Phượng Hoàng Lửa
Chương 26: Đây mới gọi là ngư ông
– Nguy rồi, bọn chúng quá đông, chúng ta không thể chống lại
Tuy nhiên chưa kịp nói nhiều thì vô số tia nước đột phá được vòng rừng và bắt đầu lao thẳng đến họ, ngay cả đại sư huynh năm cuối kia cũng coi như là xui xẻo. Bọn họ liên nhanh chóng bóp bùa và biến mất khỏi mảnh rừng, các huy hiệu rớt xuống, đại tỉ nhà thủy kia vui mừng tiến lên thu nhắt
– Sư huynh, ra tay thôi, phía trước chẵng có ai cả.
Ngay khi các học sinh nhà Thủy đang vui mừng thì y như rằng bỗng đâu một đại quân gần 30 người đang ở trước mặt
– Thì ra các người ở đây để ngư ông đắc lợi
Đại sư tỉ kia khuôn mặt bừng bừng tức tối nhưng bên đây Diệp Chi Lăng cười to
– Cẩn Duệ Dung, ngươi không thể nói như thế được, vì chúng ta ở đây là hổ rình thỏ chứ có phải là ngư ông. Tại chúng ta thấy các ngươi đánh hăng say quá nên lặng lẽ coi kịch thôi
Đại sư tỉ nghe thấy thể bắt đầu vận dụng nguồn nước vô cùng mạnh mẽ chuẩn bị lao lên, đúng là đại sư tỉ có khác, cái gì cũng nhanh gọn lẹ, cả 30 người bắt đầu dàn trận, mọi người một người đấu một người, tất cả đều tập trung các anh chị lớp 8,9,10,11,12 không ai để ý những tên oắt con cả. Cứ hễ một đàn anh phát ra thế công thì họ lại phản công để ngăn chặn ngọn lửa, cứ như thế bọn họ đã bỏ sót đám tiểu yêu tinh này rồi. Bạch Tử Du nhanh chóng đi đằng sau bọn họ quăng qua những ngọn lửa khiến người khác mất tập trung, có thể nói là 2 đánh một. Linh Hoa thấy thế cũng học hỏi làm theo, thế là đám nhỏ ồ ạt tiến lên, cứ một người lớn đánh, thì người nhỏ làm mất tập trung, đối thủ một lúc phải so kè cả hai phía. Còn Lâm Ngọc thì khỏi phải nói, tiểu sát tinh trong cuộc đấu lần này là cô ta. Không cần sự màu mè hay ngọn lừa lập lỏe, cô ta chỉ cần chú ý đến ai thì xung quanh người đó nóng như lửa đốt. Cứ thế phải bóp bùa bỏ chạy.
Cẩn Duệ Dung đang đánh với Diệp Chi Lăng, cả hai phòng thủ vô cùng quyết liệt. Cứ hễ Diệp Chi Lăng tấn công thì Cẩn Duệ Dung đều phản công lại bằng nước để ngăn chặn. Nhưng bỗng chốc cô thấy xung quanh mình nóng lên như lửa đốt, cô cảm tưởng mình đang trong một lò bát quái khổng lồ, cô nhìn lại thì thấy Lâm Ngọc đang đứng đó
– Ngươi dám đánh lén ta, oắt con
Đại sư tỉ mặt lạnh nhìn Lâm Ngọc khiến mồ hôi Lâm Ngọc úa ra, Diệp Chi Lăng thấy thế cười to
– Cần gì đánh lén, nãy giờ ta thấy tiểu cô nương này vẫn chưa ra chiêu mà, nhưng mà đánh lén thì sao, cuộc chơi đâu có quy định là phải solo 1-1
Diệp Chi Lăng cười khoái chí, đôi mắt anh ta gian tà hẵn ra
– Oắt con, có giỏi thì đấu tay đôi với ta
Cẩn Duệ Dung tức giận, ngay khi phát ra câu nói đó cô không còn nóng nữa, cô bỏ cái tên Chi Lăng qua một bên, bắt đầu dâng lên một cột nước to lớn, chưa kịp đánh thì lại một lần nữa không khí xung quanh cô nóng lên cực độ, cô quay lại thì không thấy Diệp Chi Lăng đâu cả, quay lên thì thấy hắn đang đứng bên Lâm Ngọc, thế thì ai tấn công cô, cô vô cùng thắc mắc, nhưng chưa suy nghĩ nhiếu thì vô số tia lửa vô hình đẩy lùi cô khiến cô thê thảm nằm dài trên mặt đất
– Nó đang tới nữa đó tỉ tỉ
Lâm Ngọc hô to khiến cho Duệ Dung giật mình chống đỡ, tuy nhiên ngọn lửa bằn từ đâu 4 phía nhưng lại không có hình tướng khiến cô chẵng biết đường nào mà né cả, cứ thế Lâm Ngọc chơi đùa với Duệ Dung làm cho Diệp Chi Lăng cứng đơ cả mặt, cái con nhỏ này có phải là người nữa không thế
– Này cô bé, ta thua, ta thua, ta ra huy hiệu, ngươi là tiểu yêu quái, ta không tính với ngươi
Nói rồi đại sư tỉ rất nhanh cũng bóp bùa và bỏ chạy. Bọn nhà thủy thấy thế liên tục bóp bùa bỏ chạy . Mọi người nhanh chong thu gom các huy hiệu. Tính ra thì bây giờ cô đã thu được 20 huy chương của nhà Mộc và 20 huy chương của nhà thủy, bây giờ nhà cô đã được 126 huy chương. Lần này hời lớn rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!