tịch Dương kia. Bằng vào ánh mắt của mình, hắn đánh giá thực lực của họ ở mức Chân Linh pháp sư sơ kỳ.

“ Lui ra “

Tịch Dương nhẹ nhàng quát, lập tức hai hộ vệ cũng tránh sang hai bên. Hắn đi đến trước mặt Vũ Bằng nhưng căn bản mắt không nhìn Vũ Bằng mà lại liếc Vũ Vân bên cạnh, hiển nhiên hắn không để Vũ Bằng ở trong mắt, điều này làm Vũ Bằng có chút không thoải mái.

“ Không biết vị bạn học đây tên gì ? “

Tịch Dương ra vẻ nhã nhắn hỏi. Vũ Vân cũng nhất thời lúng túng không biết phải làm sao, lại nhịn không được quay sang liếc Vũ Bằng một cái rồi đáp :

“ Ta tên Vũ Vân “

“ Tên rất đẹp”

Tịch Dương cảm khái nói nhưng trong lòng lại vô cùng âm trầm. Từ khi hắn nhìn thấy Vũ Vân hắn đã rất kinh ngạc về khí chất của người con gái này, vẻ đẹp đó khiến hắn phải thốt lên hai chữ “ thật đẹp” không thôi. Hắn muốn, rất muốn có được nàng. Hắn tự tin bằng vào uy danh và vẻ ngoài lãng tử của hắn thì mọi cô gái đều phải ngã gục, thậm chí còn cảm thấy may mắn vì được hắn chú ý. Thế nhưng sự thật trước mắt đã đánh vỡ hoàn toàn những ảo tưởng đó khiến hắn vô cùng khó chịu. Người con gái tên Vũ Vân này một chút chú ý hắn cũng không có thậm chí nàng còn càng để ý tiểu tử bên cạnh hơn. Tịch Dương muốn dạy cho Vũ Bằng một bài học cho hả giận.

“ Còn vị bạn học này là ?”

Tịch Dương giả bộ thân quen.

“ Vũ Bằng “

Vũ Bằng đáp.

Tịch Dương nghe vậy cũng vơi bớt cơn giận trong lòng, hắn còn tưởng Vũ Vân và Vũ Bằng là một cặp. Bây giờ biết cả hai trong cùng một gia tộc thì khả năng này không thể xảy ra.

“ Nếu không có chuyện gì vậy thì bọn ta xin phép “

Vũ Vân nói xong kéo Vũ Bằng rời khỏi.
Tịch Dương nhìn hai hộ vệ phân phó nói :

“ Nói với lão Cửu điều tra chi tiết về hai người này đặc biệt là gia tộc Vũ thị cho ta “

“ Vâng”

….

Kim Tiêu học viện gồm 5 khối kiến trúc chính gồm 4 khu dạy học chia ra là Đông, Tây, Nam, Bắc và một quảng trường trung tâm. Quảng trường là nơi diễn ra các trận tỷ thí, nơi tổ chức các cuộc thi cấp học viện.

“ Học viên Hào Nam khiêu chiến học viên Ninh Khinh Tuyết “

Khi Vũ Bằng và Vũ Vân vào trong học viện thì một thông tin truyền ra ngoài làm kinh động học viện, rất nhiều học viên nhốn nháo chạy vào quảng trường.

“ A! Hào Nam a, thế mà hắn dám khiêu chiến Khinh Tuyết học tỷ”

Gần chỗ Vũ Bằng đang đứng, có vài ba học viên đang nghị luận vui vẻ.

“ ha ha, bọn mình mau qua đó xem “

Vũ Vân nghe tới Ninh Khinh Tuyết nhất thời mắt sáng lên, nàng cực kỳ mến mộ vị học tỷ này. Vũ Vân không kìm được lay vai Vũ Bằng, nài nỉ nói :

“ Bằng ca, chúng ta cũng qua đó xem nha”

Vũ Bằng nghe vậy cũng không có từ chối, qua nhiều ngày tiếp xúc với cô em gái này của mình hắn cũng biết khá nhiều về sở thích của cô, đặc biệt là vị học tỷ mà nó âm thầm mến mộ kia. Vũ Bằng gật đầu, hắn cũng muốn xem vị học tỷ này lợi hại như thế nào .

Trong quảng trường, nơi đây giống một sân vận động cỡ nhỏ hình bầu dục. Từng hàng ghế xanh thôi sơ trải dài tít tắp, dãy sau được đặt cao hơn dãy trước để thuận tiện quan sát trông rất hiện đại.

Thời điểm này, trong quảng trường đang rất ồn ào, đủ các loại âm thanh từ tiếng bàn tán, tiếng bước chân, tiếng vỗ tay,vv trộn lẫn vào nhau tạo nên một không khí sôi động đa màu sắc. Ai cũng háo hức muốn xem trận đấu.

Lúc này ở khu vực trung tâm quảng trường rộng khoảng 50m đang có hai học viên đứng đối diện nhau, một nam và một nữ. Nam sinh cao khoảng 1m8 dáng người trông rất lực lưỡng mà nữ sinh thì trắng trẻo hồng hào, khuôn mặt xinh đẹp khiến ai cũng phải ngước nhìn. Cô gái có khí chất làm người ta có ảo giác nàng giống như một thiên thần vậy. Bên hông nàng dắt một thanh trường kiếm màu trắng.

“ Khinh Tuyết tỷ cố lên, đánh què chân hắn đi”

Vô số những tiếng cổ vũ hò reo của đám đông từ trên khán đài.

Nam thanh niên tên Hào Nam nhếch miệng cười, vẫn đắc ý nói :

“ Khinh Tuyết học tỷ, có lẽ hôm nay chuỗi chiến thắng của người phải dừng lại rồi”

Không trách được Hào Nam, mới hôm qua thôi hắn đã đột phá từ Thiên Nguyên pháp sư hậu kỳ đến Thiên Nguyên pháp sư viên mãn cho nên tâm trạng không khỏi có phần nâng nâng.

“ Hào Nam chết tiệt, dám coi thường Khinh Tuyết học tỷ, hừ hừ “

Ninh Khinh Tuyết mặt lạnh như băng, không trả lời trong khi rất nhiều khán giả đã nổi đóa với Hạo Nam. Dám chọc tới nữ thần của bọn họ.

“ Khiêu chiến bắt đầu”

Một âm thanh vang lên, tức thì toàn bộ chiến trường được bao phủ bởi một màn chắn trong suốt giống như kính. Màn chắn này là một ma thuật phòng ngự cấp 5 chặn lại toàn bộ những công kích có thể lan tới làm bị thương khán giả.

“ Hú”

Hạo Nam thi triển một phép thuật cường hoá rồi phóng lên, lao tới tấn công Ninh Khinh Tuyết. Ninh Khinh Tuyết ung dung rút trường kiếm chém ra. Trường kiếm va chạm cánh tay thô nhám của Hạo Nam phóng ra một làn sóng xung kích, cả hai lùi lại vài bước.

“ Phép cường hoá của tên Hạo Nam này cũng mạnh thật , đỡ nguyên một kiếm của Khinh Tuyết học tỷ mà không có một vết trầy xước nào “

Có học sinh chứng kiến cảnh tượng vừa rồi sợ hãi than.

“ Không hổ là Khinh Tuyết học tỷ, người vẫn không làm người ta phải thất vọng”

Hào Nam nói song hai tay kết ấn, từ phạm vi lòng bàn tay hắn đột nhiên xuất hiện một vòng tròn với các đường hoa văn tương đối phức tạp, vòng tròn lớn dần cho đến khi đường kính đạt khoảng 1m thì dưng lại. Nói thì lâu chứ từ khi Hào Nam kết ấn cho đến cuối chỉ mất vài giây.

“ ầm “

Từ vòng tròn bắn ra vô số hỏa diệm to bằng nắm tay. Hỏa diện như mưa cực kì khủng bố.

“ hừ” Khinh Tuyết dùng kiếm chém tan vô số hỏa diễm lại hừ nhẹ một tiếng, động tác cũng không khác mấy so với Hào Nam, chỉ thấy không gian bỗng nhiên mờ ảo giống như được bao phủ bởi một làn sương mù dày đặc. Thoáng chốc đã không thấy cả hai bên dưới đâu nữa.

“ Tới rồi, tuyệt chiêu của Khinh Tuyết tỷ, ma thuật thủy hệ cấp 3 “ sương mờ “ đây mà “

“ Lợi hại, lần trước Phong Mã Thành đã bại bởi chiêu này. Không biết Hào Nam chống đỡ thế nào”

Nhất thời trên khán đài cũng khẩn trương cả lên.

Vũ Vân đang cổ vũ rất là sung trong khi Vũ Bằng lại vô cùng im lặng theo dõi trận chiến, với hắn mà nói làn sương mù này chỉ là một trò tiểu xảo không hơn chút nào. Hắn lại thấy vô cùng rõ ràng Ninh Khinh Tuyết xuất ra vô số đường kiếm sắc bén chém lên thân thể Hào Nam. Mặc dù Hào Nam chống đỡ được nhưng hắn liên tiếp bị đẩy lui, vẻ mặt vô cùng tập trung.

“ keng”

Đường kiếm chém ra tạo thành một vệt sáng. Chỉ thấy thân thể Hạo Nam giống như làm bằng đá, lưỡi kiếm trượt trên thân thể hắn không si nhê.

“ Mặc dù tên Hạo Nam này không theo kịp tốc độ Ninh Khinh Tuyết trong sương mù nhưng ma pháp cường hoá thân thể của hắn lại khá tốt ,khiến Ninh Khinh Tuyết không thể thương tổn được hắn, mặc dù vậy..”

Vũ Bằng âm thầm đánh giá, bỗng nhiên lại nở ra một nụ cười. Hắn thấy được Ninh Khinh Tuyết không hề sử dụng một ma pháp thuần tuý công kích nào mà chỉ đơn thuần tinh tuý dùng lực nguyên bản để tấn công.

“ Cô gái này cũng thật thông minh, cô ta muốn qua mắt tên Hào Nam kia, làm cho hắn đắc ý lầm tưởng rằng cô không công phá được ma thuật phòng thủ của hắn. Trong khi cô ta đang dần mài mòn phòng ngự của đối phương”

Vũ Bằng đánh giá. Phải biết trên thế giới này không tồn tại một ma thuật nào là Vĩnh hằng, ma thuật thi triển cần tiêu hao ma lực, do đó mà ma thuật sẽ yếu dần và biến mất theo thời gian. Các pháp sư đỉnh cao thường làm suy yếu ma pháp phòng ngự của đối phương bằng rất nhiều các phép yếu hơn, tuy nhiên điều này lại làm tiêu hao khá nhiều lực lượng ma lực của họ. Do đó các pháp sư có tốc độ luôn luôn yêu thích cận chiến.

“ Hừ “

Mặc dù khá chật vật sau màn công kích liên miên không dứt của Ninh Khinh Tuyết thế nhưng trong lòng Hào Nam lại cảm thấy vô cùng sung sướng, hắn cảm thấy những đòn công kích của Khinh Tuyết giống như gãi ngứa cho hắn, hắn có cảm giác hắn là bá chủ.

“ Khinh Tuyết học tỷ, người thật làm ta cảm thấy thất vọng. Kiếm pháp tinh diệu nhưng chung quy không có lực thì để làm gì nào “

Hào Nam vô cùng đắc ý nói lại mang theo ba phần châm chọc ,trong khi màn sương gần như hoàn toàn biến mất. Mọi người lại trông thấy rõ ràng.

“ Coi kìa “

“ Cái gì, kh.. không sao cả ? “

Rất nhiều học sinh quan sát trận chiến kinh hô lên, một số lấy tay che miệng mặt vẫn tỏ ra không thể tin được. Một số lại âm thầm tỏ ra lo lắng.

“ Làm sao có thể? Vì sao hắn có thể mạnh đến vậy ?”

Một học viên nam há hốc miệng nói.

“ Không có khả năng a ! Ta nhớ trước đây sau khi Khinh Tuyết tỷ xuất ra chiêu này thì đối thủ đã dính vô số thương tổn”

Học viên nữ bên cạnh cũng ngạc nhiên không kém nói.

“ Bằng ca, người nghĩ Khinh Tuyết học tỷ sẽ thắng sao ?”

Lúc này, Vũ Vân cũng không kìm được quay sang hỏi Vũ Bằng. Vũ Bằng làm sao không biết em gái hắn nghĩ gì, tuy nhiên hắn cũng chỉ cười, giả bộ giỡn nói :

“ Cái này muội cũng không nên hỏi ta a. Ta là học sinh yếu nhất học viện đó “

“ Xí”

Vũ Vân nghe vậy mếu môi, mặt lộ rõ thất vọng quay đi, lại quan sát trận đấu tiếp. Vũ Bằng cười cười.

“ Khinh Tuyết học tỷ, người phải thua rồi”

Hào Nam thi triển thêm một ma pháp, lại xông về phía Ninh Khinh Tuyết hét lớn.

Mà không ai nhận ra lúc này Ninh Khinh Tuyết vẻ mặt vẫn lạnh băng lại khẽ cong môi, mặc dù vậy lại không ai phát hiện ra chi tiết này, ngay cả Hào Nam cũng không.

“ Vút”

Ninh Khinh Tuyết nháy mắt kết ấn rồi phóng lên với một tốc độ kinh người. Trong nháy mắt Hào Nam và Ninh Khinh Tuyết va chạm đồng thời băng qua đối phương. Trên khán đài chỉ thấy một vệt sáng dài gần chục mét cắt ngang giữa sân rồi tan biến.

Ninh Khinh Tuyết và Hào Nam đều dừng lại bất động, cả quảng trường cũng im phăng phắc như thời gian bị đứng yên.

“ Rầm “

Hào Nam ngã xuống, Ninh Khinh Tuyết lúc này mới thu kiếm về.

“ Tr.. trận đấu kết thúc! Hào Nam khiêu chiến Ninh Khinh Tuyết thất bại, giữ nguyên hạng 79, Ninh Khinh Tuyết giữ nguyên hạng 15 và nhận được 1000 điểm “

Thanh âm trọng tài vang lên. Nhất thời cả quảng trường ồ một tiếng, nhốn nháo.

“ Thắng rồi! Khinh Tuyết học tỷ thắng rồi “

“ Trận đấu thật tuyệt vời!”

“ Khinh Tuyết học tỷ , ta yêu ngươi “

Vô số học viên xem trận đấu kích động hét lên, một số phát cuồng lớn mật nói. Những lời này dường như Ninh Khinh Tuyết nghe đã sớm quen, vẻ mặt nàng không biểu cảm.

Tại một góc khuất trong quảng trường, có một thanh niên mặc đồng phục không rõ mặt mũi ra sao ,tay nắm chặt thành đấm đến mức chảy cả máu, nghiến răng nói:

“ Hào Nam, tên phế vật này “

Song quay người rời đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN