Sa Ngã - Phần 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1109


Sa Ngã


Phần 12


……….
Ái Trân gào lên:

– Chị tài năng hơn em thôi chứ chị chỉ ra đời sớm hơn em vài ngày thì lấy đâu ra mà đòi trải đời hơn em? Ừ thì em là con rơi! Ừ thì em tai tiếng! Nhưng ít ra em sống thật với cảm xúc của mình. Còn chị á, ra ngoài thì giữ hình tượng như ngọc nữ, ở nhà không vừa ý cái là gắt gỏng ầm lên.

– Em so sánh quá thiển cận! Ở nhà toàn người thân của chị thì chị mới bày tỏ cảm xúc thật chứ. Còn ra ngoài, chị gắt gỏng cho ai coi? Chị là người của công chúng, chị hoạt động nghệ thuật chân chính thì chị phải giữ hình tượng là đúng rồi. Đâu như em, làm gì có hình tượng mà giữ?

Hồi còn ngồi trên ghế nhà trường, điểm số của Hạnh Trân lúc nào cũng cao chót vót, chị học giỏi toàn diện các môn, thi hùng biện toàn được giải nhất nên lần nào cãi nhau với chị, Ái Trân cũng bị dồn vào thế bí. Chị nói quá chuẩn, đúng là cô không có hình tượng gì tốt đẹp để giữ cả. Có thể đó chính là lý do đôi khi Ái Trân hành động bốc đồng hơn chị gái mình. Cô thở dài bảo:

– Thôi, em sai rồi. Suy cho cùng cũng tại em mà chị bị người ta chửi, em sẽ đăng bài xin lỗi chị.

– Chị không cần. Chị chỉ nhắc nhở em vậy để em rút kinh nghiệm. Chị không muốn dính tới thị phi, chị chỉ thích người ta nói về sản phẩm của chị thôi!

Ái Trân tuy hơi buồn vì bị chị giáo huấn, nhưng sâu thẳm trong thâm tâm cô vẫn ngưỡng mộ chị. Chị thực sự giống viên kim cương sáng lấp lánh không tì vết. Thảo nào chị được nhiều người yêu mến, ngay cả anh Trường cũng mê mệt chị. Chị ới một tiếng, anh đến liền. Cô thì dẫu có hẹn trước vẫn bị cho leo cây. Ái Trân rất muốn bắt chước chị kiêu căng làm lơ anh. Ngặt nỗi, nô tì thì bản chất vẫn là nô tì, không thể giả bộ sang chảnh như công chúa được. Cô nhớ anh cồn cào. Chiều thứ năm, thấy máy báo có tin nhắn của anh, cô ngấu nghiến đọc:

“Sáng nay lúc tập thể dục, tình cờ nghe được một bài hát về tuyết trên tivi anh mới chợt nhớ ra mình từng lỡ hẹn với em. Hôm đó em ngắm tuyết đã chưa?”

“Em chưa. Lúc tuyết rơi em lấy tay bịt mắt lại, không dám nhìn kỹ vì muốn lần đầu tiên trong cuộc đời mình ngắm tuyết rơi là ngắm cùng anh. Chỉ tiếc là anh không tới, em đợi anh hơi bị lâu đấy!”

Ái Trân nhắn tin lại. Trường nhắn tin hỏi cô:

“Có muốn anh đền bù gì không?”
“Không cần. Em tự nguyện đợi anh mà.”

“Ngốc.”

“Em yêu anh nhiều đến nỗi phát ngốc đó.”

“Em đừng yêu anh.”

“Anh cấm mà được hả? Đến em cũng chẳng thể điều khiển nổi trái tim mình. Tại sao em lại yêu anh nhiều đến thế? Đến em cũng không hiểu nổi!”

Bá Trường thầm mắng Ái Trân chỉ giỏi khua môi múa mép. Mấy ngày hôm nay, công ty Nhật Trường liên tục nhận được rất nhiều đơn đặt hàng. Anh phải công nhận Ái Trân đúng là bậc thầy trong việc tạo chiêu trò. Anh đã làm việc rất vất vả để cho ra mắt loại mì này, nhưng trên thị trường có quá nhiều loại mì xào nổi tiếng khác nên mặc dù anh đã đổ rất nhiều tiền vào quảng cáo nhưng lượng tiêu thụ vẫn ở mức ổn định, chỉ từ khi Ái Trân xuất chiêu thì mì xào Nhật Trường mới trở nên cực hot. Bá Trường soạn tin nhắn cảm ơn Ái Trân, nhưng vì sĩ diện nên anh lại xoá đi và soạn một tin nhắn khác gửi cô:

“Tới công ty Nhật Trường gặp anh.”

Do hơi áy náy vì vụ lỡ hẹn với Ái Trân nên sáng nay trước khi tới công ty anh đã đi mua chiếc điện thoại mà cô mơ ước bấy lâu. Ngồi trong văn phòng làm việc, tưởng tượng ra vẻ mặt phấn khích của Ái Trân khi được nhận quà, anh bất giác bật cười. Thế nhưng, nụ cười đó không kéo dài được bao lâu, bởi chỉ vài phút sau đó, nhà sản xuất chương trình “Hẹn hò với người nổi tiếng” đã tung tin Minh Tiến và cô là nam chính và nữ chính trong mùa năm. Mạng xã hội được một phen dậy sóng. Lòng Bá Trường còn dậy sóng hơn thế. Mặt anh nóng phừng phừng, anh đã điên hết cả tiết rồi mà khi Ái Trân tới, cô chẳng thèm giải thích gì với anh về tin tức sốt dẻo trên mạng, chỉ ngô nghê hỏi:

– Trường! Anh bị dị ứng gì à? Sao mặt anh đỏ thế?

Trường lạnh lùng nhìn Trân. Cô ngang nhiên tham dự chương trình hẹn hò khiến anh vô cùng ức chế. Do không thể chỉ trích cô chuyện đó, anh kiếm cớ nổi giận:

– Ai mượn em quảng cáo cho mì xào của Nhật Trường?

– Không ai mượn cả. Em thấy anh vất vả nên em muốn giúp anh một chút thôi. Không được hả?

– Không được! Một con khốn hèn hạ chuyên đi làm những trò lố như em thì tuyệt đối không được phép dính dáng tới sản phẩm của công ty anh.

– Anh… anh… hơi nặng lời với em rồi. Em biết em có nhiều anti-fan, nhưng em nghĩ mì của bên anh ngon nên chỉ cần được nhiều người biết tới sẽ bán chạy. Nếu anh không thích, em sẽ gỡ livestream em giới thiệu mì xào.

– Em đã đạt được điều em muốn rồi thì gỡ hay không có ý nghĩa gì đâu. Tai tiếng của em đã làm vấy bẩn thương hiệu của anh rồi.

– Em xin lỗi… em sai rồi… là em ngu… em nghĩ ngắn, em cứ tưởng mì xào được nhiều người biết tới là vui rồi, không lường trước được hình ảnh không mấy tốt đẹp của em làm vấy bẩn thương hiệu của anh. Anh đừng nổi nóng. Lần sau em không dám làm bậy nữa.
Ái Trân run run nói. Bá Trường nổi cáu:

– Em đừng giả bộ ngu ngốc. Rõ ràng em cố ý tạo chiêu trò để tăng độ hot cho bản thân trước khi tham dự chương trình hẹn hò nhưng lại thảo mai nói rằng muốn giúp anh, em không thấy mình trơ trẽn à?

– Không phải đâu… em thực sự không cố ý tạo nhiệt cho bản thân gì cả… thật đấy!

Mắt Ái Trân đỏ hoe. Bá Trường vẫn gay gắt:

– Cố ý hay không thì giờ trên mạng em cũng hot lắm rồi, cả cái thằng sắp trở thành nam chính của em cũng tăng lượt theo dõi ầm ầm đấy! Hai đứa cùng được đánh bóng tên tuổi, chỉ có mì xào của anh bị tổn hại thôi.

– Tổn… tổn… hại nhiều lắm không anh? Thấy mọi người khoe ảnh ăn mì xào ầm ầm, em cứ tưởng bên anh bán được hàng lắm cơ.

– Lại tưởng! Em chỉ giỏi tưởng với chả tượng! Ảnh trên mạng chỉ là ảnh ảo thôi, trong tay anh có số liệu rõ ràng đây, lượng tiêu thụ giảm rõ rệt.

Bá Trường nói xạo. Ái Trân sợ hãi hỏi:

– Giảm bao nhiêu cơ anh? Anh cho em coi thống kê bán hàng được không? Có gì em đền bù cho anh!

– Thu nhập của em được mấy đồng mà đòi bù?

– Thu nhập của em so với anh thì không đáng mấy, nhưng được cái tình cảm của em dành cho anh thì rất đáng kể nên em chẳng tiếc anh cái gì cả, anh cứ nói con số đi!

– Anh không bấn đến mức hạch sách để moi tiền đàn bà. Tình cảm của em dành cho anh đáng kể mà em lại tham dự chương trình hẹn hò vậy hả?

Bá Trường đã nhắc khéo như vậy mà Ái Trân vẫn không hiểu chuyện. Thay vì đi giải thích với anh lý do mình tham dự chương trình, cô ngu ngơ hỏi anh:

– Vâng, thì sao ạ?

– Thì sao? Thì không đúng chứ sao?

– Không đúng ở chỗ nào? Chính anh bảo em có ai khác hay không chẳng liên quan gì tới anh mà. Với cả là đây chỉ là một chương trình hẹn hò thôi, em không nghĩ anh sẽ ghen nên em nhận lời tham gia.

– Tất nhiên rồi. Liên quan gì tới anh mà anh ghen.

– Thế sao anh còn thắc mắc?

– Anh thích thì anh thắc mắc. Anh thắc mắc cho nó sướng cái mồm. Em thích ý kiến mà được à?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN