Quay Ngược Thời Gian - Chương 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Quay Ngược Thời Gian


Chương 27


Ở cạnh mẹ Trịnh Sâm 2 hôm, cô mới càng thấy rõ, mẹ Trịnh Sâm đã rất yếu rồi, nhưng dù cô có khuyên như nào, bác ấy cũng nhất quyết không chịu đi đến bệnh viện. Nên cuối cùng cô đành quyết định sẽ tìm Trịnh Sâm nói chuyện xem sao.
Lại một lần nữa đến công ty UC của Trịnh Sâm, vẫn dáng vẻ hùng vĩ đó nhưng lòng Uyển Lạc lại có chút thoải mái hơn, có lẽ tâm tư của cô đặt ở nơi khác rồi nên bây giờ đây, cô thấy nhẹ nhàng vô cùng, tâm tư của cô đáng ra vẫn mãi mãi và không nên nằm ở đây.
Gặp lại cô thư kí đó, nhưng dáng vẻ đã trở nên sắc sảo hơn, cũng đã 2 năm trôi qua rồi, mọi thứ đều đã thay đổi.
Chào cô tôi muốn gặp….
Còn chưa kịp đáp xong, cô thư kí đã nói, cô chờ một lát để tôi vào báo.
Khoảng 10’ sau, cô ấy bước ra và nói:
Mời cô vào.
Bước vào căn phòng ấy, không còn là hình ảnh mỹ nam mà cô từng yêu thích, chỉ còn dáng vẻ một người đàn ông trẻ, ôm mình hoài bão lớn mà thôi.
Trịnh Sâm giọng điệu nghiêm túc, cũng chẳng ngẩng đầu lên nhìn cô mà nói:
Có chuyện gì?
Uyển Lạc chỉ nhìn chăm chăm dáng vẻ ấy nghĩ về quá khứ, có chút hơi thất thố nhưng ngay sau đó đáp lại anh:
Tôi chỉ đến nhắc anh nên đến thăm mẹ mình một chút, bác cũng đã lớn tuổi rồi, đừng để sau này hối tiếc lại muộn.
Trịnh Sâm chỉ giương mắt đầy căm phẫn lạ thường nhìn cô:
Cô cũng bớt lo chuyện bao đồng đi, cô cảm thấy cô có tư cách để lên tiếng nhắc nhở tôi. Đừng quên những chuyện bao đồng cô đã từng làm để lại hậu quả như nào.
Không thể ngờ được một câu nói của anh ta lại có sức sát thương lớn đến thế, chỉ một câu nói đó thôi, anh ta đổ toàn bộ trách nhiệm việc Hoa Á ra đi cũng như việc anh ta và mẹ không gặp nhau là do cô mà ra.
Uyển Lạc cũng không biết sao trước kia lại có thể yêu thương một thằng điên máu lạnh như vậy, chắc cô cũng là một con ngu mất rồi.
Quá khứ đã nằm đó ngủ yên rồi, dù anh có chấp nhận hay không, mọi thứ cũng không thể thay đổi, đừng để cho mọi thứ đều trở thành quá khứ rồi mới thấy hối hận, chỉ vậy thôi.
Rồi cô cũng không nói gì nữa mà quay đi, cô nghĩ, có lẽ mình lại đến vô ích rồi, có lẽ cô nên dành thời gian ở cạnh bác nhiều hơn chứ không cần đến khuyên nhủ một kẻ quá cố chấp như vậy nữa.
.
.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN