Phượng Hoàng Lửa - Chương 37: Tiến vào cấm địa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


Phượng Hoàng Lửa


Chương 37: Tiến vào cấm địa


– Này Lâm Ngọc, sao mặt cậu tái mét thế, cậu đang lo lắng gì sao?
Bạch Tử Du quay lại nhìn gương mặt đang lo sợ của Lâm Ngọc
– Mình, mình không biết có cảm giác gì nữa, nhưng mình bất an lắm
Linh Hoa ngạc nhiên nhìn Lâm Ngọc
– Bất an, tại sao như thế, trong đây không phải vô cùng an toàn sao à mà khoan, hồi nãy Huyền Cầm có nói là bạn đó muốn đi xem thạch đá, để mình kêu bạn ấy lại chỗ này, thật đẹp quá nha
Linh Hoa vừa nói xong cô đã chạy đi một hướng khác, hướng mà hồi nãy Huyền Cầm đi.
– Cậu là đang sợ bọn người kia sẽ đến ám sát cậu đúng không?
Bạch Tử Du quan sát, thì ra cậu đoán đúng, trái với vẻ mặt tự đắc của Bạch Tử Du, Lâm Ngọc vô cùng bất ngờ, cô nhìn trực diện Bạch Tử Du:
– Sao cậu biết chuyện này?
Bạch Tử Du cười cười quay sang một hướng khác: – bữa trước mình thấy cậu lấm la lấm lút đi ra ngoài sau khu rừng, mình cũng tò mò thắc mắc nên xem thử không ngờ cậu lại đụng phải bọn người ám sát của Mạc Gia. Mình đã tính xuất hiện nhưng không ngờ ông lão trong gốc cây đó lại xuất hiện trước, nhưng cậu đừng lo, nơi đây an toàn lắm
– An toàn, mày chắc không, thì ra đám người lúc trước là do bị giết, hèn gì lâu lắm ta không thấy bọn chúng quay lại
Tiếng nói và giọng cười lạnh phía sau khiến cho cả 2 vô cùng bất an, thầm nghĩ không đúng nhưng Lâm Ngọc giờ phút này cũng không bình tĩnh được
– Chạy đi
Vừa nói Lâm Ngọc kéo Bạch Tử Du chạy về phía trước
– Giãy giụa đi, ta là thích rượt đuổi con mồi rồi làm thịt chúng a, các người càng sợ, ta càng khoái chí
Giọng nói phía sau lại vang lên khiến không giang trong đường này lạnh bất thường, chẵng lẽ giờ phút này, cô sẽ bị bọn hắn ám sát tại đây sao.
– Chạy nhanh lên
Lâm Ngọc vừa nói vừa chĩa đũa thần xuống dưới, một đạo kết giới xuất hiện khiến cho tốc độ của Lâm Ngọc nhanh hơn bình thường nhưng cũng không vất bỏ được người phía sau
– Đừng vùng vẫy nữa, mặc dù từng này tuổi đã biết kết giới thật sự là có thiên phú nha, nhưng thiên phú rồi cũng sẽ bị bóp nát trong tay ta mà thôi, chỉ trách các ngươi lúc đầu là đối đầu nhằm người.
Lâm Ngọc giờ phút này đã không còn nghĩ gì nữa, cả hai chạy đi thì có một lối chắn phía trước, dường như là một cánh cửa đá rất to, trên cánh cửa đó có một dòng tự khắc sâu trong đá “ Kẻ bước vào đây chết”,
– Chẵng lẽ chúng ta không còn đường nào sao?
Bạch Tử Du nhìn Lâm Ngọc, đôi mắt bình tĩnh không kém nhưng giờ phút này cả hai không tránh nỗi áp lực, thân hình phía sau đã đuổi kịp tới, thấy thế cả hai đành liều mạng chạy vào trong
– Cấm địa, các ngươi là không muốn sống sao, nơi đây chính là kẻ bước vào đều phải chết
Giọng nói phía sau hoảng hốt, nhưng hắn cũng dừng lại ngoài động
– Bọn mày không biết sống chết là gì, tao sẽ ở đây đợi, một là mày chết trong đó hai là mày sẽ chết trong tay tao. Trong đó từ trước giờ chẵng ai còn sống sót mà bước ra
Giọng nói cười lạnh khiến cho cả hai đứa trẻ phía trong này bất an vô cùng. Cả hai bước vào một hang động tối tăm tuy nhiên phía trước khiến mồ hôi cả hai rơi lã chã
“ Nếu hữu duyên, hãy vượt qua biển đao này”
Dòng tự phía trước vừa to cũng đủ chiếu sáng một vùng khu vực, đao kiếm bay xung quanh khiến cả hai bất giác không được toàn, lần này là xong thật rồi.
– Khảo thí, cái này chắc là khảo thí
Lâm Ngọc tự trấn an mình, nhìn Bạch Tử Du
– Xin lỗi, vì tớ phải kéo cậu vào trong việc này
Ánh mắt thoáng buồn cộng với tự trách đó khiến cho Bạch Tử Du cảm thấy rung động lạ thường
– Nói gì thế, chúng ta là bạn bè, có chết thì cũng chết trong biển đao này, còn hơn phải chết trong tay kẻ thù
Nói rồi cả hai lao xuống biển đao, vừa lao xuống, nhưng ngọn đao hung tàn đã bắt đầu xẻ cắt da thịt của Bạch Tử Du và Lâm Ngọc, nỗi đau tàn khốc khiến cả hai không nói nổi thành lời, Bạch Tử Du can đảm:
– Cố lên Lâm Ngọc, ráng vượt qua biển đao này
Mặc dù là những vết cắt nhưng những ngọn kiếm này đều không lấy mạng cả hai, thủ đoạn phi thường tra tấn khiến cho cả hai không nói thành lời, từng bước từng bước tiến về phía trước
– Tớ nghĩ rằng tớ chịu không nỗi
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN