Phượng Hoàng Lửa
Chương 30: Thắng lợi vẻ vang
– Đau đớn chứ cô bé, mày nghĩ động đến nhà tao là sẽ yên thân sao
Mạc Tín cười gằn nhưng Lâm Ngọc vẫn quát to:
– Ngươi con trai mà tính như đàn bà, chẵng khác nào em ngươi, các ngươi không dạy nó thì để ta dạy nó
– Mày nói cái gì?
Mạc Tín sử dụng một hàng loạt nguyên tố Kim phóng thẳng đến Lâm Ngọc đang chịu tra tấn dưới đất. Nhưng ngay lập tức một ngọn lửa bùng lên dữ dội từ tay của Lâm Ngọc. Lâm Ngọc sử dụng đũa phép khiến tất cả các khí bén nhọn kia bỗng chốc tan biến
– Ngươi, sao ta đã đoạt được đũa phép thuật của ngươi rồi mà
Mạc Tín ngạc nhiên, Mạc Lăng Sở đang chiến với Diệp Chi Lăng nên không để ý đến Lâm Ngọc phía này.
– Ngươi mà cũng đòi giáo huấn ta sao, kiếp sau đi.
Nói rồi vô số ngọn lửa vô hình bắt đầu đốt cháy Mạc Tín và Mạc Tâm, cả hai đứa đau nhức lăn dài trên mặt đất, tiếng thét ngay lập tức tập trung sự chú ý của Mạc Lăng Sở
– Nhóc con, mày làm gì thế
Vừa nói Mạc Lăng Sở liên chạy ngay lại vào Lâm Ngọc nhưng có một ngọn lửa vô hình đã tấn công trực diện hắn, hắn không đỡ được liền nằm lăn quay rất đất. Hắn luống cuống ngồi dậy vận dụng vòng bảo vệ
– Mày biết tay tao.
Nói rồi Mạc Lăng Sở lao lên Lâm Ngọc, ngọn lửa sau lưng từ Diệp Chi Lăng lao đến, hắn quay lại đằng sau thì ngay lập tức ngọn lửa vô hình của Lâm Ngọc đã đánh hắn từ phía đằng trước khiến cho hắn nằm vật vờ dưới đất
– Bọn mày muốn hành hạ tao sao
Lâm Ngọc anh mắt sắt lạnh như Mạc Tâm Và Mạc Tín đang lăn qua lăn lại dưới đất, nỗi khổ không thốt lên lời được
– Dừng lại
Mạc Lăng Sở quát lớn, hắn dùng bảo bình lập tức tạo gió thổi bay Diệp Chi Lăng, tiếp tục hắn tạo ra từng đợt gió quét đến Lâm Ngọc. Lâm Ngọc lâm vào suy nghĩ, nếu nàng có thể tạo ra năng lượng mộc, thủy, hỏa, thổ, kim thì sao nàng không thể tạo ra được năng lượng gió chứ. Nàng bắt đầu tìm hiểu thuộc tính của gió, gió thì đơn giản chỉ là không khí và từng đợt áp lực thôi, vậy nàng thử làm bạn với gió thử. Nàng phát ra một nguồn năng lượng có tính chất giống gió khiến cho cơn lốc xoáy lướt qua nàng như nàng là một phần của nó vậy. Mọi người trố mắt nhìn Lâm Ngọc
– Chỉ có vậy thôi sao
Lâm Ngọc nhìn Mạc Lăng Sở, Mạc Lăng Sở thầm kêu không tốt, tiểu yêu quái này đắc đạo ở đâu thế nào. Ngọn lửa vô hình tiếp tục thiêu cháy Mạc Lăng Sở, vì là nhà kim có đặc thù bảo vệ, lại nói hắn học năm cuối thì những đợt tấn công của hắn cũng chỉ làm Mạc Lăng Sở bị đẩy lùi, không gây thương tổn quá lớn. Nhưng cô nàng này quả là một kì quái bí ẩn, Mạc Tín và Mạc Tâm chịu không nổi bèn bóp bùa để tháo chạy. Còn Mạc Lăng Sở thì đang tạo ra hết đợt gió này đến đợt nguyên tố kim khác, nhưng ngay lập tức hắn quên hẵn đi những người con lại, chóp đúng thời cơ, cả 5 đại sư huynh, đại tỉ và những người rảnh tay bắt đầu tấn công hắn khiến hắn không thể đỡ nỗi, hắn có thể né nhưng hễ hắn né được người này, nhưng ngọn lửa vô hình của Lâm Ngọc thì hắn đâu né được, ngay lập tức hắn nằm chật vật dưới đất
– Còn muốn dạy dỗ em sao, đại sư ca
Lâm Ngọc giờ đây đã nhìn Mạc Lăng Sở bằng một nửa con mắt, nhưng hắn thì căm tức vì không vướng những người này thì hắn đã cho oắt con này một trận
– Mày đợi đấy, cả bọn mày nữa, tao sẽ không để yên đâu.
Nói rồi hắn bóp bùa và biến mất
– Chúng ta thắng rồi, chúng ta thắng rồi
Mọi người hoan hô vô cùng lớn, mọi người ôm chầm lấy nhau, ngay cả Lâm Ngọc cũng bắt đầu mệt lã người đi vì kiệt sức, cô khuỹu xuống mặt đất
– Lâm Ngọc em có sao không
Mọi người ồ lại lo lắng
– Không em ổn, tìm đường ra khỏi đây thôi
Rất nhanh Lâm Ngọc đã tìm thấy lối ra cho mọi người.
[TIN NHẮN TỪ TÁC GIẢ]
Bão chương đợt 2, chỉ cần mọi người ủng hộ comment like hoặc chia sẻ truyện thì tớ sẽ không bạc đãi mọi người đâu. Nhiêu đây chỉ coi như là quà ra mắt, cố lên nhé các các hạ.
Hôm nay ta ăn rất ngon, lại thêm được có người bao nên lòng vui sướng ngập tràn, nhã ra cho các sư huynh sư tỉ sư muội một hồng ân lớn. Mong các nàng sẽ tiếp tục ủng hộ ta
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!