[Quyển 3] Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải Robot - Chương 3: Cyborg
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


[Quyển 3] Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải Robot


Chương 3: Cyborg


Dạ Sở Kỳ ngoan ngoãn ôm Bạch Ngân nghe đám Dạ Sở Hiên dạy dỗ một hồi, cuối cùng cũng được về phòng. Cơ thể của cô có cấu tạo phần lớn là máy, vì thế một số điểm không đáng lo ngại lắm. Về cơ bản thì cô có ăn uống hay không, hay cái gì đại loại thế, thì đều có thể thay thế bằng một số chất dinh dưỡng khác.

Dạ Sở Kỳ ôm Bạch Ngân, về phòng. Con thỏ rất vui vì cô đã tỉnh lại, bám dính trong người cô. Cô ôm nó nằm trên giường, hưởng thụ cái cục mỡ mềm mềm dụi trong lồng ngực. Cảm giác thật sự là dễ chịu hơn bao giờ hết.

Dạ Sở Kỳ chỉ ở nhà, không làm gì. Trong suốt cuộc đời của cái tên Dạ Sở Kỳ, cô chưa từng hoàn tất bất kỳ năm học nào ở trường. Vì thế ngoại trừ ở nhà hoặc đi làm những công việc tay chân thì cô chẳng thể làm được thứ gì khác cả. Tất nhiên sức khỏe của cô không cho phép cô tìm bất cứ việc làm nào bên ngoài. Xã hội ở đây yêu cầu rất cao về bằng cấp, và với hệ thống giáo dục nghiêm khắc và toàn diện, thật sự là rất khó để làm thứ gì đó trong khi mình vô học.

Dạ Sở Kỳ chợt thắc mắc, rằng làm sao mình có thể ở nhà suốt đời không đến trường như vậy. Thời điểm cô tham gia thử nghiệm của KM bằng cách đến trường thì không tính, dù sao cũng qua gần hai năm rồi, cô học ở đó còn chưa tới hai tháng. Nhưng nền giáo dục cho tới hết bậc trung học là bắt buộc và không có ngoại lệ. Dạ Sở Kỳ không thể tìm ra cách giải thích nào cho việc mình có thể chối bỏ việc học từ nhỏ cho tới giờ.

– Đi hỏi xem vậy.

Dạ Sở Kỳ bật dậy, đặt Bạch Ngân lên đầu. Con thỏ chẳng chịu ngoan ngoãn bám trên đó gì cả. Nó chạy xuống vai cô và ôm cổ cô. Cô cứ dung túng cho nó muốn làm gì thì làm, chính mình đi xuống phòng nghiên cứu ở tầng hầm.

Phòng nghiên cứu vẫn thiếu náo nhiệt như vậy. Dạ Sở Kỳ có muốn làm náo nhiệt chỗ này cũng còn phải đợi thời cơ. Thành thử cô không có cố ý gây chú ý, lon ton chạy tới. Nhìn qua một bên, cái khoang cứu sinh với dung dịch đỏ vẫn còn ở đó. Eve trông có vẻ khỏe hơn nhiều rồi, ở trong đó xem chừng rất thoải mái.

– Chào Eve.

Eve thấy Dạ Sở Kỳ thì vui mừng, bám sát vào cửa kính nhìn ra và vẫy tay. Dạ Sở Kỳ cũng vẫy tay, đứng lại muốn nói chuyện một chút.

Eve được chữa trị trong khoang này. Ở trong các bệnh viện lớn cũng thường thấy nó. Nó là thứ cần thiết nhất cho việc chữa trị cho cyborg.

Cyborg là một thuật ngữ chỉ những con người không hoàn hảo, có một số bộ phận bị thay thế bằng máy. Theo như từ điển, nó chỉ dùng để nhắc tới các bộ phận đã được dùng để thay thế trên cơ thể con người. Nhưng sau đó do một số thói quen, nó được dùng một cách phổ biến để chỉ những người có một bộ phận nào đó bị thay bằng máy hoặc bộ phận nhân tạo tương tự.

Trong nền y học, sự phát triển của cyborg đã cứu sống rất nhiều mạng người. Tuy nhiên syborg sống rất bất tiện. Trong khoang nghiên cứu này có chứa một loại dung dịch. Loại dung dịch này có khoảng bốn mươi phần trăm là Blue Elitic-flup dạng dung dịch. Dung dịch này gọi chung là Cylup, có tác dụng tốt đối với cơ thể, nhưng không được lạm dụng. Các cyborg cần có nó mới có thể duy trì sự hoạt động của các bộ phận nhân tạo trong cơ thể.

Dạ Sở Kỳ có thể coi là một loại cyborg, nhưng cũng có thể nói là không phải. Các cyborg nhiều nhất chỉ có thể thay thế tối đa ba bộ phận của cơ thể bằng vật chất nhân tạo, nhưng Dạ Sở Kỳ thì đã có phân nửa cơ thể được cải tạo rồi. Đặc biệt là cấu trúc xương, đều có sự tác động của nhân tạo. Đó là chưa kể tới, não bộ cũng có. Vì sự thay thế mức độ lớn này, cô hướng về phía trở thành robot hơn là cyborg. Do đó cô không cần thứ dung dịch kia để duy trì hoạt động. Cô có thể dùng cách sạc năng lượng để cử động.

Giống như Dạ Sở Kỳ, Eve cũng được thay đổi cơ thể. Tuy cơ thể Eve được thay đổi tới tám mươi phần trăm. Tức là toàn bộ là máy. Một phần đầu, tay, chân, thanh quản,…. Sự thay đổi quá mức mà không có sự giúp đỡ của siêu vi mạch khiến não bộ không thể quản lý cũng như khống chế hoạt động của toàn bộ cơ thể. Vì vậy Eve phải sống gắn liền với sự hỗ trợ của dung dịch Cylup để giữ cho cơ thể điều hòa.

Như Dạ Sở Hiên nói, người có thể cứu Eve đã chết. Dùng hết sức của anh cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì thế này. Eve không thể tiếp xúc với môi trường bên ngoài nữa. Trong môi trường bên ngoài cùng lắm chỉ có thể duy trì sự sống trong tầm khoảng nửa tiếng.

Lúc bình thường một viên đạn tất nhiên không thể gây ra tổn thương nhiều như vậy. Nhưng Eve đã bị giam giữ rất lâu, từ trước lúc ba mẹ anh mất, mà không có Cylup. Do đó, gần như toàn bộ cơ thể đã bị ảnh hưởng xấu bởi phần máy móc trong cơ thể. Vì thế, viên đạn bắn trúng đại khái có thể nói là giọt nước tràn ly, hủy diệt mọi kết cấu trong cơ thể của em.

***

*tg: bình luận đi mọi người ơi TvT

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN