Phiền Não Của Vị Dẫn Đường Vạn Nhân Mê
Chương 20: Bàn Tân
Edit + Beta: Ruby
– —————–
Tan tầm, Trần Tân mang theo Mập Mạp đến Aspers đón Tề Lý Cách.
Vừa vào văn phòng, chỉ thấy Prometheus đứng ở trên đầu Tề Lý Cách, Tề Lý Cách ngồi trên ghế nhìn vào máy đọc sách.
Hình ảnh này đã kỳ quái mà lại có loại hài hòa nói không nên lời, phản ứng đầu tiên của Trần Tân chính là chụp ảnh.
Tề Lý Cách thấy Trần Tân tới, bất đắc dĩ nói: “Van cầu ngài nhanh bảo chim của ngài đi xuống đi, đã 3 tiếng rồi…” Nhưng mà còn không chờ Trần Tân mở miệng, chim lớn liền tự bay đến, gắp Mập Mạp đi, đi tới một bên chơi.
Trọng lượng trên đầu vừa giảm bớt, Tề Lý Cách trong nháy mắt ngoẹo đầu, ngủ thiếp đi. Trần Tân vốn định trước tiên cho Tề Lý Cách thử cơ giáp một chút, mà nhìn cậu ngủ thành như vậy đành phải là bỏ đi ý nghĩ, đợi cậu ngủ được 1 tiếng sau, liền khiêng cậu lên xe mang đi.
Vì vậy khi Tề Lý Cách lần nữa tỉnh lại, phát hiện mình lại xuất hiện ở trong căn nhà nhỏ ấm ấp của Trần Tân, trước mắt lại là dĩa cơm rang trứng hoàn toàn thất bại.
“Tối nay muộn rồi, ngày mai lại cho cậu thử cơ giáp.” Trần Tân liếc mắt nhìn cậu, lại nói: “Nhìn cái gì mà nhìn, còn không ăn? Chờ chân cậu khỏe rồi, cậu còn muốn ăn cơm tôi làm cũng không có cơ hội.”
“…”
Tề Lý Cách phát hiện ghế sofa nhà Trần Tân kỳ thực thật thoải mái, sau khi ăn cơm no cậu liền nằm ở trên đó, cầm máy chơi game đánh bùm bùm chíu chíu, để cho Trần Tân dọn dẹp đồ đạc.
Trần Tân dọn dẹp xong nhà bếp đi ra, chỉ thấy Tề Lý Cách chiếm giữ hết ghế sofa, vẻ mặt chán chường mà chơi game.
Trần Tân thấy mình không chỗ ngồi, tức giận lên tiếng: “Chân.”
Tề Lý Cách co chân trái lên, đùi phải bị thương vẫn là duỗi ở chỗ đó, để trống ra một chỗ nho nhỏ.
“Muốn duỗi chân thì duỗi hết, còn chân co chân thẳng làm gì?”
Trần Tân liền kéo thẳng chân trái Tề Lý Cách, ghế sofa lần nữa bị Tề Lý Cách hoàn toàn chiếm giữ, anh liền ngồi xuống dưới đất.
Anh từ trong ngăn kéo nhỏ cạnh ghế sofa lấy ra hộp lắp ráp linh kiện, lại bắt đầu lắp ráp người máy.
Prometheus ở bên cạnh sờ tới sờ lui cùng Mập Mạp, Mập Mạp duỗi ra hai chân trước giữ lấy mõm chim lớn, chim lớn thì lại dùng cánh vỗ lưng Mập Mạp, hai con vật không biết đang chơi cái gì.
Trong nhất thời, trong phòng khách cũng chỉ còn lại âm thanh linh kiện tình cờ va chạm, cùng với âm thanh loa ngoài của máy chơi game.
“Chíu ── ya ya ya ── títttttttt.” Phá quan thất bại, Tề Lý Cách xoay xoay ngón tay, lại đánh một lần nữa. Cửa ải này Tề Lý Cách đã kẹt ải hai ngày, chơi như thế nào cũng chơi không qua.
” Chíu Chíu ── ya ya ── títttttttt.” Lại thất bại, tiểu phi hạm của Tề Lý Cách bị hàng không mẫu hạm đánh toi. Cậu không từ bỏ, lại đánh một lần nữa.
” Chíu ── ya ya ya ya ya ya ya ya ── títttttttt.”
Sau đó trong vòng ba mươi phút, chính là âm thanh ” chíu “, ” ya ” vô hạn tuần hoàn cùng với tiếng ” tít ” sau cùng báo thất bại.
Trần Tân vừa lắp ráp người máy vừa nghe những âm thanh, vừa bắt đầu còn cảm thấy tựa hồ có chút nhịp điệu, mà sau đó phát hiện chỉ là tạp âm có thể nói không có quy luật chút nào, hơn nữa liên tục lặp lại cùng một cửa ải, rốt cục không thể nhịn được nữa, ném người máy người máy được một nửa, quay đầu quát.
“Cậu có biết chơi game hay không á!”
Tề Lý Cách kẹt cửa ải muốn chết, cũng rống lên trả lời: “Anh có biết tôi cố gắng bao nhiêu không!”
“Không chỉ là chơi game, ngay cả chơi game cũng đánh không lại, cậu làm đàn ông cái gì!”
“Anh giỏi anh chơi đi! Đánh thắng được tôi cùng họ với anh!” Tề Lý Cách quăng máy chơi game lên mặt Trần Tân.
Trần Tân đón lấy máy chơi game, nhìn một chút phím ấn, khinh thường nói: “Tề tiên sinh, tôi kiến nghị ngài rảnh rỗi xem tin tức nhiều hơn chút, hiểu biết thêm ở thời đại này có người nào cậu nên biết, mới sẽ không ở trước mặt một thiếu tướng nổi tiếng tinh cầu với khống chế cơ giáp nói lời thất lễ này.”
Tề Lý Cách hừ một tiếng, ôm lấy gối ôm đến gần bên cạnh Trần Tân, chuẩn bị nhìn anh đánh cửa ải này như thế nào.
Trò chơi bắt đầu.
“Chíuuuuuu ── ”
Tay Trần Tân vô cùng nhanh nhẹn, điều khiển tiểu phi hạm tránh thoát sự luân phiên xạ kích của hàng không mẫu hạm.
“ya ya ya ── ”
Đồng thời né tránh, Trần Tân phản kích, tên lửa không gián đoạn chút nào bắn về phía mẫu hạm, thanh máu của mẫu hạm không bao lâu liền ít đi một nửa.
“Chíu ── ya ya ──” tiểu phi hạm lần nữa tránh thoát khỏi tên lửa thành hàng, thừa dịp chỗ trống chút lưu tình mà phản kích. Trần Tân đánh đến chỗ này, đắc ý nhếch miệng.
Đột nhiên, mẫu hạm chấn động một chút, phát ra hào quang màu đỏ.
Tề Lý Cách tốt bụng mà nhắc nhở: “Ra đại chiêu rồi.”
Một giây sau, trong màn hình máy chơi game bị tên lửa chi chít lấp kín, chỉ để lại mấy khe hở không theo quy tắc, không liên tục chút nào.
“── títtttt.”
Tiểu phi hạm chết rồi.
Nụ cười của Trần Tân còn duy trì ở kia: “…”
Tề Lý Cách: “Hơ.”
Trần Tân chưa từ bỏ ý định, lại một lần nữa ấn bắt đầu.
Sau ba phút.
Trần Tân: “…”
Tề Lý Cách: “Há há.”
Sau ba mươi phút.
Trần Tân: “…”
Tề Lý Cách: “Anh nghỉ ngơi một chút đi…”
Trần Tân quay đầu lườm cậu một cái, lần nữa chiến đấu mẫu hạm.
Một tiếng sau, Tề Lý Cách buồn ngủ, đầu đều sắp đụng vào trên người Trần Tân.
“chíu ── ya ya ya ya ya ya ── títt.”
Trần Tân đột nhiên đứng lên ném máy chơi game lên trên bàn, gào thét: “Cái game nát gì thế! Ai đánh thắng được tôi cùng họ với hắn!”
Tề Lý Cách cảm thấy Trần Tân có chút đáng thương, kéo kéo vạt áo của anh nói: “Thôi, thiết kế game không hay… Tôi đói rồi, anh đi nấu ăn khuya.”
Trần Tân hừ một tiếng, không vui đi vào phòng bếp, Tề Lý Cách ngã liệt ở trên ghế sofa ôm lấy gấu trúc bông ngủ gật.
Bên cạnh Prometheus cùng Mập Mạp đã hiếu kỳ hai người chủ nhân đang làm gì mà lâu như vậy, thấy máy chơi game rốt cục bị ném ra, nhanh chóng cùng nhau đi tới.
Tồn tại của tinh thần thú không giống với nhân loại, chúng nó vừa có thể tồn tại ở phương thức không thực thể, cũng có thể lấy phương thức thực thể để tiếp xúc đồ vật, hai con tinh thần thú nhìn thấy máy chơi game, hiếu kỳ duỗi chân trước cùng móng vuốt ra sờ sờ.
Tề Lý Cách mở mắt ra nhìn bọn nó đang làm cái gì, chỉ thấy Prometheus dùng cánh vỗ vỗ lưng Mập Mạp, tựa hồ đang cổ vũ Mập Mạp, tiếp đó Mập Mạp nhấn xuống phím bắt đầu.
“Chíu ── ya ya ── ”
Tề Lý Cách nằm ở chỗ kia nghe thấy âm hiệu, âm thầm tính coi Mập Mạp chơi được mấy giây. Một phút sau, âm hiệu vẫn chưa ngưng, Tề Lý Cách bò dậy.
Trần Tân lúc này cũng bưng xào đến vô cùng thất bại đản đi ra, nhìn dùng lông xù chân trước chơi máy điện tử mập mạp. Prometheus lúc này quay đầu hồi đến xem xem Trần Tân, Trần Tân tựa hồ từ nó trong ánh mắt của đọc ra khinh bỉ.
” ya ya ya ── chíu ── teng teng teng!”
Tiểu phi hạm tránh thoát khỏi tên lửa thiên la địa võng, thành công đánh bại mẫu hạm. Mập Mạp thu chân về, vùi ở trong cánh Prometheus, xem ra là muốn ngủ, cánh lớn của Prometheus nhẹ nhàng mà vỗ dụ nó ngủ.
Trần Tân: “…”
Tề Lý Cách: “…”
“Mập Mạp họ Mập, tên một chữ Mạp.” Tề Lý Cách thong thả quay đầu lại nhìn về phía Trần Tân vẻ mặt đờ đẫn: ” Bàn Tân.”
(*) Tên tiếng Trung của Mập Mạp là 胖胖 Bàn Bàn ha, để tiếng Việt nhìn cưng hơn nhiều. Tính chuyển thành Mập Tân thì nghe kỳ quá hay là chuyển Eng là Fat New cho ngầu:v
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!