[Quyển 3] Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải Robot - Chương 9: Bí mật trong bóng tối
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


[Quyển 3] Xuyên Đến Tương Lai - Tôi Không Phải Robot


Chương 9: Bí mật trong bóng tối


Một cô gái ngồi giữa hàng loạt các dây dẫn. Căn phòng được cấu thành từ máy, mọi thứ ở trong đều liên kết với cô ta. Cô ta ở trung tâm căn phòng. Ngồi yên, và không nhúc nhích.

Đó là một cô gái tóc bạc, mắt cũng bạc. Da trắng hồng, khuôn mặt không biểu thị gì cả. Nhìn cô ta, Dạ Sở Kỳ có thể liên tưởng tới chính mình giữa hệ điều hành và bộ sạc.

Cô ta giống hệt cô không khác một li.

– Cô gái này… Tại sao lại…?

Cô gái chớp mắt một cái. Con ngươi mắt xoay chuyển, sau đó trở nên linh động hơn. Cô ta nghiên đầu nhìn Dạ Sở Kỳ. Trong mắt cô, hàng loạt thông tin xuất hiện quanh cô ta.

[Mở khóa: Robot Android the and AL-003. Hoàn tất liên kết]

Dạ Sở Kỳ lập tức hiểu ra. Cô gái này mới chính là AL-003. Chân chính là Robot Android the and AL-003. Hóa ra AL-003 không phải chỉ là một cái cớ cho cô tiếp tục sống, mà nó thật sự có tồn tại. Trước này Dạ Sở Hiên và nhóm nghiên cứu đã giữ kín nó, tránh xa mọi sự chú ý.

– Cô giống hệt tôi. – Nó nghiên đầu – Dạ Sở Kỳ?

Dạ Sở Kỳ kinh ngạc bước tới. Không chỉ ngoại hình, giọng nói của nó cũng giống hệt cô. Giống đến khó tin.

– Giống quá…

AL-003 đứng khỏi chỗ ngồi, hàng loạt dây dẫn rời ra. Nó bước tới. Dạ Sở Kỳ cũng bước tới. Cả hai đứng đối diện nhau.

– Nếu không tính màu trang phục-…

Cả hai đồng loạt dừng lại. Thậm chí cử động mô phỏng diễn ra cũng giống hệt nhau nữa. Mà trang phục của nó, cô mới để ý. Nó trông rất quen. Giống hệt Ải Hoang Phế của cô, nhưng màu xanh.

Là Ải Hoang Phế cực chế phục lam?

Ải Hoang Phế là một trong những báu vật của tương lai. Rất nhiều người tranh giành nó. Dạ Sở Kỳ giữ cực chế phục mạnh nhất, cực chế phục virus. Điều đó khiến cô nghĩ rằng đó đã là cực hạn rồi. Không ngờ ngoài cực chế phục virus Dạ Sở Hiên còn có cả cực chế phục lam. Có khi nào, cực chế phục nano cũng ở trong tay anh?

Có thứ gì đó lóe sáng. Dạ Sở Kỳ giật mình, nhíu mày. Cô bước qua AL-003 đi tới. Nó hoàn toàn không cản cô lại, chỉ quay đầu đi theo.

Cỗ máy lớn phía sau bộ sạc và có vẻ liên kết trực tiếp với hệ điều hành của AL-003, có một cái màn hình rất lớn. Hàng loạt mã điện tử đang chạy. Một số liệu đồ sộ. Cô nhận ra chúng.

– Mã của virus RE-Voild… Sao anh Hai lại lưu chúng thế này?

Trong tầm mắt Dạ Sở Kỳ, hàng loạt thông báo hiện lên. Hệ điều hành gửi tin tới đồng loạt, một đống thông báo liên kết. Một trong số đó khiến Dạ Sở Kỳ kinh hoảng.

[Đã cập nhật phần mềm RE-Voild]

Tại sao hệ điều hành của cô lại cập nhật thứ virus đó chứ? Đáng lẽ ra hệ thống kháng virus phải xóa sạch chúng…

– Không đúng…!

Dạ Sở Kỳ nhìn bộ điều khiển. Cô không biết dùng mấy cái nút phức tạp này. Nhưng…

Màn hình chớp đổi. Nó biển thành một thanh truyền tải. Số liệu truyền tải nhanh chóng đạt một trăm phần trăm. Màn hình lại đổi, xuất hiện hàng loạt hồ sơ. Không phải là ngôn ngữ lập trình. Nó dùng ngôn ngữ thường. Dạ Sở Kỳ nheo mắt bắt đầu đọc.

Trong hồ sơ ra thông tin của một số cao tầng Công Hội, nhưng là của mười mấy năm trước. Trong số những thông tin đó, cô thấy có cả Lâm Đạt Sa. Cô khá ấn tượng cái tên này, bạn thân của mẹ cô, đồng thời là Hội phó Công Hội hiện tại. Ngoài ra cô còn thấy thông tin của em gái của mẹ cô, Sở Tần Ly và rất nhiều người quen khác. Họ hàng của cô, cô suýt quên mất, bọn họ đều làm việc cho Công Hội.

Ba mẹ cô cũng thế, nhưng khác với họ. Cô nhớ ba mẹ cô chỉ là chuyên viên nghiên cứu bình thường thôi. Họ chỉ làm việc như những công nhân viên chức khác, không có gì đặc biệt cả.

Dạ Sở Kỳ vẫn nghĩ thế, cho tới khi đọc được hồ sơ ở cuối.

– Ba… Mẹ…

Hai tập hồ sơ cuối cùng, có tên, mã và ảnh của ba mẹ cô. Nhưng nó không phải hồ sơ công dân bình thường mà là một tập hồ sơ của cao tầng Công Hội, có dấu ấn bảo mật. Ngoài ra, họ còn là quản lí của /Thành Phố Khởi Nguyên/, cả hai. Hơn nữa, ở đây có ghi rõ, bọn họ có quyền ứng cử vị trí Hội trưởng Công Hội.

Rõ ràng ba mẹ cô không phải công nhân viên chức bình thường.

– Đây có lẽ là nguyên nhân…

Dạ Sở Kỳ cố nghĩ. Nhưng cô không thể nào nghĩ ra được, nếu ba mẹ cô đã có quyền lực và tiếng nói trong Công Hội như vậy, thì tại sao lại chết vì tai nạn. Công Hội vẫn còn giấu gì đó. Hẳn đó là lý do Dạ Sở Hiên tìm tới Công Hội nhiều lần. Anh muốn tìm nguyên nhân ba mẹ chết. Cô cuối cùng cũng hiểu vì sao anh lại liều mạng đối mặt với Công Hội trong lần đại loạn robot đó…

Cô hiểu rồi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN