Phế vật ma pháp sư - Chương 7: Cút !!!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Phế vật ma pháp sư


Chương 7: Cút !!!


Trên Hoang Mạc có một nam và một nữ đang chậm rãi cước bộ, chính là Vũ Bằng và Trình Tiểu Băng. Sau trận chiến tại căn nhà trên thảo nguyên, Vũ Bằng thu thêm được rất nhiều tinh thạch các loại khiến hắn giàu ú ụ. Nên biết mỗi một sơ cấp tinh thạch có thể đổi được năm trăm kim tệ, trung cấp tinh thạch càng gấp mười lần sơ cấp tinh thạch, mà cao cấp tinh thạch càng không phải nói, giá trị một viên cũng tới hàng vạn kim tệ. Mặc dù vậy, Vũ Bằng cũng chỉ lạnh nhạt.

Tất nhiên là Vũ Bằng không thể dùng ma thuật cấp 7 “ nghịch không “ để mang Trình Tiểu Băng trở về. Mặc dù trước đó nàng đã thấy hắn sử dụng “ lăng không “ ,tuy nhiên hắn đã xoá đi đoạn ký ức đó trong khi nàng bất tỉnh. Hiển nhiên Vũ Bằng muốn ẩn giấu thực lực của hắn càng sâu càng tốt, tránh việc hắn bị tính kế. Cho nên hắn quyết định vẫn là cả hai cước bộ.

“ A!”

Đột nhiên dưới lớp cát trước mặt ánh lên sắc hồng khiến Trình Tiểu Băng reo lên. Nàng tức thì không quản gì nữa chạy tới, tay không ngừng đào bới. Sau đó nàng cầm lên một viên tinh thạch màu hồng đậm, xung quanh tản ra một luồng ma lực kinh người.

“ L.. là cao cấp tinh thạch ! Trời ạ “

Không nghĩ tới cư nhiên nàng lại tìm thấy một viên cao cấp tinh thạch trong tình cảnh này, thật sự không biết là may mắn hay là trớ trêu nữa. Trước đó đội của nàng đến chết cũng chỉ tìm được vài viên sơ cấp tinh thạch. Nàng không khỏi cảm thấy mình vô cùng may mắn.

Bỗng nhiên nàng đưa nó cho Vũ Bằng.

“ Tinh thạch là ngươi tìm được, vì sao còn đưa nó cho ta ?”

Vũ Bằng tỏ ra khó hiểu nhìn Trình Hiểu Băng. Mà nàng lúc này trông có vẻ đấu tranh, nhưng cuối cùng vẫn cương quyết, cắn môi nói:

“ Mạng ta là do thiếu gia cứu, nếu không có thiếu gia ngươi ta cũng không thể tìm được nó cho nên tinh thạch này hẳn là thuộc về ngươi đi “

Vũ Bằng nghe vậy không khỏi mỉm cười, thấy nàng quá mức thật thà, trong lòng cũng sinh thêm một tia hảo cảm. Đoạn, Vũ Bằng đưa tay cốc nhẹ lên đầu nàng một cái, vừa cước bộ nói :

“ Ngươi tìm được thì là của ngươi, ta đường đường là thiếu gia tranh đồ của ngươi một nữ tử không phải là mất mặt sao”

Hắn lời này cũng là nói thật. Hắn, một Chí Tôn pháp sư, hắn không có khả năng không quản mặt mũi cầm đồ của một nữ tử Tinh Vân pháp sư. Chỉ là hắn không nói thẳng ra mà thôi. Dù sao tinh thạch hắn cũng có thừa.

Trình Tiểu Băng đột nhiên bị cốc vào đầu thì ngây ra như phỗng. Vũ Bằng nói xong, nàng tru môi ra làm bộ mặt quỷ, trong lòng rất sung sướng. Có viên cao cấp tinh thạch này, nàng tự tin có thể đột phá Tinh Vân tiến vào Thiên Nguyên pháp sư.

“ Phốc”, khi Trình Tiểu Băng vừa định cho viên tinh thạch vào túi trữ vật của mình thì một đạo hàn mang xuyên qua cánh tay khiến nàng đau điếng. Nhất thời làm viên tinh thạch rơi xuống. Viên tinh thạch lại quỷ dị tự rung lắc rồi bay vút lên rơi vào tay một lão giả. Trình Tiểu Băng đè nén cơn đau. Lúc này, một lão giả và một nữ tử cưỡi báo từ phía sau chầm chậm đi tới.

Vũ Bằng đi phía trước, khi hắn phát giác vấn đề thì đã không kịp ngăn trở, chỉ dừng cước bộ, khẽ cau mày.

“ Sao nào ? Tinh thạch này là bổn công chúa nhìn thấy trước. Không lẽ ta không thể lấy nó sao?”

Lão giả bạch bào nhẹ gật đầu, lại đưa tinh thạch lên trước mắt quan sát, nói:

“ Điện hạ, đúng là cao cấp tinh thạch”

Nữ tử cưỡi báo nghe vậy không khỏi nhếch miệng. Mặc dù phụ vương nàng cũng cho nàng không thiếu cao cấp tinh thạch để tu luyện thế nhưng xa xa không vui vẻ bằng việc tự thân cướp lấy.

“ Ngươi thật quá đáng! Lấy tinh thạch thì thôi vì sao còn làm tổn thương ta?”

Trình Tiểu Băng vẫn là rất kìm nén nói. Nàng trước nay không có bối cảnh nên đã quen thói ẩn nhẫn, vào người khác chỉ sợ sớm đã động thủ.

“ Chỉ là thương tổn một chút cũng dám già mồm với bổn công chúa. Cho dù ta có giết ngươi, một thường dân, thì ai làm gì được ta nào?”

“Đó là lời cảnh cáo cho những kẻ dám cướp đồ của bổn công chúa”

Nữ tử trơ mặt nói.

Thời điểm này , Vũ Bằng bước đến bên cạnh Trình Tiểu Băng, khẽ liếc qua vết thương trên tay nàng hỏi

“ Ngươi không sao chứ ?”

Sau đó không đợi nàng trả lời mà lập tức thi triển phép thuật trị thương. Cơn đau đớn từ từ biến mất, nàng lắc đầu :

“ Ta không sao”

Vũ Bằng gật đầu, hắn cảm thấy vô cùng bực mình, động trên đầu hắn, thực sự là chán sống.Lạnh lùng chỉ tay đối với thiếu nữ cưỡi báo, Vũ Bằng mang theo một tia sát ý nói :

“ Ngươi, trả tinh thạch lại cho nàng”

Trình Tiểu Băng nghe vậy nhất thời sợ hãi, vội kéo tay Vũ Bằng. Mà nữ tử cưỡi báo nghe xong lập tức tức giận đỏ cả mặt, quát lên:

“ Ngươi nghĩ mình là ai lệnh cho ta ?”

Giọng điệu có chút run run, trước nay chỉ toàn nàng ra lệnh cho người, chưa thấy người có tư cách ra lệnh cho nàng bao giờ, trừ phụ vương của nàng. Cũng không trách được, ai bảo nàng là con gái cưng của phụ vương cơ chứ, nàng bá đạo sớm đã quen.

“ Ta bảo ngươi trả tinh thạch lại cho nàng”

Vũ Bằng lặp lại.

Nữ tử cưỡi báo nghe vậy càng tức đến hộc máu, thanh âm lạnh lẽo cất lên coi Vũ Bằng như một người đã chết.

“ Bạch lão, giết chết tên tiểu tử này cho ta “

Thiếu nữ cưỡi báo rống lên.

Lão giả bạch y lập tức phóng tới, tay phải xoè ra thi triển một ma pháp phong hệ cấp 4, cuồng phong từ tay lão nổi lên dữ dội.

“ Dám xúc phạm công chúa điện hạ, tiểu tử chết đi “

Nháy mắt mấy chớp mắt, lão giả đã tới trước mặt Vũ Bằng, ánh mắt cực kì đáng sợ.

Trình Tiểu Băng thấy cảnh này vô cùng sợ hãi, sắc mặt lập tức trắng bệch nhưng không hiểu nàng lấy can đảm ở đâu bước lên chắn trước mặt Vũ Bằng, hai mi mắt nhắm chặt chờ chết. Thời khắc cuống cùng nàng vẫn là không tự chủ được.

“ Ầm “

Một luồng kình phong từ trung tâm trùng kích ra tứ phía, Trình Tiểu Băng cảm thấy thân thể bị một lực lượng xô đẩy khiến nàng liên tục bạo lui. Sau đó nàng lại cảm nhận được một bàn tay nắm chặt bả vai, giữ nàng lại. Thời điểm Trình Tiểu Băng mở mắt, chỉ thấy Vũ Bằng đang một tay giữ vai nàng mà một chân nhấc lên ngang hông, hiển nhiên là vừa tung ra một cước. Mà bạch lão giả thì đang cách đó mấy chục mét, cố gắng chật vật gượng dậy, sắc mặt đại biến.

Trình Tiểu Băng lấy tay che miệng nhìn, mà lão giả cũng nhìn Vũ Bằng như nhìn một con quái vật.

“ Ngươi”

Nữ tử cưỡi báo có chút sợ hãi nhưng nàng tử nhủ không tin tà, từ nhỏ phụ vương đã để Bạch lão luôn ở bên cạnh, bảo hộ nàng, cho nên nàng vô cùng hiểu Bạch lão mạnh đến mức nào. Không ngờ có một ngày nàng tận mắt chứng kiến Bạch lão bị một cước đá bay như thế. Nhất định là Bạch lão sơ suất, nàng nghĩ vậy.

“ Bạch lão ngươi làm gì vậy? Mau giết hắn”

Nữ tử nhất thời lại gầm lên.

Mà Bạch lão giả nghe vậy nhất thời cười khổ, một lần giao thủ lão hoàn toàn hiểu rõ thiếu niên trước mắt khủng bố ra sao. Lão cảm giác lão giống như một con kiến nhỏ đứng dưới chân một người khổng lồ vậy, nhỏ bé vô cùng. Nhưng lão cũng không thể không nghe lời chủ nhân của mình, lão sợ người đó.

“ Vút”, nữ tử bị hút tới nằm gọn trên tay Vũ Bằng. Bị bóp cổ, nữ tử sợ hãi kêu lên:

“ Bạch lão cứu ta”

Đến giờ phút này nàng vẫn rất kiêu ngạo, không có một tia hối cải nào.
Bạch lão vô lực chỉ biết quỳ xuống cầu xin.

“ Xin công tử thủ hạ lưu tình tha chết cho điện hạ”

Cánh tay Vũ Bằng dùng lực nổi đầy gân xanh, lại càng thêm chán ghét, nhìn nữ tử trong tay, đay nghiến nói:

“Phế vật như ngươi cũng chỉ biết dựa vào người khác, thật sự đáng thương. Giết ngươi chỉ làm bẩn tay ta”

Song ném nàng xuống đất.

“ Cút “

Vũ Bằng lạnh lùng quát, hắn đã nương tay rồi, nếu không chỉ một cước hắn hoàn toàn có thể giết chết Bạch y lão giả này. Không ngờ được nữ tử này còn không biết điều, càng chọc hắn. Thể thuật của hắn sớm đã đạt đến mức thượng thừa, sức mạnh có thể giảm đi nhưng kỹ năng thể thuật là vĩnh hằng.

Nữ tử bò dậy, ho khan mấy tiếng rồi lườm Vũ Bằng với ánh mắt đầy oán độc

Không còn cách nào khác, nữ tử cưỡi báo cùng bạch y lão giả đành bỏ đi trong sự ấm ức. Từ bé đến giờ, đây vẫn là lần đầu tiên nàng cảm thấy nhục nha đến vậy. Căm hận, ghen tỵ, nàng lại có chút khó hiểu vì sao một nam tử trông còn nhỏ tuổi hơn nàng lại mạnh tới mức thái quá. Dù vậy nàng cũng không thể bỏ qua, nhất định nàng sẽ trả thù.

Vũ Bằng trông thiếu nữ đi xa mới thu tầm mắt, cầm tay Trình Tiểu Băng, sau đó đặt một viên Tinh Thạch lên trên tay nàng, lại nhẹ nhàng cất bước. Trình Tiểu Băng thoáng sửng sốt, lại không kìm được tự hỏi :

“ Hắn, hắn đoạt lại tinh thạch từ lúc nào ? “

Nhưng nàng không bao giờ có một câu trả lời.

Trên Hoang Mạc lại một nam một nữ bộ hành.

….

Xuân Mã đế quốc, một trong những quốc gia hùng mạnh trong quận Hoang Mạn, tiếp giáp phía đông của Hoang Mạc cho nên thường xuyên hứng chịu công kích của Ma Tộc. Mặc dù vậy nó vẫn từng bước lớn mạnh cho đến bây giờ. Quốc vương của Xâm Mã đế quốc Cẩm Thiếu Hoàng là một Vũ Hoàng pháp sư vô cùng cường đại, xếp thứ 8 trên Hoang Mạn kim bảng. Con trai hắn Cẩm Việt, mới chỉ 18 tuổi nhưng cũng là một tài năng vô cùng chói mắt tại Kình Nam học viện, tương lai có khả năng vượt qua cha hắn.

“ 10 kim tệ, hai người 20 kim tệ “

Một hộ vệ đứng dưới cổng thành hướng Vũ Bằng, Trình Tiểu Băng nói.Vũ Bằng tuỳ tiện ném ra 20 kim tệ đưa cho hộ vệ, sau đó đưa cho Trình Tiểu Băng một túi trữ vật, dặn dò:

“ Sau này ngươi nhớ phải tu luyện cho tốt”

Đối với Trình Tiểu Băng, mặc dù Vũ Bằng biết nàng chưa lâu nhưng hắn vẫn là rất thưởng thức.

“ Thiếu gia ngươi định đi đâu?”

Trình Tiểu Băng cũng hiểu đã đến lúc phải chia tay với ân nhân của mình, nhưng vẫn không cam lòng.

“ Ta cần đi làm một số chuyện “

Vũ Bằng không muốn nói nhiều.

“ Ta còn có thể gặp thiếu gia nữa không?”

Trình Tiểu Băng rất chờ mong, hai mắt ươn ướt.

Vũ Bằng gật đầu, quay người rời đi, trong hư không vẫn còn vang lên âm thanh của hắn:

“ Tương lai nếu ngươi mạnh hơn, chúng ta nhất định sẽ gặp lại”

Trình Tiểu Băng cắn môi, đứng ngây người một lúc sau đó mở túi trữ vật ra coi thử. Chỉ thấy bên trong từng viên tinh thạch chồng chồng lớp lớp lên nhau đủ các loại màu sắc, cao cấp cũng có mấy chục viên. Bên cạnh còn có vài quyển trục bí thuật. Trình Tiểu Băng nhất thời cả kinh, lập tức thu lại túi trữ vật.

“ Thiếu gia ngươi yên tâm, chúng ta nhất định sẽ gặp lại”

Trình Tiểu Băng vẻ mặt đầy quyết tâm thầm nói, rồi đi vào trong thành ,khuất mất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN