Phong Thủy - Trộm Mộ - Chương 5 Giải Mã Lời Nguyền (2):
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
186


Phong Thủy - Trộm Mộ


Chương 5 Giải Mã Lời Nguyền (2):


Quyển 1 : Mộ cổ Hoành Sơn

Chương 5: Giải mã lời nguyền (2)

Chương 4 : Giải mã lời nguyền (2)

Quá kinh hãi, Đức Minh vội vàng bỏ chạy, không dám quay đầu lại nhìn.Từ đó, ông đi lang thang khắp nơi, tính lại năm nay mình cũng đã ba mươi chín tuổi, biết rằng chẳng sống thêm được bao lâu, mạng sống bây giờ chỉ như ngọn đèn trước gió. Ông tìm đến rượu để quên đi sợ hãi trong tâm khảm.Lần này, đúng là chữa lợn lành thành lợn què.Không những không giúp gia tộc phát dương quang đại, còn khiến hình thái Bạch Hổ dần bị phá hủy.Đồng nghĩa với nguy cơ dòng họ Vũ Đức đang đứng trước nguy cơ diệt tuyệt hiện ra ngay trước mắt.

Đúng lúc ông tuyệt vọng nhất, một vị đạo sĩ xuất hiện, nói có thể giúp ông diệt trừ mối lo trong lòng.Ban đầu, Đức Minh còn bán tín bán nghi, nhưng sau khi nghe vị đạo sĩ này nói ra nỗi lòng, Đức Minh như kẻ chết đuối nắm được cọc. Lão đạo sĩ râu tóc bạc phơ , thân hình cao gầy , trông có vẻ ốm yếu nhưng đôi mắt lại sáng quoắc rất có thần , khuôn mặt rất phúc hậu nhìn qua cũng biết là một vị cao nhân. Đức Minh kính cẩn hỏi vị đạo sĩ :

-Không biết quý tính đại danh của ngài là gì , đến từ đâu ?

Lão đạo sĩ vuốt vuốt chòm râu dưới cằm, thuận miệng đáp :

-Ta họ Trần, tên Hạnh, hành nghề bói toán, sống lang bạt nay đây mai đó , khắp thiên hạ đều là nhà của ta. – Nói đoạn rồi cười lên một tràng sảng khoái.

Đức Minh từ sớm đã đâu còn để ý những lời đó vào tai.Trong lòng còn bao vướng bận, vội quỳ sụp xuống, nước mắt lưng tròng, cầu khẩn Trần đạo trưởng :

-Mong ngài hãy cứu lấy gia tộc con , dù phải đánh đổi tất cả con cũng xin cam chịu.

Trần trưởng lão tỏ vẻ áy náy nhìn xung quanh, rồi đỡ Đức Minh dậy:

-Có việc gì cứ đứng dậy trước đã, rồi từ từ nói chuyện.

Ông hỏi :

-Gia tộc nhà thí chủ đã gặp phải kiếp nạn gì ?

Đức Minh bèn kể lại một lượt câu chuyện mình trải qua từ đầu đến cuối.Có điều , ông không thể tiết lộ bí mật về cuốn sách phong thủy gia truyền, nên chỉ nói :

-Con theo di huấn của tổ tiên, muốn dời mộ cụ tổ đưa cụ về cố hương.Ai ngờ khi thuê người bốc mộ lại xảy ra tai nạn khủng khiếp đó.Lại nhớ đến lời di huấn của tổ tiên, nếu không dời được mộ tổ về quê hương thì gia đình ắt gặp nạn.

Trần trưởng lão nghe xong , im lặng một hồi , cặp mắt nhìn về phía xa xăm, không biết trong lòng đang dự tính điều gì.Rồi bỗng nhiên nói :

-Ta vốn tình cờ đi ngang qua đây, thấy cậu khuôn mặt vốn tuấn tú, có tướng phú quý.Nhưng chỉ có một khuyết điểm là ấn đường [6] của cậu lại có màu đen, như vậy ắt đang gặp phải nạn về âm trạch. Vốn dĩ ta còn tưởng là chuyện đơn giản , ai ngờ nghe cậu kể xong thì đúng là rắc rối lớn.

Đức Minh vội vàng nắm lấy cánh tay gầy gò của Trần trưởng lão, hỏi :

-Thưa Trần đạo trưởng , ngài có cách giúp gia tộc con không ? Nếu gia tộc con qua khỏi kiếp nạn này thì Vũ gia đời đời nhớ ơn người.

-Ta với cậu gặp nhau coi như cũng có duyên. Chỉ có điều ta phải tận mắt trông mới có thể nói giúp được cậu không.Hãy đưa ta đến ngôi mộ của cụ tổ cậu.

Đức Minh mừng quýnh , liền lập tức dẫn Trần trưởng lão đến mộ cụ tổ Đức Huyền. Trên đường đi, Trần trưởng lão kể mình đến từ vùng núi Song Hắc , sông Khổng Tước ở Tây Vực [7] , từ nhỏ đã thích ngao du thiên hạ.Ông cũng hỏi về gia thế của Đức Minh, mỗi lần như thế Đức Minh đều thành thật trả lời.Nhưng tuyệt nhiên chuyện về cuốn phong thủy không thể tiết lộ.

Sau mấy ngày đường , cuối cùng hai người cũng đến được ngôi làng dưới chân núi mộ cổ nhưng sắc trời cũng đã tối , hai người quyết định nghỉ lại một đêm , sáng ngày mai sẽ khởi hành sớm.Ngày hôm sau , khi gà vừa gáy hai người lập tức lên đường. Lần này, vẫn giống như lần thứ hai tiến vào mộ cổ, sương mù vẫn dày đặc giăng kín lối đi.Rất may Đức Minh đã nắm rõ địa hình nơi đây lên việc lên núi cũng không có gì quá khó khăn.Nhưng mới đi được một phần ba chặng đường , Trần đạo trưởng bỗng biến sắc , lấy ngay từ trong tay áo ra hai viên thuốc , vội vàng đưa cho Đức Minh một viên , còn tự mình uống viên còn lại.Xong việc , ông xé mảnh vãi ở tay nải, bịt kín miệng và mũi.Đức Minh thấy lạ kì, định cất tiếng hỏi, nhưng Trần đạo trưởng chỉ ra dấu :

-Đừng nói chuyện, cứ làm theo ta là được.

Đi càng vào sâu , sương mù ngày càng loãng ra , đường đi đã hiện ra rõ ràng hơn. Đến khi vào đến trung tâm của mộ cổ, không khí bỗng nhiên trong lành , không xuất hiện sương mù nữa. Bấy giờ, Trần đạo trưởng mới tháo tấm vải che mặt, từ từ nói :

-Quả nhiên theo dự đoán của ta. Sương mù ở quanh đây có độc, người hít vào nhẹ thì chóng mặt, nặng thì sinh ra ảo giác khiến người ta phát điên sẽ tự hành hạ bản thân cho đến chết . Viên thuốc lúc nãy đưa cho cậu gọi là dưỡng khí đan.Có tác dụng làm giảm nhịp hô hấp trong cơ thể , lượng khí trao đổi với bên ngoài sẽ ít đi, có thể hạn chế tác hại của sương độc.

Đức Minh thắc mắc :

-Thưa đạo trưởng ,lần đầu con vào đây , hoàn toàn không có sương mù, lần thứ hai mới xuất hiện.Nếu như ngài nói, nếu bị trúng độc sẽ sinh ra ảo giác dẫn đến phát điên, tại sao con có thể bình an trở ra ? Nếu là ảo giác thì đáng nhẽ những người công nhân kia không bị chôn vùi dưới đống đất đá.Con hoàn toàn cảm thấy mơ hồ.

Trần trưởng lão vuốt vuốt chòm râu , cười cười, chậm rãi nói :

-Lần thứ nhất có lẽ là người chưa làm tổn hại đến hai cây Cổ Sát này , nên chưa sinh ra âm khí. Cổ Sát còn là loại cây chuyên dùng để trấn yểm. Lần thứ hai, ngươi có sinh ra ảo giác nhưng chỉ là nhẹ hơn đám người kia.Nói đoạn chỉ tay về phía hai cây Cổ Sát trước mặt.

Nhìn theo hướng tay của Trần lão , cảnh tượng ghê rợn hiện ra trước mắt Đức Minh. Trên ngọn hai cây Cố Sát là những thi thế đang treo lủng lẳng. Họ chính là những người dân công hôm trước. Đức Minh có thể nhận ra họ qua trang phục của dân tộc bản địa.Thi thể nào khuôn mặt cũng trắng bệch. Hai mắt trợn trừng như đang oán thán Đức Minh. Đáng sợ hơn nữa là trên khuôn mặt của mỗi người đều nở một cụ cười, trông hết quái dị. Thịt trên cơ thế đang phân hủy, ở xa xa vẫn thoang thoảng ngửi thấy mùi thịt rữa hôi thối, rất buồn nôn. Đức Minh chỉ muốn ngất đi, giữa trời trưa nắng, mà ông vẫn thấy rùng mình, một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng, mồ hôi chảy ướt sũng cả áo quần từ bao giờ mà chẳng hay biết.

Trần trưởng lão thấy Đức Minh có biểu hiện lạ , tưởng bị dính phải sương độc , liền vỗ nhẹ lên vai Đức Minh khiến ông giật bắn cả người, ngã ngồi xuống đất, mặt tái đi trắng bệch. Quả thực với một người từ nhỏ đến lớn chưa từng va chạm cuộc đời như ông thì chuyện trước mắt quả thật quá kinh hoàng.Vũ gia dù không phải danh gia vọng tộc, nhưng dẫu sao Đức Minh cũng là con trưởng của dòng họ, ắt phải được chiều chuộng trong một mức độ nào đó. Tuy từ nhỏ thông minh , hai mươi tuổi đã có hiểu biết về kinh dịch, nhưng bản lĩnh quả thực còn rất kém.

Trần đạo trưởng nhìn xung quanh một hồi, lắc đầu liên tục, vẻ mặt trầm tư , không biết đang suy tính điều gì. Cuối cùng cũng thốt lên một câu :

-Quả thật là cao nhân, thủ đoạn quá tàn nhẫn.

Đức Minh sau một hồi cũng lấy lại được bình tĩnh, trọng trách giữ lại đường sống vẫn còn đặt nặng trên vai.Ông liền hỏi :

-Thưa đạo trưởng, rốt cuộc có thể hóa giải được loại trấn yểm này không.

Trần trưởng lão im lặng một hồi , vuốt vuốt chòm râu rồi đáp :

-Ta tuy không hiểu biết nhiều về phong thủy , nhưng cũng từng nghiên cứu qua kinh dịch, cũng hiểu đôi điều.Phương Bắc có sao Ngũ Hoàng[8] đang bay đến , đây là sao rất xấu nó đại biểu cho tai nạn, ốm đau.Vì thế nó còn được gọi là Ngũ Hoàng đại sát.Ngũ Hoàng là Âm thổ mang thêm tính chất của Liêm Trinh là Âm hỏa vì thế sát tính của nó rất mạnh, nó không hề bị Dương Thủy ở cung vị Bắc[9] khắc chế, mà trái lại còn làm tăng sát khí của nó.Vận Tinh[10] ở chỗ này là Tứ Lục trong nhất vận[11] là kịch độc (Tử khí) nên nó cực kì nguy hiểm cho con cháu đời sau.

Đức Minh vốn đã học qua kinh dịch, đồng thời còn có bảo bối gia truyền là cuốn “ Địa lí Tả Ao” đương nhiên là hiểu những gì mà Trần đạo trưởng nói.Ông nhớ lần đầu tiên mình đến , cũng đã xem qua phương vị của ngôi mộ không hề xấu như bây giờ.Có lẽ , là do động phải hai cây cổ thụ kia mới làm phương vị thay đổi.Đức Minh vội vàng hỏi :

-Vậy đạo trưởng là có đối sách gì chưa ?

– Cách thì không phải không có, vốn dĩ là chỉ cần lập đàn làm phép bảy ngày bảy đêm là có thể phá giải nạn kiếp này.Nhưng cái thâm hiểm của kẻ trấn yếm, lại nằm sâu dưới hai gốc cây kia hàng trăm tấc[12] đất kia.Vốn dĩ sương mù độc được tạo lên bởi oan hồn của tám trinh nữ chứa trong tám cái chum.Được sắp xếp theo hình bát quái trận đồ gồmHưu, Sinh, Thương, Đỗ, Cảnh, Tử, Kinh, Khai. Oan hồn của các cô gái này mang âm khí cực mạnh , kết hợp với loại cây Cổ Sát có khắc văn tự Hán cổ chứa đựng lời nguyền này tạo lên một bùa trấn yểm trước nay chưa từng thấy.Đối với người bình thường, chỉ cần một oan hồn trinh nữ cũng có khả năng trấn yểm gần như tuyệt đối, nhưng mộ tổ nhà cậu lại có đến tám người, lại phải sắp theo bát quái, chắc hẳn không phải là một nhân vật tầm thường.Hãy nói thật về chủ ngôi mộ này cho ta biết , ta mới có thể giúp cậu được.

Biết không thể dấu diếm thêm nữa.Đức Minh đành phải kể hết sự thật đầu đuôi mọi chuyện cho Trần trưởng lão.Trần lão lần đầu tiên nghe Đức Minh kể, khuôn mặt tỏ rõ vẻ ngạc nhiên.Mỗi lần kể đến đoạn cuốn “Địa lí Tả Ao” đều xuýt xoa không ngớt.Cuối cùng cảm thán một câu : “ Thật tuyệt diệu”.Trầm ngâm một lát, Trần lão lên tiếng :

-Theo như cậu nói , địa hình Như hổ thiêm dực này đang bị phá hủy.Chắc là do trong lúc đám dân công đào bới đã vô tình chạm phải cửa Tử trong bát quái, dẫn đến việc tạo phản ứng dây chuyền trong bát quái trận đồ. Chỉ có cách tìm ra cửa Sinh mới có thể dừng lại được.Cậu và ta đều đã từng nghiên cứu qua kinh dịch nên chắc việc này không khó.Cái khó nằm ở khôi phục trạng thái Như hổ thiêm dực một cách hoàn toàn, việc này phải dùng máu tươi của một trăm đồng tử nam vừa tròn mười tám mới có thể vực lại khí dương cho con Bạch hổ này. Đức Minh nghe vậy rất hoảng hốt, vội thưa :

-Việc này quá tàn nhẫn, con không thể làm được. Không thể vì gia tộc con mà bắt người khác phải chịu kiếp nạn này.Cho dù có thành công gia tộc Vũ Đức về sau cũng phải gánh lấy cái nợ oan hồn này, như vậy con thà diệt tộc cũng cam lòng.Mong người tiễn phật thì tiễn đến tận Tây Thiên, cứu người thì cứu đến cùng , hãy nghĩ cách khác để giải quyết mối họa này.- Đoạn nói rất thành khẩn.

Trần trưởng lão thở dài :

-Ta biết ngươi là một kẻ trung hậu, sẽ không đồng ý , nên cũng đã nghĩ đến biện pháp thứ hai.

-Mong trưởng lão chỉ giáo cho. – Đức Minh đáp.

-Cách thứ hai là phải lập đàn tế bảy bảy bốn mươi chín ngày, chuẩn bị đầy đủ các dụng cụ hồ lô đồng, mai hoa kim tiền, phong linh đồng treo ba voi chuông để cúng tế.[13] Cách này tuy không tổn hại âm đức, nhưng tác dụng không được lâu bền , cứ cách một trăm năm lại phải tiến hành phong ấn một lần, mà mỗi lần phong ấn hình thái Bạch Hổ sẽ ngày càng yếu.Đồng thời , cả hai biện pháp chỉ giúp giữ lại hình thế Như hổ thiêm dực mà không thể phá hủy được hai cây Cổ Sát này. Việc phá hủy hai cây cổ thụ này, bắt buộc phải tiến hành dịch hiểu những văn tự cổ có khắc trên cây.Mới có thể biết được , rốt cục người trấn yểm đã dùng loại thần chú gì để trấn yểm.

Đức Minh đắn đo suy nghĩ một hồi, thưa với Trần lão :

-Thưa đạo trưởng hãy tiến hành theo cách này….

Đến đây thì không còn thấy chuyện diễn ra tiếp theo , có lẽ vị Trần đạo trưởng kia và cụ Đức Minh của tôi đã vực dậy thành công hình thái Như hổ thiêm dực.Tôi thấy đói bụng, liền vươn vai đứng dậy, nhìn quang cảnh xung quanh, hóa ra cũng đã nửa đêm.Tôi quá mải mê với câu chuyện trong cuốn sách, mà quên mất thời gian.Trong lúc tôi đang đọc cuốn sách, tên Huy “chột” và mẹ vì có lẽ không muốn làm phiền tôi, nên đã không gọi. Nhìn ngọn đèn dầu lay lắt, có lẽ trước lúc đi ngủ, mẹ tôi đã thắp lên. Nghĩ vậy , trong lòng tôi lại thấy ấm áp lạ thường.Từ nhỏ, đã sống trong quân đội với cha, quãng thời gian bên mẹ rất ít ỏi, chưa một lần tôi được hưởng tình yêu thương trọn vẹn của cha mẹ. Với tôi, tình yêu thương của cha là sự nghiêm khắc, còn tình yêu thương của mẹ là sự nhớ nhung.

Tôi đi xuống bếp, kiếm tạm chút lương khô cho đỡ đói, và tiếp tục đọc sách. Rốt cuộc, các trưởng tộc đời sau có làm theo di huấn của cụ Đức Minh.Cứ trăm năm lại tiến hành phong ấn một lần và tìm cách phá hủy hai cây Cổ Sát kia diệt trừ mối nguy hại lâu dài ?

Vậy các vị trưởng tộc đời thứ 6 thứ 8 và thứ 10 của Vũ Gia có tìm ra cách phá giải lời nguyền này ? Mời các bạn tiếp tục theo dõi chương 6 : Giải mã lời nguyền (3).

Chú thích :

[6] Ấn đường là phần giữa trán, là giao điểm giữa 2 lông mày. Khí sắc ấn đường theo xem tướng thể hiện rất nhiều về bạn. Xem khí sắc ấn đường có thể biết tốt xấu của 1 người trong vòng 49 ngày.

[7] một địa danh nằm ở phía tây Trung Quốc.Tây Vực được bao bọc bởi nhữngdãy núilớn, giữa cósông, khoảng cách Đông-Tây chừng hơn 6000 dặm.Chính là bồn địa Tarim ở Tân Cương, Trunng Quốc ngày nay.

[8] chòm sao xuất phát từ điển tích “ Hạ Vũ trị thủy”.Điển tích này khá dài , bạn nào muốn tìm hiểu thêm có thể lên google tìm, rất đầy đủ và chi tiết.

[9] Ngũ Hoàng gồm Âm thổ và âm hỏa.Dương Thủy là cái gì thì mình chưa tra ra được.Xin lỗi các bạn nha :D. Còn cung vị Bắc có thể hiểu là hướng Bắc.

[10] Vận tinh là từ hán việt nghĩa là vận mệnh của ngôi sao

[11] Tứ Lục là tên một ngôi sao. Người xưa đã dùng cách chia thời gian ra thành từng nguyên, vận. Nguyên là 1 giai đoạn dài khoảng 60 năm (lục thập hoa giáp). Mỗi nguyên lại được chia thành 3 vận, mỗi vận kéo dài khoảng 20 năm. Tam nguyên (3 nguyên) là: Thượng nguyên, Trung nguyên, Hạ nguyên. Căn cứ vào lịch lưu niên phi tinh của nguyên vận thì chúng ta đang sống trong giai đoạn Hạ nguyên (1864 – 2043).Năm mà Đức Minh trong câu chuyện đang sống nằm trong Nhất vận (1864-1883) thuộc Hạ Nguyên.

[12] 1 tấc đất hay 1 thốn = 3,33 cm.

[13] Hồ lô đồng là hồ lô được làm bằng đồng.Mai hoa kim tiền hay tiền xu hoa mai năm cánh liền , tượng trưng cho ngũ hành gồm Kim , Mộc , Thủy , Hỏa , Thổ là vật chuyên dùng để trấn yểm hung khí.Phong linh đồng treo voi ba chuông có tác dụng trừ giải sao xấu, trừ tà tịch tà.

Lời kết của tác giả : Chương này có lẽ là chương dài nhất mình đã từng up lên.Độ dài của nó gấp 3 lần độ dài của các chương trên.Lí do là vì : một số bạn góp ý là chương quá ngắn , và chương này mình không muốn làm mất mạch kể chuyện của Đức Thiên dễ gây khó chịu cho người đọc.Cảm ơn các bạn đã ủng hộ.Nhớ cho mình xin thêm ít gạch để xây nhà nhé 😀

Người Beta trong chương 5 là tác giả Proteinn của santruyen.Nick fb là Mora Mora, rất cảm ơn vì đã giúp đỡ 😀

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN