Sa Ngã - Phần 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1057


Sa Ngã


Phần 23


Ông Trương và bà Ngọc biết Ái Trân đã rời đi ngay sau khi đưa Hạnh Trân từ bệnh viện trở về nhà. Họ không vui mừng, nhưng thấy nhẹ nhõm như trút đi được gánh nặng lớn. Những lúc ông bà đi vắng, Hạnh Trân thường cố ý làm mình làm mẩy dỗi hờn Bá Trường. Khi anh đút cơm cho cô, cô sẽ ngúng nguẩy không ăn rồi sụt sịt nói:
– Không chịu đâu, ăn nhiều béo, anh chán anh bỏ á.
Khi anh bóc nho cho cô ăn, cô sẽ từ chối và bảo:
– Thôi, em chẳng dám ăn nho anh bóc đâu. Em sợ anh lại so sánh em với Ái Trân ý, kiểu như ở bên nó anh được cưng chiều, được nó bóc nho cho ăn, còn ở bên em thì anh vất vả phục vụ em như một thằng giúp việc.
Hạnh Trân không gào thét chửi rủa Bá Trường vì tội ngoại tình, nhưng cái kiểu nhắc khéo của cô thực sự khiến anh cảm thấy ngột ngạt. Bản thân mình là người sa ngã nên anh không thể biện minh gì cả, chỉ có thể luôn miệng nhận sai với người yêu, dỗ dành và chiều chuộng cô, mong cô sớm quên đi nỗi đau mà anh đã gây ra. Bá Trường biết rõ mình có lỗi với Hạnh Trân, nhưng lại không hề nhận thức được mình cũng có lỗi với Ái Trân. Cả anh và Ái Trân đều tự nguyện sa ngã cùng nhau, nếu như Ái Trân không thả thính hoặc nếu như Ái Trân thả thính, anh không dính thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra. Sự việc tới nông nỗi này, cả hai đều phải tự chịu trách nhiệm với hành động của mình, không ai nợ ai cả.
Bá Trường cho rằng việc Ái Trân rời khỏi thế giới của mình và Hạnh Trân là một điều vô cùng tốt, nhưng anh không hề lường trước được, Ái Trân chỉ biến mất một tuần, trong lòng anh đã thấy khó chịu. Cô không hề cập nhập bất cứ trạng thái nào trên trang cá nhân. Một người thích sống ảo như cô, gặp phải sự cố lớn như vậy mà cũng không livestream khóc lóc xin mọi người thương xót và thông cảm cho mình. Tồi tệ hơn cả là thông tin trên tài khoản của cô cho thấy cô không hề online trong suốt thời gian vừa qua. Cô im ắng một cách lạ thường khiến cho tâm trạng anh rất tệ. Anh không thể tập trung làm bất cứ việc gì cả. Anh rất muốn biết tung tích của cô, nhưng lại không dám cho người đi điều tra vì sợ bản thân mình sẽ tiếp tục sa ngã. Buổi tối về nhà, vô thức bước vào bếp, vô thức hình dung ra cảnh Ái Trân đang nấu cơm, Bá Trường cực kỳ hoảng sợ. Anh chán nản tới nhà ba mẹ. Ông Nhật còn giận con trai nên bỏ lên gác không thèm nhìn mặt anh. Bà Nhung thì vẫn dịu dàng hâm nóng lại cơm và thức ăn cho anh. Trường buồn bã hỏi mẹ:
– Sinh ra một thằng con trai khốn nạn như con, mẹ đã từng thấy hối hận chưa? Mẹ có thất vọng không?
– Mẹ không hối hận. Con mau ăn cơm cho nóng!
Bà Nhung thở dài, con ra nông nỗi này cũng là một phần tại bà. Tại hồi xưa bà cứ bắt con phải ngoan, phải nghe lời ba, cứ nghĩ con hiếu thuận mới là tốt, không ngờ lại vô tình biến con trở thành một bản sao của ông Nhật. Hồi xưa Trường từng bảo với bà rằng làm con một rất cô đơn, Trường rất muốn ba mẹ nhận Hạnh Trân làm con gái nuôi để con được chiều chuộng và chăm sóc em gái. Nhưng ông Nhật không đồng ý, ông nói nếu con đủ bản lĩnh thì hãy tán đổ Hạnh Trân và rước Hạnh Trân về làm vợ. Vậy là Trường lại nghe lời ba. Bạn bè bà bảo Trường giống ba là diễm phúc lớn của bà, tại con giỏi này, thành đạt này, có người yêu rất xịn nữa này. Bà cũng từng tưởng thế, bà cũng từng tưởng rằng sự hoàn hảo sẽ đem tới hạnh phúc cho Trường. Nhưng sau cú ngã vừa rồi của con, bà chợt nhận ra cái gọi là hạnh phúc của Trường thật giả tạo biết bao! Bà biết con mình sai rõ rành rành, nhưng có người mẹ nào lại không đứng trên phương diện của con mình để thấu hiểu? Khi con trai mình phản bội một đứa con gái mà mình ghét, có khả năng rất cao các bà mẹ sẽ không chỉ trích con mình. Hạnh Trân chỉ giỏi diễn trước mặt ông Nhật thôi chứ không qua mắt được bà. Hạnh Trân vừa đăng một bài viết thể hiện rằng nó rất thương Ái Trân, đồng thời kêu gọi mọi người hãy tha thứ cho Ái Trân, đừng vì nóng giận mà tẩy chay em. Rất nhiều người ca ngợi Hạnh Trân cao thượng, bà Nhung thì lại thấy con bé này diễn hơi sâu. Có một bạn anti-fan bình luận chê Hạnh Trân giả tạo khiến bà Nhung cười tủm. Hạnh Trân thì rất ức chế. Cô đâu có làm gì sai mà lại bị người ta châm chọc như vậy? Cô bực mình trả lời bình luận:
“Chẳng nhẽ tớ phải lên mạng xúi giục mọi người ghét Ái Trân à? Hay là tớ phải đứng ra phát động phong trào tẩy chay em gái mình thì mới vừa ý cậu? Tớ nghĩ là cho dù tớ có giả tạo thì ít nhất tớ cũng biết kiểm soát cảm xúc của bản thân để không mắc phải sai lầm, còn hơn những con vật chỉ biết hành động ngông cuồng và cắn càn.”
Sự đáp trả khôn khéo của Hạnh Trân nhận được mấy chục nghìn lượt yêu thích. Bình luận của bạn anti-fan kia bị thả phẫn nộ ầm ầm. Bạn đó không chịu được sự đả kích của đám đông nên đã xoá bình luận khiến cho tâm trạng Hạnh Trân phấn chấn lên một chút. Cô trang điểm nhẹ nhàng rồi tới thăm anh Hữu Tiến. Hạnh Trân là người đầu tiên anh gọi điện cho sau khi anh về nước, cũng là người duy nhất anh tâm sự mọi muộn phiền. Vợ chồng anh Hữu Tiến vừa ly hôn xong tuần trước thì tuần này chị Hoa đã tổ chức đám cưới với chồng mới, hoá ra cuộc sống của bọn họ không hề hạnh phúc như những gì chị ấy tô vẽ trên mạng xã hội. Chị Hoa cạn tàu ráo máng đến mức rút hết số tiền tiết kiệm trong tài khoản chung của hai vợ chồng, hại anh Hữu Tiến rơi vào hoàn cảnh đến chiếc vé máy bay cũng phải vay tiền để mua. Hạnh Trân thương xót chuyển cho anh một trăm triệu để anh chi tiêu rồi dịu dàng động viên anh. Cô đề nghị anh tiếp tục dạy mình thanh nhạc. Một thầy, một trò lại tiếp tục có những giây phút vui vẻ bên nhau. Bọn họ đều bị phản bội nên tất nhiên hiểu được nỗi đau của nhau, trò chuyện với nhau cả ngày không chán. Hạnh Trân luôn xem anh Tiến là một người bạn thân chứ không có ý định muốn tiến thêm, bởi vì cô không muốn làm điều sai trái sau lưng Bá Trường. Cô cảm thấy mình đã hết lòng vì Bá Trường, nhưng Bá Trường, rất tiếc… lại không trân trọng điều đó. Ba tháng sau khi chuyện của anh và Ái Trân bị phanh phui, Hạnh Trân nhận được clip quay cảnh Ái Trân bước ra từ một khách sạn lớn, và sau đó tầm chục phút, Bá Trường cũng đi ra. Thực ra Ái Trân làm phụ bếp tại khách sạn đó nên việc cô đi ra khỏi khách sạn là rất bình thường. Bá Trường đến khách sạn gặp đối tác, đen cho anh là bị Hữu Tiến tình cờ bắt gặp. Tiến ngồi nấp ở góc khuất, cố ý quay cảnh Ái Trân đi ra trước rồi đứng đợi Bá Trường đi ra để quay thành clip gây hiểu nhầm. Sau đó, anh dùng tài khoản ảo gửi clip cho Hạnh Trân. Hạnh Trân tưởng Bá Trường tiếp tục lừa dối mình nên cô đau đến buốt gan buốt ruột. Cô lao tới nhà Hữu Tiến, cùng anh uống rượu giải sầu. Hữu Tiến rót rượu đều đều cho Hạnh Trân, cố ý trút cho cô say mèm rồi ghé tai cô dụ ngọt:
– Hạnh Trân! Anh yêu em nhé!
– Đừng… em có người yêu rồi.
Hạnh Trân lè nhè nói, Hữu Tiến bảo:
– Nhưng người yêu em không xứng với em, thằng đó phản bội em hết lần này đến lần khác, nó làm em đau.
– Vâng… anh Trường làm em đau… em đau lắm.
Hạnh Trân bật khóc. Hữu Tiến lại khơi gợi:
– Em có giận Trường không?
Hạnh Trân gật đầu. Hữu Tiến hỏi:
– Em có muốn cho Trường nếm trải cái cảm giác mà em phải nếm trải không?
Hạnh Trân phụng phịu nói mình sẽ không làm ra những chuyện sai trái. Cô không thích thân mật với một người đàn ông khác khi bản thân vẫn còn là người yêu của Bá Trường. Nhưng cô vừa dứt lời thì Hữu Tiến đã đột ngột hôn môi cô. Nụ hôn của anh ngọt như mía lùi. Cô dịu dàng hôn lại anh. Rồi như bị thôi miên, cô để lặng im cho anh cởi váy, khẽ nhắm mắt tận hưởng chuỗi cảm xúc ngọt ngào khi anh hôn lên làn da trắng mịn của mình. Cô cùng anh yêu nhau mãnh liệt, cùng anh đi qua những khoảnh khắc ngọt ngào nhất rồi ngoan ngoãn ngủ thiếp đi trong lòng anh. Sáng hôm sau, khi tỉnh táo trở lại, nhận ra mình đã mắc sai lầm nên Hạnh Trân quyết định không gặp Hữu Tiến nữa. Cô còn hận Ái Trân, không muốn Ái Trân được danh chính ngôn thuận ở bên Bá Trường nên cương quyết không chia tay người yêu.
Tiếc rằng, sự cương quyết của Hạnh Trân không thắng nổi duyên số. Tháng đó, do bị trễ kinh hơn một tuần nên cô lo lắng tới phòng khám của dì mình để khám bệnh. Cô cực kỳ bàng hoàng khi biết được mình đã dính bầu. Sao có thể? Cô và anh Hữu Tiến… chỉ gần nhau duy nhất một lần thôi cơ mà… và hơn thế… còn vào ngày an toàn của cô nữa. Thực sự… như một trò đùa! Hạnh Trân thực sự không thể hiểu nổi tại sao bản thân mình sống tốt, hiền dịu và lương thiện nhưng lại gặp toàn chuyện oái oăm. Hạnh Trân dặn dì tạm thời giữ kín chuyện cô có bầu. Cô và Bá Trường chưa từng đi quá giới hạn, cô không thể nói dối Bá Trường rằng em bé trong bụng mình là con của anh. Cô cũng không thể bây giờ mới gần gũi với anh rồi bắt anh đổ vỏ, bởi vì nếu anh nghi ngờ, sau khi em bé ra đời, anh có thể giấu cô làm xét nghiệm ADN, đến lúc đó thì rất dở. Do không nhẫn tâm bỏ đi cốt nhục của mình nên rốt cuộc Hạnh Trân vẫn phải đưa ra quyết định sẽ chấm dứt mối quan hệ với Bá Trường. Tất nhiên, cô đâu có ngu mà thông báo với Bá Trường mình đã có con với Hữu Tiến. Cô tạo tài khoản ảo để đăng clip Ái Trân và Bá Trường đi ra khỏi khách sạn chỉ cách nhau tầm chục phút lên một nhóm chuyên hóng chuyện của người nổi tiếng. Sau khi clip đã được nhiều người tải về và đăng lại trên các nhóm khác, cô cẩn thận xoá bài đăng của mình rồi xoá vĩnh viễn tài khoản ảo. Ái Trân tất nhiên lại bị chửi như chó. Với những con tiểu tam khốn nạn như Ái Trân, Hạnh Trân cảm thấy cô trừng trị nó như thế vẫn còn nhẹ chán. Còn với Bá Trường, tuy biết mình và anh đã hoà nhau nhưng gặp anh, cô vẫn rơm rớm nước mắt nói:
– Trường! Em đã cố gắng tha thứ cho anh… nhưng anh vẫn tiếp tục sa ngã. Sức chịu đựng của em có giới hạn, em nghĩ đã đến lúc em nên buông tay!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN