Phượng Hoàng Lửa
Chương 65: Cái chết bất ngờ
Linh Hoa nhanh chóng từ trong trường chạy đến, miệng cười tươi
– Lâm Ngọc, cậu về rồi, cậu về rồi, nhanh nhanh mời gia đình cậu vào phòng chúng ta đi
Nghe thấy thế Lâm Ngọc cũng quên là mời gia đình mình lên phòng, hôm nay phụ huynh hội họp trong trường nên ngôi trường không còn vẻ yên tĩnh như mọi ngày mà không gian náo nhiệt hơn hẵn.
– Cha, mẹ, ông nội, các người không biết là con nhớ mọi người thế nào đầu.
Linh Lung lắc đầu nhìn con gái của mình, cô rót một bát canh ra bàn rồi bày các món ăn
– Này, con ăn vào đi, kẻo nguội
Lâm Thương cũng vội gấp đồ ăn cho con:
– Ta trước đây có nghe thông báo về tình hình học tập của con, rất tiến bộ, con thật làm cho gia đình mình tự hào nha
Lâm Thương cười rất rạng rỡ, phải nói người mong chờ gặp được con gái không chỉ có ông nội và mẹ mà ông cũng rất mong chờ gặp được con gái của mình.
– Nào ăn nhiều vào, cháu phải ăn thật nhiều để lấy sức khỏe
Bữa cơm diễn ra vô cùng vui vẻ và hạnh phúc, Lâm Ngọc thật muốn cùng mọi người ngày ngày ăn cơm nhưng không được rồi, đến lúc họ cũng phải về. Đang chuẩn bị đưa tiễn họ thì đôi mắt khổng lồ màu xanh lại xuất hiện, nó bự như chiếm lấy linh hồn của Lâm Ngọc, giờ phút này không chỉ cô ngơ ngác mà tất cả mọi người đều ngơ ngạc nhìn
– Thật sự là những con mồi ngon, hôm nay các ngươi đều phải chết
Nói rồi đôi mắt xanh khổng lồ đó quăng ra những hào quang màu xanh lấp lánh, học sinh hoảng sợ chạy tán loạn, phụ huynh nhanh chóng che chở cho con em mình.
– Bành
Một số người bạo thể mà chết, máu văng tung tóe khiên cho Lâm Ngọc vô cùng hoảng sợ
– Ngươi là ai, tại sao dám đến trường tấn công
Lúc này cô hiệu phó đã xuất hiện, cô dùng một ngọn lửa thật to và quăng thẳng vào đôi mắt xanh khổng lồ kia, đôi mắt xanh biến mất chỉ nghe được tiếng cười lạnh lùng đến gai người
– Bành
Lại thêm một người chết trước mặt Lâm Ngọc, cô không tin vào mắt mình được vì người chết chính là ông nội của cô
– Ông nội, ông nội, ông làm sao thế, ông đừng như vậy mà
Lâm Ngọc vội vàng chạy lại ôm ông nội của mình, chuyện gì đang xảy ra thế này, tại sao đôi mắt đó lại muốn tấn công người của trường này, còn ông nội của cô, tại sao đôi mắt đó lại giết ông nội của cô chứ, không chỉ Lâm Ngọc mà Lâm Thương và Linh Lung khi thấy cha mình chết, bỗng chốc phát điên
– Người nào dám ra mặt, giết chúng ta trong bóng tối, vậy đáng được xưng là cao nhân sao
Lâm Thương hét lớn khiến cho nụ cười lạnh lùng kia càng phát ra những tiếng ghê rợn
– Ai nói ta không dám lộ mặt, ta nói rồi hôm nay các người đều phải chết
Hắn vừa nói xong, Lâm Thương bị hộc máu và nằm la liệt dưới đất, đôi mắt run run, Lâm Ngọc thấy thế hốt hoảng chạy đến :
– Cha, cha, người có sao không, cha đừng bỏ con mà cha
Đôi mắt Lâm Thương từ hoảng sợ chuyển qua chậm rãi, giọng run run:
– Tiểu Ngọc ngoan, cha không chăm sóc con được nữa rồi, hãy cố gắng chạy thật xa thật xa, đừng để bị chết, cha con ta xem như kiếp này không thể sống với nhau được
Lâm Ngọc nghe thấy thế bỗng gào thét đau đớn:
– Tại sao, tại ngươi lại làm thế với gia đình ta
Lâm Ngọc chưa kịp nói xong đã thấy Linh Lung cũng đã bị hộc máu nằm dưới đất
– Mẹ, mẹ
Lâm Ngọc vội vàng chạy lại nhưng mẹ của cô cũng đã tắt thở
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!