Quyển Sách Not - Phần 19- Hunter Group
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
98


Quyển Sách Not


Phần 19- Hunter Group


Phúc và Khoa đang nói chuyện trên sân thượng, xung quanh không có ai.
-“Tớ hiểu rồi, nhưng tại sao cậu lại không muốn giúp tớ tìm quyển sách”-Phúc nói
-“Tớ sợ…!”
-“Sợ?”
-“Đúng là họ đã hồi sinh và chẳng nhớ gì, nhưng đâu có gì đảm bảo rằng khi tìm được quyển sách thì họ sẽ không nhớ”
-“Hả…. đúng là vậy…tớ không rõ quyền lực của quyển sách nhưng có thể nó sẽ tác động gì đó”-Phúc nói
-“Tớ sợ lắm, nếu họ biết tớ là kẻ như thế thì sao? Họ sẽ còn xem tớ là bạn không, tớ đã từng bị như thế 1 lần, tớ rất sợ phải thấy Anh nhìn mình với ánh mắt đó 1 lần nữa”-Khoa run rẩy
-“Khoa…”-Phúc không biết nói gì hơn, cậu không có lý do gì để nhờ Khoa giúp…cũng chẳng thế an ủi cậu.
-“Vì thế….xin lỗi…tớ không thể giúp cậu nữa.”
-“Tớ hiểu rồi…cám ơn cậu vì đã giúp tớ từ trước đến nay…”

8h04 p.m
Phúc :Chào mọi người
Dung:Chào Phúc, cậu online trễ nhỉ
Phúc:Ngày mai tớ sẽ đi đến ngôi trường ở thành phố khá xa nơi đây nên có thể 1 thời gian dài không online
Dung:Hả…sao bất ngờ vậy? có chuyện gì sao?
Phúc:tớ hỏi thăm được ở ngôi trường đó có tin đồn ma ám rất bí ẩn có thể liên quan đến quyển sách, nên tớ quyết định tới đó tìm
Lâm:Chậc,lại gặp phiền phứt nữa rồi…
Dung:Tớ đi nữa…khi nào thì cậu đi
Phúc:cậu muốn đi theo tớ thật sao?
Lâm:cậu thừa biết tính cô ta rồi.
Anh:Vậy để tớ báo với Khoa rồi cả nhóm lại đi
Khoa:tớ đây, lần này tớ không đi đâu cả nhóm tớ cũng sẽ không đi
Niên:Hả…tại sao thế?
Khoa:các cậu đừng hỏi, chỉ là tớ không đi nữa thôi…
Phúc:Không sao đâu….tớ và nhóm Dung sẽ đi,Anh và Niên hãy ở nhà,có gì tớ sẽ báo tin tức sau.
Niên:Ừ, thôi cũng được ,có gì phải báo bọn tớ ngay đấy
Phúc:ừ

Ngày hôm sau Phúc,Dung và Lâm cùng tiến đến ngôi trường đó, được sự hướng dẫn của bạn Phúc cả bọn làm quen với 1 nhóm chuyện khám phá bí ẩn của trường, tên của họ là hunter.
-“Chào mọi người, tớ là Phúc, đây là dung và Lâm”-Phúc giới thiệu
-“Chào các em, anh là Kiên,trưởng nhóm này, đây là Ngô,Sinh và Nghi”-1 thanh niên khá lớn và chững chạc tiến lên bắt tay Phúc
-“Em nghe nói trường này có tin đồn và ma ám ạ”-Dung hỏi
-“Ừ, nhưng bọn anh tìm ra thủ phạm rồi.”
-“thủ phạm…vậy không phải ma à…”-Phúc hỏi
-“Không là 1 học sinh trường anh tên là Tuấn, cậu ta chỉ bày trò hù doạ mọi người thôi”
-“Chán thế.”-Dung xịu mặt
-“con nhỏ này… “-Lâm quay sang nói
-“thật ra cũng chưa chắc chắn đâu, chiều nay bon chị sẽ đến nhà học sinh đó xem thử…”-1 cô gái trong nhóm tiến lên
-“Chị là Nghi phải không….bọn em đi cùng được chứ”-Phúc hỏi
-“Tất nhiên là được.”-Sinh cũng chen vào
Cả bón cùng nhau tiến đến nhà Tuấn sau nhiều lần gõ cửa và gọi to nhưng không ai trả lời Kiên mạnh dan thử mở cửa thì phát hiện cửa không khoá. Cả bọn lo lắng chạy vào bên trong nhưng nhanh chóng lùi lại vì bên trong nhà phát ra mùi hôi nồng nặc…cả căn nhà tối om .
-“Tuấn! cậu có đó không, bọn tớ học cùng trường cậu đến thăm cậu đây”
Phải hỏi lần thứ 2 mới có tiếng thỏ thẻ trả lời
-“Về đi…”
-“là cậu đó à,Tuấn, nghe nói cậu nghỉ học…bọn tớ đến thăm cậu”
-“Về đi…ngày mai tớ sẽ đi học”
-“à còn chuyện này…”
-“VỀ NGAY!!!”
Nghi khựng lại cô quay sang nhìn Kiên
-“Hay mình về đi anh ”
-“Ừ, cậu ta như thế cũng khó mà hỏi gì được ,về thôi”-Kiên nói
Trên đường về ,Phúc quay sang nói với Kiên
-“Anh Kiên,anh có để ý nhà của tuấn có gì lạ không?”
-“Hả…lạ gì cơ…”
-“Có rất nhiều bùa, tượng phật và các thứ khác.”
-“Có lẽ cậu ta cuồng tín ngưỡng thôi.”
-“không, em cảm thấy là lắm, tiếc là không nhìn thấy cậu ta nhưng em nghĩ cậu ta đang bị ám.”
-“ám?thật sao? Sao em biết”
-“em có cảm giác thế.ngày mai em muốn cùng anh chị vào trường xem cậu ta thế nào”
-“chuyện này…..được….để anh chuẩn bị quần áo cho bọn em…”
Đúng như tuấn nói hôm sau cậu ta đã đến trường nhưng lần này Tuấn khiến cả trường hoảng loạn khi 1 mình cậu ta đến tầng 2 dãy phòng cũ Tuấn vẻ mặt rất sợ hãi…. Nói gì đó về phía cửa sổ, sau đó cậu ta quỳ sụp xuống van lạy… Phúc không nói gì nhanh chóng chạy lên tầng 2. cả nhóm Dung và Kiên cũng chạy theo.
Lên đến nơi thì họ nhìn thấy Phúc đang đứng cạnh Tuấn,cậu ta vẫn đang rất hoảng loạn
-“Chuyện gì thế Phúc?”
-“tớ vừa ngăn cậu ta lại, cậu ta đã bị hoảng loạn”
-“hoảng loan, vì chuyện gì?”-Sinh hỏi
-“nhìn những thứ này đi,có lẽ cậu ta vừa gọi hồn.”
-“Gọi hồn? sao mày biết….”
-“à…có tìm hiểu 1 chút thôi…nhưng đây chắc chắn là gọi hồn. ”-Phúc nói
-“Không thể nào,hắn ta nói với tao là nó có thể diệt trừ hồn ma mà”
-“cậu có lẽ bị lừa rồi, nhưng sao cậu lại muốn diệt trừ hồn ma”-Dung hỏi
-“không phải chuyện của chúng mày”-Tuấn hét
-“Không cần, tớ đoán được sơ sơ rồi, cậu ta có lẽ đã làm gì đó khiến cho 1 hồn ma theo ám, những gì ở nhà cậu ta đã nói lên điều đó, cậu ta cố tìm cách đuổi nó nhưng lại bị lừa”
-“rốt cục thì cậu đã làm gì Tuấn.”-Kiên hỏi
-“Tao…tao không làm gì cả?”
-“Theo những gì tớ thấy thì hồn ma ám cậu rất mạnh đó Tuấn, nhìn mặt cậu, tớ chắc chắn cậu không sống lâu nữa đâu, muốn sống thì hãy nói ra hết để bọn tớ giúp.”
-“Tao sắp chết ư….tao…tao nói…hãy giúp tao”
-“Tớ hứa….nhưng cậu phải kể hết”
-“Tao cùng 2 thằng khác đã hùa nhau dụ 1 con nhỏ cùng khối đến dãy phòng này và cưỡng bức nó, nhưng không ngờ nó lại lỡ tay làm nó chết, bọn tao đã lén chôn nó ngay sát bên dãy phòng này và giả ma doạ không để ai đến gần đây….nhưng con nhỏ đó, từ sau khi nó chết nó luôn ám tao”
-“chỉ có cậu bi thôi à?”-Phúc hỏi
-“tao không biết, 2 thằng kia thì nghỉ học suốt từ ngày đó, nó không tha cho tao, nó tìm đến tận nhà tao, vào trong cả giấc ngủ, tao điên lên mất, tao đã làm đủ mọi cách rồi nhưng chẳng ăn thua gì, toa được 1 tên trên mạng chỉ cho cách diệt hồn ma này nhưng ai ngờ hắn lừa tao, lúc nãy nó lại xuất hiện”
-“Giết người thì đền tội,cậu biết đấy,Tuấn”-Kiên nói
-“đồ tàn nhẫn, khốn”-Dung hét
-“Tao…tao biết lỗi rồi, hối hận rồi…hãy giúp tao, tao sẽ đền bù cho nó, tao sẽ cúng vái nó,thờ nó…làm gì cũng được”
-“Thôi được rồi, tớ hiểu rồi, cầm lấy thứ này…hãy đem về đốt . nó sẽ diệt trừ hồn ma, hiệu nghiệm lắm, yên tâm…đốt ở nơi cô ta hay xuất hiện nhé, tốt nhất là ở nhà cậu”-Phúc móc ra 1 lá bùa đưa cho Tuấn
-“Cám ơn…cám ơn…nếu thoát được lần này tớ sẽ hậu tạ…”
-“Không cần đâu, cậu mau đem về đốt đi”
Chờ tuấn đi khỏi,Dung mới quay sang mắng Phúc
-“tên khốn đó ác như vậy sao cậu còn giúp hắn”
-“Phải đó, anh cũng không hiểu”-Kiên nói
-“bùa đó có tác dụng kêu gọi ma quỷ, nó có thể vô hiệu tất cả bùa trong nhà của hắn.”
-“Vậy là…?”-Nghi nói
-“Chuyện của 2 người họ, để họ tự giải quyết đi”-Phúc mỉm cười rồi bỏ đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN