Phế vật ma pháp sư - Chương 4: Vũ Hoàng pháp sư
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Phế vật ma pháp sư


Chương 4: Vũ Hoàng pháp sư


Chỉ một lát sau đã xuất hiện một đội pháp sư mang Hào Nam ly khai.

Mà đám đông lúc này rất nhiều học viên chạy xuống vây quanh Ninh Khinh Tuyết.

“ Vì sao muội không chạy xuống đó ? “

Vũ Bằng quan tâm hỏi Vũ Vân bên cạnh.

“ Ta.. ta nghĩ ta nên đứng đây tốt hơn”

Vũ Vân đáp, ánh mắt mang theo sự tiếc nuối. Vũ Bằng giả bộ không thấy lại nhìn Ninh Khinh Tuyết, đột nhiên bốn mắt nhìn nhau khiến Vũ Bằng không khỏi thất thố.

“ Là hắn “ , Ninh Khinh Tuyết rất bình tĩnh giờ phút này cũng gợn sóng. Nàng không thể nào quên được, một tên nam nhân gầy gò, đứng phía trước bảo vệ nàng. Dù hắn vô cùng yếu, thậm chí lần đó đã mất mạng. Ba mẹ Ninh Khinh Tuyết mất từ khi nàng còn khá nhỏ, vì thế mà trong lòng cũng sớm đã lạnh nhạt với người đời, không có một tên nam nhân nào khiến nàng vừa mắt. Thế nhưng lần đó nàng cũng không khỏi sinh ra có chút hảo cảm, điều này làm nội tâm Ninh Khinh Tuyết đấu tranh.

“ không ổn “. Từ ký ức cũ, Vũ Bằng không mong muốn nhất là điều này xảy ra, thậm chí trước đó hắn đã phân vân không biết có nên theo dõi trận đấu này hay không. Nghĩ vậy Vũ Bằng kéo tay Vũ Vân vẫn còn đang ngơ ngác nhìn hắn rời khỏi quảng trường.

“ Ồ”

Một người đàn ông trung niên thân mang bạch y xuất hiện trong tầm mắt Vũ Bằng, người đàn ông vừa nhìn hắn vừa mỉm cười.

“ Chào Đoạn Mộc lão sư ! “

Vũ Bằng , Vũ Vân cúi người cung kính nói. Huỳnh Đoạn Mộc, chính là lão sư chủ nhiệm lớp của Vũ Bằng, một Chân Linh hậu kỳ pháp sư. Nếu như trước đây cảnh giới này hiến hắn phải ngước nhìn thì hiện tại so với hắn xa xa kém. Tuy nhiên trong trí nhớ trước đây của hắn ,Đoạn Mộc lão sư là một người đối xử với hắn tương đối tốt, cho nên hắn vẫn là rất tôn trọng người.

“ Nhìn thấy ngươi khỏe mạnh thật tốt, cách đây vài hôm có thông tin ngươi đã hồi phục ,chính ta còn cảm thấy không tin “

Đoạn Mộc lão sư gật đầu, lại tâm ý nhìn Vũ Bằng cảm khái nói.

“ Là học trò may mắn “

Vũ Bằng đáp.

“ Được rồi, khỏe lại là tốt nhưng ngươi cũng đã nghỉ học một đoạn thời gian khá lâu rồi. Chúng ta cũng là sợ ngươi không theo được với các bạn cho nên quyết định sẽ kiểm tra ngươi một phen. Nếu ngươi không thông qua thì học viện quyết định sẽ để ngươi lưu ban”

Đoạn Mộc lão sư quả quyết nói.

“ Đi theo ta “

“ vâng”

Vũ Bằng sau đó quay sang nhắc nhở Vũ Vân mấy câu rồi nhanh chóng đi theo Đoạn Mộc lão sư đến toà kiến trúc phía Đông.

Nhìn từ xa toà nhà này vô cùng nhỏ bé nhưng khi tới gần mới biết nó đồ sộ cỡ nào. Chỉ thấy từng cột trụ vuông vắn trải dọc theo hành lang rộng và dài, lại có cầu thang xoắn ốc nối lên tầng trên. Cầu thang được làm bằng một loại gỗ có tên là “Sa Lương” tỏa ra một hương thơm đặc thù, từng bậc đan xen nhau đều tăm tắp, hiển nhiên thợ mộc là một pháp sư có tay nghề cực kì cao.

Dọc theo một bên hành lang là từng phòng học, cách chục mét lại có một lớp. Khi Vũ Bằng và Đoạn Mộc lão sư đi ngang qua thì cũng có khá nhiều các lớp đang học, cũng có một số học viên nhìn hắn với ánh mắt tràn ngập tò mò.

“ Đã tới “

Đoạn Mộc lão sư nhấc tay, tức thì cánh cửa căn phòng mở ra. Lúc Vũ Bằng bước vào bên trong thì đã có một người đang chờ sẵn. Đó là một người phụ nữ còn khá trẻ, tầm 30 tuổi, mái tóc xoăn dài bồng bềnh buông thõng tới ngang lưng, lông mày đậm và đôi mắt nâu nổi bật. Đặc biệt là bộ ngực cao vút của cô ta như ẩn như hiện dưới lớp áo lụa mỏng manh càng làm bất cứ nam nhân nào cũng phải mê mẩn, muốn trở về tuổi thơ thời còn bú sữa mẹ.

“ Vị này chính là Thiên Thiên lão sư, một lão sư mới của học viện chúng ta. Nàng rất xinh đẹp đúng không ? “

Đoạn Mộc lão sư cười ha ha nói.

“ Chào Thiên Thiên lão sư !“

Vũ Bằng cung kính nói, trong lòng lại âm thầm giật mình. Theo hắn thấy Thiên Thiên lão sư này tuy tuổi tác không lớn, cư nhiên lại là một Tam Hoá trung kì pháp sư, hơn nữa lại là một pháp sư sở hữu hai loại hệ khác nhau. Thông thường mỗi pháp sư sẽ chỉ có một hệ cơ bản mà bản thân sử dụng được, ngoại trừ các võ thánh pháp sư thức tỉnh thêm một hệ đặc thù và các Chí Tôn có thể thi triển bất cứ hệ nào. Ví dụ như Ninh Khinh Tuyết, cơ bản của nàng là thủy hệ, hay Hào Nam lại là hỏa hệ, đừng nghĩ hắn dùng ma thuật cường hoá thì hắn là song hệ, cường hoá không phải là một hệ. Mọi pháp sư đều có thể thì triển ma thuật cường hoá. Do đó nếu Chí Tôn, những tồn tại đã phá vỡ những quy luật của thế giới, những Võ Thánh pháp sư vô cùng hiếm gặp. Thì bẩm sinh song hệ lại là điều cầu cũng không được. Bất kì một pháp sư nào bẩm sinh song hệ đều là những trọng điểm bồi dưỡng của gia tộc, quốc gia.

Điều này khẳng định một điều, người phụ nữ tên Thiên Thiên này nhất định là một cao tầng của một gia tộc hoặc cường quốc cực kì khủng bố trong quận Hoang Mạn.

“ Vũ Bằng đúng không ? Ta là Mạc Thiên Thiên Hôm nay ta với Đoạn Mộc lão sư sẽ phụ trách kiểm tra ngươi một chút”

Mạc Thiên Thiên giọng điệu trong trẻo cất lên cắt ngang những dòng suy nghĩ của Vũ Bằng.

“ Ngươi ngồi xuống đi”

Nguyên cả một phòng học chỉ có ba người nên có rất nhiều chỗ trống, Vũ Bằng tuý ý chọn một vị trí trên gần bục giảng ngồi xuống.

Đoạn Mộc lão sư mang theo một tệp giấy và một cái bút đặt lên trước mặt Vũ Bằng nói :

“ Ngươi có thời gian một giờ đồng hồ để hoàn thành phần kiểm tra trắc nghiệm này”

“ Vâng”

Vũ Bằng bắt đầu đọc đề, lướt một lượt từ trên xuống dưới. Hắn phát hiện bài thi toàn là những câu trắc nghiệm lý thuyết hết sức cơ bản mà cho dù nhắm mắt hắn cũng làm được điểm tối đa. Tuy nhiên như vậy thì sẽ không ổn cho lắm, do đó trong khi làm hắn đã cố tình khoanh sai mấy câu. Chỉ nửa canh giờ Vũ Bằng đã nộp bài khiến Đoạn Mộc lão sư há hốc mồm vì kinh ngạc, Mạc Thiên Thiên thì bình tĩnh hơn nhiều vì nàng cũng mới trở thành lão sư học viện, chưa biết Vũ Bằng tư chất ra làm sao.

“ Tại vì học trò chẳng biết câu nào cả nên học trò đành khoanh bừa hết vậy “

Vũ Bằng giả bộ ngây thơ nói. Đoạn Mộc lão sư nghe vậy thở dài một tiếng, sau đó cầm bài thi của Vũ Bằng cùng Mạc Thiên Thiên chấm tại chỗ.

“ 8/10 lẽ nào tiểu tử này lại may mắn như vậy, khoanh bừa mà cũng được 8 điểm “

“ Xem ra tiểu tử này không chết cũng có chút ý tứ “

Mạc Thiên Thiên che miệng cười.

“ Rất tốt, phần thi đầu tiên ngươi đã thông qua. Đừng vội mừng, phần thi tiếp theo mới là phần thi quan trọng, nó sẽ giá năng lực thực sự của ngươi. Ngươi sẵn sàng rồi chứ ? “

Đoạn Mộc lão sư ngữ âm cao vút nói.

Vũ Bằng gật đầu. Đoạn Mộc lão sư và Mạc Thiên Thiên nhìn nhau rồi gật đầu một cái. Sau đó Mạc Thiên Thiên lấy ra từ trong túi trữ vật một viên tinh thạch trong suốt như kim cương, có hình dạng như một giọt nước. Vũ Bằng dĩ nhiên nhận ra vật này, nó tên là “ Tiềm Lực Thạch “, một loại tinh phách được tinh chế thủ công thường được sử dụng để đo lượng ma lực tối đa của một ma pháp sư. “ Tiềm Lực Thạch “ cũng có nhiều chủng loại, loại sơ cấp chỉ có thể đo lượng ma lực của những Lưu Tinh và cao hơn là Thiên Nguyên pháp sư, loại trung cấp dành cho Chân Linh và Tam Hoá pháp sư mà loại cao cấp thì dành cho những Vũ Hoàng pháp sư. Giá thành cũng khá là đắt đỏ, vài trăm cho tới vài vạn kim tệ. Vũ Bằng nhớ trong tộc của hắn cũng có một viên sơ cấp và một viên trung cấp Tiềm Lực Thạch.

“ Ngươi hãy truyền ma lực vào trong viên tinh thạch này”

Mạc Thiên Thiên đặt viên sơ cấp Tiềm Lực Thạch xuống bàn, sau đó quay sang Vũ Bằng nói.

Tách tách, Tiềm Lực Thạch hấp thu ma lực của Vũ Bằng kế tiếp lại từ từ đổi màu. Từ không màu chuyển sang xanh nhạt rồi cuối cùng miễn cưỡng dừng lại màu xanh lá cây.

“ Tinh Vân trung kỳ ! Vũ Bằng, ngươi đã đột phá rồi sao ? “

Giọng điệu Đoạn Mộc lão sư có chút ngạc nhiên lại có chút vui vẻ hỏi.

“ Vâng “

Vũ Bằng trong lòng thầm cười hắc hắc, nếu như hiện tại hắn chỉ là một Tam Hoá trung kỳ pháp sư bình thường hiển nhiên phen kiểm tra này sẽ khiến Tiềm Lực Thạch vỡ vụn. Tuy nhiên ma lực của hắn nguyên bản lại là của một Chí Tôn, sớm đã phá vỡ mọi quy tắc của thế giới, cho nên việc khống chế ma lực ở mức Tinh Vân vẫn là rất dễ dàng, như việc hít thở hàng ngày mà thôi.

“ Bài kiểm tra chấm dứt, ngươi đã được thông qua”

Mạc Thiên Thiên nói.

….

Những ngày sau đó Vũ Bằng rất ư là rảnh rỗi, đại loại là hắn thuê một phòng trọ ở vùng dân cư lân cận học viện rồi chăm tỷ ngày ngày tu luyện, luyện hoá nốt chút ma lực phong ấn còn sót lại, thỉnh thoảng cũng ghé qua học viện chút. Thời gian trôi qua nhàm chán cho đến khi khoảng một tháng sau..

“ Inh”

Một âm thanh từ trong đan điền phát ra khiến Vũ Bằng nhức óc.

“ Cuối cùng cũng đột phá Vũ Hoàng cấp, một nửa trước đây đủ cho ta từ Tinh Vân sơ kỳ tiến thẳng tới Tam Hoá trung kỳ pháp sư. Ấy vậy mà một nửa còn lại chỉ đủ cho ta đột phá Tam Hoá Pháp sư tiến vào Vũ Hoàng, chênh lệch cũng quá là lớn”

Vũ Bằng không khỏi tự cảm khái.

“ Tiếp theo muốn tăng cường lực lượng chắc chắn phải tự bản thân mới được”

Pháp sư tu luyện chủ yếu hấp thụ ma lực từ Kim tệ, tiền tệ của thế giới này. Cũng có một số ngoại vật trân quý giúp gia tăng tốc độ tu luyện nhưng chung quy vô cùng khan hiếm, thậm chí tranh giành đổ máu.

“ Ta hiện tại vẫn còn khoảng 8 vạn kim tệ, mặc dù đối với những tiểu gia tộc như Vũ Thị thì đúng là một con số không nhỏ, nhưng đối với ta hiện nay lại chẳng thấm vào đâu. Có lẽ đã đến lúc kiếm việc gì để làm rồi”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN