Phượng Hoàng Lửa - Chương 29: Lâm Ngọc bị bắt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Phượng Hoàng Lửa


Chương 29: Lâm Ngọc bị bắt


– Nhà Kim thắng rồi

Câu nói khiến mọi người nhanh chóng bật dậy,sẵn sàng vũ khí trong tay, bọn chúng mặc dù yếu bớt như khi thế rất mạnh, mọi người coi chừng, với lại dường như có một nguyên tố khác

– Đúng, đó là gió, các anh chị có ai biết nguyên tố này do nhà nào tạo không

– Gió thường là do bảo vật tạo ra chứ không phải do con người

– Thế là bọn chúng đang sử dụng bảo vật rồi, thật hèn hạ.

Mọi người bắt đầu sẵn sàng ở núp vào sau những gốc và đợi nhà Kim đến. Và cuộc chiến cuối cùng cũng đến

– HAAHA còn tưởng bọn rùa các ngươi đang ở đâu, thì ra ở đây, thế xem ra bọn ta đỡ tốn sức rồi.
Quân số bọn chúng chỉ còn 20 người nhưng khi nhà hỏa xuất hiện tận 48 người thì bọn người nhà Kim cứng hết cả miệng

– Giỏi cho các ngươi, tới bây giờ vẫn còn nhiều người như thế, nhưng nhiều người thì đã sao, chúng ta cũng sẽ khiến cho các ngươi bị oanh tạc, biết thế nào là sức mạnh của nhà Kim.

Mạc Lăng Sở cười to, nhưng Huyền Hàn rất nhanh đối đáp

– Nếu muốn oanh tạc thì ngươi nên cất bảo vật tạo gió gì đó của ngươi đi, sử dụng bảo vật các ngươi không thấy mình ti tiện hay sao.

Mạc Tín đôi mắt gian ác: – Thì ra bọn ngươi đã phát hiện bảo vật của chúng ta, khá lắm, vậy thì xem ngọn gió ta mang đến cho ngươi là như thế nào khổ sở a

Nói rồi Mạc Lăng Sở bắt đầu sử dụng phép thuật vào một cổ bình nhỏ. Ngay lập tức một cơn lốc xoáy lao đến

– Đáng ra ta không tính dùng nhưng hồi nãy nhà Mộc ngoan cường kia đã ép bức chúng ta phải sử dụng bảo bối này. Vậy giờ thì đến lượt các người, tốt nhất nên bóp bùa bỏ chạy và giao oắt con Lâm Ngọc ra đây. Ta sẽ tha cho các ngươi một con đường, không phải sứt đầu mẻ trán

– Một tên người lớn như ngươi lại đi chấp một đứa con nít không biết xấu hổ sao

Diệp Chi Lăng quát lên vô cùng bức xúc, nhưng dường như Mạc Lăng Sở không để tai lời bọn chúng nói, hắn bắt đầu đẩy cơn gió lao về phía nhà Hỏa. Rất nhanh mọi người liến bị cơn gió đẩy ra xa. Bắt đầu 20 người của nhà Kim tiến lên, Mạc Tín cũng rất nhanh lao đến túm lấy Lâm Ngọc

– Lâm Ngọc ??

Linh Hoa thét lên khi thấy Lâm Ngọc bị bắt

– Mạc Lăng Sở, ngươi mau thả Lâm Ngọc ra, bọn ti tiện các người

– Hahahaha, ti tiện, ti tiện thì sao bọn ta bằng được các ngươi, Diệp Chi Lăng, mau giao huy hiệu ra đây, ta sẽ tha cho các ngươi, còn con oắt con này ta phải dạy chúng một bài học.

Diệp Chi Lăng phải chật vật đứng dậy, cứ mỗi khi hắn đứng dậy liền bị cơn gió thổi bay.

– Oắt con, mày biết sự lợi hại của chúng ta rồi chứ

Mạc Lăng Sở nhìn Lâm Ngọc với đôi mắt gian ác, nhưng đáp lại đó là sự bình tĩnh và khinh bị Mạc Lăng Sở
– Người cùng một giuộc mà thôi, sử dụng bảo bối liền nghĩ mình hay lắm

Vừa nói Lâm Ngọc sử dụng đũa phép thì cây đũa phép đã bị văng ra xa

– Thế nào, hết lực chống cự rồi chứ.

Ngay lập tục Mạc Tâm sử dụng thần chú tra tấn lên người Lâm Ngọc, cô nghĩ mình sẽ rất đau, nhưng sao chẵng thấy đau gì cả. Chắc là do công dụng của áo choàng băng giá. Thấy thế cô giả vờ rên la rõ to, lăn qua lăn lại khiến cho bên kia nhà Hỏa bừng bừng cơn giận.

Diệp Chi Lăng hét lớn:

– Bọn khốn các người, nghĩ sao lại đi tra tấn một đứa bé chứ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN